Chương 208: Nguyệt Thiên Chandra và Cù Lưu Tôn đạo nhân
Phật Giới - Linh Thứu Sơn.
Tại phương bắc Phật Giới lúc này thần mặt trăng của núi Tu Di Chandra cùng Cù Lưu Tôn đang đứng đối mặt nhau.
Cả 2 cứ thế nhìn nhau 1 lúc rồi Chandra bỗng nhiên đưa tay lên che miệng và ngáp dài, sau đó gãi đầu và nói với Cù Lưu Tôn.
-"Nói vậy thôi nhưng ta không muốn đánh nhau chút nào, nên ngươi hãy ở đây trò chuyện với ta nhé" !
Cái túi đón gió liền phình to lên và chẳng bao lâu đã lớn đến mức có thể thể bao trùm cả 1 quả núi, miệng túi thì hướng xuống mặt đất và tạo ra 1 lực hút vô cùng đáng sợ hút lấy mọi thứ vào trong nó.
-"Ừmmmm, Cù Lưu Tôn à ta khuyên thật nhé ! Dù gì ngươi cũng đã gia nhập Phật Môn và được phong làm Phật rồi, nên đừng có dùng Khốn Tiên Thằng mà trói kiểu mai rùa như thế này nữa".
Vài phút sau Cù Lưu Tôn 2 mắt đỏ ngầu và phẫn nộ hét to đồng thời vung cây côn thép vào đầu của Chandra, nhưng thần mặt trăng chỉ hơi nghiêng cơ thể liền để cây côn sượt qua người và đập mạnh xuống đất.
Nói rồi Chandra liền móc ra 1 bình rượu rồi đổ vào miệng, tiếp đó bắt đầu kể khổ trước mặt Cù Lưu Tôn cùng các khán giả.
-"Để ta nói cho ngươi nghe Chandra ta đây á, vốn dĩ không hề muốn gia nhập vào Hộ Pháp Thập Nhị Thiên chút nào" !
-"Kể từ khi Thích Ca Như Lai giáng sinh thì tên đó lấy lý do phải đi theo bảo vệ Thế Tôn, cho nên đã đem toàn bộ công việc đều ném cho tứ thiên vương giải quyết còn bản thân thì danh chính ngôn thuận đi ra ngoài chơi bời lêu lổng".
-"Nếu ngươi mà thành công trốn đi thì Chandra ta đây biết ăn nói làm sao với Indra chứ" ?
-"Ngươi...ngươi...." !!
-"Chắc ngươi đập cũng mệt rồi nhỉ, uống chút rượu rồi ngồi nghỉ ngơi đi".
-"Ngươi.. !! Không phải ngươi đang nằm đây hay sa..." !?
Thấy vậy Cù Lưu Tôn lập tức buông tay rồi tung người nhảy về phía sau đồng thời vung tay ném ra 1 cái túi gấm.
Rồi Chandra nhấc chân lên và đạp mạnh xuống đất.
Chỉ là Cù Lưu Tôn vẫn chưa hả giận mà vẫn tiếp tục đập mạnh vào cái xác đang nằm trên đất, vừa đập hắn ta vừa tức hổn hển nói.
Bên dưới lòng đất Cù Lưu Tôn vốn đang phóng đi như bay thì bỗng nhiên từ 4 phương 8 hướng vô số sợi rễ cây thô to khổng lồ đột ngột xuyên đất mà ra và chặn lấy toàn bộ đường đi của hắn.
Cù Lưu Tôn hoảng hốt lùi về phía sau rồi run rẩy chỉ vào Chandra mà nói không nên lời.
-"Có lầm không chứ hả, so với ta thì không phải Tứ Đại Thiên Vương hoặc Già Lâu La Vương, A Tu La Vương mấy tên đó hợp với vị trí này hơn sao" !!
Cây côn vun vút đập tới và lần này đã nện thẳng vào đầu của Chandra đang bị trói chặt, và đầu của Chandra cũng vì vậy mà nổ tung ra khiến máu văng tung tóe khắp xung quanh.
-"Rõ ràng ta đây chỉ là 1 tiểu thần vô cùng nhỏ bé và yếu ớt phép thuật không tinh, võ cũng chẳng giỏi. Ấy vậy mà Thích Ca Như Lai lại đem ta xếp chung vào cái nhóm toàn biến thái kia" !
Dứt lời Chandra đã vươn ra 2 ngón tay nắm lấy Cù Lưu Tôn và nhấc bổng hắn lên không, tiếp đó dùng tay trái mở túi Như Ý Càn Khôn ra rồi ném hắn ta vào trong.
-"Càng quá đáng hơn là 3 vị đại thiên lại không nhìn ý kiến của ta mà đều đồng ý cho ta gia nhập vào Hộ Pháp Thập Nhị Thiên" !!
-"Ngươi dám đùa giỡn ta" !!??
Cây cối đất đai, đền đài lầu các xung quanh Chandra trong lúc nhất thời đều bị cái túi hút sạch vào trong, chỉ chừa lại Chandra vẫn đứng bất động bên dưới mặc cho lực hút có lớn cỡ nào thì anh cũng không hề di chuyển lấy 1 chút nào.
Những sợi rễ cây đó sau khi kéo Cù Lưu Tôn ra khỏi lòng đất liền tự động lao tới chỗ của Chandra rồi vươn ra cho vị thần mặt trăng xem thành quả của mình.
Cù Lưu Tôn ngay lập tức nắm lấy cơ hội này mà lấy ra 1 cây côn thép từ trong tay áo của chiếc cà sa nạm ngọc, rồi lao tới gần vung mạnh vào đầu của Chandra.
-"Thế nào !? Bộ rượu không ngon hay sao" ?
-"Để ta nói cho ngươi biết 1 bí mật, thần Indra kẻ mà các ngươi gọi bằng cái tên Đế Thích Thiên ấy thật ra là 1 tên chúa lười".
-"Chạy đi đâu mà vội vàng thế hả, Cù Lưu Tôn" ?
Chandra nghe vậy chỉ nhún vai rồi nói với Cù Lưu Tôn, nhưng ngay khi vừa dứt câu thì cây côn thép trong tay của hắn ta đã vung vẫy đánh tới.
-"Nếu để các vị thí chủ và tín chúng nhìn thấy cảnh này sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của Phật Krakucchanda(Câu Lưu Tôn) củng Tu Di Sơn bọn ta mất" !
-"Đây rõ ràng là Như Ý Càn Khôn Đại của Dư Nguyên mà ngươi lại dám nói là bảo bối của mình, thật là không biết xấu hổ" !
Và cứ thế Cù Lưu Tôn đánh đập cái xác dưới chân suốt vài phút đến khi cái xác đã nát như tương mới dừng tay, rồi đặt mông ngồi bệt xuống đất thở hổn hển.
Và trước khi Cù Lưu Tôn có thể rút cây côn ra thì Chandra đã đạp chân lên thân gậy nhằm ngăn chặn điều đó.
Không chỉ vậy các sợi rễ nhỏ hơn đã nhanh chóng cuốn lên người của hắn và khóa chặt tứ chi lại, tiếp đó đột ngột giật mạnh và kéo hắn ra khỏi lòng đất.
Chandra vừa định nói tiếp thì 1 sợi Khốn Tiên Thằng đã ngay lập tức quấn ngang miệng của anh ta, chặn lại những lời sắp được phun ra.
-"Câm miệng lại cho ta" !!
Cù Lưu Tôn nói rồi nhanh chóng quay đầu nhìn vào cái xác nhằm xác nhận rằng Chandra thật sự đã c·h·ế·t, nhưng thứ đập vào mắt ông ta lại làm ông ta cứng họng lại.
Đối mặt với côn pháp như vũ bão của Cù Lưu Tôn, Chandra chỉ nghiêng nhẹ người sang 1 bên, nhảy trái né phải hoặc nhấc tay nhấc chân liền đã dễ dàng né tránh hết tất cả.
-"Cho ngươi nói nhiều ! Cho ngươi cản đường ta ! Cho ngươi xem thường ta" !!
Nhưng lúc này Chandra lại bỏ bình rượu ra rồi cúi đầu xuống thở ra 1 hơi dài sảng khoái khiến cho cây côn thép đánh hụt trong gang tấc, Cù Lưu Tôn thấy vậy đồng tử kịch liệt thu nhỏ lại và tung người nhảy ra 1 khoảng.
Ngay lập tức mặt đất xung quanh đều bị đánh sụt xuống, các vết nứt tựa như mạng nhện liên tục lan rộng ra xung quanh làm cho đền chùa đổ sập, núi non tan vỡ.
Do đã mất đầu nên cơ thể của Chandra ngay lập tức đổ ập xuống đất, và Cù Lưu Tôn lại 1 lần nữa nhấc côn thép lên rồi đập mạnh xuống đánh vỡ cánh tay phải của Chandra.
Tiếp đó 1 cánh tay thon dài cầm bình rượu nhỏ từ bên cạnh vươn ra và đặt nó lên tay của Cù Lưu Tôn.
Rồi Chandra ngẩng đầu nhìn lên không và dùng giọng điệu mỉa mai nói.
Vào lúc này 1 giọng nói bỗng nhiên vang lên sau lưng Củ Lưu Tôn.
Còn Chandra sau khi thấy bộ dạng hốt hoảng của Cù Lưu Tôn liền nghiêng đầu khó hiểu hỏi.
Nói rồi Chandra lại hớp 1 ngụm rượu, và Cù Lưu Tôn lần này đã thông minh hơn nên trước khi vung gậy đánh Chandra thì có ném vài sợi dây thừng vàng ra trước.
Chandra phiền muộn nhấp 1 ngụm rượu rồi nói tiếp.
-"Chỉ khổ tứ thiên vương đụng phải tên cấp trên như vậy nên bị tên đó lừa mà không thể thoát thân suốt cả ngàn năm nay".
Biết mình vừa bị Chandra đùa giỡn, Cù Lưu Tôn lập tức thẹn quá hóa giận mà vung côn thép đập tới, nhưng Chandra dường như đã đoán trước được hành động của hắn nên chỉ hơi nghiêng người về phía sau đã tránh được cú quét gậy của Cù Lưu Tôn.
-"Cho nên ngươi cứ chờ trong đây 1 lúc đi, Cù Lưu Tôn đạo nhân".
Cù Lưu Tôn theo bản năng mà nhận lấy bình rượu, sau khi nói lời cảm ơn liền đưa bình rượu lên miệng uống.
Theo miệng túi đóng lại thì không gian xung quanh Cù Lưu Tôn đều trở nên tối đen như mực.
Và sau khi thu phục cái túi thì Chandra mới 1 lần nữa chú ý tới Cù Lưu Tôn, nhưng mà dù cho nhìn khắp xung quanh thì Chandra vẫn không tìm ra tung tích của hắn.
Bởi vì nơi đó làm gì còn cái xác đã bị đập nát nhừ chứ, trên đất chỉ còn lại vô số mảnh vàng vụn cùng 1 bức tượng Phật bằng vàng có thể thấy ở bất kì đâu tại Linh Sơn đã bị đập nát.
P/s: Bắt đầu phần Linh Sơn !!
Tiếp đó Chandra dường như không hề biết đến hành động vừa nãy của Cù Lưu Tôn, ông đột ngột xuất hiện bên cạnh hắn rồi đưa tay khoác qua vai của hắn và nhỏ giọng nói.
-"Ngươi đừng tưởng cái danh Hộ Pháp Thập Nhị Thiên nghe oai vậy thôi chứ toàn là mấy tên có vấn đề cả".
Nói rồi Chandra lắc mình và biến thành 1 người khổng lồ cao đến 2 km, tiếp đó vươn tay ra túm lấy cái túi gấm rồi buộc chặc nó lại.
Chandra thấy vậy cũng không hề lộ vẻ kinh ngạc hay tức giận, mà ngược lại bình tĩnh cúi đầu nhìn sợi dây 1 chút rồi mở miệng nói.
Các sợi dây vừa rời tay của Cù Lưu Tôn liền tự động uốn lượn như rắn rồi quấn chặt lấy toàn bộ cơ thể của Chandra như quấn 1 đòn bánh tét.
-"Đừng nói như vậy nha ! Rõ ràng chúng ta đang nói chuyện mà ngươi lại đánh lén nên ta mới dùng phép thế thân để trốn chứ, cái này là tại ngươi ra tay trước cơ mà" !
Tiếp đó Chandra rất dễ dàng liền tìm ra được Cù Lưu Tôn, hóa ra hắn ta nhân lúc Chandra đang thu phục cái túi Như Ý Càn Khôn đã nhanh chóng sử dụng phép Địa Hành để độn thổ chạy trốn.
-"Đa tạ" !
-"Nếm thử bảo bối của ta đi".
Còn Cù Lưu Tôn thì 1 lần nữa vung mạnh cây côn thép đồng thời phẫn nộ gầm lên.
Nhưng trong lúc đang uống rượu thì Cù Lưu Tôn thoáng liếc mắt sau 1 bên và thấy được Chandra đang ngồi chồm hổm bên cạnh liền ngay lập tức phun hết đống rượu trong miệng ra rồi ho lên sặc sụa.
Thế là Chandra liền nở nụ cười nhạt và 1 lần nữa sử dụng đến Thiên Nhãn Thông, tầm mắt của anh ta nhanh chóng kéo dài và quan sát cùng lúc cả quá khứ lẫn tương lai.
Chandra hài lòng gật đầu rồi khom người xuống nhìn gã Phật dỏm chỉ bằng con kiến trước mặt và cười hỏi.
Phẫn nộ hét xong Chandra liền dốc ngược bình rượu và tu ừng ực như trâu uống nước.