Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 3: Bạn thân, ý tưởng và mở màn sân khấu

Chương 3: Bạn thân, ý tưởng và mở màn sân khấu


Một đêm trôi qua mà không có thêm rắc rối nào xảy ra, Takeru thầm may mắn vì Cha Mẹ đã về quê tại Kyoto thăm ông bà nên nếu không cậu cũng không biết giải thích làm sao với đống máu mà cậu xả ra.

Đón lấy khí trời se lạnh lúc sáng sớm, xuyên qua dòng người tấp nập và nhộn nhịp Takeru thân mặc đồng phục với tông màu đen chậm rãi hướng tới trường học của cậu Trường Cao Trung(THPT) Kamiyama.

- "Eva, hiện tại chúng ta nên bắt đầu từ nơi nào đây" ? Trên đường đi Takeru hướng hệ thống trong đầu dò hỏi.

~ "Theo tôi ngài nên bắt đầu tại khu vực có mật độ dân số cao sẽ mang lại hiệu quả tốt nhất, nhất là thời đại Internet ngày nay mọi thông tin sẽ được nắm bắt với tốc độ nhanh nhất dù cho chính phủ muốn chặn lại và dấu diếm thì cũng sẽ có 1 bộ phận lộ ra ngoài. Và Bp hiện tại của hệ thống chỉ đủ để tạo ra sự kiện tại 1 khu vực cỡ đảo quốc này thôi nên xin ngài suy nghĩ chu đáo trước khi bắt đầu".

Nghe gợi ý từ Eva trong đầu Takeru lập tức hiện ra 1 quốc gia có đủ điều kiện như trên, nhưng ngay lập tức cậu phủ nhận nó mà không thèm suy nghĩ thêm.

- "Không đời nào cô kêu tôi cho bọn chúng đến từ Cthulhu hệ tà thần âu yếm còn có lý hơn kêu tôi tạo ra đống thần tiên bị thổi lên trời đó của bọn chúng, rõ ràng hệ thống thần thoại đầu đuôi lộn xộn mỗi nơi 1 ý lại theo 1 bộ truyện nổi tiếng rồi dần dần bị lũ ngu đần đó thổi lên tận 9 tầng mây. Cái gì mà Đại La vĩnh hằng, Thánh Nhân bất tử mấy cái thiết định đó nếu mà có tìm hiểu kỹ về Phật giáo và biết về chính quả A La Hán cũng như Phật quả thì chắc chỉ biết cười mất".

Takeru bực bội bác bỏ ý kiến đó của Eva đồng thời bày tỏ sự khinh bỉ với cái hệ thống thần thoại lộn xộn của quốc gia đó.

Dù theo lý trí mà nói quốc gia đó là lựa chọn tốt nhất vì Takeru có độ quen thuộc nhất định với nó, nhưng từ tình cảm cậu thật sự không muốn dính líu với nó 1 chút nào.

Người dân của nó từ thời phong kiến vẫn luôn xem mình là cái rốn của thế giới bắt nạt các nước nhỏ xung quanh, song tiêu 2 mặt văn hóa ăn sâu vào xương máu. Mình đánh người khác rồi làm đủ thứ tàn ác thì là thiên kinh địa nghĩa còn bị nước khác làm y như vậy thì giãy đành đạch như cá mắc cạn.

Hiện tại cậu không tìm cơ hội cho nó không có quả ngon để ăn là đã tốt lắm rồi còn muốn cậu cứu nó thì Takeru chỉ muốn nói 2 chữ :"NẰM MƠ" !!!

Vù. 1 cơn gió ập tới từ sau lưng Takeru và ngay sau đó 1 cánh tay khoác lên vai cậu cùng với 1 giọng nam đầy hoạt bát:"Nè Take đang suy nghĩ gì vậy ? Sao không kể cho đứa bạn thân của cậu nào. Úi trời sao mặt cậu trắng bệch vậy bộ tối qua gặp ma à, chưa kể còn đeo mắt kính nữa ?"

Takeru nghe vậy lập tức lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn về cái tên tự xưng là bạn thân của mình này.

Cần phải nói rõ là Takeru không hề thấp với chiều cao 1m75 tại quốc gia này cũng thuộc top cao nhưng đối mặt tên trước mặt thì cậu thật sự hâm mộ đối phương cả chiều cao lẫn hình thể.

Trước mặt cậu là 1 chàng thiếu niên với bộ dạng đặt trong thế giới R18 mà nói có thể trở thành R18 giới Tứ Đại Thiên Vương. Thân hình cao lớn với chiều cao 1m85 với làn da ngăm khỏe mạnh, cơ bắp căng lên như muốn xé toạt chiếc áo đang mặc, 1 đầu tóc vàng như nhuộm ở tiệm, cộng thêm gương mặt góc cạnh nam tính đủ để các cô bé ngây thơ mê mệt. Chỉ có điều cái nụ cười rực rỡ hay theo Takeru nói là ngu đần của hắn đã phá hủy hết khí thế từ cái body nam tính kia mang lại.

Taiga Ryuji bạn học kiêm bạn thân(tự xưng) của Takeru từ Sơ Trung(THCS) năm 1, suốt từ Sơ Trung cả 2 luôn bị xếp lớp cùng với nhau cho đến khi vào Cao Trung(THPT) cũng cùng 1 trường và lại nối tiếp mối duyên phận suốt bấy lâu nay.

Gã này học hành thành tích thuộc dạng trung bình nhưng khả năng vận động thuộc hàng top, nếu không phải cậu luôn cho hắn chép bài tập và dạy kèm thì chắc hắn cũng không thể vào cùng trường với cậu được.

- "Haiz, không có gì chỉ là bị thiếu máu thôi không cần lo, mắt kính này 0 độ đeo để bảo vệ mắt thôi". Nhìn 1 lúc Takeru thở dài và đẩy tay Ryuji ra khỏi cổ mình.

- "Thiếu máu sao ? Cậu có cần mình xin nghỉ thay cậu không" ? Nghe Takeru nói vậy Ryuji lập tức lộ ra vẻ mặt lo lắng.

Nghe Ryuji nói vậy Takeru cũng cảm thấy an ủi, cậu cảm thấy mình bỏ thời gian dạy học kèm cho Ryuji không hề uổng phí vì con khỉ đột lông vàng này ít ra cũng biết lo lắng cho cậu. Quét sạch cảm giác bực bội khi nghĩ về lũ ăn cháo đá bát, song tiêu 2 mặt lúc nãy.

Vừa đi vừa nói chuyện cả 2 chậm rãi đi tới trường học của mình. Khi đi qua cổng trường Takeru chợt chú ý tới cuộc nói chuyện của 1 nhóm học sinh có lẽ thuộc về Clb nào đó trong trường.

- "Nè các cậu có nghe về truyền thuyết đô thị hoặc tìm thấy sự kiện thần bí gì mới không" ? 1 người nam sinh có vẻ là trưởng Clb nào đó hỏi thăm các bạn của mình.

- "Không tìm được gì cả bọn mình đã tìm khắp khu vực lân cận đều không có gì cả". Một nữ sinh từ tốn nói.

- "Vậy các cậu đã chọn đúng thời gian chưa" ? Trưởng Clb dò hỏi.

- " Rồi, bọn mình đã chọn thời gian từ lúc mặt trời bắt đầu lặn cho tới khi trăng lên cao thậm chí bọn mình còn chọn thời tiết vào lúc mưa hoặc âm u để tìm kiếm nhưng cũng không có gì cả" ! 1 chàng trai đeo kính cũng nói ra kết quả của bản thân, trong giọng nói có cảm giác như cậu ta khá thất vọng vì việc này.

- " Khoảng thời gian đó cũng không tìm thấy gì sao ? Không lẽ Clb Thần Bí chúng ta phải mở rộng khu vực tìm kiếm ra toàn Tokyo sao chứ" ? Trưởng Clb ôm đầu khóc thét.

-"Chà hoài niệm ghê Sơ Trung năm 2 chúng ta không phải cũng từng thử khám phá sự bí ẩn của các truyền thuyết đô thị đó sao ? . Ryuji nói với vẻ hoài niệm rồi bật cười vì sự tò mò ngốc nghếch của 2 đứa năm xưa.

- " Thú vị, Ōmagatoki sao ? Có lẽ mình biết phải làm gì rồi". 1 ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Takeru, theo đó kế hoạch của cậu cũng dần hiện ra chỉ chờ bổ sung thêm để hoàn thiện nó thôi.

Mỉm cười thần bí Takeru nhẹ nhàng đi vào lớp học cùng cậu bạn thân Ryuji.

Theo thời gian trôi qua, sau khi trải qua 1 ngày học mệt mỏi Takeru lê cái thân mình chậm rãi bước vào nhà. Vừa vào phòng cậu không thèm bật đèn mà ngồi luôn vào bàn học tay bắt chéo đặt trước mũi vừa đúng chặn lại khuôn mặt dưới.

-"Eva hiện tại ta đã có kế hoạch như vậy có thể bắt đầu bước đầu tiên trong công cuộc cứu thế của chúng ta rồi". Takeru trầm giọng nói trong khi bày ra pose kinh điển của Tư lệnh Ikari Gendo.

~"Yes Master hiện tại hệ thống sẽ bắt đầu tạo ra các cảnh vật, hiện tượng cũng như sinh vật theo kế hoạch của ngài, độ trung thành của chúng sẽ tùy ngài thiết định để tránh bị người khác chú ý và nghi ngờ. Đồng thời hệ thống sẽ rút lấy 1 phần linh hồn của ngài và cho vào thân xác của nhân vật chủ chốt trong kế hoạch, ngài có thể đồng bộ ý nghĩ với nó và hoạt động song song với bản thể của mình".

~"Mặc dù không nên nói chuyện ngoài lề lúc này, nhưng hệ thống không thể nào hiểu được hành động hiện tại của ngài cho lắm. Liệu bày ra tư thế kì quái như vậy có thể mang lại hiệu quả gì cho chúng ta sao" ?

Giọng nói của Eva vang lên dù nghe vào vẫn máy móc và lạnh nhạt nhưng Takeru có thể nhận thấy sự nghi ngờ và im lặng từ cô nàng hệ thống Eva của mình.

-"Không có gì chỉ là ta muốn làm thử động tác này thôi". Thầm bất ngờ khi Eva lại tò mò về việc tạo Pose của mình, nhưng Takeru cũng chỉ có thể qua loa lấy lệ để tránh lúng túng xảy ra nếu Eva hỏi sâu vào vấn đề này.

-"Như vậy từ giờ khắc này tại đất nước Nhật Bản này thần bí sẽ bắt đầu giao hội, thần linh - yêu quái - nhân loại cùng nhau tạo ra bức Ukiyo-e Bách Quỷ Dạ Hành Đồ mở ra thời đại mới cho thế giới" Takeru cao giọng và hứng khởi tuyên bố.

-"Đại Chiến Núi & Biển Tại Vương Quốc Phù Tang(Sơn-Hải Đại Chiến Phù Tang Quốc) khai mạc"!!!

Chương 3: Bạn thân, ý tưởng và mở màn sân khấu