Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Tần Hoàng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 101: Chương 101
Diệp Thù Yến cất máy tính đi: "Giả hết việc qua mail cho tôi, trước đêm nay tôi sẽ trả lời, bây giờ tôi trở về trước, nếu có gì thì cứ liên lạc với tôi qua điện thoại.”
“À, bên kia là canh ba hầm, cháo mẹ nấu, cá chị cả làm, bây giờ còn lại hai chúng ta, tôi xào khoai tây thái sợi, cậu ấy xào cải thìa, đều sống rồi!”Nói tới đây, anh ta hình như nhớ tới cái gì, nhìn Diệp Thù Yến nói: "À, đúng rồi còn có chuyên gia dinh dưỡng nhà anh.”
Lạnh lẽo, bảo bối sắp không chịu nổi nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thẩm Kim Hoa bất động thanh sắc đi lên phủ xuống một bước: "Đã không còn sốt nữa, buổi trưa lại truyền dịch một lần, bác sĩ nói nghỉ ngơi vài ngày là tốt rồi.”
Đường Phi ở bên cạnh vừa rửa thực phẩm vừa cười hì hì nói: "Không rõ lắm.”
Diệp Thù Yến không quan tâm nói: "Tự anh xem rồi sắp xếp. Còn nữa.”
Diệp Thù Yến nói: "Đường Noãn bị bệnh, đang ngủ.”
Diệp Thù Yến nói: "Bị sốt, đã tiêm thuốc rồi, đang ở nhà.”
Cái này không phải gọi là dẫn sói vào nhà sao? Chờ anh đặt máy tính xuống, thấy Đường Phi và Đường Bôn còn đang giày vò ở trong phòng bếp, không khỏi hỏi: "Chuyên gia dinh dưỡng đâu?”
Chương 101: Chương 101
Diệp Thù Yến nhìn Đường Noãn mơ mơ màng màng mở mắt, cúi người hỏi: "Chị cả em muốn đến thăm em, có được không?”
Nhưng lại lập tức buột miệng nói: "Muốn đến. "
Nếu không thật sự không nhịn được muốn đuổi việc anh. Trợ lý Văn:"...”
Đầu dây bên kia nhất thời hoan hô một trận, Diệp Thù Yến thầm nghĩ, thật sự là một nhà náo nhiệt mà. Người nhà họ Đường đến rất nhanh, nhưng khi thang máy vừa mở năm người đã đi ra, Diệp Thù Yến vẫn sửng sốt một chút. Anh đương nhiên cũng hiểu chút tình huống nhà họ Đường bên này, hai vợ chồng và bốn đứa con, chị cả Đường Nguyệt, theo nghĩa nào đó bọn họ đã từng tiếp xúc rồi, ách, nghiêm túc mà nói, bọn họ đã từng giao thủ.
【Quả nhiên là tư bản vô tình vô nghĩa, tôi tốt xấu gì cũng theo anh nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, vậy mà đối xử với tôi như vậy.
“Phương án điều chỉnh tài sản chuyển đổi tổng thể của tập đoàn cần ngài xác nhận, mảng quản lý khách sạn cao cấp cần sự phối hợp của hệ thống Noãn Dương. Hy vọng có thể tổ chức một cuộc thảo luận. Đề án dự thảo ban đầu của thành phố văn hóa chủ đề đã được đệ trình, xin hãy xem qua.”
【Bề ngoài cũng được, đáng tiếc người không được.】Diệp Thù Yến: . . . Tới bây giờ anh cũng chưa từng bị người ta ghét bỏ như vậy.”
Diệp Thù Yến bước ra khoảng cách 3 mét, lạnh lùng nói: "Là vì tốt cho anh.”
Diệp Thù Yến nói: "Là việc cháu nên làm.”
Người nhà họ Đường trợn mắt mà nhìn.
Trong lòng trợ lý Văn khiếp sợ, Diệp tổng vậy mà lại tan tầm sớm, đây là mặt trời mọc phía tây hay là nhà cháy vậy? Không đúng, cho dù nhà bị cháy, Diệp tổng cũng sẽ bình tĩnh gọi điện thoại đến đội cứu hỏa trước, cuối cùng chờ quản gia Chu trực tiếp báo cáo tình huống tổn thất cho anh là được.
Đường Nguyệt đứng ở trước mặt anh, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn anh đã chăm sóc cho con bé, còn lại cứ giao cho chúng tôi.”
Ngữ khí của Đường Nguyệt lập tức vội vàng lên: "Sao lại bị bệnh? Đang ở bệnh viện nào?”
【Không cần chị ấy đến đâu.】
Giọng nói của Đường Nguyệt chậm lại: "Anh là Diệp Thù Yến sao? Tôi là chị cả của con bé, có thể phiền anh giúp chúng tôi mở cửa nhà con bé một chút không, chúng tôi qua xem con bé.”
Thẩm Kim Hoa lập tức túm Lấy Đường Kim Hâm đi vào trong: "Noãn Noãn ở đâu rồi, chúng ta mau đi xem con bé trước. "Người phía sau ầm ĩ đi theo vào trong, Đường Phi và Đường Bôn lúc đi ngang qua Diệp Thù Yến chỉ cười một tiếng hoặc là gật gật đầu coi như là chào hỏi. 【A, đây chính là vị hôn phu vô dụng của chị Noãn.】
"Không cần, tôi tự mình làm là được.”
Anh hai Đường Phi, hình như không có công việc đứng đắn gì, thích ở nhà, chị ba chính là Đường Noãn, em tư là Đường Bôn, học ở một trường trung học trọng điểm của thành phố. Anh cho rằng nhiều nhất là Đường Kim Hâm và Trầm Kim Hoa tới đây, không nghĩ tới vậy mà một hơi đến hết toàn bộ. Đường Kim Hâm nhìn thấy anh thì vội vàng nói cảm ơn: "Đa tạ cậu đã chăm sóc cho Noãn Noãn nhà chúng tôi.”
【Không biết Noãn Noãn có suy nghĩ gì, gia đình này không môn đăng hộ đối, gả qua dễ bị thiệt thòi, còn không bằng từ hôn rồi tìm một người biết lạnh biết nóng.】
Rũ mắt ý bảo giữ khoảng cách giữa hai người: "Tránh xa tôi 3 mét.”
Anh đi tới nhìn xuống, phát hiện mặt mày cô giãn ra, hai má ngủ đỏ bừng, đưa tay muốn kiểm tra tráng cô: "Bác sĩ nói gì?”
Vừa nói vừa chỉ đạo Đường Bôn xào rau: "Nhớ cho thêm ớt, thêm gia vị kia giúp dễ ra mồ hôi, rất tốt đối với người bệnh.”
Lại quay đầu lại nói với Đường Bôn đang chuẩn bị xào cải thìa: "Người bệnh có thể tốt lên hay không, tâm tình là quan trọng nhất. Cho nên, tâm ý của người nhà còn quan trọng hơn bất kỳ chuyên gia dinh dưỡng nào.”
Diệp Thù Yến xoa xoa đầu cô, nói vào điện thoại: "Có thể.”
Diệp Thù Yến xoa xoa trán, trợ lý Văn vì giảm bớt lúng túng, lại tùy tiện nhắc tới một chuyện: "Ba ngày sau Miracle Media tổ chức lễ kỷ niệm tròn 50 năm ngày hội từ thiện, gửi cho ngài một lời mời.”
Đường Noãn nghe vậy thì ủy khuất bĩu môi.
【Giao cho chúng tôi anh có thể đi, sau này cũng không cần anh nữa.】Diệp Thù Yến cảm thấy, vừa rồi anh nên trực tiếp tắt điện thoại. Trước mặt người Đường gia, anh lại gọi điện thoại cho Chu Ba: "Anh Chu, Noãn Noãn bị bệnh rồi, mau để chuyên gia dinh dưỡng tới đây đi, không thể ăn bừa bãi được.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trợ lý Văn lại ho nhẹ, nhắc nhở Diệp Thù Yến thất thần. Diệp tổng đây là làm sao vậy, trợ lý Văn đi theo anh lâu như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Thù Yến thất thần khi làm việc. Cuộc họp cuối cùng kết thúc vào lúc 5 giờ chiều, Diệp Thù Yến hỏi trợ lý Văn: "Còn có sắp xếp nào khác không?”
Diệp Thù Yến:"...” (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Thù Yến không khỏi nhìn về phía anh ta, trợ lý Văn bị anh nhìn chằm chằm đến hoảng sợ, sao lại nhìn chằm chằm anh ta như vậy, gần đây Diệp tổng không lúc nào là không có ý kiến với anh ta.
Trợ lý Văn:"...”
Xin chào.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì tiền, tôi chịu đựng! (đọc tại Qidian-VP.com)
"Biết rồi.”
Bộ dáng này giống như lo lắng trong nhà có cái gì quan trọng bị trộm mất.
Trở lại tiểu khu Vân Đỉnh, Diệp Thù Yến không về nhà, mà là đi thang máy đến tầng 19, không nghe thấy tiếng lòng của Đường Noãn, nghĩ tới vẫn còn đang nghỉ ngơi. Đi tới cửa, Diệp Thù Yến suy nghĩ một chút, không có ấn chuông cửa, mà là trực tiếp nhập mật mã, quả nhiên vừa mở cửa tầm mắt nhìn thấy Đường Phi và Đường Bôn trong phòng bếp. Đường Phi khách khí cười: "Ai nha, Diệp tổng anh sao lại tới, mau ngồi mau, tôi rót trà cho anh.”
Diệp Thù Yến nói xong, lại bổ sung một câu: "Mọi ngươi cứ tự nhiêu, xem như là nhà mình.”
"Loại chuyện này cũng không cần báo cáo với tôi.”
Cô ấy vừa nói xong, nhất thời Diệp Thù Yến nghe thấy bên kia vang lên một hồi hô to gọi nhỏ, vội vàng tiến đến bên cạnh điện thoại hỏi.
Diệp Thù Yến nói: "Nên vậy, cháu là hôn phu của Đường Noãn.”
Diệp Thù Yến gật gật đầu, lại đến thư phòng bên cạnh, định đặt máy tính ở đó, kết quả đẩy cửa chỉ thấy Đường Nguyệt dường như đang hội nghị truyền hình, nhìn thấy anh trái lại giống như nhìn kẻ xâm nhập.
"Cái gì?”
Diệp Thù Yến vốn là bởi vì mình gom góp nghe được mấy chữ "Chuyên gia dinh dưỡng nhà anh" nên không nói gì, lại nhìn thấy phía Đường Bôn đang xào cải thìa phía sau nghe Đường Phi nói xong, trực tiếp thả vài lát ớt hoa vào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.