Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 188: Hình Thiên vs Chúc Long

Chương 188: Hình Thiên vs Chúc Long


Sau khi Chúc Long ngừng phun lửa thì nó liền bay lên trời rồi uốn lượn 1 vòng, tiếp đó quật mạnh cái đuôi khổng lồ của nó xuống tấm khiên tròn và Hình Thiên phía sau.

Chiếc khiên ngay lập tức bị đập lún sâu xuống mặt đất và khiến cho đất đai xung quanh rạn vỡ theo.

Đồng thời lửa từ trên cơ thể của Chúc Long cũng nhân đó mà thiêu đốt và điên cuồng lan tràn ra khắp mọi nơi, nuốt chửng các tàn tích xung quanh vào trong biển lửa.

Sau 1 lúc thì lửa cũng tắt và để lại 1 dải đất cháy đen rộng lớn dường như kéo dài đến tận đường chân trời, nhưng cặp mắt sáng ngời hơn cả mặt trời của Chúc Long lại dễ dàng thấy được chiếc khiên tròn màu vàng đồng vẫn hoàn hảo như mới mà không hề có dấu hiệu nào là bị hòa tan dưới sức nóng khủng kh·iếp của ngọn lửa mà ông ta vừa phun ra cả.

Nhưng Chúc Long chưa kịp làm gì thì Hình Thiên đã giở khiên chui ra, tiếp đó xoay 1 vòng và ném chiếc khiên về phía của nó.

-"Ăn ta 1 khiên đi này, con rắn già".

Chiếc khiên tròn xoay nhiều vòng trên không rồi phang thẳng vào 1 bên mặt của Chúc Long, cú đập của chiếc khiên lớn đến mức đã làm cho 1 bên mặt của nó méo đi và hét lên đầy đau đớn.

Vì quá đau nên Chúc Long đã bị mất thăng bằng và rớt xuống đất.

Nhân cơ hội này Hình Thiên ngay lập tức vung mạnh cây rìu trong lên tay đón lấy Chúc Long, và nếu Chúc Long cứ thế mà rơi xuống thì chắc chắn nó sẽ bị cây rìu trong tay của Hình Thiên chém bay nửa bên đầu.

Chính vì thế nên Chúc Long cố nhịn đau đớn mà mở to 2 mắt rồi vận công tự tách rời khớp xương cổ của mình khiến cho đầu của nó nghiêng oặc qua 1 bên, từ đó né tránh phần lưỡi rìu sắc bén ngay trong gang tấc.

Đầu của Chúc Long sau đó cũng đập mạnh xuống mặt đất, nhưng đồng thời nó đã kịp cuộn đuôi và quật 1 cú cực mạnh vào người của Hình Thiên.

Nhưng Hình Thiên đã kịp thu hồi chiếc khiên và dùng nó chặn lại cú quật đuôi, dù vậy ông cũng bị sức mạnh từ cú quất đuôi đó hất ra xa hàng trăm mét.

Trong lúc b·ị đ·ánh lùi thì Hình Thiên vẫn nắm chặt chiếc khiên, còn 2 chân của ông thì chôn chặt dưới đất và đã kéo ra 2 rãnh đất dài.

Ngay khi Hình Thiên đã dừng lại được thì từ xa 1 ánh vàng bỗng lóe lên rồi tắt lịm, Hình Thiên dựa vào kinh nghiệm sa trường nhiều năm cùng với bản năng chiến đấu đã ăn sâu vào máu thịt ngay lập tức nhận ra điều bất ổn mà đập mạnh chiếc khiên xuống mặt đất làm cho nơi ông đứng s·ụt l·ún xuống.

Hầu như đầu của Hình Thiên chỉ vừa biến mất khỏi bề mặt của mặt đất thì 1 cột sáng màu vàng đã bắn tới.

Bên trong cái hố mà mình vừa tạo ra, Hình Thiên ngồi dựa lưng vào vách đá và thở phào nhẹ nhõm.

-"Mẹ nó chứ, thực lực của con rắn già này mạnh hơn mình tưởng".

-"Dù không bằng được Ngọc Đế lão nhi cùng đám người Tam Thanh nhưng hắn tuyệt đối không thua gì con ả Nữ Oa kia".

Nói tới đây trước mắt của Hình Thiên bỗng hiện ra 1 màn hình ảo, 2 mắt của ông nhanh chóng đảo quét những món vật phẩm bên trong đó và lẩm bẩm.

-"Để xem trong đống trang bị mà Kratos đưa cho mình thì thứ nào dùng được vào lúc này đây".

-"Đây rồi" !

Hình Thiên hô lên và đưa tay ấn vào 1 ô hình ảnh trên màn hình, và ngay lập tức vô số hạt ánh sáng hội tụ lại dưới chân của ông rồi biến 1 đôi giày sandal có cánh.

-"Đến lúc trả lễ lại cho ngươi rồi, Chúc Long".

Nói rồi thân hình của Hình Thiên bắt đầu mờ đân và hoàn toàn biến mất khỏi cái hố.

Tại cách đó tầm vài ngàn mét, Chúc Long đang mở to miệng để cây đèn bên trong miệng nó bắn cột sáng màu vàng to lớn kia ra bên ngoài.

Nó liên tục duy trì hành động này cũng như luôn tập trung quan sát xung quanh nhằm tìm ra được Hình Thiên, nhưng suốt từ nãy đến giờ vẫn không có dấu hiệu bất thường nào.

Ngay khi nó có suy nghĩ "Không lẽ Hình Thiên đ·ã c·hết hay sao" thì 1 tiếng xé gió đã vang lên từ dưới miệng của nó.

Và theo 1 tiếng ĐÙNG lớn vang lên thì hàm dưới của nó bỗng truyền đến 1 cảm giác đau đớn vô cùng, cơn đau từ dưới miệng tiếp đó cũng nhanh chóng xông thẳng lên não và đầu của Chúc Long cũng bị 1 lực cực mạnh đánh bật lên trời cao.

Lúc này thì thân hình của Hình Thiên mới xuất hiện từ hư không với bàn tay nắm chặt thành quyền đang vung thẳng lên trời.

-"Há miệng hoài như vậy không mệt sao ? Ta tốt bụng nên giúp ngươi ngậm miệng lại nghĩ ngơi rồi đó, còn không mau cảm ơn ta đi" !!

Hình Thiên mặt mang vẻ chế giễu và cười nói trong khi nhìn Chúc Long rơi thẳng xuống mặt đất đập ra 1 cái hố to.

-"HÌNH THIÊN" !!

Chúc Long vươn đầu ra khỏi cái hố rồi tức giận gầm lên, tiếp đó nó há miệng và phun ra hàng vạn tia laser nóng rực về phía của Hình Thiên.

-"Quá chậm".

Hình Thiên cười nhẹ rồi nghiêng người né tránh để cho các tia sáng màu vàng đó xẹt qua những tàn ảnh mà ông để lại.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi thì tại nơi mà Hình Thiên đứng đã chi chít vô số tàn ảnh của ông đang chồng đè lên nhau với đủ loại tư thế trông vô cùng quái dị.

Còn Hình Thiên thì vẫn không 1 v·ết t·hương đứng ôm tay và cười nhạo nhìn Chúc Long.

Tiếp ông Chúc Long 1 lần nữa b·ị đ·ánh bay, nhưng lần này là cả cơ thể của ông ta bị t·ấn c·ông từ nhiều hướng.

Giữa trời cao Chúc Long nhịn đau mà tập trung toàn bộ sức mạnh vào đôi mắt và ngay lập tức nhìn thấy Hình Thiên đang lấy 1 tốc độ vô cùng đáng sợ, vượt qua cả tốc độ ánh sáng mà chạy nhảy và tung ra hàng triệu cú đấm khắp cả người của nó.

Thấy vậy nó liền dùng sức lật người để hất Hình Thiên xuống, nhưng vị chiến thần đã nhận ra được ý định của nó mà chạy 1 mạch lên đầu rồi giáng mạnh nhiều phát ngay giữa trán của Chúc Long làm nó b·ị đ·au mà 1 lần nữa rớt xuống đất.

-"Nhìn thấy được tốc độ của ta sao !? Ngươi khiến ta kinh ngạc đó Chúc Long à" !!

Hình Thiên hạ xuống ngay trước mặt của Chúc Long và nói như vậy, tiếp đó ông nở nụ cười dữ tợn rồi nâng rìu chém tới.

-"Nhưng nhìn thấy thì sao ? Ngươi có theo kịp được ta không hả Chúc Long" !?

Thấy vậy Chúc Long lập tức gầm lớn và mở to cặp mắt dọc quái dị của mình, và Hình Thiên thì không biết vì sao mà bỗng nhiên văng ngược ra xa đâm sầm vào mặt đất.

-"Cái quái gì vừa xảy ra vậy" !!??

Hình Thiên nằm trong hố đất khó hiểu mà lẩm bẩm, vừa nãy rõ ràng là ông đang lao tới chuẩn b·ị c·hém Chúc Long vậy mà chỉ trong tích tắc thì ông đã b·ị đ·ánh bay vào trong nền đất.

Thu hồi tâm thần của mình, Hình Thiên lập tức bật dậy và 1 lần nữa phóng thẳng về phía của Chúc Long để rồi tiếp tục b·ị đ·ánh bay.

Dù vậy Hình Thiên vẫn không nản chí mà liên tục dùng nhiều cách khác để t·ấn c·ông Chúc Long.

Bắn Chúc Long bằng các loại s·ú·n·g ống, n·ém b·om, chém ra đao khí công kích từ xa, tàng hình và t·ấn c·ông bất ngờ, v..v.... nhưng tất cả đều lấy thất bại mà kết thúc.

Nhưng nhờ vậy mà Hình Thiên cũng đã làm rõ được nguyên do mình b·ị đ·ánh bay, ông nhét 1 quả đào tiên vào miệng để khôi phục các v·ết t·hương của mình rồi ngẩng đầu nhìn Chúc Long đang bay trên đầu và nói to.

-"Ngươi dấu cũng kỹ lắm đấy Chúc Long, sức mạnh thật sự của ngươi là kiểm soát thời gian đúng không" ?

-"Đúng vậy, nhưng ngươi biết thì làm được gì chứ" ?

Trên không trung Chúc Long nghe vậy cũng không lấy làm bất ngờ, ngược lại nó còn cười to và mở miệng hỏi lại đầy thách thức giống như Hình Thiên khi nãy.

Sau khi được Chúc Long chính miệng xác nhận thì Hình Thiên cũng liền yên lòng, ông lật tay lấy ra 1 cái đồng hồ màu vàng rồi đeo lên cổ tay và nói với Chúc Long.

-"Ngươi tự tin lắm, nhưng trùng hợp thay ta cũng có 1 món đồ vật có thể chơi với ngươi đây".

Nói rồi Hình Thiên 1 lần nữa xông về phía Chúc Long với cây rìu cầm chặt trên tay.

Và Chúc Long thì 1 lần nữa trừng mắt kích hoạt khả năng kiểm soát thời gian của nó.

Nhưng khác với mấy lần trước, lần này theo 1 tiếng tích tắc vang lên từ trong cái đồng hồ mà Hình Thiên đang đeo thì cả 2 đều đồng loạt tiến vào 1 thế giới xám xịt không chút màu sắc.

-"Là...làm sao ngươi lại có thể di chuyển trong khi thời gian đang ngừng chuyển động được" !?

Chúc Long lắp bắp kinh hãi nhìn Hình Thiên đang tò mò quan sát cảnh vật bị đông cứng xung quanh và hỏi.

Hình Thiên nghe vậy liền đưa tay lên cho Chúc Long nhìn cái đồng hồ trên cổ tay mình và nói.

-"Năng lực của ngươi cũng đáng gờm đấy, nhưng đáng tiếc làm sao trong số các món đồ mà bằng hữu của ta cho ta thì có vài thứ cũng có khả năng giống như ngươi vậy".

Rồi Hình Thiên bóp tay răng rắc rồi cười dữ tợn nói với Chúc Long.

-"Như vậy lần này quyết đấu công bằng nhé, con rắn già c·hết tiệt".

Chúc Long sau khi nghe được lời nói của Hình Thiên liền phát điên mà gầm lớn.

-"ĐỪNG CÓ ĐÙA VỚI TA !!! SỨC MẠNH CỦA TA LÀ ĐỘC NHẤT VÔ NHỊ, LÀM SAO MÀ VÀI MÓN BẢO BỐI LẠI SỞ HỮU CÙNG LOẠI NĂNG LỰC CỦA TA ĐƯỢC CHỨ" !!!

Tức thời nó lại 1 lần nữa phun ra cột sáng màu vàng như khi nãy, nhưng lần này vì phẫn nộ nên đợt công kích này còn mạnh hơn đợt trước gấp nhiều lần.

Hình Thiên thấy vậy liền cười to rồi vung mạnh cây rìu về phía trước.

Tiếp đó 1 vết rách không gian lớn đã bị Hình Thiên chém ra, và cột sáng kia thì chui tọt vào trong đó.

-"Không chỉ như vậy thôi đâu, ngươi cũng tự mình nếm thử đi Chúc Long" !

Dứt lời Hình Thiên đã chém tiếp ra hàng chục nhát, và các vết rách không gian khác cũng được mở ra xung quanh cơ thể to lớn của Chúc Long.

Cột sáng mà nó phun ra cũng thoát ra từ 1 lỗ không gian khác rồi chui vào 1 cái khác đối diện, cứ thế cột sáng đó đã theo các vết rách mà tạo thành 1 tấm lưới lớn phong tỏa toàn bộ hành động của Chúc Long.

Rồi 1 vết rách không gian cực lớn hiện ra ngay trên đầu của nó và cột sáng đó cũng theo đó mà dội thẳng xuống đầu của Chúc Long đang kinh ngạc.

Và thế là trong thế giới xám xịt tĩnh lặng đó ngay lập tức vang lên tiếng gầm rống tràn đầy đau đớn của Chúc Long cùng tiếng cười đắc ý của Hình Thiên.

-"Con rắn già nhà ngươi không phải ỷ vào khả năng điều khiển thời gian mà rất ngạo hay sao hả !? Giờ thì tiếp tục cao ngạo cho ta xem đi nào" !!!

---------------------------------

Trên sao Mộc lúc này.

Đấu bộ Cửu Diệu Tinh Quan do Sùng Ứng Bưu cầm đầu, cùng ngũ nhạc đại đế do Hoàng Phi Hổ dẫn đội cũng đang giao đấu với 12 vị thần tướng có bộ dạng lai giữa người và động vật.

Người dẫn đầu 12 vị thần tướng đó là 1 cô bé với đôi tai chuột có vóc dáng nhỏ bé xinh xắn.

Bên cạnh cô bé 1, người đàn ông cao lớn có cặp sừng trâu trên đầu vừa dùng cây đao của mình đánh chặn đám địch nhân đang t·ấn c·ông cô và nói.

-"Tý Thử, ngươi không phải rất thông minh hay sao ? Mau dùng cái đầu nhỏ của ngươi nghĩ cách giúp chúng ta thoát khỏi tình cảnh này đi" !

-"Dần Hổ cùng Thìn Long sắp không kiên trì nổi nữa rồi" !!

Nghe vậy cô bé chuột chỉ có thể vò đầu bứt tai và lo lắng nhìn 2 người có bộ dạng 1 rồng 1 hổ đang bị vây công ở phía xa.

Vào lúc này Hoàng Phi Hổ sau khi đánh bay Thân Hầu cùng Tuất Khuyển liền cưỡi bò thần ngũ sắc xông lại.

-"Thập nhị cầm tinh mau mau nạp mạng đi" !

Ngay khi Tý Thử cùng Sửu Ngưu đều cho mình c·hết chắc thì từ phía sau họ vang lên giọng nói của 1 người đàn ông.

-"Đạo hữu xin dừng bước".

Vừa nghe câu nói này thì bất kể là chư tiên thần phe Ngọc Đế hay là phe Đạo Môn đều không hẹn mà nổi da gà, tay chân lạnh lẽo như rơi vào hầm băng.

Tiếp đó 1 cây roi gỗ từ trên trời giáng xuống không nhìn phòng ngự của Hoàng Phi Hổ mà nện lên vai của ông ta, làm cho ông ta lảo đảo xém ngã khỏi con bò ngũ sắc.

Cây roi sau đó cũng không hề ngừng lại mà tiếp tục bay lên rồi cho toàn bộ tứ nhạc đại đế, cửu diệu tinh quan mỗi người 1 roi mà họ không cách nào đón đỡ được.

Cuối cùng nó bay lên và rơi vào tay phải của 1 đạo sĩ áo đen cưỡi hổ đen trán trắng, còn tay trái của ông cầm lấy 1 cuộn sách cổ thêu chỉ vàng.

Tiên thần 2 phe khi nhìn thấy ông ta cùng 2 món bảo bối trong tay của ông ta liền sững người lại, mắt không chớp mà nhìn chằm chằm ông ta.

Thân Công Báo nhìn xung quanh 1 vòng rồi chắp tay vái và cười nói.

-"Các vị đạo hữu, các vị đồng liêu, Thân Công Báo hữu lễ".

Rồi ông ta nhìn về hướng của đám người Hoàng Phi Hổ và nói với họ.

-"Các vị, nếu các vị đầu hàng thì bần đạo cam đoan các vị vẫn sẽ có tên trong Phong Thần Bảng mà không phải rơi vào Vô Gián địa ngục tại Cửu U".

-"Ý của các vị thế nào đây" ?

Nghe vậy đám người Đạo Môn lập tức 2 mặt nhìn nhau và lâm vào suy xét.

Cuối cùng Hoàng Phi Hổ thở dài và dẫn đầu ném v·ũ k·hí xuống.

Vắn Sính, Thôi Anh, Tưởng Hùng thấy vậy cũng ném bỏ v·ũ k·hí và ra lệnh cho các thuộc hạ đầu hàng.

Sau 1 lúc thì chỉ còn lại Đấu bộ Cửu Diệu Tinh Quan cùng bản bộ thiên binh là còn cố gắng chống cự, cho nên Thân Công Báo liền mở Phong Thần Bảng và ném Đả Thần Tiên lên không.

-"Đấu bộ Cửu Diệu Tinh Quan • Sùng Ứng Bưu, Cao Hệ Bình, Hàng Bàng, Lý Tế, Vương Phong, Lưu Cấm, Vương Từ, Bành Cửu Nguyên, Lý Tam Ích thân là Thiên Đình trọng thần lại trợ giúp phản quân thật là tội đáng muôn c·hết" !

-"Lên bảng chờ xử phạt đi".

Thân Công Báo nói rồi phất tay áo 1 cái, Đả Thần Tiên đang lơ lửng trên đầu ông ta lập tức bay tới gần đám người Sùng Ứng Bưu và cho mỗi người 1 roi.

Bọn chúng ngay lập tức đưa bảo bối lên đánh trả nhưng Đả Thần Tiên lúc này lại không hề giống với lúc còn trong tay của Khương Tử Nha, nó không chỉ đập vỡ toàn bộ bảo bối của Cửu Diệu Tinh Quan mà còn xuyên qua kết giới hộ thân của chúng mà đập chúng vỡ đầu nát óc.

Đám phản quân còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì 9 tên chủ tướng của chúng đều đ·ã c·hết, cho nên 1 số kẻ thông minh ngay lập tức quỳ xuống và dập đầu cầu xin.

-"Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng, đám tiểu nhân xin đầu hàng" !

Đám còn lại cũng ngay lập tức làm theo và kêu to đầu hàng.

Thấy vậy Thân Công Báo liền vuốt râu và cười nhẹ.

-"Rất tốt, rất tốt" !

Chương 188: Hình Thiên vs Chúc Long