Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 169: Thần Tài

Chương 169: Thần Tài


Thái Cực Mông Ế Thiên là 1 trong 8 thiên nằm tại phương đông của Thiên Đình, còn được biết đến như là 1 trong số 4 thiên của phương đông mà Ngọc Đế nắm giữ và là giáp giới với Thái Hoàng Hoàng Tằng Thiên thuộc 4 thiên do Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế sở hữu.

Nơi này từng là 1 trong các tầng trời(trọng thiên) có môi trường tự nhiên tuyệt vời nhất cũng như đẹp đẽ nhất của Thiên Đình với vô số loài tiên thú thần điểu sinh hoạt, hàng vạn động tiên phúc địa trải dài khắp các dãy núi chứa đầy tiên khí.

Chỉ là theo c·hiến t·ranh nổ ra thì nơi đây đã trở thành 1 bãi chiến trường với xác chất thành đống, máu chảy thành sông còn khói lửa thì bay ngộp trời thay thế cho bầu trời trong xanh vốn có.

Tiếng kêu la, tiếng hét cùng tiếng pháo kích do các khẩu pháo được chế tạo bằng tiên thuật liên tục vang lên, cùng với những cơn mưa đủ màu do các bảo bối tạo nên bao phủ khắp cả 1 khu vực rộng đến hàng trăm triệu Km² của Thái Cực Mông Ế Thiên.

Các thiên binh, thiên tướng, tiên nhân đại năng tuy mặc quần áo tương tự nhau chỉ khác mỗi màu sắc vốn từng là đồng nghiệp, sư huynh đệ đồng môn, thậm chí là đạo lữ của nhau nay lại chia thành 2 phe khác biệt mà đánh nhau sống c·h·ế·t.

Trên chiến trường hỗn loạn 1 đạo sĩ dáng người cao ráo, oai phong lẫm liệt, râu dài đen nhánh đang cưỡi trên lưng của 1 con hổ đen to lớn chạy nhảy khắp không trung.

Trên người ông ta mặc áo giáp màu xanh đen, khoác bên ngoài là 1 tấm áo đạo bào màu đỏ tươi với rồng vàng hổ trắng thêu tại phía trên.

Chưa hết toàn thân trên dưới của vị đạo sĩ này còn đeo đầy vòng vàng đá quý, ngọc bội cẩm thạch, vật trang sức bằng ngọc trai, san hô và mã não.

Tay trái của ông ta cầm 1 cái bồn đựng đầy ngọc ngà châu báu, còn tay phải thì cầm 1 cây roi bằng vàng đang liên tục vung đánh về phía đám thiên binh và tiên nhân của phe đối địch.

Cứ mỗi lần ông ta vung cây roi vàng của mình lên là sẽ có hình bóng như thật như ảo của 1 con rồng vàng với 9 móng trên mỗi chân và tay hiện ra cắn xe, nghiền nát kẻ địch.

Người đàn ông vừa vung roi vào đám thiên binh phản loạn đang lao lại xung quanh mình vừa la lên.

-"Quảng Thành Tử, Huyền Đô, 2 con chuột nhắt nhà ngươi trốn con mẹ nó ở đâu rồi hả" !?

Và chỉ với 1 cú vung roi đám thiên binh xung quanh đã ngay lập tức bị ông ta đánh cho vỡ óc hoặc bị con rồng nghiền nát thành thịt vụn và rơi xuống đụn mây.

-"Có gan thì ra đây mà đánh tay đôi với thần tài ta đây coi nào" !

-"Đường đường là 2 đệ tử đứng đầu cung Ngọc Hư và cung Đâu Suất mà lại không dám đối mặt với 1 thần tài nhỏ nhoi của Thiên Đình như ta hay sao hả, HẢ" !!??

Dù nói năng vô cùng lỗ mãng và ngạo mạn nhưng vị thần tài này lại không hề bỏ xuống lòng đề phòng của mình, đôi mắt của ông vẫn âm thầm để mắt đến mọi cử động xung quanh mình mà không bỏ sót lấy 1 chút dị thường nào cả.

Sau khi thấy phép khích tướng của mình không thành công, thì vị thần tài liền thúc chân vào eo con hổ đen của mình và điều khiển nó lao đến 1 khu chiến trường khác, phía sau ông ta hàng vạn thiên binh và tiên nhân trung thành cũng nhanh chóng bay theo ông ta.

Trong khi đó thì cái bồn báu trong tay của ông ta lại liên tục rơi ra vàng bạc châu báu tại những nơi mà ông ta đi qua, lý do cho việc đó là vì số lượng châu báu trong cái bồn đó không ngừng sinh ra nên đã tràn cả ra ngoài.

Đống châu báu đủ kiểu dáng, đủ loại đá quý đó rơi xuống đất và trúng vào đầu của 1 người đàn ông cao lớn có cặp sừng trâu trên đầu.

Ông ta ngước lên trời nhìn vị thần tài cưỡi hổ phóng đi rồi khó tin lẩm bẩm.

-"Triệu Công Minh sư huynh trở thành 1 gã nhà giàu mới nổi như thế này từ lúc nào vậy trời" !?

-"Không những trên người đeo đầy vòng vàng, đá quý mà 2 món bảo bối huynh ấy sử dụng cũng chói mắt muốn c·h·ế·t ! Đám thiên binh đó tuyệt đối là bị chói mù mắt c·h·ó trước, rồi sau đó mới bị đánh c·h·ế·t vì không không thấy đường mà tránh đúng không" !?

Nghe vậy 3 tiên nữ bên cạnh ông ta chỉ biết cười xấu hổ vì những gì người đàn ông nói họ đều cảm nhận được.

Cả 3 âm thầm liếc mắt các yêu quái xung quanh người đàn ông cũng thấy được bộ dạng há hốc mồm của họ, và điều đó càng làm họ lúng túng hơn nữa.

Rồi vị tiên nữ có bộ dạng lớn tuổi nhất đưa tay lên che miệng và giả bộ ho nhẹ để đám người nhìn về phía mình, rồi cô mới giải thích.

-"Khụ, khụ ! Đệ đừng nên nói đại huynh như vậy nha Khuê Ngưu. Huynh ấy dù sao cũng là thần tài nên đeo nhiều châu báu như vậy trên người cũng là chuyện bình thường mà không phải sao" ?

Ngưu Ma Vương quay đầu nhìn tiên nữ rồi đưa tay lên gãi đầu và nghi ngờ hỏi.

-"Mà bỏ qua chuyện đó đi. Đệ tưởng rằng Triệu sư huynh đã bị Nhiên Đăng cướp đi [Định Hải Thần Châu] nên thực lực của huynh ấy đã bị suy yếu rồi chứ" !

-"Vậy mà sau ngàn năm không gặp mặt mà thực lực của Triệu sư huynh lại tăng lên kinh khủng như vậy rồi !? Và còn lai lịch của 2 món bảo bối mà huynh ấy đang sử dụng nữa ! Các tỷ có thể giải thích cho đệ được không, Tam Tiêu sư tỷ" ?

-"Để cho muội kể cho Vân Tiêu tỷ tỷ" !!

Cô em út trong 3 người là Bích Tiêu nhanh chóng kêu lên, sau khi thấy 2 chị của mình gật đầu đồng ý thì cô liền vui vẻ kể cho Ngưu Ma Vương và các yêu quái xung quanh về lai lịch của 2 món bảo bối mà Thần Tài Triệu Công Minh đang sử dụng.

-"Đầu tiên là chiếc bồn nhỏ trong tay của đại huynh, tên của nó là [Tụ Bảo Bồn] là món bảo bối sẽ luôn luôn mang đến tài lộc và may mắn cho chủ nhân mình".

-"Lúc ban đầu khi mới được huynh trưởng luyện ra thì Tụ Bảo Bồn hoàn toàn trống rỗng, nhưng rồi đống tài bảo bên trong nó cứ liên tục sinh ra và chỉ trong tích tắc nó đã hoàn toàn tràn ra ngoài, và suốt hàng ngàn năm đến nay thì nó cứ liên tục đầy tràn như thế".

-"Đến mức mà bây giờ Tài Thần Điện của huynh ấy đều bị châu báu nhấn chìm, hàng đêm huynh ấy đều phải ngủ trên đống vàng bạc châu báu cứng và lạnh đó. Huynh ấy còn hay than thở với bọn ta rằng ngủ trên đống vàng đó đau lưng quá nữa đó" !

Bích Tiêu vui vẻ kể ra nhưng không chú ý tới Ngưu Ma Vương và các yêu vương, yêu quái xung quanh đều đang trợn mắt ngoác mồm vì kinh ngạc.

Vân Tiêu cùng với Quỳnh Tiêu thì càng thêm lúng túng.

Còn các khán giả đang theo dõi qua BB-CHANNEL thì ngay lập tức đi đặt bàn thờ và tượng của Thần Tài Triệu Công Minh về thờ bất kể đông hay tây.

Bình luận trên BB-CHANNEL.

-"Thần tài ơi xin hãy phù hộ con trúng xổ số kì này đi, con đã đặt mua sẵn 1 bàn thờ và tượng dành riêng cho ngài rồi".

-"Cút đi ba, cầu gì không cầu lại cầu trúng xổ số. Ít ra cũng phải cầu cho kinh doanh thuận lợi, tiền bạc dồi dào đi chứ" !

-"Tôi vừa liên hệ với 1 cửa hàng để đặt mua tượng thần tài này, có ai biết thuật thần giáng không tôi sẽ trả 1.000.000$ để thuê người đó" ?

-"Tôi không biết thuật thần giáng mà chỉ biết làm phép khai nhãn của thôi, ông muốn thì liên hệ nhé. Địa chỉ là Mao Sơn Đạo Trường, XXX đường XXXXXX Hồng Kông, số điện thoại XXXXXXXXXXXX".

-"2 lão trên đúng là cặp bài trùng, 1 kẻ dám bán 1 người dám mua, LOL, LOL, LOL" !!!

Và tại 1 tòa cung điện nằm sâu bên trong Thái Cực Mông Ế Thiên, Câu Trần Đại Đế vốn đang nghe các thiên tướng báo cáo tình hình chiến trường, đồng thời dùng thần thông nghe lén cuộc trò chuyện giữa 3 chị em Tam Tiêu cùng đám người Ngưu Ma Vương cũng không khỏi bật cười và liên tục lắc đầu bó tay với Bích Tiêu.

Trong khi đó thì Bích Tiêu hoàn toàn không nhận ra cảm xúc của đám người xung quanh mà vẫn tiếp tục kể.

-"Còn cây roi mà huynh trưởng đang cầm tên là [Hàng Long Kim Tiên(Roi Vàng)] ngàn năm trước đệ tử của Như Lai Phật Tổ là Hàng Long La Hán từng đến Thiên Đình cùng sư phụ mình để dự hội bàn đào đã ỷ vào uy thế của sư phụ mình mà buông lời xúc phạm huynh trưởng".

-"Cho nên huynh ấy đã đánh c·h·ế·t hắn ngay trước mặt Như Lai Phật Tổ, rồi bắt lấy con rồng vàng chín móng mà Như Lai tặng cho và luyện nó thành cây roi vàng đó".

-"Còn về phần Đa Bảo thì hắn cũng không dám động thủ với huynh trưởng, nên sau đó bất đắc dĩ đành phải ngậm bồ hòn mà trợ giúp đệ tử đi vào luân hồi, hình như kiếp sau của hắn họ Lý hay Tế cái gì ấy" !

Và sau khi Bích Tiêu đã nói xong thì Quỳnh Tiêu nhanh chóng đem em gái mình kéo qua 1 bên, rồi cô lạnh nhạt nói.

-"Như đệ đã thấy đó, nhờ vào tín ngưỡng mà thực lực của huynh trưởng đã đột phá và mạnh hơn trước đây".

-"Thêm vào 3 tỷ muội bọn ta nắm giữ [Hỗn Nguyên Kim Đấu] [Kim Giao Tiễn(Kéo)] và Cửu Khúc Hoàng Hà Đại Trận thì thắng lợi tại mặt trận này đã được quyết định".

-"Hiện tại chỉ cần giải quyết lũ cầm đầu thì chúng ta sẽ thành công thu phục 4 trọng thiên của phương đông và rãnh tay giúp đỡ cho 2 mặt trận phương bắc, nam".

Ngưu Ma Vương gật đầu đồng ý và kêu gọi các yêu quái đi theo mình tiến hành quét sạch đám phản quân ra khỏi Thái Cực Mông Ế Thiên.

1 thời gian sau đó, dù cho đã hoàn toàn đánh bật được đám phản loạn ra khỏi Thái Cực Mông Ế Thiên nhưng cả bọn vẫn không tìm ra được tung tích của Quảng Thành Tử và Huyền Đô đâu cả, dường như chúng đã sớm trốn khỏi thế giới này vậy.

Tại quân doanh tạm thời của Câu Trần Đại Đế.

-"Má nó chứ ! 2 tên hèn nhát đó rốt cục đã trốn đến chỗ nào rồi" !!

Ngưu Ma Vương tức giận đập mạnh ly rượu trong tay lên bàn và ngay lập tức khiến cho đạo sĩ ngồi cạnh chú ý.

Khi thấy bộ dạng nổi giận đùng đùng của Ngưu Ma Vương thì đạo sĩ liền cười nói.

-"Ngưu Ma Vương này, các hạ không cần phải bực bội như vậy làm gì. Bọn chúng có chạy thì cũng không chạy khỏi đông phương 8 trọng thiên đâu mà, cùng lắm thì chúng ta sẽ dọn sạch toàn bộ 4 thiên kia để tìm, bần đạo không tin chúng còn có thể ẩn trốn khi mà nhiệm vụ mà Thái Thượng Lão Quân cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn giao cho chúng sắp thất bại được".

Nghe vậy Ngưu Ma Vương cũng thở dài phiền muộn và nói ra.

-"Tôi biết những điều mà ông nói đúng là đúng, nhưng chỉ nghĩ tới việc phải lùng tìm cả 4 trọng thiên mà mỗi trọng thiên còn lớn gấp 9~10 lần Nhân Giới(Trái Đất) như vậy là ta đã thấy phiền rồi" !!

-"Ông cũng nghĩ như vậy đúng không Lữ Động Tân" ?

Đạo sĩ Lữ Động Tân cũng cười khổ và không biết trả lời làm sao vì chính bản thân ông cũng cảm thấy việc này quá phiền phức.

Nhưng rồi cả 2 cũng thu hồi sự phiền muộn của mình mà tiếp tục ăn uống và trò chuyện, đồng thời xem Mi Hầu Vương cùng các yêu vương, yêu quái khác pha trò biểu diễn góp vui giữa bữa tiệc.

Chỉ là họ không hề chú ý tới là có 2 tên đạo sĩ mặc trang phục sang trọng, đeo đầy vòng vàng chấu báu như Triệu Công Minh đã âm thầm lén lút đi ra khỏi buổi tiệc.

Chương 169: Thần Tài