Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 204: Chống lũ

Chương 204: Chống lũ


Vào khoảnh khắc mà Đạo Môn chính thức bại trận, thì Thái Thượng cùng Nguyên Thủy đã hoàn toàn mất trí mà lựa chọn kích nổ nguyên thần và cả đạo quả của bản thân chỉ để hủy diệt Thiên Đình.

Và bọn chúng đã thành công.

Vụ nổ mà chúng tạo ra đã đánh sập toàn bộ Tam Thanh Thiên cùng Đại La Thiên, đồng thời v·ụ n·ổ còn làm vỡ màn trời khiến cho dòng nước vô tận của sông ngân hà tràn ra nhấn chìm toàn bộ 33 tầng trời bên dưới.

Dù cho nước sông ngân hà nặng nề hơn nước thường hàng trăm lần và đang chảy với 1 vận tốc còn đáng sợ hơn cả l·ũ q·uét, nhưng Thần Trụ Trời vẫn hiên ngang đứng thẳng mà không thèm để tâm đến dòng nước đang chảy xiết dưới chân mình.

Còn về phần 4 người Ngọc Đế, Kratos, Hình Thiên cùng Thông Thiên giáo chủ lúc này thì họ đang đứng trên lòng bàn tay của Thần Trụ Trời, và thông qua cái lỗ lớn do vụ nổ tạo thành mà nhìn xuống Tam Thập Tam Thiên đang chìm trong biển nước bên dưới.

-"Mẹ nó, thật không ngờ 2 tên đạo sĩ thúi kia lại dám tự hủy nguyên thần cùng đạo quả chỉ để đánh sập Thiên Đình" !

-"Quyết định của chúng thật sự cũng làm cho Hình Thiên ta đây cảm thấy khâm phục 2 tên đó 1 chút" !!

Hình Thiên thu hồi tầm mắt rồi thở dài cảm thán, tiếp đó chuyển mắt về phía bên cạnh mới chú ý tới Ngọc Đế đang thông qua phép truyền tin để hạ lệnh cho các tiên quan, tiên quân tiến hành công tác cứu viện những người còn sống sót tại Tiên Giới và cố gắng ngăn chặn nước chảy xuống Trái Đất.

Thấy vậy Hình Thiên cũng không mở miệng trêu chọc Ngọc Đế mà lại lần nữa hướng mắt đến 1 nơi khác và thấy được Thông Thiên giáo chủ đang vung tay ném đi Sơn Hải Đồ.

Cuộn tranh vừa rời khỏi tay của Thông Thiên liền hóa thành khổng lồ, rồi trên bức tranh vốn không có gì bỗng hiện ra khung cảnh của vô số vùng biển rộng lớn chứa đầy sinh vật sống đang bơi lội.

Ngay khi cuộn tranh vừa xuất hiện thì dòng nước đang chảy ầm ầm bên dưới dường như bị thứ gì đó hấp dẫn mà bắt đầu chảy ngược lên không, chúng phóng thẳng lên trời rồi chui vào bên trong cuộn tranh và biến mất.

Tuy Sơn Hải Đồ là 1 món bảo bối có thể chứa đựng được cả 10 vạn quả núi lớn cùng 100 vùng biển sâu, nhưng đối mặt với lượng nước vô tận mà ngân hà tràn ra thì nó lại có vẻ không đủ sức.

Thế nên tuy lực nước có giảm bớt đôi chút thì nước của sông ngân hà vẫn ầm ầm mà chảy, cuốn trôi hết mọi thứ vào bên trong dòng nước nặng nề.

1 bên khác Kratos cũng đang dùng rìu Leviathan của mình để tạo ra các tòa núi băng chặn ngang dòng nước, nhằm giảm bớt lực chảy đáng sợ của nó.

Nhưng mà các quả núi băng đó chỉ kiên trì được 1 trong thời gian ngắn, rồi sẽ nhanh chóng bị dòng nước lũ cuốn trôi và hòa tan.

Chính vì thế nên Kratos liên tục không ngừng mà tạo thêm nhiều ngọn núi băng khác, nhờ đó giảm bớt áp lực cho các tiên thần đang tiến hành cứu viện và ngăn chặn bên dưới Tam Thập Tam Thiên.

Ngay cả Thần Trụ Trời cũng không nhàn rỗi, ông giơ đôi chân khổng lồ của mình rồi bước đến trước lỗ thủng nhằm chặn bớt lượng nước tràn trực tiếp vào trong đó.

Sau khi quan sát 1 vòng thì Hình Thiên mới nâng cây rìu cùng chiếc khiên của mình lên nhìn 1 lúc, tiếp đó đưa tay lên gãi đầu và phiền muộn nói ra.

-"Hóa ra ta là người vô dụng nhất ở đây sao" !!

---------------------------------

Tại Tam Thập Tam Thiên, dưới sự dẫn dắt của các tinh quân thì các tinh binh, tinh tướng trên các chiếc chiến hạm giờ đây đều đồng loạt đình chiến rồi đạp hết tốc lực mà phóng xuống Tứ Đại Bộ Châu để tiến hành cứu nạn.

Vừa đáp xuống bầu trời Tiên Giới thì các thiên binh đều đồng loạt bắt Tị Thủy Quyết rồi nhảy thẳng xuống dòng nước chảy xiết để vớt người.

Khi gặp được các sinh linh bất kể người, yêu hay thú đang vùng vẫy 1 cách tuyệt vọng trong biển nước kia thì các thiên binh không nói 1 lời mà bơi thẳng đến chỗ họ và dán các lá bùa tị thủy vào người rồi nhanh chóng bơi đi nơi khác.

Ngay khi các sinh linh đó vừa sinh ra suy nghĩ oán hận vì bị các thiên binh bỏ rơi thì bất chợt vô số sợi dây thừng đã lao vút đến từ trên mặt biển, rồi cuốn chặt lấy họ rồi kéo mạnh lên boong của các tàu chiến của Thiên Đình.

Và nếu đã có các tiên thần cứu người thì tất nhiên cũng sẽ có các tiên thần cố gắng chặn lại dòng lũ.

Cưỡi chim loan ngũ sắc bay giữa không trung, Tam Tiêu nương nương ném ra Hỗn Nguyên Kim Đấu và dùng nó để hút lấy 1 lượng nước khổng lồ vào trong, giúp cho các thiên binh bên dưới thuận lợi vớt người.

Thủy Đức Tinh Quân - Lỗ Hùng thì lấy từ trong tay áo ra 1 cái hộp ngọc rồi nhắm xuống mặt nước mà mở ra, ngay lập tức vô số nước lũ bên dưới đồng loạt chui tọt vào bên trong.

Cái hộp ngọc đó là Thủy Thần Bảo Hạp, tuy chỉ nhỏ bằng bàn tay nhưng lại có thể chứa toàn bộ lượng nước của cả ngũ hồ tứ hải vào bên trong.

Chưa hết ông còn dẫn dắt Thủy Bộ tiên thần tiến hành điều khiển dòng chảy của sông ngân hà, cố gắng làm giảm lực nước xuống mức thấp nhất có thể nhằm khiến cho nhiều sinh linh hơn có cơ hội sống sót.

Dương Tiễn bản thân là Thủy Thần của Quán Giang Khẩu cũng dẫn theo 6 vị huynh đệ Mai Sơn mà lao vút xuống mặt nước, trong khi Hao Thiên Khuyển cùng 6 anh em Mai Sơn cứu người thì anh chàng cũng dùng Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao trong tay dẫn nước lũ chảy hướng nơi khác.

Đoàn người Thần Nông, Lạc Long Quân, Sơn Tinh, Thủy Tinh, Xi Vưu thì nhờ vào năng lực của Hạn Bạt mà tạm thời tránh được việc bị nước lũ cuốn đi.

Còn lại các tiên thần như bát tiên, tứ đại thiên sư, 6 đại yêu vương, 500 linh quan do Vương Linh Quan dẫn đầu cùng bắc cực tứ thánh, 8 bộ chính thần đều hiện đủ thần thông trong quá trình cứu người và chống lũ này.

Nhưng dù cho các tiên thần đều đã vận dụng tất cả thần thông, tiên pháp lẫn bảo bối thì dòng nước cũng vẫn còn vô cùng mạnh mẽ và lượng nước thì không suy giảm được bao nhiêu cả.

-"Làm sao bây giờ !? Nước của sông Ngân Hà cứ tiếp tục chảy xuống như vậy thì chúng ta hút bớt nước đi có ích gì chứ" !!

Cô em út trong Tam Tiêu là Bích Tiêu mệt mỏi nằm vật ra đất rồi mở miệng phàn nàn 1 câu.

Nghe vậy Vân Tiêu lập tức nhíu mày và trách cứ em gái mình.

-"Bích Tiêu, muội không được nói như vậy. Chúng ta thân là nữ thần chuyên lo việc chăm lo cho các sinh linh vừa chào đời thì lý nào lại trơ mắt nhìn họ bị lũ cuốn đi mà không làm gì hay sao" !?

-"Thứ duy nhất chúng ta có thể làm là hút bớt nước đi mà thôi, dù cho không nhiều nhưng muội có biết nhờ đó mà bao nhiêu người được cứu hay không" !?

-"Vâng, muội biết rồi thưa tỷ tỷ" !

Bích Tiêu nghe giọng nói của chị hơi mang chút phẫn nộ liền biết mình đã lỡ lời, bèn vội vàng nói xin lỗi và âm thầm hối hận vì đã nói ra những lời như vậy.

Sau khi trách mắng xong Bích Tiêu, Vân Tiêu liền quay đầu nhìn Thân Công Báo đang trầm tư suy nghĩ bên cạnh rồi mở môi son ra và hỏi.

-"Thân sư đệ, từ lúc nãy đến giờ đệ đang nghĩ gì mà lại tập trung vậy" ?

-"Nếu đệ có cao kiến nào thì cứ việc nói ra đi".

Nghe Vân Tiêu hỏi vậy Thân Công Báo liền giật mình choàng tỉnh, tiếp đó liền ôm tay hành lễ với các tiên thần xung quanh mình rồi nói.

-"Không dám, không dám ! Đệ chỉ là vừa nghĩ ra 1 cách để giải quyết đống nước lũ này nhưng không biết có khả thi hay không".

Bên cạnh Thân Công Báo, Triệu Công Minh nghe ông ta vậy liền khoác tay lên vai Thân Công Báo và cười nói.

-"Đệ cứ việc nói ra đi, rồi bọn ta sẽ hỗ trợ đệ hết mình mà".

Thân Công Báo lập tức gật đầu rồi hỏi các tiên thần xung quanh.

-"Không biết các vị sư huynh, sư đệ, sư tỷ, sư muội đây còn nhớ nơi mà bần đạo đã bỏ mạng hay không" ?

Các tiên thần xung quanh đều ngay lập tức cúi đầu trầm tư và cố gắng nhớ lại xem rốt cuộc Thân Công Báo đã c·h·ế·t ở đâu, thì bất chợt Dương Tiễn từ xa bay đến đã vô tình nghe được nên đã nói ra đáp án cho họ.

-"Thân sư thúc đã bị dìm c·h·ế·t tại Đông Hải Quy Khư".

-"QUY KHƯ" !!

Các tiên thần khác vừa nghe được 2 chữ Quy Khư liền lập tức thốt lên, tiếp đó Xích Cước Đại Tiên liền vỗ đùi mà cười lớn.

-"Đúng rồi, đúng rồi ! Làm sao mà bần đạo có thể quên nơi đó được chứ" !!

-"Nếu nước của Ngân Hà là vô cùng vô tận thì chúng ta chỉ cần để nó chảy vào Quy Khư là được mà, nơi đó vốn chính là vô tận vực sâu nếu không phải đã bị thân xác của Thân Công Báo chặn lại bớt thì nó đã hút sạch nước của Tiên Giới rồi" !!

Chư tiên thần nghe đến đây đều vui mừng vỗ tay vì đã tìm ra giải pháp trị thủy, nhưng rồi lời tiếp theo mà Dương Tiễn nói ra lại khiến cho họ rơi vào 1 thế khó khác.

-"Mặc dù đây là 1 ý hay nhưng mọi người đừng quên, để có thể điều khiển 1 lượng nước lớn như thế này thì phải cần đến 1 lượng lớn thủy thần thì mới có thể làm nổi, chưa kể còn phải cứu người nữa đó".

Ngay lập tức các tiên thần lại đều đồng loạt rơi vào trầm mặc.

Trong lúc các tiên nhân đang vắt óc suy tư thì bất chợt từ trên trời bỗng vang lên 1 tiếng tụng "A Di Đà Phật" rồi giọng nói của 1 chàng thanh niên vang lên.

-"Nếu vậy thì để bần tăng trợ giúp các vị 1 tay" !

Khi các tiên thần ngẩng đầu nhìn lên thì lập tức thấy được 1 thanh niên trẻ tuổi tuấn tú có làn da trắng nõn, tóc dài đen tuyền với nhục kế được buộc trên đỉnh đầu và đội 1 mão thiên quan hình hoa sen với các dải tua ngọc rũ xuống.

Chàng thanh niên đầu treo hào quang ngàn sắc, người mặc thiên y màu trắng tay cầm bình ngọc có cắm nhánh dương liễu sau khi nói xong liền đạp trên 1 đóa hoa sen ngàn cánh mà dần dần hạ xuống trước mặt chư tiên.

Bên cạnh chàng thanh niên là 1 người đàn ông đen nhẽm mặc tăng y cao lớn dị thường, cổ đeo 1 chuỗi tràng hạt lớn đang chắp tay đứng hầu bên cạnh chàng thanh niên tựa như hộ pháp.

Và sau lưng của chàng thanh niên là 1 tiên nữ xinh đẹp và 1 cậu bé xinh xắn tuổi khoảng 13 đang tò mò ngó nghiêng xung quanh.

-"Lão bà, Hài Nhi" !!

Ngưu Ma Vương khi thấy 2 người kia liền vui vẻ hô to, tiếp đó phóng đi vùn vụt tới gần rồi giang tay ôm chặt lấy họ.

-"Đại tẩu" !!! x5

5 yêu vương còn lại cũng cùng nhau hô lên rồi ôm quyền hành lễ với Thiết Phiến.

Trong khi đám người Ngưu Ma Vương đang vui sướng vì gặp lại nhau thì các tiên thần xung quanh đều tò mò mà nhìn chàng thanh niên kia, gã bên cạnh là Hắc Hùng Tinh thì họ biết còn chàng thanh niên trước mặt này lại là 1 gương mặt xa lạ.

Nhưng sự tò mò của họ rất nhanh đã nhận được giải đáp, bởi vì từ trên Thiên Đình đoàn người của Ngọc Đế đang hạ xuống và khi nhìn thấy chàng thanh niên kia thì Thông Thiên liền cười lớn rồi nói.

-"Quán Thế Âm, cái tên nhà ngươi sao lại đến đây vậy hả" ?

Quán Thế Âm khẽ cúi đầu chào hỏi các tiên thần đang trợn mắt há hốc mồm, tiếp đó mới chỉ tay vào người Thiết Phiến công chúa rổi từ tốn nói ra.

-"Bần tăng vừa mới trợ giúp Thiết Phiến Tiên đây giải cứu con trai mình, và quán sát thấy các vị thí chủ đang gặp rắc rối nên bèn đến đây trợ giúp các vị 1 tay".

-"Trợ giúp ? Cái tên nhà ngươi định làm sao giúp đây hả" ?

Thông Thiên giáo chủ nghe vậy liền tò mò hỏi thăm, và Quán Thế Âm chỉ đáp lại bằng 1 nụ cười nhẹ.

Tiếp đó bồ tát rút nhánh dương liễu ra khỏi bình ngọc rồi giơ chiếc bình lên cao và nói.

-"Các vị long vương, đã đến lúc lấy công chuộc tội rồi".

Quán Thế Âm bồ tát vừa dứt câu thì vô số tiếng rồng ngâm và tiếng hò hét bỗng phát ra từ trong bình, tiếp đó hàng vạn con rồng lớn nhỏ có đủ cùng hàng triệu binh tôm, tướng cua lao vút ra khỏi bình và rơi vào trong dòng nước đang chảy ầm ầm dưới chân.

4 con rồng lớn nhất hướng về phía Quán Thế Âm bồ tát cúi đầu, rồi ra lệnh cho các binh tướng của mình lao thẳng vào lòng nước để tiến hành cứu viện người còn sống, còn bản thân thì dẫn theo đám rồng con rồng cháu dùng thần thông của tộc rồng để điều khiển dòng nước và dẫn chúng chảy thẳng về vùng biển phía đông thuộc Đông Thắng Thần Châu.

-"T..Tứ hải long vương" !!!

Chư tiên thần đồng loạt kinh ngạc kêu lên khi thấy các long vương và con cháu của họ còn sống, vốn dĩ họ còn tưởng rằng toàn bộ tộc rồng đã bị Garuda công chúa nuốt chửng hết rồi.

Chưa dừng lại ở đó, từ trong bình ngọc của Quán Thế Âm vẫn tiếp tục tuôn ra vô số tiên nhân cùng rồng thần khác, và đó đều là các người con của Lạc Long Quân cùng Âu Cơ đã hy sinh trên chiến trường,

Nhưng Quán Thế Âm bồ tát đã dùng thần thông thu lấy linh hồn của họ cùng các chiến sĩ đã hy sinh trong cuộc xăm lược của Hoàng Long chân nhân và cất giữ họ cùng linh hồn của 4 vị long vương cùng con cháu vào trong bình ngọc của mình, dùng Cam Lộ trong bình để tái tạo thân thể cho họ.

Có thể nói trong cuộc xâm lược kia chỉ có 1 mình Hoàng Long chân nhân là thật sự lãnh cơm hộp, còn lại những người khác đều đã được bồ tát ra tay cứu giúp nên vẫn còn cơ hội phục sinh để đoàn tụ với gia đình.

Sau khi Quán Thế Âm bồ tát thả tứ hải long vương ra thì các tiên thần khác đều 1 lần nữa tham gia vào công tác chống lũ và cứu viện, Thân Công Báo cùng Dương Tiễn, Atreus thì 1 đường bay thẳng tới đông hải Quy Khư.

-"Đến rồi".

Khi bay đến trên 1 vùng biển lớn thì Thân Công Báo mở miệng báo 1 tiếng, tiếp đó bắt quyết và dùng phép tách đôi mặt biển ra, để lộ 1 cái lỗ lớn hàng triệu Km bên dưới đáy biển.

Bên trên cái lỗ lớn là 1 cánh cửa bằng kim loại cực lớn đang đậy lại phía trên nhằm hạn chế nước biển xung quanh tràn vào đó quá nhanh, và trung tâm cánh cửa là 1 bộ xương trắng hếu bị cột bởi 4 sợi xích lớn với mục đích khóa lại cánh cổng kim loại.

-"Dương Tiễn sư điệt, nhờ ngươi rồi".

Dương Tiễn nhẹ gật đầu rồi 2 tay cầm chặt Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, sau khi tụ lực liền vung mạnh chém ra hàng chục đạo kiếm khí chém vỡ bộ toàn bộ số dây xích to lớn kia.

Và khi toàn bộ số xích đã vỡ còn bộ xương của Thân Công Báo thì rớt ra, cũng là lúc cánh cổng chặn lại Quy Khư được mở rộng và nước biển xung quanh bắt đầu ào ạc đổ vào trong cái lỗ lớn đó.

Cùng lúc thì tứ hải long vương cũng đã dẫn nước lũ đến và cho chúng chảy vào trong biển, còn các tiên nhân khác thì liên tục mở đường cho nước chảy qua và điều chỉnh địa hình nhằm dễ dàng hơn cho việc khống chế dòng lũ.

Và trong khi các tiên thần tiến hành giải quyết nạn lũ tại Tiên Giới thì tại Địa Cầu, dòng nước của sông ngân hà chỉ vừa chảy xuống 1 ít đã bị Izanami trong lúc đánh nhau với các con đã tiện tay xóa đi lỗ thủng trên bầu trời và khiến cho nước lũ hoàn toàn bị giữ lại trên Tiên Giới.

Chương 204: Chống lũ