Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 22: Bình Minh, Trăng Tròn và Núi Lửa

Chương 22: Bình Minh, Trăng Tròn và Núi Lửa


Trong khoảng thời gian tại Ise, Takeru thường xuyên bị Raikou và Shuten kéo đi khắp nơi để tiêu diệt Đại Yêu Quái khắp Nhật Bản.

Chưa kể cậu còn phải đối mặt với áp lực từ ông bà cha mẹ, họ liên tục điện thọai hỏi thăm cậu vì họ thấy bản mặt thằng con trai của mình xuất hiện lù lù trong đoạn Video.

Ryuji cũng không ngừng điện thoại hỏi han cậu, và khiến cho Takeru cảm thấy bất ngờ là cô chị gái sinh đôi của cậu ta vốn rất ít nói chuyện với Takeru cũng nhắn tin hỏi thăm cậu, nhìn thấy tin nhắn hỏi thăm tràn đầy sự lo lắng đó làm cậu cảm thấy ngạc nhiên xen lẫn không hiểu.

Sau vài ngày kể từ khi Takeru đến Ise, thì con Loli mặt lạnh Tsukiyo cũng thành công đem lớp kết cấu Yomi ổn định và lũ yêu quái cũng dần dần biến mất kèm theo khung cảnh dần trở lại bình thường.

Trong khi Takeru đang trêu đùa Shouko theo thông lệ, thì từ nơi cửa chính 1 luồng gió mát lạnh thổi tới.

Khi Takeru và Shouko cùng quay đầu thì thấy được Tsukiyo đang dẫn dắt các thần quan và vu nữ đang bước vào bên trong đền, có vẻ sau khi thành công hoàn thành nghi thức thì cả đám bọn họ đã trực tiếp trở về Ise thông qua Phép thuật dịch chuyển của Tsukiyo.

Nhìn vẻ mặt đầy mệt mỏi của bọn họ xem chừng họ đã trải qua khá nhiều chuyện không kém gì đám fan cuồng của Shouko kia.

Cô bé Tsukiyo mặc bộ đồng phục vu nữ trắng nõn trên người, eo trái đeo 1 thanh Katana và đặc biệt trên cổ cô bé có đeo 1 cái vòng cổ với những viên ngọc màu xanh. Trong đó có 1 viên có màu xanh rực rỡ nhất và liên tục tỏa ra tiếng nhạc mỗi khi nó lắc lư.

-"Chị cả, em đã về rồi".

Tsukiyo dùng giọng nói lạnh lẽo đặc trưng của mình hướng về Shouko đang bị Takeru nhéo má chào hỏi.

Nhưng khi cô bé nhìn rõ khung cảnh trước mắt thì có khựng lại giây lát. Nhìn quanh 1 vòng những gương mặt lạ lẫm cùng quen thuộc, cô bé nheo mắt lại nhìn lấy bà chị của mình.

-"Mừng em đã về Tsukiyo-chan" !!

Lấy tay đẩy Takeru ra, Shouko ngay lập tức lao tới và ôm chặc lấy em gái mình.

Ánh mắt lạnh lẽo thoáng dịu bớt, Tsukiyo cũng đưa tay ôm lấy Shouko. Cả 2 chị em cứ thế ôm nhau trong ánh nhìn của Takeru và đám ngủ.

-"Xin chào và cảm ơn các vị đã chăm sóc cho chị của em" !!

Tsukiyo buông ra Shouko rồi khom nhẹ người chào hỏi bọn họ, rồi cô bé quay đầu nhìn Raikou.

-"Xin lỗi vì đã lừa chị Yorimitsu-san, nhưng vì có thể bảo hiểm nên bọn em mới lừa chị. Mong chị cứ tự nhiên trách mắng em, chị cả chỉ làm theo đề nghị của em mà thôi" !!!

Tsukiyo trực tiếp khom người xin lỗi Raikou, và điều làm cho cô vô cùng bất ngờ là cô bé lại tự nhận hết lỗi vào bản thân.

-'Không sao, không sao. Chị cũng không còn giận gì nữa đâu, em không cần phải như vậy" !

Thở dài Raikou đưa tay ôm lấy Tsukiyo, rồi cô đưa bàn tay lên xoa đầu cô bé an ủi.

Sau đó tại Thần cung Ise mọi người mở tiệc chúc mừng cho Tsukiyo, sau khi ăn uống no nê thì cả bọn quyết định nghỉ ngơi thật tốt chờ Totsuka Takeru trở về sẽ chính thức thương thảo bước tiếp theo.

-------------------

Vào khuya 2h sáng tại Thần cung Ise, cả ngôi đền đều chìm vào yên lặng. Trăng sáng trên trời cao lúc này cũng bị mây mờ che phủ, các ngọn đèn điện được mở khắp ngôi đền cũng không thể hoàn toàn xua tan được hắc ám đang dần bao bọc ngôi đền.

Trong 1 căn phòng to lớn trang nghiêm được gắn đầy Camera xung quanh, bên trong có 3 cái bệ được đặt ngay trung tâm căn phòng, trên bệ chỉ có 2 cái là có để đồ vật.

Cái ở giữa đặt 1 chiếc kính lớn có viền đen và khung vàng trang trí, dưới cái bệ có 1 dòng chữ Yata no Kagami.

Cái bên phải đặt 1 viên ngọc xanh, viên ngọc bóng loáng và phát ra ánh sáng dịu nhẹ, dưới bệ là dòng chữ Yasakani no Magatama.

Cái bên trái trống rỗng chỉ có 1 cái giá để treo kiếm, phía dưới là dòng chữ Kusanagi no Tsurugi.

Đây là căn phòng được bảo vệ cẩn thận nhất trong khuôn viên đền, và nó mới được xây dựng 1 cách bí mật chỉ để bảo vệ 3 món Thần Khí của Nhật Bản này.

Dù chỉ 1 động tĩnh nhỏ thôi cũng sẽ lập tức chạm tới các tia hồng ngoại báo động được giăng đầy bên trong, và ngay lập tức các binh lính trực 24/24 trong phòng giá·m s·át an ninh gần đó sẽ ngay lập tức ập tới.

Chỉ là vào giờ phút này 1 bóng người đang yên lặng xuất hiện tại căn phòng này, bóng người nhẹ nhàng bước tới gần 3 cái bệ mà không có lấy 1 tiếng báo động nào vang lên.

Không phải bóng người né tránh các tia hồng ngoại hay Camera an ninh gì cả, chỉ là bóng người đã g·iết sạch các binh lính trong phòng an ninh và tắt hết các hệ thống báo động.

Trong phòng an ninh xác của 10 người lính nằm la liệt khắp nơi, máu và tứ chi của họ văng khắp nơi do bị xé đứt khỏi cơ thể, gương mặt của họ đều lộ ra biểu lộ sợ hãi và tràn đầy đau đớn.

Bóng người chậm rãi đến gần chiếc bệ trung tâm, khi nhìn đến 2 món vật phẩm được đặt trên bệ đôi mắt với đồng tử dọc đỏ tươi của nó lộ ra sự chán ghét, kiêng kị và oán hận cùng cực.

Đứng nhìn 1 lúc nó từ từ vươn tay tới gần chiếc kính, chậm rãi nó vuốt ve mặt bên chiếc kính nhưng ngay lập tức nó dùng những cái móng sắt nhọn bóp chặt vào chiếc kính.

Chiếc kính bị bóp như vậy chậm rãi hiện lên những vết rạn, rắc rắc, rắc rắc và rồi từ góc phải của kính nó hoàn toàn vỡ ra.

Những miếng kính vỡ lập tức rơi xuống đất, đôi mắt đỏ của nó bình tĩnh nhìn chiếc kính vỡ dần. Khi nó thấy chiếc kính đã hoàn toàn vỡ ra liền lập tức lộ ra biểu lộ thoải mái như vừa trút bỏ được 1 gánh nặng vậy.

Chậm rãi nó quay đầu nhìn vào miếng ngọc xanh bên cái giá bên cạnh, ánh mắt của nó khi nhìn viên ngọc lộ ra những cảm xúc hoài niệm, thương cảm, hối hận. Nhưng chỉ 1 lúc sau đôi mắt nó chỉ còn lại sự oán hận và căm ghét, nó đưa tay tới gần viên ngọc 1 cách tức giận như thể muốn bóp vỡ nó ra.

Chỉ là điều bất ngờ đã xảy ra !!

1 mũi tên đột ngột xuyên thẳng qua cánh cửa an toàn bằng sắt và ghim thẳng lên tường, nếu bóng người đó không kịp rút tay lại thì bàn tay của nó đã bị xuyên thủng và hủy diệt bởi mũi tên đang toát ra sức mạnh thanh tẩy yêu ma trước mặt.

Nheo mắt lại nó bằng tầm nhìn vượt xa người thường của mình, nhìn thấy tuốt từ ngôi đền đối diện ngôi đền có căn phòng nó đang đứng.

Totsuka Shouko đang yên tĩnh cầm cung dài đứng tại đó và tư thế của cô bé chứng tỏ mũi tên lúc nãy là do cô bé bắn ra.

Nó đột nhiên biến mất trong phòng và đột ngột xuất hiện cách Shouko 1 khoảng, trong tay nó đang cầm 1 thanh kiếm đang chém thẳng xuống đầu Shouko.

Keng !!!

1 âm thanh như tiếng rèn sắt vang lên.

Trước mặt nó lúc này là Totsuka Tsukiyo gương mặt lạnh lùng đang cầm 1 thanh Katana đen tuyền đứng chắn trước mặt Shouko và chặn lại đường kiếm của nó.

-"Thật là !! Mình đã nghĩ sẽ mất vài ngày tới khi thằng em ngốc của mình trở về rồi cậu mới sẽ ra tay chứ ? Không ngờ cậu lại ra tay sớm như vậy đấy Shuten-chan" !!!

┐( ̄~ ̄)┌

Shouko nhún vai, nhẹ nhàng nhìn bóng người trước mặt nói.

-"Tại sao !? Rõ ràng ta đã ẩn dấu rất tốt ngay cả Minamoto no Yorimitsu cũng không nhận ra được, rốt cục các ngươi đã nghi ngờ từ lúc nào" !!??

[Shuten Doji] mở to mắt kinh ngạc nói.

-"Hừ hừ hừ, từ lúc gặp nhau đến giờ mình chưa bao giờ từng bỏ xuống sự đề phòng với cậu nha Shuten-chan. Dù sao, thân là đã sa đọa thành Quỷ Shuten Doji trên người lại có thần tính, điều đó không phải rất lạ sao" !?

-"Cũng như ngươi cảm nhận được thần tính của ta, ta cũng cảm nhận được thần tính tổng hợp của Thần Lửa Kagutsuchi và Thần Núi Ibuki trong người ngươi đó" !!

♡(>ᴗ•)

Shouko(硝子/Tiêu Tử) nháy mắt trả lời.

-"Vậy sao, không ngờ được ta lại bị ngươi qua mặt đó Shokou(曙光/Thự Quang/Bình Minh/Ánh Rạng Đông)" !!!

[Shuten Doji] căm ghét nói ra cách đọc khác của cái tên Shouko.

-"Nhưng quá trễ rồi, ta đã phá hủy Kính Yata. Chỉ với viên ngọc Yasakani và thanh kiếm kia thì 3 chị em các ngươi có thể làm được gì đây" !!??

[Shuten Doji] thoải mái cười to, dù bị Shokou lừa cho 1 vố nhưng cô ta hoàn toàn không sợ hãi chút nào.

-"Vậy sao" ?

Tsukiyo thản nhiên nói, rồi cô bé đưa tay trái đang trống của mình lên búng 1 cái.

Khung cảnh xung quanh tuy không có gì thay đổi, nhưng số lượng người xung quanh đã từ 3 người bây giờ đã biến thành vô số người.

1 đám binh lính vũ trang đầy đủ đang đứng từ xa ngắm chặt cả 3, Takeru, Raikou và các nhân viên thần chức đều đang đứng từ xa theo dõi mọi việc từ nãy đến giờ.

-"Cái gì" !!!!!!??????

[Shuten Doji] kinh ngạc khi nhìn thấy có quá nhiều người bỗng dưng xuất hiện, nhưng ngay lập tức cô ta quay đầu nhìn về căn phòng để 3 bảo vật lúc nãy.

Lấy tầm mắt của cô ta, có thể rõ ràng nhìn thấy căn phòng vẫn nguyên vẹn không có dấu hiệu gì là đã bị xâm nhập, tại căn phòng an ninh bị cô ta đồ sát lúc nãy các binh sĩ vốn đ·ã c·hết nay lại đứng trước phòng và nhìn về phía cô ta.

-"Ảo thuật, ma thuật luôn được biểu diễn trong bóng đêm là có nguyên do cả. Ngươi đã quên mất trò cầm tay của ta sao" ?

Tsukiyo lạnh lùng hỏi.

-"Đúng vậy, quá lâu không gặp ta cũng quên mất tài năng của em gái mình mất rồi" !!

Thở dài cảm thán [Shuten Doji] thu hồi vẻ tự mãn lúc nãy.

-"Vì chặn lại ta các ngươi không những hợp tác với Võ Thần của Núi Tu Di để hắn trao tặng 1 phần Thần Cách của mình cho con gái của hắn..."

Liếc mắt Raikou đang vào trạng thái chiến đấu, sau đó [Shuten Doji] nhìn thẳng vào Shouko và Tsukiyo.

-"Mà còn hóa thành người để hạ phàm như vậy, có đáng giá làm tới mức độ này không" !?

[Shuten Doji] chậm rãi hỏi ra nghi ngờ của mình.

-"Tất nhiên là đáng giá rồi !! Sự tồn tại của ngươi nguy hiểm thế nào không phải ngươi nên hiểu rõ nhất sao ? Huynh trưởng của bọn ta Hi-no-Kagutsuchi" !?

Shouko vẻ mặt thản nhiên nói ra tên thật của đối phương.

[Shuten Doji] không, Hi-no-Kagutsuchi khi nghe đến lời nói của Shouko liền ngửa đầu cười lớn, tiếng cười vang vọng khắp Thần cung Ise và từ giọng nữ quyến rũ đã hoàn toàn biến thành giọng nam trầm.

-"Hi-no-Kagutsuchi sao ? Đã lâu lắm rồi ta mới nghe lại được cái tên đó, dù sao trước đây các ngươi luôn gọi ta là Yamata no Orochi không phải sao" ??

-"Huynh trưởng không thích gọi như vậy sao ? Vậy thì Xích Nhãn Họa Long(Rồng mắt đỏ mang đến tai họa) Họa Thần(Thần Tai Họa) Đại Xà Thần(Thần rắn to lớn) thế nào" !?

Shouko kể ra 1 loạt danh hiệu, nhưng mấy cái danh đó chỉ nghe thôi cũng đủ biết là Ác Thần rồi.

Khi nghe Shouko kể ra mấy cái danh hiệu đó, Kagutsuchi lông mày không ngừng nhảy lên. Hắn tức giận nắm chặt bàn tay lại, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Shouko.

-"Qua nhiều năm như vậy ngươi vẫn khiến người khác chán ghét đó Amaterasu, ngay cả em gái ngươi cũng từng ghét ngươi ra mặt mà. Huynh trưởng ta đây nói đúng chứ Tsukuyomi" !?

-"Xin đừng nên nói chuyện với ta, ta không có tên anh trai biến thái nào chui vào thân xác con gái mình như ngươi" !!

Tsukiyo ánh mắt rét lạnh thấu xương nhìn về phía Kagutsuchi tràn đầy sự khinh bỉ.

Cả đám người xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm mà tiếp thu thông tin chấn động từ miệng 3 cô gái đằng kia.

Raikou, Takeru(Giả bộ) và các nhân viên thần chức lẫn binh sĩ trên mặt đều lộ ra biểu lộ khó tin.

Họ không thể nào tin nổi là vị thần mà họ tôn sùng lại cách mình gần như vậy, nhưng khi hoàn hồn lại vị Thần quan trưởng lập tức quỳ xuống bái lạy, những người khác nhìn thấy vậy cũng đều quỳ theo.

-"Yes yes yes, tiếp đi, tiếp đi, khi thân phận của cả 3 đứa bị lộ ra thì cũng đã đến lúc đẩy câu truyện lên cao trào rồi" !!!

Trong đầu Takeru đang không ngừng hoan hô.

Chương 22: Bình Minh, Trăng Tròn và Núi Lửa