Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Tần Hoàng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 254: Chương 254 [Hoàn]
Cô chủ động tới gần Diệp Thù Yến ngửa đầu nhìn anh. Diệp Thù Yến rũ mắt nhìn cô: "Sau đó thì sao?”
"Bản năng ngược đãi em?”
Chương 254: Chương 254 [Hoàn]
Sau đó tập trung tinh thần muốn nghe kế hoạch của anh.
HẾT TRUYỆN
Đường Noãn nhìn cà vạt trói mình: …Anh gọi nó là tình yêu à?
Đường Noãn nhón chân hôn lên môi anh, làm nũng nói: "Sau đó em đã đến trước mặt anh rồi, anh có thể tha thứ cho em không?”
Đường Noãn nói: "Lúc trước anh nói, tất cả mọi thứ, không phải ngẫu nhiên, không phải duyên phận, toàn bộ đều là kết quả do em nỗ lực, là em cố gắng giãy dụa đi tới trước mặt anh. Thật ra không phải...” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô nhìn Diệp Thù Yến: "Tất cả những chuyện này quả thật không phải ngẫu nhiên, không phải duyên phận, nhưng nguyên nhân là do anh gieo ra, là anh dạy em phải đi về phía trước như thế nào, em mới có thể đi tới trước mặt anh.”
Diệp Thù Yến kéo cô đi về phía trước: "Chuyện gì?”
Diệp Thù Yến bị cô chọc cười, Đường Noãn lập tức đánh rắn giập đầu, áp vào trong n.g.ự.c anh cọ cọ: "Nha, có được không? Tha thứ cho em~ người ta đi cũng vất vả lắm nha~"Ngay từ đầu Diệp Thù Yến còn căng mặt, cuối cùng không thể chống đỡ cởi cà vạt ra, Đường Noãn vui vẻ nhảy thẳng lên người anh: "Anh tai nhỏ, anh là tốt nhất!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Noãn cẩn thận đánh giá một lúc lâu, mở miệng nói: "Vậy nếu em không mạnh bằng bọn họ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Thù Yến cười: "Nếu như không đủ mạnh mẽ, thì nghĩ cách để cho bọn họ biết được hậu quả khi khinh thường em.”
Đường Noãn chợt quay đầu lại nhìn Diệp Thù Yến, Diệp Thù Yến cười tủm tỉm nhìn cô.
Diệp Thù Yến mỉm cười. Mắt thấy sắp đi vào cửa, Đường Noãn bỗng nhiên nói: "Em cảm thấy lúc trước anh đã nói sai một chuyện.”
Cô cho rằng cô đi qua một đoạn đường vòng, cuối cùng là Diệp Thù Yến dẫn cô đi trở lại, thì ra, từ đầu đến cuối đều là anh sao? Diệp Thù Yến ôm cô nhẹ nhàng v**t v* lưng cô: "Ừm, em làm rất tốt.”
Số phận của chúng ta, không phải ngẫu nhiên, không phải duyên phận, là kết quả chúng ta tự tiến gần đến với nhau. Hai người nhìn nhau, cũng không biết là ai thăm dò trước, lưu luyến hôn nhau...
【Nếu không muốn người khác khinh thường, nhất định phải làm cho bản thân mình đủ mạnh.】
Diệp Thù Yến tự nhiên đỡ lấy cô cười mắng: "Lời ngon tiếng ngọt.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Noãn: . . . Lên thang máy, Đường Noãn bất thình lình hỏi anh: "Anh định xử lý em như thế nào?”
Đường Noãn nhào về phía anh: "Thật sự là anh sao?”
Diệp Thù Yến cúi đầu mổ mổ môi cô cười khẽ: "Xử lý em như thế nào, không cần nghĩ, là bản năng.”
Đường Noãn vòng quanh cổ anh nghiêm túc nói: "Nói bậy, em nói là sự thật.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Noãn bỗng nhiên phản ứng lại: "Anh đã nhận ra từ lâu em rồi phải không?”
Diệp Thù Yến cười: "Đương nhiên là bản năng yêu em.”
Đường Noãn nhìn anh, có chút muốn cười, lại có chút muốn khóc: "Anh trai nhỏ?”
Diệp Thù Yến không trả lời câu hỏi của cô, chỉ híp mắt nói: "Không giống em, ngốc như vậy, mới nãy anh đã đi tới trước mặt em rồi, còn bị em nhốt ngoài cửa.”
Diệp Thù Yến giơ tay sờ sờ mũi cô: "Bé mít ướt.”
Giờ khắc này cô lại lần nữa hiểu được, mình đã không còn giống trước, bây giờ cô rất mạnh mẽ, không ai có thể khinh thường. Đại khái là người nhà họ Đường đột nhiên xuất hiện, trên đường trở về không biết tại sao Đường Noãn lại nhớ tới anh trai nhỏ đã dạy đạo lý cho cô...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.