Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 191: Thiên Đình, Nho Gia, Đạo Môn và Thú

Chương 191: Thiên Đình, Nho Gia, Đạo Môn và Thú


Tại Thái Thanh Cảnh - Đại Xích Thiên lúc này, Thông Thiên giáo chủ đang cùng Nguyên Thủy thiên tôn đánh đến trời sập đất lở.

1 bên là Nguyên Thủy thiên tôn cưỡi trên lưng của Tứ Bất Tượng tay cầm Tam Bảo Ngọc Như Ý liên tục vung đánh, phần đầu của thanh ngọc tự động vươn dài ra và quất tới tấp vào kẻ đối diện.

Bên còn lại thì Thông Thiên giáo chủ đang đạp mây mà bay, 2 cánh tay lực lưỡng đầy cơ bắp không ngừng vung quyền tạo ra vô số tàn ảnh v·a c·hạm với thanh ngọc như ý của Nguyên Thủy.

Dù cho Nguyên Thủy có bảo bối hỗ trợ nhưng đối diện với quyền chiêu hung mãnh vô cùng của Thông Thiên thì cũng không tránh được việc bị ăn thiệt thòi.

Từng có vô số lần nắm đấm của Thông Thiên đánh bật ngọc như ý rồi nện thẳng vào người của Nguyên Thủy, nếu không phải hắn ta có khánh vân kim đăng hộ thể thì chắc hắn đã b·ị đ·ánh cho sưng mặt sưng mũi rồi.

Được 1 lúc thì Nguyên Thủy tức giận gầm lên rồi đập ngọc như ý tới.

-"Cái tên Thông Thiên nhà ngươi !! Thân là Đạo giáo tối cao thần mà không dùng tiên thuật hay bảo bối, còn quơ quyền tung cước chẳng ra thể thống gì cả ! Ngươi rốt cục muốn cho Tam Thanh chúng ta mất mặt tới khi nào đây hả" !!??

Nghe Nguyên Thủy mắng như vậy Thông Thiên lại không hề bộc lộ sự tức giận mà ngược lại gương mặt của ông vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng bình tĩnh không có nghĩa là ông sẽ bỏ qua.

Thông Thiên giáo chủ âm thầm vận công, truyền 1 lượng lớn sức mạnh cùng pháp lực vào trong 2 nắm tay rồi bất chợt vung ra hàng vạn quyền đánh bay ngọc như ý ra xa, đồng thời đánh vỡ toàn bộ số khánh vân kim đăng đang lượn lờ quanh người của Nguyên Thủy.

-"Cái danh Tam Thanh ta nhường lại cho các ngươi đó, lão phu đây không thèm" !

-"Ăn lão phu 1 quyền đi Nguyên Thủy" !!

Nói rồi quyền cuối cùng của Thông Thiên giáo chủ cũng ập tới, xuyên qua kẽ hở giữa các cây đèn vàng đang vỡ vụn rồi không lệch chút nào mà tương tác trực tiếp lên gương mặt trung niên của Nguyên Thủy thiên tôn.

Bị ăn 1 quyền từ Thông Thiên cũng đã khiến cho Nguyên Thủy văng ra khỏi lưng vật cưỡi của mình, để lại Tứ Bất Tượng ngơ ngác đứng yên tại chỗ.

Tiếp đó Thông Thiên đạp đầu của Tứ Bất Tượng mà lấy đà nhảy lên rồi không chút nương tay mà liên tục vung quyền tiến hành tẩm quất toàn thân cho Nguyên Thủy, còn Nguyên Thủy giữa không trung chưa kịp hoàn hồn trở lại thì hàng ngàn quả đấm đã bay tới và đánh túi bụi vào người ông ta.

Về phần con thú cưỡi Tứ Bất Tượng của Nguyên Thủy sau khi bị Thông Thiên đạp 1 cái liền rơi thẳng xuống đám mây, và trùng hợp làm sao khi mà phía dưới nó cũng mở ra 1 cánh cổng không gian rồi Đấu Mẫu Nguyên Quân cũng lao ra khỏi cái lỗ để bay đến chỗ Nữ Oa.

Còn Tứ Bất Tượng thì rơi thẳng vào trong đó và cánh cổng đóng lại ngay lập tức.

Nhưng mục tiêu của Đấu Mẫu lúc này đây cũng đang gặp rắc rối không nhỏ, Nữ Oa cùng Thái Thượng vốn định ra tay trợ giúp Nguyên Thủy cản lại Thông Thiên nhưng mà sự xuất hiện đột ngột của Tây Vương Mẫu đã làm cả 2 phải dừng lại.

Chưa kể sau đó Ngọc Đế cũng chém rách Đại Xích Thiên mà tham chiến và kéo đi Thái Thượng, khiến cho Nữ Oa phải 1 thân 1 mình đối mặt Tây Vương Mẫu.

Do biết thực lực của Tây Vương Mẫu nên Nữ Oa không dám khinh thường mà ngay lập tức sử dụng đến 1 trong các món bảo bối mạnh nhất của mình là Bảo Liên Đăng để đối chiến.

Chỉ thấy trên đỉnh đầu của Nữ Oa chậm rãi hiện ra 1 cây đèn bằng ngọc có tạo hình hoa sen, đốm lửa trắng giữa tim đèn dù vô cùng nhỏ bé nhưng ánh sáng thần thánh và cao quý mà nó phát ra hoàn toàn áp đảo ánh sáng của Đại Xích Thiên.

Rồi từ đốm lửa nhỏ đó bắn ra hằng hà sa số các tia lửa về phía của Tây Vương Mẫu hệt như tia laser.

Dù cho đối mặt với những chùm tia laser che trời lấp đất đã hoàn toàn bao vây mình vào trong thì Tây Vương Mẫu cũng không hoảng hốt, bà chỉ nhẹ phất tay điều khiển chiếc kính cổ đang bay xung quanh mình ra phía trước, và tiếp đó toàn bộ thời - không xung quanh Tây Vương Mẫu đều bị ngưng đọng hoàn toàn.

Tây Vương Mẫu lạnh nhạt nhìn Nữ Oa đang đứng bất động 1 lúc, rồi bà nhẹ giắt cung trang và thản nhiên cưỡi mây bay xuyên các tia laser để đến trước mặt của Nữ Oa.

Rồi thời gian 1 lần nữa hoạt động trở lại.

Theo thời gian chạy trở lại thì Nữ Oa ngay lập tức giật mình thiếu chút nứa hét lên, khi mà Tây Vương Mẫu lại đột ngột biến mất rồi xuất hiện trước mặt cách bà ta không đến 3m.

Nữ Oa không chút do dự mà rút ra Tạo Nhân Tiên(Roi tạo người) từ sau lưng rồi quất tới Tây Vương Mẫu, còn Tây Vương Mẫu thì lật tay ném 1 quả tú cầu đỏ chót ra tiến hành đón đỡ.

Vừa thấy quả tú cầu bay ra từ tay của Tây Vương Mẫu thì Nữ Oa sắc mặt lập tức biến đổi, 2 mắt của bà ta tràn đầy lửa giận rồi nghiến răng nói.

-"Hồng Tú Cầu !? Hóa ra ngươi chính là kẻ đã can thiệp vào việc của ta sao hả, Tây Vương Mẫu" !?

-"Đã thế ngươi còn dám trộm đi bảo bối của ta và dùng nó để đối phó ta, ngươi thật sự cho là ta không dám g·iết ngươi sao hả" !?

Đáp lại lời đe dọa từ Nữ Oa, Tây Vương Mẫu chỉ lạnh nhạt liếc mắt bà ta rồi chậm rãi nói.

-"Ngươi lầm rồi, bổn cung không hề động tay động chân vào chuyện của ngươi" !

-"Người đã làm việc đó và đoạt đi bảo bối của ngươi là Đông Hoa, còn Hồng Tú Cầu là do chàng tặng cho bổn cung. Nên có giỏi thì ngươi đi mà lý lẽ với chàng đi".

Nghe vậy Nữ Oa càng thêm tức giận nhưng đồng thời cũng cảm thấy bất lực, vì suốt hàng ngàn năm nay đã có vô số tiên thần cố gắng tìm ra danh tính thật của Đông Vương Công/Đông Hoa Đế Quân nhưng đều tay không mà về.

Ngay cả Tam Thanh cũng từng thôi diễn thiên cơ mà tìm kiếm nhưng chỉ nhận được thông tin, Đông Vương Công là 1 vị thần cổ xưa từng hạ phàm tại Đông Thắng Thần Châu - Hoa Hải Tiên Vực gần nơi khai sinh của Ngọc Đế là Đông Hoang Lôi Trạch, chính vì thế nên không ít tiên thần đều từng nhầm lẫn cả 2 là 1 nhưng bản thân Ngọc Đế đã đứng ra phủ định điều đó, vì vậy mà danh tính thật của Đông Vương Công đến giờ vẫn là 1 điều bí ẩn đối với thần hệ Trung Hoa.

Tây Vương Mẫu nhìn sắc mặt nghẹn đỏ vì tức giận của Nữ Oa 1 lúc, tiếp đó nói với bà ta.

-"Lần này bổn cung đến đây ngoại trừ trợ giúp cho Ngọc Đế cùng Linh Bảo thiên tôn thì cũng có nhân quả cần giải quyết với ngươi".

-"Năm xưa Đông Hoa từng tặng bổn cung thần ngọc của núi Côn Lôn và trợ giúp bổn cung luyện chế Côn Lôn Kính, sau khi đã chế tạo xong thì vẫn còn dư 1 phần ngọc nhỏ còn sót lại nên bổn cung đã mang nó bên mình như vật kỷ niệm".

-"Chỉ là do lâu ngày tiếp xúc với âm khí của bổn cung cùng dương khí của Đông Hoa nên mảnh ngọc đó đã sinh ra linh trí, vì vậy mà bổn cung đã giúp nó hóa hình và thu làm nghĩa nữ(con gái nuôi) đặt tên là Long Cát. Không biết ngươi còn nhớ nó hay không" ?

Nữ Oa vừa nghe đến đây thì làm sao mà không biết đây là Tây Vương Mẫu muốn tính sổ với bà ta.

-"Năm xưa ngươi dùng phép thuật làm loạn Long Cát đạo tâm khiến cho nó xuống núi trợ Chu phạt Trụ nhằm kéo Dao Trì cung bọn ta vào sát kiếp, và sau khi nhận ra bổn cung không hề có ý định ra tay trợ giúp, thì ngươi lại hóa thành Nguyệt Hợp lão nhân và mượn năng lực của Hồng Tú Cầu để nối duyên nó với tên Hồng Cẩm nhằm giữ nó tại quân Chu, 2 món nợ này để lâu như vậy cũng đã đến lúc trả lại rồi" !

-"Ngươi thấy bổn cung nói đúng không, Nữ Oa" ?

Nói rồi 2 mắt của Tây Vương Mẫu sáng lên tia sáng sắc lạnh nhìn chằm chằm vẻ mặt bối rối của Nữ Oa.

Tại 1 nơi khác, Thái Thượng cùng Ngọc Đế đang đứng yên mà nhìn nhau.

Dù cho cả 2 không hề cử động nhưng họ đều đang điều khiển 2 món bảo bối trên đầu mình đấu pháp với đối phương.

Trên đầu Thái Thượng là món bảo bối Thái Cực Đồ đang chậm rãi xoay tròn, từng tia từng tia tiên khí cùng hào quang thần thánh liên tục được nó tỏa ra xung quanh che phủ cả Đại Xích Thiên.

Thông qua Thái Cực Đồ, Thái Thượng đã tạo ra 1 cây cầu ngọc nạm vàng chiếu rọi hoàn vũ, cố định càn khôn thế giới nâng đỡ dưới chân mình.

Phía đối diện Ngọc Đế đứng chắp tay sau lưng, 2 mắt sắc bén tựa đao kiếm mà nhìn chằm chằm Thái Thượng hận không thể chém hắn thành muôn vạn mảnh.

Trên đầu của Ngọc Đế là tòa tháp Hạo Thiên cũng đang phát ra ngàn vạn hào quang chiếu rọi Đại Xích Thiên, tòa tháp trấn áp toàn bộ không gian của Đại Xích Thiên khiến cho thế giới này rung lên không ngừng tựa như sắp tan vỡ đến nơi.

Cây cầu dưới chân của Thái Thượng liên tục kéo dài về phía của Ngọc Đế, với ý định dùng thần lực phát ra từ nó để thiêu cháy Ngọc Đế thành tro bụi, nhưng do Hạo Thiên Tháp nên nó không thể nào vươn đến gần được người của ông.

Cả 2 vốn đã dằng co được 1 lúc và vẫn bất phân thắng bại, cho nên lần này Thái Thượng lật tay lấy ra Huyền Hoàng Linh Lung Tháp và ném nó lên không để nó kéo lại Hạo Thiên Tháp, rồi nhân lúc đó mà dùng Thái Cực Đồ t·ấn c·ông.

Ngọc Đế liếc mắt nhìn 2 tòa bảo tháp trên đầu rồi lại cúi đầu nhìn cây cầu đang nhanh chóng lan đến dưới chân của mình thì không nhịn được mà phát ra 1 tiếng cười nhẹ, tiếp đó ồn búng tay 1 cái và 1 tiếng chuông vang lên.

Ngay khi tiếng chuông vừa vang thì toàn bộ thời - không tại Đại Xích Thiên đều bị tạm ngừng, Tam Thanh và Nữ Oa tuy vẫn có di chuyển nhưng cơ thể lại cảm thấy vô cùng nặng nề tựa, còn Tây Vương Mẫu nhờ vào Côn Lôn Kính nên vẫn không nhận lấy ảnh hưởng.

Không chỉ vậy mà Thái Thượng còn nhận thấy được không chỉ là không gian cùng thời gian, mà ngay cả các nguyên tố và khái niệm cơ bản tạo nên thế giới đều bị tiếng chuông kia làm cho ngừng lại mà không cách nào hoạt động.

Thái Thượng khó khăn ngẩng đầu nhìn chiếc chuông trên đầu của Ngọc Đế, rồi kiêng kị mở miệng.

-"Món bảo bối đó là thứ gì" !?

-"Không chỉ có thể trấn áp thời - không mà ngay cả các quy luật cơ bản, các khái niệm vận hành của càn khôn vũ trụ đều bị nó trấn áp và chi phối, bệ hạ ngài từ đâu mà có được món bảo bối này vậy" !?

Ngọc Đế nhìn vẻ mặt kiêng dè, e ngại của Thái Thượng rồi cười nói.

-"Chà, khanh tò mò về lai lịch của món bảo bối này sao" ?

-"Vậy để trẫm nói cho ngươi biết đi, món bảo bối này tên là Hỗn Độn Chung được trẫm mượn từ Đông Hoa Đế Quân để đấu với ngươi đó, Thái Thượng Lão Quân" !

---------------------------------

Cùng lúc này tại sao Mộc, 108 tinh tướng vốn đang dùng Thiên La Địa Võng bao vây hành tinh này bỗng nhiên đồng loạt nhìn về cùng 1 phương hướng.

Tại vô số hệ sao tĩnh mịch nơi xa cách sao Mộc không biết bao nhiêu tỷ năm ánh sáng, Chúc Long người đầy v·ết t·hương đang điên cuồng lao thẳng về phía sao Mộc.

Máu từ trên người của Chúc Long liên tục trào ra nhuộm đỏ vô số hành tinh cùng thiên thể mà nó bay qua, sừng, vảy cùng răng của nó thì bị gãy và bong tróc ra để lộ những v·ết t·hương vô cùng nghiêm trọng bên dưới.

Nhận thấy nó sắp đâm vào sao Mộc nên người dẫn đầu 108 tinh tướng là Thiên Khôi tinh lập tức hô lớn.

-"Thu lưới, thu lưới, các huynh đệ tỉ muội mau chóng thu lại Thiên La Địa Võng nhanh" !!

Và ngay khi họ vừa thu lại món bảo bối thì Chúc Long đã xẹt qua người họ mà lao thẳng xuống sao Mộc và đâm sầm vào 1 dãy núi lớn phía dưới.

Trong hốc núi nứt vỡ kia, Chúc Long máu chảy không ngừng từ các v·ết t·hương và liên tục rên rỉ đầy đau đớn.

Tiếp đó Hình Thiên cũng đáp xuống theo, 1 tay ông cầm rìu còn tay kia thì đang cầm 1 cái chân giữa vô cùng khổng lồ đang rỉ máu, rồi ông nhìn vào v·ết t·hương tại thân dưới của Chúc Long và cười nói.

-"Cảm ơn ngươi nhé Chúc Long, chân giữa của ngươi ta sẽ ngâm rượu và thật tốt bảo quản".

-"Và ta sẽ cùng Ngọc Đế lão nhi uống nó ngay trước mộ của ngươi" !

Nói rồi Hình Thiên không nhịn được mà cười to đầy đắc ý, hoàn toàn ngó lơ vẻ mặt căm hận muốn ăn tươi nuốt sống mình của Chúc Long.

Lúc này thì 1 cái lỗ lớn đã được mở ra tại sao Mộc và Tứ Bất Tượng cũng rơi ra từ đó, còn Cửu Thiên Huyền Nữ cũng nhân lúc 108 vì tinh tú thu hồi Thiên La Địa Võng mà hóa thành cầu vồng lao thẳng ra ngoài vũ trụ nhằm tránh đi sự t·ruy s·át từ Chúc Dung cùng Cộng Công.

Chỉ là ngay vào lúc bà ta sắp thoát ra được sao Mộc thì 1 vết rách lớn đã mở ra ngay trước mặt bà ta, tiếp đó 1 cái xúc tu bằng thịt đầy răng lổm chổm nhô ra từ đó rồi nuốt chửng Cửu Thiên Huyền Nữ.

Toàn bộ binh tướng đàn đánh nhau đều đồng loạt dừng tay và kinh hãi ngẩng đầu nhìn chiếc xúc tu đang ngoe nguẩy trên trời.

Chúc Long cùng Tứ Bất Tượng cũng gặp phải tình cảnh tương tự như Cửu Thiên Huyền Nữ, cả 2 đều bị 2 vòi xúc tu đột ngột xuất hiện từ hư không và nuốt chửng.

Và sau khi cả 3 đều bị nhai ngấu nghiến rồi nuốt chửng, thì cũng là lúc 1 toàn bộ hệ mặt trời đột nhiên rung chuyển dữ dội.

Tiếp đó bóng đen của 9 cái đuôi khổng lồ xuất hiện, chúng bao trùm toàn bộ hệ mặt trời cùng các hệ sao lân cận, nhấn chìm chúng vào trong biển sâu của sự ác ý, kêu rên cùng nguyền rủa và nỗi căm hận vô biên vô hạn.

Và nơi đầu nguồn của chúng là 1 cô gái trẻ không biết từ khi nào đã đặt chân lên Đại Xích Thiên.

Cô gái trẻ có 1 mái tóc dài màu hồng trải dài xuống đất với cặp tai hồ ly trên đầu mình, ngũ quan của cô ta thì quyến rũ và xinh đẹp tuyệt trần, đến mức chỉ 1 ánh nhìn thôi cũng đủ khiến cho thế gian khuynh đảo.

Trên người cô mặc 1 bộ Jūnihitoe cao quý và phức tạp vô cùng, với 9 cái đuôi lông lá màu trắng vô cùng khổng lồ đang liên tục phe phẩy.

Rồi cô gái trẻ ngẩng đầu nhìn lên không và dùng cặp mắt màu vàng kim tựa như dã thú của mình mà nhìn chằm chằm vào Nữ Oa rồi hô lên tiếng hô chứa đầy sự căm thù và chán ghét.

-"NỮ OA" !!!

Theo cô gái hô to thì vô cặp sừng của các loài động vật như trâu, nai, kỳ lân, rồng, dê, cừu cũng nhô ra từ 2 bên thái dương và quấn chặt vào nhau rồi tạo nên 1 chiếc vương miện bằng sừng ngay trên đầu cô ta.

Cô gái đó chính là con hồ ly 9 đuôi năm xưa đã nhập vào Đắc Kỷ biến thành, hiện tại nhờ vào máu của [Cha] và thịt của [Mẹ] mà đã có được thể xác mới.

Tiếp đó nhờ nuốt chửng 9 loài dị thú của Trung Hoa cùng Cửu Thiên Huyền Nữ mà hoàn thiện bản thân, cuối cùng ôm lấy toàn bộ oán hận, nguyền rủa cùng ước nguyện được tiếp tục sống sót của nhân loại cùng muôn loài sinh vật trên thế gian mà vũ hóa thành thần.

Cô ta là nữ thần của vạn loài muôn thú và linh trưởng, kẻ sở hữu thần cách có quyền chi phối toàn bộ loài động vật trên thế gian tương tự như Rudra.

Đại ác ma say đắm trong việc hủy diệt và nuốt chửng mọi nền văn minh, con thú tai ương đại diện cho các loài vật bị giam cầm cùng n·gược đ·ãi, con thú tận cùng của thần hệ Trung Hoa, đại yêu quái khởi xướng sự báo thù đối với nhân loại và tiên thần, đồng thời cũng là người em gái mang chung huyết thống với Amaterasu, Tsukuyomi cùng Susanoo.

Vạn thú đại nữ thần Honosumeragi-no-Hime-no-Kami(Hỏa Hoàng Dã Bỉ Mại Thần).

[CHÚC CÁC BẠN CÓ 1 KỲ NGHỈ LỄ VUI VẺ].

Chương 191: Thiên Đình, Nho Gia, Đạo Môn và Thú