Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 171: Thuần Dương Kiếm Tiên vs Nga Mi lão tổ, Thục Sơn lão tổ
Lữ Động Tân ném thanh tiên kiếm Thuần Dương của mình lên không rồi đưa tay bắt quyết, ngay lập tức thanh kiếm liền theo suy nghĩ của ông mà tự động bay tới đón đỡ thanh tiên kiếm Vô Trần của Trường Mi đạo nhân đang chém tới.
2 thanh tiên kiếm dù cho không được bất cứ ai nắm lấy nhưng chúng vẫn chặt chém và bay lượn 1 cách điêu luyện tựa như đang được 2 kiếm thủ võ nghệ cao cường sử dụng.
Thanh tiên kiếm Thuần Dương của Lữ Động Tân liên tục tỏa ra hào quang vàng rực chiếu sáng khắp nơi, mỗi đường kiếm của nó đều mạnh mẽ và đầy uy lực tuy không có quá nhiều biến hóa đa dạng nhưng chỉ trong vài lần đối chém thì nó đã đánh lui thậm chí áp đảo cả thanh tiên kiếm Vô Trần của Trường Mi.
Trong khi đang điều khiển tiên kiếm thì Trường Mi liên tục kéo xa khoảng cách khỏi Lữ Động Tân vì biết cách biệt thực lực giữa họ, nhưng đồng thời ông cũng không quên mà dùng ra vô số tiên thuật nhằm q·uấy r·ối đối thủ của mình.
Thấy vậy Lữ Động Tân chỉ cười nhẹ rồi phất cây phất trần trong tay lên liền dễ dàng đánh tan những tiên thuật, bùa chú mà Trường Mi ném tới và ngay lúc này tia sáng 2 màu xanh tím cũng đã xẹt tới trước mặt của chàng đạo sĩ trẻ.
Lữ Động Tân ngay lập tức bay đi để né tránh, vừa bay anh vừa tập trung nhìn vào 2 tia sáng và ngay lập tức nhận ra chúng là 1 cặp song kiếm.
Cặp song kiếm sau khi chém hụt Lữ Động Tân liền dựng ngược lên rồi tự động đuổi sát theo chàng thanh niên đạo sĩ, vì Thuần Dương Kiếm đang đánh nhau với Trường Mi nên Lữ Động Tân không thể gọi nó về chặn cặp kiếm kia lại được, nhưng ông vẫn không hề tỏ ra sợ hãi mà ngược lại vẫn thản nhiên nói trong khi liên tục né tránh.
-"Thanh màu tím tựa như sấm sét giáng xuống từ bầu trời, thanh màu xanh còn lại thì trong suốt và xinh đẹp tựa như sương mai vào lúc bình minh".
-"Đây đích thị là tiên kiếm Tử Điện cùng tiên kiếm Thanh Sương chí bảo của phái Thục Sơn, không ngờ được bần đạo lại có vinh hạnh được nhìn thấy 2 món binh khí từng trảm sát hàng vạn yêu ma tà vật tại nơi đây" !
Nói rồi Lữ Động Tân đưa mắt nhìn vào tên đạo nhân không biết lúc nào đã xuất hiện phía trước mình 1 khoảng.
Đó là 1 người đàn ông trung niên có gương mặt cương nghị mạnh mẽ, với mái tóc và hàng lông mày bạc trắng tựa mây trời đang dẫm kiếm mà bay, 2 thanh tiên kiếm cũng được ông ta gọi về và bay nhiễu xung quanh người.
-"Các hạ đây chắc là Bạch Mi đạo nhân, khai phái tổ sư của phái Thục Sơn đúng không" ?
Nghe Lữ Động Tân hỏi vậy Bạch Mi cũng đưa tay làm lễ bái 1 cái xem như xác nhận, tiếp đó ông chỉ tay ra phía trước mặt rồi điều khiển 2 thanh tiên kiếm bay đi và hô lên.
-"Thuần Dương chân nhân xin tiếp chiêu".
Thấy Tử Điện Thanh Sương 1 lần nữa lao tới Lữ Động Tân ngay lập tức gọi về Thuần Dương Kiếm của mình tiến hành đánh chặn lại chúng.
Nhưng Vô Trần Kiếm do Trường Mi điều khiển cũng nhờ đó mà thoát ra được sự kiềm chế của Lữ Động Tân, cho nên chủ nhân của chúng đã nắm lấy cơ hội đó mà t·ấn c·ông.
Trường Mi đưa tay bắt quyết miệng niệm thần chú trong khi Vô Trần Kiếm lơ lửng trước mặt, rồi ông ta đưa tay lên vẽ ra vô số phù chú giữa không trung, mỗi khi ông ta vẽ xong thì các phù chú tựa như nòng nọc kia cũng sáng lên và trôi nổi giữa hư không.
Tiếp đó Vô Trần Kiếm bắt đầu phân thân ra, chỉ thoáng chốc 5 thanh kiếm giống hệt nhau đã xuất hiện và bay lượn xung quanh các đạo bùa kia.
-"Vô Trần Kiếm, lên đi" !!
Theo đạo bùa chú cuối cùng được vẽ ra, 5 thanh Vô Trần Kiếm ngay lập tức hút lấy toàn bộ chúng vào bên trong rồi phóng thẳng lên tận trời trước mắt các khán giả đang theo dõi BB-CHANNEL.
5 thanh kiếm sau khi đã đạt đến độ cao nhất định liền đón gió mà phóng to ra bằng 1 tốc độ đáng kinh ngạc và chẳng thoáng chốc chúng đã biến thành 5 thanh kiếm khổng lồ dài tới vài chục Km.
-"Đó là..." !!??
Lữ Động Tân 1 kiếm đánh bật Tử Thanh song kiếm ra liền cảm nhận được biến hóa tại trên đầu nên vội vàng ngẩng đầu nhìn lên không, và ngay lập tức sững sờ trước 5 thanh kiếm khổng lồ đang treo lơ lửng giữa biển mây.
Không cho Lữ Động Tân hồi phục tinh thần thì 5 thanh kiếm đã rơi thẳng xuống xung quanh vị trí mà anh đang đứng.
4 thanh phát ra ánh sáng xanh lá, đỏ, trắng cùng đen cắt ra không khí rơi xuống 4 hướng xung quanh trong khi thanh tỏa ánh vàng thì treo ngược trên đỉnh đầu với lưỡi kiếm sắc nhọn chỉ thẳng vào Lữ Động Tân.
Trên thân 5 thanh kiếm cũng nhanh chóng hiện ra hình ảnh của 5 con thú đang gầm gừ gào thét với vô số bùa chú bay lượn xung quanh chúng.
-"Đông thanh long, tây bạch hổ, nam chu tước, bắc huyền vũ và phía trên là hoàng long sao" !?
-"Thanh long thuộc mộc, bạch hổ thuộc kim, chu tước thuộc hỏa, huyền vũ thuộc thủy và cuối cùng là hoàng long thuộc thổ".
Lữ Động Tân chấn động lẩm bẩm, tiếp đó chàng đạo sĩ nhìn chằm chằm Trường Mi đạo nhân đang thở dốc và kinh ngạc nói ra.
-"Ông lấy ngũ linh đại trận làm chủ đạo để mượn lấy sức mạnh của ngũ phương thần thú, tiếp đó lại lấy chúng diễn hóa ra ngũ hành đại trận và còn chồng 2 đại trận lên nhau" !
-"Thật khó tin ông lại có thể dùng sức 1 mình mình để tạo ra và duy trì cùng lúc 2 đại trận như thế này đó Trường Mi đạo nhân" !!
-"Được Thuần Dương chân nhân khen tặng như vậy thật đúng là vinh hạnh của bần đạo" ?
Trường Mi vừa thở dốc vừa cảm tạ Lữ Động Tân vì đã công nhận thực lực của ông ta, do là người bày trận nên hơn ai hết Trường Mi hiểu rõ vô cùng sự khó khăn cũng như áp lực từ việc phải 1 thân 1 mình bày ra cùng duy trì 2 trận pháp khổng lồ mà cần ít nhất phải vài trăm người mới có thể duy trì nổi như thế này.
-"Đạo huynh hãy nghỉ ngơi ngoài đây và duy trì trận pháp đi, để bần đạo xông trận giao chiến với Thuần Dương chân nhân".
Vừa dứt lời thì Bạch Mi đạo nhân đã ném cho Trường Mi 1 cái bình ngọc rồi 1 lần nữa điều khiển tiên kiếm xông vào trong trận pháp.
Bên trong trận, phải đối mặt với Tử Thanh song kiếm chém tới đồng thời bị Ngũ Linh - Ngũ Hành 2 đại trận phong tỏa khiến cho Lữ Động Tân không còn có thể tự do tránh né như lúc nãy được nữa.
Anh chỉ có thể điều khiển Thuần Dương Kiếm đánh chặn lại chúng đồng thời cẩn thận di chuyển tránh đi những đợt t·ấn c·ông bất ngờ từ 5 con thú của Ngũ Linh trận, cùng cơn bão năng lượng hủy diệt có thể dễ dàng thổi bay và nghiền nát mọi thứ thành tro bụi trong Ngũ Hành trận.
Tử Điện cùng Thanh Sương song kiếm kéo theo sấm sét cùng gió lốc quét tới, tại mỗi nơi chúng đi qua đều để lại những dấu vết tàn phá của chúng trong 1 phạm vi lớn.
Lữ Động Tân hiện giờ đã bị phong tỏa vào trong 2 đại trận, phạm vi hoạt động của anh cũng không vượt qua vài ngàn mét nên phải chật vật đón đỡ 2 thanh tiên kiếm được Bạch Mi điều khiển 1 cách điêu luyện kia, nhiều lần Lữ Động Tân phải ôm đầu thậm chí là lăn lộn trên đất để né tránh.
Dù vậy Bạch Mi vẫn liên tục t·ấn c·ông như vũ bão làm cho Lữ Động Tân phải bị động phòng ngự mà không có lấy 1 cơ hội phản công, cũng như không thể lơ là dù chỉ là 1 chút cho nên tinh không chỉ cơ thể mà cả thần của chàng đạo sĩ đã trở nên căng như dây đàn.
Lữ Động Tân sau khi chật vật tránh đi những đòn t·ấn c·ông từ Bạch Mi đạo nhân và lùi ra 1 khoảng xa thì bất ngờ thay phía sau anh ta cũng hiện lên 1 con hổ trắng đang nhe nanh múa vuốt vồ tới.
Biết rằng nếu tiếp tục như vậy nữa thì mình chắc chắn sẽ thua cho nên Lữ Động Tân cắn răng và quyết định dùng ra 1 tuyệt kỹ mới chỉ được anh sáng chế cách đây vài trăm năm, dù nhận được sự giúp đỡ từ Ngọc Đế nhưng nó vẫn chưa hoàn thiện nên anh vẫn chưa từng dùng bao giờ vì sợ bị 1 tên đại năng để mắt tới.
Theo Lữ Động Tân vận chuyển pháp lực thì trên đỉnh đầu của anh ta bắt đầu phun ra những luồng khói đủ màu.
Các luồng khói đó nhanh chóng ngưng kết để tạo thành 1 cái lọng mây ngũ sắc che phủ trên đầu của Lữ Động Tân, từ trên lọng rũ xuống những tấm màn che mỏng manh được tạo nên từ hào quang và trôi nổi xung quanh chàng thanh niên đạo sĩ là vô số đóa sen bằng vàng với đèn cầy vàng được cắm giữa đài sen đang tỏa ra các luồng dương khí uy mãnh có thể nhìn bằng mắt thường.
Ngay khi cái lọng mây đó được hình thành thì 2 trận pháp ngũ linh - ngũ hành lẫn Tử Thanh song kiếm đã không còn cấu thành uy h·iếp với Lữ Động Tân được nữa, các đòn t·ấn c·ông nhắm vào anh ta đều bị khí hạo nhiên dương cương chính trực do cái lọng mây tỏa ra hóa giải thành hư vô.
Bạch Mi thân là ngoại môn đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn khi thấy phép thuật mà Lữ Động Tân vừa thi triển thì không kìm được kinh ngạc mà thốt lên.
-"[Chư Thiên Khánh Vân] ! Đó là 1 trong các món chí bảo của Ngọc Hư Cung [Chư Thiên Khánh Vân]" !!
-"Thuần Dương chân nhân, Chư Thiên Khánh Vân vốn là bảo bối của ân sư tại sao bây giờ ngài lại sử dụng được nó" !?
Trường Mi ngoài trận cũng giật mình kinh ngạc và nhìn Bạch Mi khó tin hỏi.
-"Điều này quá khó tin rồi, Bạch Mi đạo hữu có lầm hay không" !?
Nghe vậy Bạch Mi ngay lập tức lắc đầu và đáp chắc như đinh đóng cột.
-"Không thể nào lầm được, Chư Thiên Khánh Vân khi triển khai sẽ có tường vân(mây lành) che phủ đỉnh đầu, hào quang vạn trượng phủ xuống và kim đăng, kim liên(đèn vàng, sen vàng) vờn quanh".
-"Chưa kể hạo nhiên chính khí mà món bảo bối này tỏa ra chính là khắc tinh của chư tà, 1 khi được triển khai thì vạn pháp không dính, vạn tà không xâm, tiên thiên đứng ở thế bất bại".
-"Thử hỏi bần đạo làm sao có thể nhận sai 1 món bảo bối đặc thù đến như vậy được" !!
Thấy Bạch Mi cùng Trường Mi kích động như vậy thì Lữ Động Tân cũng không dấu diếm làm gì mà giải thích cho cả 2.
-"Các vị không cần thiết kích động như vậy, đúng như Bạch Mi đạo hữu đã nói bần đạo cũng không sở hữu món bảo bối Chư Thiên Khánh Vân đó".
Thấy Bạch Mi cùng Trường Mi đều mặt lộ vẻ tò mò, Lữ Động Tân liền tiếp tục nói.
-"Khánh vân kim đăng đang che phủ trên đầu bần đạo đây thật chất chỉ là 1 môn phép thuật thần thông mà bần đạo luyện ra mô phỏng lại Chư Thiên Khánh Vân của Nguyên Thủy Thiên Tôn mà thôi".
-"Dựa vào tính đặc thù của môn công pháp [Tiên Thiên Thuần Dương Công] mà bần đạo tu luyện nên bần đạo có thể dễ dàng luyện ra hạo nhiên chính khí, nhờ vào 1 số cơ duyên nên bần đạo đã mô phỏng lại món bảo bối của Ngọc Thanh Thiên Tôn và chỉ mới có 1 chút thành công tầm vài trăm năm nay, 2 vị chính là những người đầu tiên được chứng kiến môn pháp thuật vẫn chưa hoàn thiện này đó".
Nói xong Lữ Động Tân đưa tay nắm lấy Thuần Dương Kiếm trong tay rồi hóa thành 1 tia sáng vàng rực xông thẳng lên trước.
Trường Mi thấy vậy liền ném vài viên tiên đan vào miệng để bổ sung pháp lực rồi dùng hết toàn lực kích hoạt và điều khiển trận pháp nhằm trấn áp Lữ Động Tân.
Trong khi đó thì Bạch Mi cũng không rớt lại phía sau mà bắt quyết rồi đạp lên phi kiếm bay tới và dùng Tử Thanh song kiếm ngăn cản Lữ Động Tân phá trận.
Khác với hành động bó tay bó chân lúc nãy thì lần này Lữ Động Tân không tránh không né mà 1 đường xông thẳng, rồng cản thì đồ long, hổ chặn thì phục hổ, kiếm chém chu tước, chân đạp huyền vũ, tay đấm hoàng long đồng thời còn có thể thoải mái đấu pháp với Bạch Mi đạo nhân.
Các bình luận của BB-CHANNEL vào lúc này.
-"Mẹ nó ! 1 đời kiếm tiên Lữ Động Tân hóa ra cũng âm hiểm đến như vậy, dấu nghề dấu tới phút cuối mới dùng tới nó để lật bàn".
-"Này anh bạn, ăn nói với tổ sư gia của Toàn Chân Giáo chúng tôi đàng hoàng coi nào. Anh không thấy Thuần Dương chân nhân đã nói là nó vẫn chưa hoàn thiện hay sao" ?
-"Nói gì nói thì việc Lữ Động Tân dấu chiêu này tới cuối cùng mới dùng khi mà cả Bạch Mi và Trường Mi đạo nhân đều đã yếu đi nhiều thì đúng là có chút âm hiểm, nếu mà ông ta dùng sớm hơn thì tôi dám cá 2 vị đạo sĩ đó không ngu dại gì mà tiêu hao năng lượng trong cơ thể nhiều tới vậy để bày trận pháp đâu".
-"Ông trên nói đúng đó đạo sĩ phái Toàn Chân lầu trên, bây giờ Lữ Động Tân sau khi bật môn pháp thuật đó lên thì tựa như bật hack vô địch vậy. Lúc nãy còn b·ị đ·ánh chạy trối c·hết mà giờ đây ông ta chặt rồng như chặt cá, chém hổ như xắc rau, tay đấm chân đá trăm ngàn tuổi lão đạo sĩ tựa như chiến thần giáng thế, nói ông ta không cố tình dấu chiêu thì tôi cũng không tin".
-"Đúng, đúng, lão trên nói đúng ! Nhờ lão nói mà tôi mới để ý bây Lữ Động Tân lúc nãy thì giống như đang chơi D*rks*ul còn bây giờ tựa như đang chơi M*rio mà bật cheat vô địch vậy. LOL ! LOL !! LOL" !!!
-"Dù gì đi nữa thì mấy ông làm ơn nói năng tôn trọng chút đi, tổ sư gia làm người chính trực ngay thẳng làm sao lại âm hiểm như mấy ông nói được chứ" !!
Trong khi các khán giả vẫn đang vừa theo dõi vừa trò chuyện thì tại chiến trường, sau khi Lữ Động Tân đã thành công đánh vỡ Ngũ Hành đại trận thì Bạch Mi và Trường Mi đều đã nhận ra điểm yếu của môn pháp thuật đó.
Dễ thấy nhất là các đài đèn hoa sen bằng vàng vờn quanh ông ta sau khi bị vỡ thì tốc độ tái sinh trở lại của nó đã giảm đi đáng kể, nếu lúc vừa sử dụng thì sau khi bị phá vỡ 1 đài sen mới sẽ ngay lập tức nở rộ nhằm thế chỗ cho cái cũ.
Còn hiện tại thì nó phải mất đến vài giây mới được thay thế chứng tỏ môn pháp thuật này cực kì tiêu hao pháp lực, cho nên cả 2 đều vô cùng ăn ý mà liếc mắt ra hiệu toàn lực t·ấn c·ông nhằm gia tăng tốc độ tiêu hao pháp lực của Lữ Động Tân.
Và chỉ tầm chục phút sau, Lữ Động Tân đã đứng trên mặt đất đầy rẫy vết rạn vỡ mà thở hồng hộc.
Đối diện anh 2 đạo sĩ già cũng không tốt hơn chút nào khi họ cũng mệt bở hơi tai và phải đứng dựa vào nhau mới không té xuống.
Cả 2 bên giờ đây đã hoàn toàn kiệt sức, phóng thái tiêu dao tự tại tiên phong đạo cốt lúc ban đầu đã biến mất mà thay vào đó là bộ dạng của 1 chàng thư sinh lao lực cùng 2 lão già sắp xuống lỗ.
-"Lần này xem ra là cả 2 bọn ta thắng rồi Thuần Dương chân nhân" !
Trường Mi nói như vậy rồi ông ta run rẩy đưa chiếc bình ngọc trong tay lên và đổ vài vài viên tiên đan trong suốt như ngọc, tiếp đó ông ta cùng Bachk Mi không chút ngừng lại mà nuốt chúng vào trước mặt Lữ Động Tân.
Rất nhanh cả 2 tên đạo sĩ đã thành công khôi phục 1 chút pháp lực, dù không nhiều nhưng so với 1 kẻ mà pháp lực đã cạn đáy như Lữ Động Tân thì đây chính là yếu tố mang tính quyết định cho cuộc chiến này.
Thấy 2 địch nhân của mình đã khôi phục pháp lực thì Lữ Động Tân chỉ có thể nở 1 nụ cười khổ tràn đầy mệt mỏi, anh nhìn chằm chằm 2 đạo sĩ trước mặt và chậm rãi nói.
-"Đúng vậy, xem ra đến đây là kết thúc rồi vì cuộc chiến đã ngã ngũ".
Bạch Mi cùng Trường Mi khi nghe thấy Lữ Động Tân nói vậy cũng thở phào 1 hơi, cả 2 điều khiển tiên kiếm của mình chỉ vào Lữ Động Tân và Trường Mi hỏi ra.
-"Như vậy ngài còn lời sau cùng nào muốn nói không" ?
Nghe vậy Lữ Động Tân bỗng nhiên nghi ngờ hỏi ngược lại.
-"Hả 2 người các ông nói gì vậy" !?
Bạch Mi cùng Trường Mi thoáng chốc đều trở nên hồ đồ, cho nên Bạch Mi đã mở miệng nói.
-"Không phải ngài vừa bảo là cuộc chiến này đã ngã ngũ rồi sao" !?
-"Cho nên bọn ta mới hỏi ngài xem còn có lời gì muốn nói trước khi c·hết hay không" !
Lữ Động Tân nhìn 2 người họ 1 lúc rồi khó hiểu hỏi.
-"Ai bảo rằng bần đạo thất bại" ?
Nghe vậy Bạch Mi lập tức khó chịu nói.
-"Ngài không thấy cục diện hiện tại hay sao mà còn hỏi vậy ? Ngài đã cạn kiệt pháp lực trong khi bọn ta vừa mới khôi phục, và chính ngài cũng nói cuộc chiến đã ngã ngũ rồi không phải sao" !?
-"Không lẽ ngài không chấp nhận nổi sự thật rằng mình đã thua hay sao, ngài dù gì cũng là đệ nhất kiếm tiên kiêm 1 trong Bát Tiên nên ít ra ngài nên giữ lại chút tôn nghiêm của mình như 1 đại tiên trước khi c·hết mà không phải trốn tránh sự thật như thế này mới đúng" !!
Lữ Động Tân nghe vậy liền nghiêm túc gật đầu và nói với họ.
-"Bạch Mi đạo nhân nói đúng, là 1 tiên nhân đắc đạo thì không nên như vậy".
-"Cho nên để ta nói vài lời cuối cùng vậy".
Dứt lời Lữ Động Tân chậm rãi nói ra.
-"Điều thứ nhất bần đạo không phải là đệ nhất kiếm tiên, tạm không đề cập tới Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn thì theo bần đạo biết Thái Bạch Kim Tinh là 1 kiếm tiên mạnh mẽ hơn bần đạo nhiều".
-"Thái Bạch Kim Tinh" !!!???
Bạch Mi cùng Trường Mi đồng loạt giật mình hô lên, rồi cả 2 lập tức nhớ lại bộ dạng hòa ái thân thiện thường ngày của Thái Bạch Kim Tinh và khó mà tin được vị tiên nhân nắm giữ các danh hiệu như Thiên Đình đệ nhất người hiền lành, Thiên Đình đệ nhất người làm hòa như ông ta lại là 1 kiếm tiên còn mạnh hơn cả Lữ Động Tân.
Không cho cả 2 suy nghĩ tiếp, Lữ Động Tân lại tiếp tục nói.
-"Và điều thứ 2, đúng là bần đạo đã nói cuộc chiến đã ngã ngũ nhưng không có nói mình đã thua đâu nhé".
-"ĐỪNG HÒNG" !!
Trường Mi cùng Bạch Mi ngay lập tức hiểu ra, họ đồng loạt hét to và điều khiển tiên kiếm lao tới đâm về phía Lữ Động Tân.
Đối diện với 3 thanh kiếm đằng đằng sát khí đang lao tới muốn lấy mạng mình, Lữ Động Tân thản nhiên lôi ra 1 quả đào to bằng cả bàn tay rồi thản nhiên cắn 1 cái.
Ngay lập tức toàn bộ pháp lực vốn đã cạn kiệt của anh 1 lần nữa được lấp đầy, cái lọng mây ngũ sắc cũng nhanh chóng hiện ra và rũ xuống các tầm rèm ánh sáng cản lại Vô Trần, Tử Điện, Thanh Sương 3 thanh tiên kiếm.
Được bao bọc và bảo vệ bởi hạo nhiên chính khí cùng các đài đèn hoa sen, Lữ Động Tân nở 1 nụ cười tự tin và nói.
-"Bàn đào của Tây Vương Mẫu tuy không bằng được những quả lê Hoàng Trung của Đạo Đức Thiên Tôn, hay quả Nhân Sâm của Trấn Nguyên Tử về mặt giúp người thành tiên, trường sinh bất tử nhưng nếu xét về mặt khôi phục thương tổn, kéo dài tuổi thọ, bồi bổ cơ thể cùng với sản lượng quả thu hoạch được thì bọn chúng không cách nào bằng được với bàn đào của Tây Vương Mẫu".
-"Chỉ 1 trái đào 3.000 năm như thế này thôi cũng đã khôi phục lại 70-80% pháp lực của bần đạo rồi, cho nên là cuộc chiến này...".
-"Bần đạo thắng".
Các khán giả đang theo dõi BB-CHANNEL.
-"Ê anh bạn phái Toàn Chân kia có gì muốn nói không" ?
-".........................." !!!