Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 167: Ngọc Đế và Dương Tiễn

Chương 167: Ngọc Đế và Dương Tiễn


Trên Thiên Đình của TQ có tổng cộng 36 thế giới nằm bên trong đó được gọi là 36 trọng thiên và mỗi hướng của Thiên Đình sẽ bao hàm 8 thiên, trong đó lại có 4 trọng thiên lớn nhất và nằm tại tầng cao nhất của Thiên Đình.

Chúng gồm :

Tầng cao nhất có tên là Hỗn Nguyên Cảnh Đại La Thiên, có dãy cung điện tên Di La được nâng đỡ bởi 9 tầng mây, điện trung tâm của nó tên là Hoàng Cực Lăng Tiêu Điện(Linh Tiêu Bảo Điện) do Ngọc Đế ngự trị.

Tầng thứ 2 là Thái Thanh Cảnh Đại Xích Thiên, có núi tên Thủ Dương, trên đỉnh núi có Ly Hận Thiên Cung do Đạo Đức Thiên Tôn cũng tức là Thái Thượng Lão Quân sở hữu.

Tầng thứ 3 là Thượng Thanh Cảnh Vũ Dư Thiên, trong đó có đảo tiên tên Bồng Lai, trên đảo lại có cung điện tên Bích Du do Linh Bảo Thiên Tôn Thông Thiên Giáo Chủ nắm giữ, nhưng hiện tại tầng trời này đã bị bỏ hoang sau đại chiến Phong Thần.

Và tầng thứ 4 là Ngọc Thanh Cảnh Thanh Vi Thiên, ngọn núi cao nhất trong tầng trời này tên là Ngọc Kinh Sơn, trên đỉnh núi có dãy cung điện tên là Ngọc Hư mà chủ nhân là Nguyên Thủy Thiên Tôn, 1 phần của cung Ngọc Hư đã được Nguyên Thủy cắt ra rồi chuyển xuống Tiên Giới Côn Lôn Sơn nhưng nó hiện đã bị Atreus phá hủy.

Chúng tuy nằm xếp chồng lên nhau nhưng lại hoàn toàn tách biệt, chỉ có chủ nhân của chúng cho phép thì mới vào được hoặc phải là những tồn tại mạnh ngang chủ nhân chúng mới có thể cưỡng chế mở chúng ra được.

Nói cách khác chúng là những pháo đài bất khả x·âm p·hạm với kích cỡ còn lớn hơn cả vũ trụ mà con người đã quan sát được.

Và tại bên trong điện Linh Tiêu lúc này, Atreus trong tay ôm lấy con thú nhỏ kì lạ có tên Hỗn Độn và nhìn Ngọc Đế đang cẩn thận đỡ Dương Tiễn ngồi dậy.

Dương Tiễn vừa ngồi dậy vừa nhìn gương mặt lo lắng của Ngọc Đế bằng 1 ánh mắt cực kỳ phức tạp bao hàm tức giận, khó hiểu, nghi ngờ xen lẫn với 1 chút hạnh phúc.

Trong khi đó thì Ngọc Đế cũng không để ý đến ánh mắt của Dương Tiễn mà chỉ nhìn chằm chằm vào v·ết t·hương trên lưng anh ta do Nữ Oa gây ra, sau khi thấy làn da và xương cốt sau lưng của Dương Tiễn đã khôi phục thì ông mới thở dài 1 hơi.

Thấy vậy Dương Tiễn liền không nhịn được mà hỏi.

-"Tại sao !? Tại sao ông lại cứu ta !? Tại sao ông lại cam tâm đem 1 món bảo bối quan trọng bậc nhất của Thiên Đình là Phong Thần Bảng để đổi lấy mạng sống cho ta, cho đứa cháu trai mà ông đã g·iết hụt vậy hả" !!??

Nói rồi Dương Tiễn liền tức giận nắm lấy cổ áo của bộ long bào sang trọng của Ngọc Đế.

-"Đừng có giả bộ câm mà trả lời ta, Ngọc Đế" !?

Đối mặt với sự vô lễ của đứa cháu trai của mình Ngọc Đế cũng không hề nỗi giận mà chỉ lạnh nhạt nói với Dương Tiễn.

-"Mọi việc trẫm làm đều có nguyên do của nó, ngươi không cần thiết phải hỏi nhiều".

-"Ông...." !!

Nghe vậy Dương Tiễn càng thêm phẫn nộ và đưa tay lên định đấm vào mặt của Ngọc Đế.

-"Chủ nhân xin đừng nên như vậy" !!

Hao Thiên Khuyển nhanh chóng lao lên cắn vừa nói vừa cắn lấy ống quần của Dương Tiễn mà kéo về phía sau.

-"Đúng vậy đó đại ca à, v·ết t·hương của ngài vẫn chưa khôi phục hoàn toàn đâu" !

-"Đại ca, huynh không nên đối xử với ân nhân như vậy đâu mà".

Mai Sơn Lục Thánh và 3 trong Tứ Thánh Đại Nguyên Soái cũng vội vàng tiến lên ôm lấy Dương Tiễn để lôi anh ta ra xa khỏi Ngọc Đế.

Dù cho bị kéo ra xa nhưng cơn phẫn nộ của Dương Tiễn vẫn còn cháy rực và nó càng bùng lên dữ dội khi anh chứng kiến Ngọc Đế vẫn đứng đó chỉnh lại bộ long bào của mình, dường như bộ dạng lo lắng lúc nãy khi chứng kiến anh b·ị t·hương nặng hoàn toàn chưa từng xuất hiện.

Dương Tiễn gầm lên và hất văng đám người ra, tiếp đó anh phóng lại gần Ngọc Đế rồi vung quyền.

Đổi lại Ngọc Đế vẫn bình tĩnh đứng đó và hoàn toàn không có ý định né tránh.

Và ngay khi nắm tay của Dương Tiễn sắp đánh trúng Ngọc Đế thì 1 bóng người nhỏ con đã đứng che tại trước mặt ông ta.

-"Để cứu anh thì Ngọc Đế cho anh uống Cửu Chuyển Kim Đan, còn tôi đã cho anh ăn bàn đào 6.000 năm tuổi của mình, nếu đây là cách anh đối xử với ân nhân của mình thì đánh tôi trước đi".

Atreus dang tay đứng che trước người của Ngọc Đế và trừng mắt nhìn Dương Tiễn.

Và Dương Tiễn cũng dừng lại trước mặt của Atreus rồi cắn răng nói.

-"Tránh ra đi tiểu tử, đây là vấn đề của gia đình ta ! Người ngoài như ngươi đừng có mà xen vào !! Ta cần phải hỏi cho ra lẽ lý do đằng sau động cơ của lão ta là gì" !

-"Nếu anh muốn biết lý do mà Ngọc Đế cứu anh thì tôi có thể nói cho anh" !

Atreus cũng không hề sợ hãi mà ngửa mặt trừng Dương Tiễn và nói ra.

Ngay lập tức không chỉ Dương Tiễn mà cả Ngọc Đế và đám người xung quanh cũng giật mình nhìn về phía đứa trẻ trước mặt của Ngọc Đế.

Rồi Atreus đưa tay chỉ lên trán mình.

-"Anh không nhớ sao ? Tôi từng nói với anh là tôi sở hữu kiến thức cũng như ký ức của Xích Tinh Tử rồi mà".

-"Nếu anh muốn biết thì tôi rất sẵn lòng nói cho anh".

Dương Tiễn nhìn Atreus 1 lúc rồi ngẩng đầu nhìn Ngọc Đế, anh ta nhìn chằm chằm cậu của mình không dời mắt và nói.

-"Nói đi tiểu tử".

Nghe vậy Atreus cũng âm thầm thở ra 1 hơi rồi hỏi Dương Tiễn.

-"Năm xưa khi anh vẫn còn là 1 đứa trẻ Ngọc Đế đã phái Thiên Bồng Nguyên Soái cùng Quyển Liêm Đại Tướng tự mình hạ phàm để truy bắt gia đình anh, vì mẹ anh đã phạm luật trời mà kết hôn với người phàm".

-"Trong lần truy bắt đó cha và anh trai của anh đ·ã c·hết, mẹ của anh thì b·ị b·ắt đi, anh cùng em gái thì được Ngọc Đỉnh Chân Nhân của Xiển Giáo đi qua cứu mạng, sau đó ông ta và Nữ Oa đã thu cả 2 người làm đồ đệ đúng chứ" ?

Dương Tiễn gật đầu xác nhận đồng thời cũng quan sát nét mặt của Ngọc Đế, và lần đầu tiên anh thấy được vẻ ân hận xen lẫn tiếc nuối hiện ra trên gương mặt uy nghiêm của Ngọc Đế.

Đè xuống tâm tình đang dâng trào như sóng biển trong lòng, Dương Tiễn tập trung tinh thần để tiếp tục nghe Atreus nói tiếp.

-"Nhưng anh có chắc rằng các thiên binh mà Ngọc Đế phái xuống đó là để truy bắt gia đình anh không" ?

!!??

Trái tim của Dương Tiễn nhảy hụt 1 nhịp khi nghe Atreus hỏi vậy, anh ta trừng lớn 2 mắt khó tin nhìn gương mặt trẻ thơ của cậu bé, nhưng sau khi suy nghĩ 1 lúc thì anh ta rất chắc chắn mà gật đầu và nói.

-"Ta dám bảo đảm cho việc đó vì nó diễn ra ngay trước mắt của ta, chính tai ta nghe được Quyển Liêm Đại Tướng tuyên đọc chiếu chỉ và Thiên Bồng Nguyên Soái tự mình ra tay bắt người".

-"Ta vẫn còn nhớ như in vẻ mặt khó tin và sợ hãi của mẫu thân ta khi mà Quyển Liêm đọc thánh chỉ, cũng như nghe được tiếng phụ thân ta la lên kêu bọn ta chạy trốn".

-"Ta đã dẫn muội muội của mình là Tam Thánh Mẫu chạy sâu vào rừng để tránh đám thiên binh đuổi bắt, nếu không có sư phụ ta may mắn đi qua đó thì huynh muội bọn ta đã b·ị b·ắt lại rồi".

-"Sau đó ta có hỏi sư phụ và ông ấy đã nói phụ thân và đại ca của ta đã q·ua đ·ời trong lúc chạy trốn, còn mẫu thân của ta thì bị phạt giam giữ tại dưới chân núi Đào nhiều ngàn năm".

-"Những điều đó đều là chính ta mắt thấy tai nghe thì làm sao có thể lầm được" !

Nhìn thấy dáng vẻ kích động đó của Dương Tiễn, Atreus chỉ biết thở dài thương xót cho tuổi thơ bất hạnh của 2 anh em Dương Tiễn đồng thời cũng âm thầm may mắn năm xưa đã lựa chọn đúng mà không nghe lời dụ dỗ của Odin.

Lắc đầu bỏ suy nghĩ lung tung trong đầu qua 1 bên, Atreus liền hỏi Dương Tiễn rằng.

-"Nếu tôi nói tất cả những gì mà mắt anh thấy, tai anh nghe được đều là giả thì sao hả" ?

Không chờ Dương Tiễn nói gì thì Atreus lại tiếp tục ném thêm 1 quả bom nặng ký cho anh ta.

-"Nếu chiếu chỉ mà Quyển Liêm Đại Tướng đọc không phải là lệnh bắt giữ mà là 1 bức thư tay do chính tay Ngọc Đế viết, nhằm yêu cầu bà ấy mang theo chồng con trở về Thiên Đình thì sao" ?

-"LÀM SAO CÓ THỂ NHƯ VẬY ĐƯỢC" !!!

Dương Tiễn kích động hét lên, những ký ức tuổi thơ luôn ám ảnh anh ta cũng như lòng tin với Xiển Giáo của anh ta cũng dần dần lung lay sau câu hỏi của Atreus.

-"NÓI DỐI ! NGƯƠI NÓI DỐI !! LÀM SAO 1 ĐIỀU VÔ LÝ NHƯ VẬY CÓ THỂ XẢY RA ĐƯỢC" !!

6 huynh đệ Mai Sơn vội vàng lao lên kéo Dương Tiễn đang dần mất tĩnh táo lại nhằm tránh cho anh ta làm b·ị t·hương ân nhân của mình.

-"Tôi không có nói dối đâu, trong ký ức của Xích Tinh Tử thì sự thật nó là như vậy đó".

Atreus không hề sợ hãi mà tiến lại gần Dương Tiễn đang đỏ ngầu 2 mắt và nói ra.

-"NẾU NGƯƠI KHÔNG NÓI DỐI, VẬY NGƯƠI GIẢI THÍCH CHO TA VÌ SAO NHỮNG GÌ NGƯƠI NÓI LẠI KHÁC VỚI KÝ ỨC CỦA TA ĐI" !!

Ngay trước khi Atreus kịp mở lời giải thích thì 1 bàn tay to lớn đã đặt lên vai cậu bé, tiếp đó giọng nói của Ngọc Đế vang lên từ đằng sau.

-"Hãy để trẫm giải thích cho cho, ngươi hãy đứng qua 1 bên đi cháu trai của Zeus à".

Ngọc Đế tiến lên và đứng đối diện với Dương Tiễn, tiếp đó theo 1 dòng suy nghĩ của ông hiện lên thì 6 huynh đệ Mai Sơn đã ngay lập tức bị 1 bức tường vô hình cản lại và đẩy lùi về phía sau cách xa khỏi Dương Tiễn.

Tiếp đó Ngọc Đế cũng thu hồi biểu cảm lạnh lùng của mình mà thay bằng 1 nụ cười khó coi tựa như đang cố gắng cười trong khi khóc trước mặt Dương Tiễn.

Dương Tiễn cũng sững người và tỉnh táo trở lại khi lần đầu tiên nhìn thấy biểu cảm này của cậu mình, trực giác của anh ta đang báo cho bản thân mình biết rằng Ngọc Đế đã chuẩn bị kể ra chân tướng của mọi việc.

Và quả nhiên Ngọc Đế đã nói ra.

-"Con cũng biết luật lệ của Thiên Đình rồi đúng không ? Thần tiên không được phép kết hôn với người phàm, luật lệ đó là để tránh sự đau thương cho các tiên thần khi phải chứng kiến người mà mình yêu quý dần dần già nua và c·hết đi".

-"Ngay sau khi phát hiện ra mẫu thân của con đã kết hôn với Dương Thiên Hữu và có con với hắn thì trẫm đã lập tức phái 2 tùy tùng thân tín nhất của mình là Quyển Liêm và Thiên Bồng hạ phàm với mục đích là âm thầm đưa cả gia đình con lên Thiên Đình, trẫm còn chuẩn bị sẵn tiên đan cho phụ thân của con cũng như đã sẵn sàng truyền thụ hết những gì trẫm biết cho 3 đứa các con".

-"Chỉ là trẫm đã chậm 1 bước, Nguyên Thủy đã chặn ngang 1 bước và c·ướp đi các con ngay dưới mắt của trẫm".

Dương Tiễn cắn chặt môi đến ứa máu khi nghe Ngọc Đế chậm rãi nói, anh cố gắng đè xuống cảm xúc tựa thủy triều trong lòng và tiếp tục lắng tai để nghe.

-"Những gì mà con và gia đình con nhìn thấy đều là do đã trúng phải ảo thuật, bức thư tay của trẫm đã biến thành lệnh truy bắt, còn 2 thủ hạ tâm phúc của trẫm cũng vì biết quá nhiều nên trẫm phải làm bộ trừng phạt rồi cho họ gia nhập vào Phật Môn để tránh bị Nguyên Thủy diệt khẩu".

-"Phụ thân của con cùng với đại lang vì trúng phải ảo thuật nên đã chạy trốn sâu vào rừng và té núi mà c·hết, con và muội muội của mình thì được Ngọc Đỉnh chờ sẵn tại 1 nơi gần đó đón đi, còn mẫu thân của thì được Quyển Liêm cùng với Thiên Bồng áp giải tới Linh Tiêu Điện ngay giữa buổi thiết triều".

-"Trẫm không còn cách nào khác đành phải ra lệnh nhốt Dao Cơ dưới Đào Sơn 3.000 năm để tránh cho các tiên thần khác bất mãn".

-"NÓI DỐI, ÔNG ĐANG NÓI DỐI ! MẪU THÂN CỦA TA DÙ KHÔNG GIỎI CHIẾN ĐẤU NHƯNG BÀ ẤY CŨNG LÀ KHÍ THUẦN DƯƠNG ĐẮC ĐẠO NGÀN NĂM LÀM SAO MÀ CÓ THỂ TRÚNG PHẢI ẢO THUẬT 1 CÁCH ĐƠN GIẢN NHƯ VẬY ĐƯỢC CHỨ" !!

-"CHƯA KỂ THIÊN BỒNG NGUYÊN SOÁI CŨNG LÀ 1 ĐẠI TIÊN ĐẮC ĐẠO DÀY DẶN KINH NGHIỆM SA TRƯỜNG THÌ THỨ ẢO THUẬT NÀO CÓ THỂ TÁC DỤNG LÊN HẮN TRONG VÔ HÌNH ĐƯỢC" !!

Ngọc Đế thở dài rồi đưa tay lên đè lại vai của Dương Tiễn và nhẹ nhàng hỏi.

-"Trẫm hỏi con ngoại trừ [Khuynh Thế Nguyên Nhương] của Đắc Kỷ thì con còn nhớ món bảo bối nào có khả năng che mờ tâm trí, thay đổi suy nghĩ của kẻ khác trong vô thức hay không" ?

Dương Tiễn ngay lập tức như bị sét đánh mà đứng ngây người ra như phỗng, đồng tử thì mở lớn còn miệng thì lúc mở lúc đóng nhưng không nói được câu nào.

Rồi anh ta đưa tay lên nhìn 2 bàn tay của mình rồi gần như ngã quỵ, nếu không phải Ngọc Đế đã đưa tay đỡ lấy thì Dương Tiễn ngay cả đứng cũng không làm được.

-"Xem ra con đã nhớ ra rồi nhỉ" ?

Ngọc Đế thương tiếc nhìn cháu trai của mình rồi nhẹ nhàng hỏi anh ta.

Đáp lại câu hỏi của Ngọc Đế, Dương Tiễn gật đầu và run rẩy nói ra.

-"Thứ đó ta đã từng cầm nó trên tay, cũng chính ta là người từng sử dụng nó thì làm sao ta có thể quên cho được" !

-"Nó chính là [Sơn Hà Xã Tắc Đồ] của Nữ Oa có đúng không" !?

-"Ừ".

Ngọc Đế chỉ ừ nhẹ 1 tiếng rồi mới nói ra.

-"Món bảo bối tên là [Sơn Hà Xã Tắc Đồ] đó là 1 món bảo bối hệ không gian chứa đựng cả 1 thế giới với đủ núi non sông hồ bên trong, chỉ cần mở ra thì nó sẽ hòa mình vào trong không gian và nhốt vạn vật vào bên trong bức tranh đó".

-"Nhưng ít ai biết rằng nó còn có thể che mờ tâm trí, thay đổi nhận thức và suy nghĩ của các sinh vật bên trong mà không ai có thể phát hiện ra".

-"Nạn nhân đầu tiên của nó chính là gia đình con, kế tiếp là Trụ Vương và sau nữa chính là kẻ mà con đã đi mượn nó về để thu phục, Thông Tý Viên Hầu Viên Hồng".

-"Con đã nhốt Viên Hồng bên trong và che mờ trí tuệ của nó để biến nó thảnh 1 con khỉ bình thường rồi lấy mạng nó bằng món bảo bối [Trảm Tiên Phí Đao]".

Nói rồi Ngọc Đế rút ra 1 cuộn chiếu chỉ thêu tơ vàng từ trong tay áo rồi đưa cho Dương Tiễn.

-"Đây là cuộn chiếu chỉ năm xưa mà Quyển Liêm đã đọc cho gia đình con, con hãy xem thử xem nội dung của nó rốt cuộc có giống với ký ức năm xưa của con hay không".

Cuộn chiếu chỉ đó là vật phẩm của Ngọc Đế nên trải qua hàng ngàn năm vẫn nguyên vẹn như mới, nhưng bên trên nó là vô số vết cháy đen hình dấu bàn tay và liên tục tỏa ra luồng khí hạo nhiên cực dương đặc trưng của Ngọc Đế.

Dương Tiễn sau khi mở cuộn giấy ra và đọc 1 lúc liền không nhịn được nữa mà òa khóc, nước mắt đau thương cùng hối hận bắt đầu lăn dài trên gương mặt tuấn tú của anh ta.

Thấy vậy Ngọc Đế liền đưa tay nắm lấy vai Dương Tiễn và nói ra.

-"Trẫm không ép con phải tin trẫm chỉ bằng 1 cuộn chiếu chỉ mà trẫm có thể làm giả bất kỳ lúc nào, cho nên sau con không tự mình đi gặp Ngọc Đỉnh, Nữ Oa và Nguyên Thủy để hỏi cho ra lẽ đi".

-"Trẫm đã toàn diện khai chiến với chúng cho nên trẫm sẽ đi cùng con, cậu cháu ta sẽ làm rõ ràng mọi thứ và sẽ chính tay báo thù cho gia đình của con".

Vừa dứt câu Ngọc Đế cũng không kìm hãm nữa mà phóng thích sát khí và sát ý đã tích tụ hàng ngàn năm của mình ra ngoài khiến cho toàn bộ Đại La Thiên rung lắc dữ dội, hàng vạn thiên binh thiên tướng, tiên linh thần thú đều sợ hãi mà quỳ rạp xuống đất trước áp lực đáng sợ mà Ngọc Đế vừa giải phóng.

Dương Tiễn đưa tay lau nước mắt rồi đứng lên đối mắt với Ngọc Đế và gật đầu.

-"Vâng cữu cữu(cậu)".

Atreus chứng kiến mọi việc cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm đồng thời cảm thấy vui vẻ cho Ngọc Đế và Dương Tiễn vì cuối cùng 2 cậu cháu này cũng đã hóa giải hiềm khích và hiểu lầm của họ.

Rồi 1 bóng người bước đến gần Atreus và mở miệng hỏi.

-"Tiểu hữu à, cậu thật sự đem thứ bảo bối này đưa cho bần đạo hay sao" !?

Khi Atreus nhìn lên và thấy 1 đạo sĩ trung niên tóc đen râu đen có gương mặt âm u, mặc áo bào bát quái đen tuyền và tay nâng 1 cây roi bằng gỗ có 4 mặt được khắc 84 đạo bùa chú phía trên thân roi.

Atreus nhìn gã đạo sĩ rồi nở nụ cười và nói với ông ta.

-"Tất nhiên, năm xưa cả ông và Khương Tử Nha đều mang tư cách trở thành người thi hành nhiệm vụ Phong Thần chỉ là Nguyên Thủy Thiên Tôn đã chọn Khương Tử Nha, nên tôi và Ngọc Đế đã thống nhất sẽ trao nó cho người thích hợp với nó nhất hiện tại".

-"Chúng tôi trông cậy vào ông đó, Thân Công Báo đạo trưởng".

Nghe vậy Thân Công Báo liền đưa tay ôm quyền hành lễ với Atreus rồi kiên định nói.

-"Đa tạ tiểu hữu, bần đạo nhất định sẽ sử dụng món bảo bối này thật tốt để không phụ lòng tin của cậu và Ngọc Đế" !!

Chương 167: Ngọc Đế và Dương Tiễn