Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 184: Tô gia
3 ngày sau, trên 1 chiếc t·àu c·hiến thuộc hạm đội t·àu c·hiến của Đông Đẩu Quần Tinh thuộc Đấu Bộ hiện đang trôi nổi bên ngoài quỹ đạo sao Mộc.
Trong còn tàu bằng gỗ và sắt cổ xưa đó, vài chục tên thiên binh đang cùng nhau bước đi trên hành lang mạn tàu và trò chuyện với nhau.
-"Này mọi người, tại sao chúng ta phải gia nhập làm phản với đám người của Tử Vi Đại Đế nhỉ" ?
-"Không phải Tô đại nhân trước giờ luôn có ác cảm với đám người Đạo Môn hay sao" ?
Tên trẻ nhất trong số đó có nhìn đồng bạn rồi hỏi như thế.
-"Tiểu Bàng tử ! Chúng ta không biết được đám người của Tây Đẩu, Trung Đẩu và Bắc Đẩu xung quanh có kẻ nào có năng lực tương tự như Thuận Phong Nhĩ đại nhân hay không. Cho nên cậu cẩn thận ăn nói 1 chút".
Thiên binh bên cạnh cậu ta vội vàng khoác cổ và che miệng chàng thiên binh trẻ lại rồi nhỏ giọng nhắc nhở, và chàng thanh niên ngay lập tức rúc người lại và lo lắng nhìn ngó xung quanh.
Bên cạnh họ 1 thiên binh khác thấy họ như vậy cũng cười khà khà và nói.
-"Được rồi, được rồi ! Anh đừng có hù tiểu Bàng tử như vậy chứ, lão Ngô. Đây là tàu của Đông Đẩu Tinh Quân nên có giăng kết giới rồi, dù cho có kẻ có năng lực như vậy thì cũng khó mà nghe lén được không phải sao" !?
Các thiên binh khác cũng đồng loạt cười vang, tiếng cười của họ vang khắp cả dãy hành lang và khiến cho không ít thiên binh đang đi tuần khác chú ý.
-"Đủ rồi, toàn bộ im lặng cho ta. Chúng ta sắp phải đi đổi ca đó nên câm miệng lại và sắp hàng ngay ngắn đi theo ta mau" !!
Lúc này thiên tướng chỉ huy đột ngột quay người rồi sầm mặt lại và quác to ra lệnh cho đám thuộc hạ sau lưng.
-"Vâng, Diệp đội trưởng" !!
Toàn bộ thiên binh đều ngừng cười và nghiêm mặt hành lễ, tiếp đó sắp hàng ngay ngắn ngay phía sau lưng ông ta và chậm rãi đi theo.
Cả đoàn 20 người chậm rãi đi qua hành lang rồi liên tục rẽ ngoặt nhằm tiến vào sâu hơn bên trong, càng đi vào sâu thì lính canh gác càng thêm đông đảo và cẩn mật.
Sau đó họ rẽ vào 1 đoạn ngoặt và đột ngột dừng lại.
Tên thiên tướng chỉ huy giật mình nhìn mấy gã khổng lồ lạ mặt đột ngột hiện ra giữa hư không rồi chặn đường của họ, nhưng sau khi lấy tinh thần thì hắn nhanh chóng quát to và đưa tay ra sau hông với lấy cái kèn treo bên eo.
-"Toàn quân chuẩn bị chiến đấu, có địch tấn.........." !!!
Ngay khi hắn kịp hành động thì 1 luồng điện cao thế đột nhiên xuất hiện dưới chân và giật điện hắn, đám thiên binh sau lưng cũng không kịp làm gì mà đồng loạt bị điện giật và ngã xuống.
Trước khi tên thiên binh họ Ngô mất đi ý thức thì thứ cuối cùng hắn nhìn thấy chính là gã thiên binh trẻ họ Bàng đang nở 1 nụ cười thần bí nhìn mình.
-"Tiểu..Bàng...tử..." !?
Sau khi tên cuối cùng bị điện giật mà ngất đi thì gã thiên binh họ Bàng đã ngẩng đầu nhìn đám chiến binh khổng lồ, tiếp đó đặt nắm đấm lên ngực và cúi đầu hành lễ rồi cười nói.
-"Chúc Dung đại nhân, các vị huynh đệ, nhiệm vụ đã hoàn thành".
Gã khổng lồ có gương mặt cương nghị và táo bạo với mái tóc đỏ rực bước lên trước, đưa tay vỗ lên vai gã họ Bàng và cười khen ngợi.
-"Làm tốt lắm Sắc Lang, không hổ là đệ nhất cặn bã của tộc Chúc Dung chúng ta, không chỉ giỏi lừa nữ nhân mà cả nam nhân cũng không thoát khỏi tay ngươi được" !!
-"Chúc Dung đại nhân, tôi và các vị phu nhân đều là tình yêu thật lòng".
Sắc Lang khóe miệng liên tục co giật khi nghe Chúc Dung khen ngợi(?) nếu không phải người trước mặt này là tộc trưởng của anh ta thì anh ta đã cho đối phương biết mùi nắm đấm của mình rồi.
Sau khi khen ngợi xong thuộc hạ, Chúc Dung liền ngồi xổm xuống đưa tay nắm lấy gã chỉ huy.
Tiếp đó 1 cây kim nhỏ chui ra từ phần giáp tay ghim vào người gã chỉ huy và hút lấy 1 ít máu từ hắn, các chiến sĩ Cửu Lê khác cũng nhanh chóng làm theo hành động của Chúc Dung.
~"Đã thành công thu lấy DNA".
~"Đã quét xong ký ức của đối tượng".
~"Bắt đầu tiến hành ngụy trang mô phỏng".
3 âm thanh điện tử cũng theo đó vang lên bên trong bộ giáp Terminator, tiếp đó toàn bộ cơ thể khổng lồ của Chúc Dung bắt đầu biến đổi.
Bộ giáp dày cộm ôm chặc lấy thân hình đồ sộ cao 3,2m của Chúc Dung dần dần thu nhỏ lại, 1 lớp da người cũng chui ra từ các lỗ thoát khí phía trên bộ giáp rồi tự động dính lại với nhau và trùm lên cơ thể đã thành công thu nhỏ của Chúc Dung.
Phần da đầu vốn không có râu tóc và ngũ quan, nhưng sau khi đã tròng lên đầu của Chúc Dung thì nó đã tự động biến đổi thành dung mạo của gã chỉ huy đang nằm ngất xỉu trên tay ông ta.
Và các chiến sĩ Cửu Lê khác cũng đã thành công cải trang thành đám thiên binh còn lại.
-"Đem bọn chúng bỏ vào phòng giam trên tàu của chúng ta như đám khác đi, tiểu Hỏa".
Chúc Dung sau khi đã lột sạch quần áo của gã chỉ huy liền ném hắn cho các thuộc hạ không cải trang của mình và ra lệnh cho họ.
Tiếp đó ông mặc lấy giáp trụ của hắn ta và cười cười.
-"Đi thôi đám tiểu tử, đến lúc đi gặp tên mục tiêu đã làm chúng ta mất mấy ngày để điều tra rồi" !
Nói rồi Chúc Dung dẫn đám thuộc hạ cùng 2 con yêu quái đang ẩn thân tiến thẳng đến phòng chỉ huy.
---------------------------------
Chục phút sau trong phòng chỉ huy của chiếc chiến hạm, Tô Hộ vừa trò chuyện vừa uống rượu với 1 thanh niên trẻ tuổi có dung mạo tương cận với ông ta.
Xung quanh họ là hàng chục thiên binh thiên tướng đang nghiêm ngặt đứng canh gác, không cho phép lấy ngay cả 1 con ruồi bay vào bên trong làm phiền đến Tô Hộ và khách của ông ta.
-"Toàn Trung, tại sao hôm nay con lại có thời gian lại đến thăm lão phu vậy" ?
-"Con không phải đang nhận nhiệm vụ tấn công quân của Lôi Bộ phía dưới Mộc Tinh hay sao" ?
Tô Hộ đặt chén trà lên bàn và cười nhẹ hỏi con trai mình.
Đối diện ông ta Bắc Đẩu Phá Quân Tinh Quân • Tô Toàn Trung 2 tay ôm đầu ngồi ngửa ra sau nghe vậy liền trả lời.
-"Phụ thân không biết đâu, tên Tử Vi đó không hiểu gì về chiến tranh cả. Hắn ta suốt ngày yêu cầu Bắc Đẩu Thất Tinh bọn con phải tìm ra cách giúp cho quân của hắn phía dưới đánh bại quân của Ngọc Đế".
-"Chỉ là dù cho bọn ta đã mở ra Bắc Đẩu Thất Tinh Thất Sát Trận để cường hóa cho đám binh sĩ phía dưới thì đám phế vật đó vẫn luôn bị Phổ Hóa Thiên Tôn, Chủ Đậu Bích Hà Nguyên Quân cùng gã Thiên Lôi kia đánh cho binh bại như núi đổ".
-"Chỉ có tên ngu xuẩn Hoàng Thiên Tường mới coi mệnh lệnh của Tử Vi như thánh chỉ mà thôi, còn lục tinh bọn ta đều coi nó như giấy lộn, dùng để vệ sinh còn ngại nó thúi nữa".
Tô Hộ nghe vậy cũng bật cười và gật đầu cảm thán.
-"Không có gì lạ, Văn thái sư tạm không nói thì Dư Hóa Long cùng 5 đứa con trai của hắn đều là tướng tài, nếu không phải năm xưa nhà Chu có Dương Tiễn, Na Tra bậc này đại tướng thì còn lâu quân Chu mới có cơ hội lật đổ nhà Thương được".
-"Còn tên Thiên Lôi kia cũng không phải nhân vật tầm thường, hắn ta chính là vạn lôi hóa thân, là tiên thần chưởng quản việc hưng vân bố vũ, hàng ma phục tà, bảo hộ nhân gian của quốc gia phương nam kia nên thực lực mạnh mẽ cũng là lẽ thường".
Dừng 1 lúc, Tô Hộ bỗng nghiêm mặt và ra lệnh.
-"Con nếu có đánh nhau với họ thì không nên đánh liều, rút lui được thì rút lui ngay không được do dự, biết chưa hả" ?
Tô Toàn Trung cũng ngay lập tức ngồi ngay ngắn và gật đầu.
-"Hài nhi đã biết, xin phụ thân hãy yên tâm".
Cả 2 cha con trò chuyện thêm 1 lúc, các vò rượu đã chất đầy dưới chân thì Tô Toàn Trung bỗng mở miệng nói.
-"Phụ thân, có điều này con luôn khó hiểu" ?
-"Tại sao phụ thân lại đồng ý trợ giúp cho Đạo Môn, người không phải không biết chúng là những kẻ đã gián tiếp khiến cho gia đình ta cửa nát nhà tan, khiến cho tỷ tỷ bị hồ ly tinh đoạt xá".
-"Ta biết chứ, nhưng ta không muốn cuốn vào việc tranh đấu giữa 2 phe phái cho nên ta mới mắt nhắm mắt mở với những mệnh lệnh mà Đấu Mẫu đưa ra. Ta không động binh cũng không rút quân, một mực án binh bất động gần chiến trường, sau này bất kể là phe nào thắng thì đều không có cớ để nói ta gì cả" !
Tô Hộ liếc nhẹ Tô Toàn Trung và cười nói.
Và khi Tô Hộ đã dứt lời thì 1 giọng nữ đột ngột vang lên.
-"Nếu đã vậy thì Tô hầu gia không ngại mà liên minh với bọn ta đúng chứ" ?
-"Ai ở nơi đó" !!??
Tô Toàn Trung ngay lập tức nắm lấy cây thương được đặt bên cạnh mình và ném nó về phía phát ra âm thanh, Tô Hộ cũng chậm rãi đặt chén rượu xuống và rút kiếm đề phòng.
-"2 vị tinh quân xin hãy bình tĩnh 1 chút, bọn ta không có ác ý".
2 bóng người phụ nữ có dung mạo xinh đẹp đột ngột hiện ra từ hư không, 1 người trong số đó đã đưa tay nắm chặc lấy cây thương rồi ném nó sang 1 bên trước khi nó có thể đâm vào cơ thể của cô ta.
- "Cửu Đầu Trĩ Kê Tinh, Ngọc Thạch Tỳ Bà Tinh, 2 con yêu quái các ngươi làm sao lại đột nhập được lên tàu của ta" !?
1 luồng lửa nóng bừng lên từ lồng ngực của Tô Hộ ngay khi ông nhìn thấy 2 gương mặt quen thuộc trước mặt, ông đứng phắt dậy và quác lớn.
Các thiên binh, thiên tướng xung quanh sau khi phát hiện dị thường đều đồng loạt bao vây xung quanh lại và cầm chặt binh khí trong tay để đề phòng.
Dù vậy cả 2 nữ yêu quái đều không để tâm mà tiếp tục trò chuyện với cha con Tô Hộ.
-"Tô hầu gia, bọn ta biết ông rất căm hận tỷ muội bọn ta. Nhưng bọn ta chỉ là 3 con tiểu yêu thì làm sao dám kháng lại mệnh lệnh của Nữ Oa cơ chứ" !
Vương Quý Nhân nói rồi dẫn Hồ Hỷ Mị bước tới chỗ 2 cha con và đặt mông ngồi xuống ghế.
Tô Toàn Trung do không kìm được lửa giận trong lòng được nữa nên ngay lập tức rút kiếm nhắm về phía cổ của Vương Quý Nhân mà chém tới.
-"ĐỪNG CÓ MÀ THOÁI THÁC TRÁCH NHIỆM !! TỶ TỶ CỦA TA BỊ TỶ MUỘI CÁC NGƯƠI HẠI C·H·Ế·T CHÍNH LÀ SỰ THẬT KHÔNG THỂ BÀN CÃI, NẾU CÁC NGƯƠI ĐÃ TỰ CHUI ĐẦU VÀO LƯỚI THÌ HÔM NAY TA SẼ LẤY MẠNG CÁC NGƯƠI" !!!
Đối mặt với lưỡi kiếm đang vung tới gần ngay trước mặt Vương Quý Nhân đè xuống cảm xúc sợ hãi của bản thân, tiếp đó giả ra bộ dạng bình tĩnh và nói.
-"Nếu cha con các người không muốn gặp lại Tô Đắc Kỷ nữa thì cứ việc ra tay".
Lưỡi kiếm ngay lập tức dừng lại ngay trước cái cổ thon dài của Vương Quý Nhân mà không chặt xuống, còn Tô Hộ và Tô Toàn Trung thì đều mở lớn 2 mắt nhìn nữ yêu quái trước mắt.
Tô Toàn Trung thu kiếm hừ lạnh 1 tiếng rồi đặt mông ngồi xuống, Tô Hộ cũng ngồi xuống ghế và ôm tay chờ đợi những lời kế tiếp.
-"Tô hầu gia, Tô tiểu hầu gia, tiểu nữ ở đây thay mặt tỷ tỷ trao lại 1 thứ nên thuộc về 2 vị".
Vương Quý Nhân nói rồi đưa tay vào trong tay áo, sau 1 lần sờ soạng thì cô ta lấy ra 1 viên ngọc và đặt lên bàn.
Tô Hộ ngay khi thấy viên ngọc liền vội vàng đưa tay nắm chặc lấy nó, tiếp đó ông run rẩy truyền pháp lực vào trong viên ngọc.
Theo 1 tia sáng hiện ra thì viên ngọc trên tay ông ta đã biến mất, thay vào đó trong vòng tay của Tô Hộ là cơ thể của 1 cô gái trẻ trung xinh đẹp đang nhắm chặt 2 mắt.
-"Đắc Kỷ" !!
-"Tỷ tỷ" !!!
2 cha con ngay lập tức ôm lấy cơ thể của cô gái và ôm nhau mà khóc.
Vương Quý Nhân cùng Hồ Hỷ Mị chỉ im lặng nhìn họ và chờ đợi.
Sau 1 lúc Tô Hộ mới đem Tô Đắc Kỷ trao cho Tô Toàn Trung ôm lấy, rồi ông nhìn 2 nữ yêu quái và nói.
-"Ta tò mò không biết tại sao con hồ ly đó lại cam tâm tình nguyện trả lại cơ thể và cả linh hồn nữ nhi của ta, nói ra mục đích của các ngươi đi" !?
Nghe vậy Vương Quý Nhân cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tiếp đó mở miệng nói.
-"Tô hầu, ta muốn Đông Đẩu và Bắc Đẩu của 2 vị hãy trợ giúp cho phe Ngọc Đế".
-"Hiện tại Đạo Đức Thiên Tôn, Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng với Nữ Oa đều đã bị cuốn vào cuộc chiến này, nếu 2 vị muốn báo thù kẻ đã trực tiếp hủy hoại gia đình của mình thì đây là cơ hội duy nhất".
-"Và trả lại Tô Đắc Kỷ chính là thành ý của bọn ta".
2 cha con Tô Hộ nhìn nhau 1 lúc, rồi Tô Toàn Trung cười lạnh và hỏi lại.
-"Các ngươi đem tỷ tỷ trả lại rồi không sợ bọn ta lật lọng và báo cáo lại cho cấp trên hay sao, các ngươi cũng đâu còn thứ gì để uy h·i·ế·p bọn ta nữa" ?
Vương Quý Nhân nghe vậy chỉ cười nhẹ và đáp lại.
-"Ta tin tưởng vào mọi quyết định của tỷ tỷ, nếu tỷ tỷ đã tin tưởng các vị thì bọn ta cũng sẽ tin vào điều đó".
Nghe vậy Tô Hộ liền cười phá lên, ông nâng chén rượu lên uống cạn rồi đặt mạnh nó xuông bàn và nói.
-"Được, lão phu chấp nhận kết minh với các ngươi".
-"Ta cũng đồng ý, ta sẽ về thuyết phục 5 tinh quân khác của Bắc Đẩu".
Tô Toàn Trung cũng cười và nói.
Thấy vậy 2 nữ yêu quái đứng dậy và cúi đầu chào.
-"Đa tạ 2 vị, bọn ta bảo đảm các vị sẽ không hối hận về lựa chọn hôm nay đâu".
Vương Quý Nhân cùng Hồ Hỷ Mị cúi chào xong liền bĩnh tĩnh đi ra phía cửa, các thiên binh xung quanh đều đồng loạt giải trừ lớp ngụy trang của họ trước ánh mắt kinh hãi của cha con nhà họ Tô.
-"Chờ lấy liên lạc từ bọn ta nhé, bọn ta cũng sẽ trả lại tù binh cho các ngươi sau" !!
Chúc Dung cười khà khà và phất tay tạm biệt trước khi đi ra khỏi cửa phòng, để lại 2 cha con nhà họ Tô trong căn phòng chỉ huy vắng ngắt không 1 bóng người.
-"Thật đáng sợ, vô thanh vô tức đột nhập lên tàu và thay thế toàn bộ cận vệ của chúng ta".
-"Thật may là chúng ta đã đưa ra quyết định đúng".
Tô Toàn Trung sợ hãi nói và ôm chặt lấy cơ thể mềm mại của chị mình.
Tô Hộ cũng trầm mặt gật đầu, tiếp đó ông nói.
-"Đi thôi Trung nhi, cha con chúng ta hãy đem tỷ tỷ của con đưa vào phòng của ta nghỉ ngơi đi".
-"Vâng thưa phụ thân" !