Chương 175: Công Mình văn võ bại Quảng Thành, Khổng Thánh phẫn nộ đấu Nguyên Thủy
Lữ Động Tân đầu treo khánh vân, tay cầm Thuần Dương tiên kiếm 1 đường đuổi theo chặt 2 vị lão tổ của phái Nga Mi cùng Thục Sơn làm cho họ phải trốn chui trốn nhủi như chuột.
Sau khi đã đuổi theo cả 2 vào 1 vùng núi hoang sơ thì Lữ Động Tân bỗng nhiên dừng lại, ông rút ra 1 tấm bùa vàng viết đầy phù chú từ tay áo rồi ném thẳng lên trời tạo nên 1 kết giới mờ ảo bao trùm cả 3 người vào trong, tiếp đó ông thu kiếm vào vỏ kiếm sau lưng rồi nhíu mày nói.
-"Bạch Mi đạo hữu, Trường Mi đạo hữu, bần đạo đã dùng bùa Di La do chính tay Ngọc Đế ban tặng để che dấu thiên cơ cùng ánh mắt nhòm ngó của đám người đang theo dõi chúng ta rồi".
-"2 vị cũng không cần miễn cưỡng chính mình mà đánh nhau với bần đạo nữa".
Nghe vậy cả 2 vị đạo sĩ già đều đồng loạt thở phào rồi đặt mông ngồi bệt xuống đất, hoàn toàn không có 1 chút nào ý định tiếp tục giao chiến với Lữ Động Tân.
Sau khi nghỉ ngơi 1 lúc thì Trường Mi mới làm ấp roof lên tiếng.
-"Đa tạ chân nhân đã hiểu cho nổi khổ tâm của 2 người bần đạo, bọn ta vốn không muốn tham gia với Đạo Môn chỉ là nhân quả truyền đạo thụ nghiệp của Đạo Đức Thiên Tôn và Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn còn đó, cộng thêm thực lực không bằng người nên bất đắc dĩ mới phải tham dự với bè lũ phản bội".
Sau khi nghe 2 người họ nói thì Lữ Động Tân cũng bất đắc dĩ thở dài và đưa tay lên gãi đầu.
-"Ta hiểu mà, nếu không phải 8 người bọn ta cùng đồng lòng chống lại Thái Thanh thì có lẽ bọn ta cũng bị ép gia nhập với các ông rồi".
-"Hơn nữa cả 2 ông cũng liều mạng thật, nếu không phải ta hiểu được ý của các ông thì ta đã hạ sát thủ rồi đó" !
-"Như vậy Bạch Mi đạo trưởng, Trường Mi đạo trưởng, 2 vị có điều gì muốn nói với bần đạo đây" ?
2 đạo sĩ già nhìn nhau rồi cùng lúc gật đầu, tiếp đó Bạch Mi liền nói ra.
-"Thưa chân nhân, thật ra thì trong 2 phái Thục Sơn cùng Nga Mi không hoàn toàn đồng tình với ý định tham gia phản loạn của Đạo Môn".
-"Hiện giờ các trưởng lão và đệ tử đang có mặt tại chiến trường đều là những người đồng tình muốn chấn hưng Đạo Môn, còn lại số ít phản đối đã bị 2 người bần đạo giam giữ tại sau núi Thục Sơn".
-"Sau cuộc chiến này 2 phái Nga Mi cùng Thục Sơn sẽ chính thức xóa tên sau c·ái c·hết của 2 người bọn ta".
-"Các đệ tử còn lại của 2 phái sau c·ái c·hết của bọn ta sẽ hợp lại và lập nên 1 môn phái mới theo di thư của bọn ta, còn xin chân nhân hãy rút thời gian chăm sóc cho chúng" !
Rồi Bạch Mi lật tay lấy ra 1 tòa tháp nhỏ màu đen tuyền.
Lữ Động Tân nghiêm mặt nhìn tòa tháp nhỏ và hỏi.
-"Đây là..." !?
Bạch Mi cung kính đưa tòa tháp cho Lữ Động Tân rồi nói.
-"Đây là Tỏa Yêu Tháp giam giữ các yêu ma quỷ quái mà 2 phái Nga Mi cùng Thục Sơn đã hàng phục suốt vài ngàn năm nay ! Xin chân nhân giao nó lại cho Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn để ngài ấy tiêu diệt chúng, trừ họa cho nhân gian" !!
Khẩn thiết nói như vậy rồi Bạch Mi cùng Trường Mi đồng loạt quỳ xuống và dập đầu với Lữ Động Tân.
Cho nên Lữ Động Tân liền vội vàng đưa tay đỡ họ đứng dậy và nói.
-"Được rồi, được rồi, bần đạo sẽ giúp các vị cho nên 2 vị mau đứng lên đi".
Sau khi nghe được Lữ Động Tân đồng ý thì cả 2 cùng thở phào nhẹ nhõm và bái 1 cái rồi cùng ngồi xếp bằng dưới đất và vận công.
Đầu tiên họ đốt cháy đạo quả mà họ đã tu luyện hàng ngàn năm, đánh tan tam hoa trên đỉnh đầu, xóa bỏ ngũ khí trong lồng ngực và cuối cùng là nghiền nát nguyên thần của bản thân chỉ chừa lại linh hồn thuần túy.
Thân xác đã thành tựu tiên đạo của họ tuy vẫn sẽ nguyên vẹn suốt hàng trăm triệu năm sau nhưng nguyên thần của họ đã hoàn toàn vỡ vụn, dù cho chuyển thế đầu thai thì Trường Mi cùng Bạch Mi cũng không thể sống lại được mà chỉ là 2 người khác hoàn toàn.
Tiên kiếm Vô Trần cùng với Tử Điện, Thanh Sương cũng liên tục réo vang đầy đau thương như để tiễn biệt 2 chủ nhân của họ.
-"Để bần đạo tiễn 2 vị 1 đoạn".
Lữ Động Tân thở dài rồi đưa tay lấy ra 2 lá bùa vàng, tiếp đó ông đưa tay viết viết vẽ vẽ lên rồi ném chúng đi.
2 lá bùa nhanh chóng chui vào cơ thể của Trường Mi cùng Bạch Mi và bao lấy linh hồn của họ, 3 thanh kiếm cũng theo đó mà hóa thành 3 tia sáng chui vào bên trong.
Theo Lữ Động Tân mở ra 1 lỗ không gian nhỏ thì 2 lá bùa đang bao bọc lấy 2 linh hồn của Trường Mi cùng Bạch Mi cũng tức tốc chui vào đó và đi thẳng 1 mạch xuống U Minh Địa Phủ.
Sau khi đã làm xong và chuẩn bị rời đi thì thần thức của ông bỗng nhiên rung lên dữ dội, Lữ Động Tân liền bấm ngón tay tính toán xem có việc gì liên quan đến bản thân mà lại có thể khiến cho nguyên thần của mình báo động liên hồi như vậy.
Sau khi đã tính toán nhiều lần thì cuối cùng Lữ Động Tân bất đắc dĩ mà cười khổ và lẩm bẩm.
-"Thật là, xem ra bần đạo phải chăm chỉ tu hành hơn mới được" !
-"Nếu không bần đạo sẽ bị 2 đứa đồ đệ tương lai vượt mặt sau khi chúng đã học hết tuyệt học của bần đạo cùng 2 phái Nga Mi và Thục Sơn mất" !!
---------------------------------
Cùng lúc đó thì Lạc Bảo Kim Tiền cũng đang phóng tới 2 món bảo bối Phiên Thiên Ấn cùng Kim Nguyên Bảo treo lơ lửng giữa bầu trời.
-"Tuy không thể bắn rơi các loại binh khí nhưng Lạc Bảo Kim Tiền chính là khắc tinh của các bảo bối dạng bảo vật, Kim Nguyên Bảo của ngươi 1 khi b·ị b·ắn rơi thì Phiên Thiên Ấn sẽ ngay lập tức đập vỡ đầu ngươi".
Sau khi nói xong Quảng Thành Tử liền liếc nhìn Triệu Công Minh, muốn nhìn thấy bộ dạng hốt hoảng và sợ hãi của kẻ địch khi nhận ra mình đã bị 2 thuộc hạ phản bội.
Chỉ là khi thấy được vẻ mặt của Triệu Công Minh thì nụ cười đắc ý của hắn cũng hoàn toàn cứng tại trên môi.
Trên mặt của Thần Tài Triệu Công Minh hoàn toàn không có chút nào vẻ kinh hãi hoặc phẫn nộ, ông ta cũng không mở miệng mắng chửi lung tung mà ngược lại đang vô cùng bình tĩnh và lạnh lùng nhìn về hắn ta.
-"T...tại sao ngươi lại bày ra vẻ mặt đó !!?? Đáng lẽ ra ngươi nên kinh hãi, phẫn nộ và lớn tiếng chửi rủa mới đúng, vậy tại sao ngươi vẫn bình tĩnh như vậy" !!??
-"À ! Ta hiểu rồi !! Ngươi đang giả bộ bình tĩnh đúng không !? Tiếc quá nhưng người chiến thắng vẫn sẽ là ta mà thôi" !!
Quảng Thành Tử tự trấn an mình rồi đắc ý nói với Triệu Công Minh.
-"Lũ phi, mao, lân, giác thấp kém Tiệt Giáo các ngươi mãi mãi cũng không thể nào bằng được Xiển Giáo bọn ta" !!!
Đến lúc này thì Triệu Công Minh cũng thu hồi vẻ mặt lạnh lùng của mình mà nở 1 nụ cười đắc thắng, ông dừng con hổ lại rồi nắm tay phải thành quyền chỉ chừa ngón cái giơ thẳng.
Tiếp đó ông chổng ngược tay phải xuống và nói.
-"Ngươi mới chính là kẻ bị lừa đó Quảng Thành Tử" !
-"Đến đây là chiếu tướng rồi, đồ con rùa" !!
Quảng Thành Tử nghe vậy 2 đồng tử liền thu nhỏ lại thành 2 cây kim, 1 suy đoán đáng sợ hiện ra trong đầu và hắn ngay lập tức nhìn lên không.
-"Chẳng lẽ......" !!??
Và đúng như hắn đoán, Lạc Bảo Kim Tiền vốn nên đụng rớt Kim Nguyên Bảo lại bay sượt qua nó và bắn trúng Phiên Thiên Ấn phía trên, tiếp đó nó mượn lực và bắn thẳng vào đèn Ngọc Hư Lưu Ly treo trên đỉnh đầu của hắn.
2 món bảo bối bị Lạc Bảo Kim Tiền bắn trúng liền tự động tan hết pháp lực mà rơi xuống đất, nhưng trước khi kịp chạm đất thì chúng đã bị Tụ Bảo Bồn hút đi.
Trong hốc núi nơi Lạc Bảo Kim Tiền bay ra, Tào Bảo cùng Tiêu Thăng nhìn xuống biển lửa đang nuốt chửng đám phản quân dưới chân.
Khi thấy Lạc Bảo Kim Tiền bay trở lại thì Tiêu Thăng ngay lập tức đưa tay lên đón lấy và vui vẻ nói với Tào Bảo đang đứng bên cạnh.
-"Tác chiến đại thành công rồi, Tào Bảo đạo huynh" !
-"Ừ, mọi chuyện quả nhiên đúng như Triệu đạo huynh dự đoán nên chúng ta mới thuận lợi mà khiến cho Quảng Thành Tử cùng đám phản quân lộ mặt, từ đó giảm bớt thời gian và công sức phải bỏ ra tìm kiếm chúng" !!
Tào Bảo vui vẻ nói như vậy rồi lại nhíu mày và nói với Tiêu Thăng.
-"Chỉ là bần đạo sợ rằng sau khi kết thúc thì cả 3 người chúng ta sẽ không tránh được mà bị Ngọc Đế cùng Câu Trần Đại Đế trách phạt vì phá hư gần 70% khí tài quân sự của Tây Thiên Cung mất" !
Nghe vậy Tiêu Thăng thoải mái nói ra.
-"Kệ đi dù gì đây cũng là kế hoạch của Triệu đạo huynh mà, cùng lắm thì chúng ta đem vài trăm kho bảo thạch của Tài Thần Điện làm vật bồi thường thiệt hại cho Câu Trần Đại Đế".
-"Gì chứ các loại bảo vật cùng kim loại quý hiếm để luyện chế bảo bối thì Tài Thần Điện chúng ta không hiếm".
-"Chưa kể còn phải mở tiệc ăn mừng, rồi tiệc bồi tội, rồi quà cáp cho những thiên binh bị chúng ta lừa nữa thì chắc cũng mất sơ sơ vài trăm kho là ít, nhưng dọn bớt được đống đồ đó thì 5 người chúng ta sẽ không cần phải đau đầu kiểm kê cũng như không cần phải ngủ trên đống vàng bạc châu báu đó trong 1 thời gian rồi".
-"Đạo huynh nói phải".
Tào Bảo cũng thu hồi vẻ phiền muộn của mình và nở nụ cười rạng rỡ, rồi cả 2 cùng dắt tay nhau bay đi để lại 1 biển lửa sau lưng.
Còn về phần Quảng Thành Tử thì do mất đi sự bảo vệ từ đèn Lưu Ly cũng không kịp triệu hồi Tru Tiên Kiếm chỉ có thể trơ mắt nhìn Kim Giao Tiễn bay tới và cắt phăng đầu của mình đi, sau đó 2 con giao long quấn lấy nhau và xoắn nát toàn bộ cơ thể của hắn thành thịt vụn.
Sau khi mất đi chủ nhân thì Tru Tiên Kiếm cũng mất đi linh tính và rơi xuống, con rồng vàng ngay lập tức há miệng ngậm lấy nó và bay về phía của Triệu Công Minh.
-"Cuối cùng thì Tru Tiên Kiếm cũng đã trở lại Tiệt Giáo bọn ta rồi" !!
Triệu Công Minh đưa tay đón lấy Tru Tiên Kiếm rồi liên tục vuốt ve đầy hoài niệm, hoàn toàn không quan tâm đến Quảng Thành Tử b·ị c·hém thành thịt vụn bên cạnh.
Bỗng 1 cảm giác kì lạ xuất hiện lập tức khiến cho Triệu Công Minh nhíu mày khó chịu, dù chỉ thoáng qua liền biến mất nhưng thần thức của ông đã liên tục réo vang cảnh báo nguy hiểm.
Ông ngay lập tức thu hồi Tru Tiên Kiếm và nhìn về bãi thịt vụn bên cạnh, tiếp đó hoàn toàn đứng hình khi nhìn thấy được tên Quảng Thành Tử vốn đ·ã c·hết đi lại nguyên vẹn không 1 v·ết t·hương đang thở dốc bên cạnh với vẻ mặt sợ hãi vẫn chưa rút đi.
Đoán được nguyên do sự việc nên Triệu Công Minh ngay lập tức ngẩng đầu và phẫn nộ hét lớn.
-"NGUYÊN THỦY LÃO TẶC !!! TA Đ!T CON MẸ NHÀ NGƯƠI" !!!!!
-"NGƯƠI KHÔNG CÓ CHÚT THỂ DIỆN NÀO HAY SAO MÀ SUỐT NGÀY NHÚNG TAY VÀO CUỘC CHIẾN CỦA ĐÁM HẬU BỐI VẬY HẢ" !!!???
Ngay lập tức toàn bộ bầu trời của Thái Cực Mông Ế Thiên bắt đầu biến đổi và chẳng mấy chốc đã bị mây đen che phủ.
Sát ý, sát khí và phẫn nộ hóa thành thật chất mà xâm nhiễm cả bầu trời, tiếp đó 1 giọng nói phẫn nộ vang lên.
-"Đồ vô lễ, quỳ xuống" !!
Từ trên không 1 thanh Ngọc Như Ý siêu khổng lồ phá vỡ không gian mà rơi thẳng xuống đầu của Triệu Công Minh còn Quảng Thành Tử thì đã biến mất.
3 viên ngọc đại diện cho trời, đất, người(thiên, địa, nhân) được nạm bên trên cũng tỏa ra ánh sáng 3 màu đỏ, xanh, vàng chói lòa áp đảo mặt trời và mặt trăng.
Áp lực khủng kh·iếp của miếng ngọc cũng tác động trực tiếp lên Triệu Công Minh khiến ông bị đè lún xuống mặt đất, dù vậy ông vẫn đứng thẳng lưng và ngẩng cao đầu mà không hề cong gối quỳ xuống như các thiên binh, thiên tướng và tiên nhân khác.
Sâu trong mắt của Triệu Công Minh là ngọn lửa căm hận và phẫn nộ tột cùng, dù cho 2 chân đã bị ép đến gãy xương thì Triệu Công Minh vẫn kiên quyết đứng thẳng và hùng hồn tuyên bố.
-"TRIỆU CÔNG MINH TA ĐÂY CÓ THỂ QUỲ TRƯỚC LINH BẢO THIÊN TÔN VÌ ĐÓ LÀ ÂN SƯ CỦA TA, CÓ THỂ QUỲ TRƯỚC NGỌC ĐẾ VÌ TA TÔN TRỌNG NGÀI ẤY, NHƯNG TA TUYỆT ĐỐI KHÔNG QUỲ TRƯỚC NGUYÊN THỦY THIÊN TÔN NHÀ NGƯƠI CÙNG ĐẠO ĐỨC THIÊN TÔN" !!
-"VÌ CÁC NGƯƠI KHÔNG ĐÁNG ĐỂ TA TÔN TRỌNG VÀ QUỲ BÁI" !!!
-"ĐỒ VÔ LỄ ! ĐỂ BẦN ĐẠO THAY THÔNG THIÊN DẠY DỖ ĐỆ TỬ CỦA HẮN" !!!!!
Giọng nói của Nguyên Thủy càng thêm giận dữ, Tam Bảo Ngọc Như Ý cũng cảm nhận được điều đó mà tăng lớn áp lực và gia tăng tốc độ rơi.
Khi Tam Bảo Ngọc Như Ý chỉ còn cách Triệu Công Minh vài cm thì trong đường tơ kẽ tóc đó 1 bàn tay to lớn bỗng đặt lên vai của Triệu Công Minh và đánh tan toàn bộ áp lực mà Nguyên Thủy đè lên người ông ta.
Tiếp đó 1 giọng nói già nua vang lên từ phía sau lưng của Triệu Công Minh khiến cho ông ta run lên vì kích động.
-"Đệ tử của ta không đến phiên ngươi dạy dỗ đâu, Nguyên Thủy".
Rồi cánh tay đó bỏ ra khỏi vai của Triệu Công Minh và vươn ra trước đấm thẳng vào món bảo bối đang sắp đập c·hết đệ tử của mình.
Tam Bảo Ngọc Như Ý tựa như bị cả chiếc xe container tông phải mà phát ra vô số tiếng răng rắc rồi bay ngược về lại bên trong lỗ không gian.
-"T...Thông Thiên" !!??
-"Lão sư !! Đệ tử Triệu Công Minh tham kiến lão sư ! Chúc lão sư thánh thọ vô cương" !!!
Khác với Nguyên Thủy đang lắp bắp kinh hãi thì Triệu Công Minh đã ngay lập tức quỳ xuống đất, mặt lộ vui sướng và vô cùng thành kính mà dập đầu xuống đất.
-"Đứng lên đi".
Triệu Công Minh theo tiếng và ngẩng đầu nhìn lên thì mới thấy được 1 gương mặt xa lạ khác xa với gương mặt của vị giáo chủ Tiệt Giáo mà ông từng theo học.
Người đàn ông trước mặt ông lúc này là 1 ông lão tuổi tầm 5-60 tuổi, gương mặt vuông vức, mày bén như kiếm mắt sáng tựa sao.
Ông lão có vầng trán cao, tóc buộc khăn xanh, râu và lông mi đen dài phúc hậu, hoàn toàn khác với dung mạo thanh niên cao ngạo bồng bột năm xưa.
Nếu nói năm xưa Linh Bảo Thiên Tôn là 1 thanh kiếm sắc bén vô cùng nhưng dễ gãy thì giờ đây ông ta là 1 thanh kiếm đã vào vỏ, do được vỏ ngoài bao chặt nên khó bị tổn hại cũng như không ai có thể biết được nó sắc bén đến nhường nào.
Rồi Linh Bảo Thiên Tôn/Thông Thiên Giáo Chủ cởi phắt chiếc áo khoác của mình ra và ném sang 1 bên, để lộ cơ thể cao lớn và cơ bắp khác xa với vẻ ngoài gầy gò của 1 nhà Nho già bên dưới lớp áo.
Các thớ cơ dày cộm và căng phồng lên quấn chặt lấy nhau, các đường nét cơ bắp tựa như được 1 nghệ nhân tỉ mỉ chạm khắc tinh tế đến từng sợi cơ 1 và hiện rõ các phần khác nhau trên cơ thể mạnh mẽ của Thông Thiên Giáo Chủ.
-"Nếu ngươi muốn đánh thì để lão phu đánh với ngươi" !!
Ông vươn vai bẻ cổ rồi bóp chặt nắm tay phát ra những tiếng răng rắc, tiếp đó ông dẫm mạnh chân xuống đất và lao vào trong lỗ sâu đi thẳng 1 mạch đến Ly Hận Thiên Cung.
-"Tiếp chiêu đi ! Biết lỗi mà không sửa chính là lỗi, cho nên để lão phu giúp ngươi sửa cái tật xấu lấy lớn h·iếp nhỏ đó lại" !!
-"NGƯƠI DÁM" !!!
Tiếng hét đầy phẫn nộ của Nguyên Thủy vang rền toàn bộ Thái Cực Mông Ế Thiên trước khi vết rách không gian hoàn toàn đóng lại.
Trong khi đó thì trên BB-CHANNEL.
-"Có ai giải thích được điều gì đang xảy ra được không" !?
-"Tại sao Quảng Thành Tử đ·ã c·hết lại sống lại vậy ? Chưa kể tại sao mà Thông Thiên Giáo Chủ lại giống hệt Khổng Tử vậy trời" !?
-"Ai biết ? Chúng ta là người thường thì làm sao biết được điều đó chứ" ?
Tiếp đó là vô số suy đoán cũng như giả thuyết được các dân mạng liên tục đưa ra, toàn bộ khung chat của BB-CHANNEL cũng trở nên ồn ào náo nhiệt vô cùng.
Rồi 1 đoạn tin nhắn được BB-CHANNEL đóng khung màu và đưa l·ên đ·ỉnh khung chat khiến cho các khán giả khác chú ý.
1 người dùng với ID là [Tôi xin lỗi vì mình quá vô dụng] đã nhắn lên khung chat.
-"Nếu các ngươi muốn biết thì để ta nói cho các ngươi nghe lý do vì sao tên đạo sĩ kia sống lại, các ngươi hãy cảm thấy vinh hạnh và biết ơn đi".
-"Quảng Thành Tử chính xác là đã bị cây kéo vàng kia g·iết c·hết, toàn bộ cơ thể cũng bị cắt nát nên chắc chắn là đ·ã c·hết, nhưng tại sao hắn lại sống lại ! Đơn giản thôi, vì cái gã tên Nguyên Thủy kia đã dựa vào quyền hạn của mình tác động vào trong dòng chảy thời gian đem kết cục đã xác định là [Quảng Thành Tử đã bị Kim Giao Tiễn g·iết c·hết] xóa đi, tiếp đó lại đem 1 khả năng khác của tương lai là [Quảng Thành Tử may mắn còn sống, Kim Giao Tiễn chỉ xẹt qua đầu của hắn] để áp lên thời điểm hiện tại".
-"Dễ hiểu hơn thì Nguyên Thủy tựa như 1 gamer đang chơi 1 trò chơi mô phỏng chiến lược/ Strategy Simulation, khi hắn thấy được nhân vật mình bỏ công nuôi dưỡng c·hết 1 cách nhảm nhí nhưng vì chơi độ khó Very Hard nên không cho phép load lại save, cho nên hắn đã dùng quyền hạn của mình để trực tiếp mở file save từ bên ngoài và dùng save cũ up đè nó lên màn chơi hiện tại. Nói cách khác chính là Cheat đó" !!
Các khán giả khác cũng nhanh chóng hiểu ra, họ không quan tâm đến lý do vì sao [Tôi xin lỗi vì mình quá vô dụng] biết về điều đó mà bắt đầu thảo luận với nhau về cách thức hoạt động và tính khả thi của việc đó, để mặc [Tôi xin lỗi vì mình quá vô dụng] đang tức đến phát điên mà gào thét loạn lên trong khung chat.
-"Con mẹ nó tên nào dám cả gan đặt ID của ta là [Tôi xin lỗi vì mình quá vô dụng] vậy hả !!?? BB-CHANNEL mau đổi lại mau" !!!
-"Ngươi không đổi có tin hay không bà đây đem sao Kim đập Địa Cầu !? Đổi lại mau" !!
Dù phát điên gào thét nhưng BB-CHANNEL vẫn không có hành động gì cả và điều đó khiến cho Ishtar tức nổ.
Cô ta chọi chiếc điện thoại dát vàng của mình xuống đất và ôm đầu lăn lộn, hoàn toàn không có 1 chút nào phong thái và uy nghiêm của 1 cổ thần chi phối sắc đẹp, bầu trời, c·hiến t·ranh cùng tình yêu mà ngược lại giống như 1 nữ thần nước tóc xanh trong 1 quyển Light Novel nào đó.