Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 179: Atreus, Dương Tiễn, Ngọc Đỉnh

Chương 179: Atreus, Dương Tiễn, Ngọc Đỉnh


-"Sư phụ, xin người hãy nói cho đệ tử những gì người biết về cuộc truy bắt gia đình của đệ tử năm xưa".

Dương Tiễn thành khẩn nói vậy rồi sau đó đã cúi cái đầu cao ngạo của mình xuống trước Ngọc Đỉnh chân nhân.

Atreus bay lơ lửng bên cạnh cũng ôm tay đứng nhìn và chờ đợi xem gã đạo sĩ trước mặt họ sẽ nói cái gì.

Ngọc Đỉnh sau khi lấy lại tinh thần liền thu hồi vẻ mặt kinh ngạc của mình, tiếp đó ông ta nhìn thẳng vào mắt của Dương Tiễn rồi nở 1 nụ cười gượng gạo và hỏi.

-"Tiễ....Tiễn nhi, tại sao con lại nói như vậy" !?

-"Không phải con chính là nhân chứng sống, người đã chứng kiến mọi chuyện hay sao ? Sao bây giờ con lại hỏi bần đạo chứ" !

Dương Tiễn khi nghe vậy liền cung kính cúi đầu hành lễ rồi thưa.

-"Bẩm sư phụ, đệ tử gần đây b·ị t·hương nặng dẫn đến trí nhớ không tốt nên không thể nhớ rõ toàn bộ sự việc đã xảy ra với phụ thân, mẫu thân cùng với đại ca".

Và khi Dương Tiễn ngẩng đầu lên thì con mắt dọc giữa trán đã mở to và tỏa ra ánh hào quang vàng chói lọi, rồi anh nhìn chằm chằm Ngọc Đỉnh chân nhân nói ra.

-"Cho nên xin sư phụ hãy kể lại cho đệ tử [TOÀN BỘ MỌI THỨ] mà người biết".

Ngọc Đỉnh khi chứng kiến đồ đệ của mình đã mở ra tuệ nhãn liền âm thầm kêu lên "Không ổn" vì nếu ông ta dám nói dối dù chỉ là 1 chữ thì ngay lập tức Dương Tiễn sẽ biết được, chưa kể anh ta còn nhấn mạnh 4 chữ trong câu nói của mình càng làm cho Ngọc Đỉnh chân nhân đổ mồ hôi hột.

Cuối cùng sau khi suy nghĩ 1 lúc thì Ngọc Đỉnh liền quyết định ngậm chặt miệng, nếu không nói lời nào thì tuệ nhãn của Dương Tiễn sẽ không thể phân biệt được ông ta liệu có nói dối hay không, hiện tại thì đây là cách đối phó duy nhất với môn thần thông đó mà ông ta nghĩ ra.

Thấy vậy Atreus liền nói với Dương Tiễn đang cắn môi đến bật máu.

-"Trò chuyện đến đây là được rồi anh Dương Tiễn à, đã không cần thiết phải nói thêm gì nữa" !!

-"Nếu ông ta đã không chịu nói thì ta phải đung biện pháp khác mà thôi".

Dứt câu Atreus liền mở bàn tay ra và ngay lập tức 1 cây búa màu bạc đột ngột bay ra từ sau lưng rồi rơi vào tay của cậu bé.

Tiếp đó Atreus học theo phong cách chiến đấu của 1 người quen của mình là Thor mà ném Tử Điện Chùy(Búa Tử Điện) đi.

Theo 1 tiếng rít vang chói tai vang lên, Tử Điện Chùy lấy 1 tốc độ khủng kh·iếp mà kéo theo những tia sét màu tím bay thẳng về phía của Ngọc Đỉnh chân nhân.

Ngọc Đỉnh thấy món bảo bối đó liền ngay lập tức biết được đứa bé trước mặt hắn đây chính là thủ phạm đã đột nhập và hủy diệt cung Ngọc Hư cùng núi tiên Côn Lôn.

-"Hóa ra ngươi chính là con chuột đó" !!

Ngọc Đỉnh tức giận hét lên và nhanh chóng bắt quyết điều khiển Hãm Tiên Kiếm hướng đến cây búa sắp đụng vào mình mà chém tới.

Và ngay lập tức 1 tiếng KENG chói tai phát ra khi mà 2 món bảo bối của Thông Thiên Giáo Chủ v·a c·hạm vào nhau, Hãm Tiên Kiếm cùng Tử Điện Chùy đụng nhau rồi văng bật ra xa.

Nhân lúc này Ngọc Đỉnh cũng lao tới gần Atreus và vung thanh Trảm Tiên Kiếm trong tay xuống.

-"Nạp mạng đi con chuột nhắt" !!

Không chờ Atreus ra tay thì Dương Tiễn bên cạnh đã ra tay trước.

Anh chàng lật tay giơ ngang Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao lên và chặn lại lưỡi kiếm, tiếp đó không chút do dự mà hất lên rồi chém cho Ngọc Đỉnh 1 nhát, nếu không phải Ngọc Đỉnh né tránh kịp thì hắn đã bị đồ đệ của mình chém phải rồi.

-"Tiễn nhi ! Con lại dám ra tay với bần đạo sao" !?

Ngọc Đỉnh vừa sợ vừa giận, mà nhìn chòng chọc vào Dương Tiễn và giận dữ hét to.

-"Loki nói đúng, nếu người đã không muốn nói cho con biết thì con sẽ tự mình tìm kiếm đáp án của sự thật".

Dương Tiễn chậm rãi nói và giương Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao lên trước người, tiếp đó không chút do dự mà lao lên t·ấn c·ông Ngọc Đỉnh.

-"Dù cho điều đó đồng nghĩa với việc phải áp tải người đến trước Nghiệt Kính Đài".

-"Con....." !!!!

Ngọc Đỉnh vừa sợ vừa giận giơ Trảm Tiên Kiếm lên cản lại cú chém của Dương Tiễn và sau đó ngay lập tức đánh trả.

Khi mà cả 2 thầy trò đang giao chiến thì cạnh đó Atreus cũng thu hồi Tử Điện Chùy về tay, tiếp đó cậu bé đưa tay ra sau vỗ nhẹ bao kiếm sau lưng và nói.

-"Tỉnh dậy đi Lævateinn".

Ngay lập tức thanh kiếm đỏ rực tựa dung nham tự động lao ra khỏi vỏ và chặn lại Hãm Tiên Kiếm đang chém xuống đầu của Atreus.

Khi mà 2 lưỡi kiếm v·a c·hạm vào nhau thì chúng dường như nhận ra được món binh khí trước mặt không phải là vật phàm, cho nên cả 2 món binh khí đồng loạt cảm thấy tôn nghiêm của mình chịu đến khiêu khích mà đều tự động bộc phát ra 1 phần sức mạnh của bản thân.

Hãm Tiên Kiếm run lên liên hồi rồi bộc phát ra ánh sáng đỏ như máu, sau đó bay thẳng lên không và hóa thành hàng vạn thanh kiếm ánh sáng khổng lồ rồi rơi xuống đất như mưa.

Để đối phó với đợt t·ấn c·ông tựa như mưa sao băng oanh tạc mặt đất kia của Hãm Tiên Kiếm, thì Lævateinn cũng tự động b·ốc c·háy và nhanh chóng bao trùm bản thân vào trong ngọn lửa sắc đỏ vàng.

Tiếp đó Lævateinn hướng về không trung mà liên tục chém ra những dải kiếm khí cháy rực, thiêu đốt toàn bộ đống kiếm ánh sáng mà Hãm Tiên Kiếm tạo ra giữa không trung.

Thấy vậy Hãm Tiên Kiếm càng thêm ra sức tạo ra thêm nhiều kiếm ánh sáng hơn, và Lævateinn cũng không ngần ngại đáp lại bằng cách chém ra nhiều nhát kiếm lửa hơn nữa.

Trong phút chốc cả 1 vùng trời đã bị thần uy và dư âm của 2 món thần binh lợi khí nhuộm đỏ, không gian xung quanh chúng cũng bị sự sắc bén đáng sợ của cả 2 thanh kiếm cắt xẻo tan tành tựa như 1 tấm gương bị vỡ.

Sau khi đã để Hãm Tiên Kiếm cho Lævateinn xử lý thì Atreus liền nắm chặt Tử Điện Chùy phóng tới chiến trường của 2 thầy trò Dương Tiễn và Ngọc Đỉnh.

Những tia sét màu tím mà Tử Điện Chùy phóng ra bao lấy Atreus, rồi cậu nhầm vào đầu của Ngọc Đỉnh chân nhân mà đập xuống.

Ngọc Đỉnh hất ra lưỡng nhận đao của Dương Tiễn rồi vung Trảm Tiên Kiếm chặn lại, chỉ là vì Atreus sở hữu 1 cơ thể gầy gò nên ông ta đã đánh giá thấp sức mạnh thể chất của cậu bé và ngay lập tức đã bị Tử Điện Chùy đập lún 2 chân xuống đất.

Những tia sét tím cũng được phóng ra và giật cho ông ta kêu to đau đớn cả người b·ốc k·hói, nếu không phải đã sớm chứng đạo thiên tiên thân thể là kim thân bất hoại thì đã sớm bị sấm sét của Tử Điện Chùy đánh cho c·hết ngay tại chỗ.

Ngọc Đỉnh cắn răng nhịn đau lấy ra 1 viên Cửu Chuyển Kim Đan rồi ném vào miệng, tiếp đó sử dụng phép Tị Lôi rồi cầm kiếm xông lên cùng Dương Tiễn và Atreus tiếp tục chém g·iết.

Atreus liên tục ném Tử Điện Chùy đi rồi búng tay gọi nó về t·ấn c·ông sau lưng Ngọc Đỉnh nhằm khiến hắn phân tâm, tiếp đó sử dụng Pankration được Heracl·es truyền dạy để cùng Dương Tiễn đấu tay đôi với Ngọc Đỉnh.

Dù cho thân hình vẫn gầy gò nhỏ bé không có gì thay đổi so với trước, nhưng sau khi trải qua những đêm huấn luyện tàn khốc theo phong cách Sparta của Heracl·es thì khả năng chiến đấu cũng như kinh nghiệm chiến trận của cậu bé đã tăng cường rất nhiều.

Vì nếu không trở nên mạnh mẽ hơn, không thể tiến bộ hơn trong chiến trường thì kết cục của Atreus trong những đợt huấn luyện của Heracl·es chỉ có thể là c·ái c·hết.

Bị nổ bay đầu, b·ị c·hém bỏ tứ chi, bị nghiền nát 1 nửa cơ thể, mất máu, mất n·ộ·i· ·t·ạ·n·g mà c·hết và vô số cách c·hết thảm khốc khác nhau là những gì mà Atreus phải trải qua trong thời kì đầu, sau khi đã làm quen với chúng thì Heracl·es mới chính thức dạy cho cậu bé môn võ Pankration mà mình sáng tạo, dạy cách bắn cung, cách chiến đấu cũng như 1 số môn nghệ thuật khác của Hy Lạp cổ đại.

Nhờ đó nên giờ đây Atreus mới có thể tự tin mà đấu tay đôi với Ngọc Đỉnh mà không kéo chân Dương Tiễn.

Biết rằng đánh lâu sẽ bất lợi nên Ngọc Đỉnh không hề ham chiến, sau khi đánh bật lưỡng nhận đao của Dương Tiễn thì ông ta liền vội vàng lắc mình hóa thành 1 con hạc trắng bay đi.

-"Sư phụ, người đừng hòng bỏ chạy" !!

Dương Tiễn nghiêm mặt quát lớn rồi cũng sử dụng Cửu Chuyển Công mà biến thành 1 con đại bàng dí theo sau.

Atreus cũng không hề kém cạnh mà cũng sử dụng Cửu Chuyển Công kết hợp với năng lực của bản thân để biến thành 1 con chim cắt bay chặn đầu con hạc.

Con hạc khi thấy mình bị bao vây liền vội vàng sà xuống đất, theo 1 làn khói tỏa ra thì 1 con ngựa cường tráng hí vang phóng ra ngoài rồi chạy như bay trên mặt đất.

Con chim cắt và đại bàng cũng kêu to 1 tiếng rồi sà xuống đất, tiếp đó 1 con báo đen và 1 con hổ trắng cũng theo đó xuất hiện trên đất.

Chúng nhìn nhau 1 lúc rồi đồng loạt gầm lên và đuổi theo con ngựa.

Cả 3 con thú phóng đi như bay, cùng chạy băng qua sông suối, rồi lại vượt qua đồi núi và cuối cùng là chạy sâu vào trong rừng.

Chạy thêm được 1 đoạn thì phía trước mặt con ngựa bỗng xuất hiện 1 bức tranh cổ vẽ cảnh 4 thanh kiếm khổng lồ đang tản ra sát khí tận trời cản lại phía trước làm nó không thể chạy tiếp được nữa.

Biết rằng mình đã bị dồn vào đường cùng cho nên con ngựa đã quay đầu đối diện với 2 con mãnh thú, tiếp đó nó hí vang và lắc mình hóa thành 1 con tê giác to lớn, sau đó nó dậm mạnh chân xuống đất rồi chỉa sừng vào 2 con thú ăn thịt mà phóng tới.

-"Hãy đầu hàng đi sư phụ, người không tu luyện Cửu Chuyển Công nên thuật biến thân của người không bằng được bọn con đâu" !

Con hổ trắng nhảy sang 1 bên né tránh cú húc của con tê giác rồi mở miệng phát ra giọng nói của Dương Tiễn.

Tiếp đó Dương Tiễn lắc mình biến hóa biến ra 1 con voi khổng lồ và dùng vòi cuốn lấy eo con tê giác mà nhấc lên không rồi đập mạnh xuống đất.

Còn con báo đen sau khi tránh đi cú húc cũng biến thành 1 con gấu nâu to lớn và lao lên cào cấu cắn xé con tê giác.

Vài phút sau thì Ngọc Đỉnh đã trở lại dạng người và bị trói lại bằng những sợi xích bạc, các sợi xích trói chặt Ngọc Đỉnh đều bắt nguồn từ 1 cái khóa vàng treo giữa ngực của hắn.

-"Đừng cử động nữa Ngọc Đỉnh chân nhân, nếu ông không muốn bị Xuyên Tâm Tỏa xuyên tim mà c·hết thì tốt nhất ông nên ngồi yên ở đó đi".

Atreus nhìn Ngọc Đỉnh đang được Dương Tiễn chữa trị v·ết t·hương và nói như vậy.

Chương 179: Atreus, Dương Tiễn, Ngọc Đỉnh