Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 177: Chương 177

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 177: Chương 177


Đồng thời an ủi: "Lệ Lệ, mẹ ở đây, đừng sợ, bố đã đánh gục người xấu rồi, đừng sợ." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đồng thời, ông không dám nghĩ đến, ba ngày con bé mất tích, tên s·ú·c sinh c.h.ế.t tiệt này, có phải đã làm những chuyện đó rồi không.

Vương Nhã Lệ nhìn thấy bố mẹ xuất hiện, lập tức òa khóc, "Mẹ, mẹ ơi."

Lão Vương ôm đầu vừa bị đánh trúng đang chảy máu, tức giận chỉ vào Vương Kiến Quần, "Đồ bất hiếu ! Mày muốn đánh c.h.ế.t tao à!"

[Ghê tởm c.h.ế.t mất, hóa ra là người trong nhà gây án, ông nội này thật đáng c·h·ế·t!] (đọc tại Qidian-VP.com)

Vương Kiến Quần không thể tin nổi.

[Tranh thủ lúc cảnh sát chưa đến, đánh cho hắn sống dở ch.ế.t dở đi, có thể khiến cho hắn trở thành thái giám thì càng tốt . Nhưng cần nhanh tay lên , nếu không lát nữa cảnh sát đến sẽ không có cơ hội đâu. Chúng tôi đều đứng về phía chính nghĩa , sẽ không ai khai ra hai người !]

Nghe thấy giọng nói này, Vương Kiến Quần sững người, không thể tin nổi , sau đó tiến lên, lật người đàn ông đang bị đánhlại.

Vương Kiến Quần nhìn con gái như vậy, càng thêm đau lòng.

Lão Vương nghe thấy câu hỏi này, hơi cứng người, sau đó biện minh: "Tao không phải tìm được nơi này sao. Vừa định đưa Lệ Lệ về nhà , thì hai đứa xông vào rồi!"

[Má ơi, không phải như tôi nghĩ đấy chứ ? Ông ta không phải là ông nội ruột sao ?]

Lưu Hồng lao đến, ôm chầm lấy Vương Nhã Lệ, che mắt con bé lại, không cho con bé nhìn thấy.

Những người đang xem phòng phát sóng trực tiếp chứng kiến toàn bộ sự việc một chút cũng không tin những gì được thốt ra từ miệng lão Vương . (đọc tại Qidian-VP.com)

"Bố, sao lại là bố ? Sao bố lại ở đây?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Lệ Lệ." (đọc tại Qidian-VP.com)

Cho đến khi người đang bị ông ta đánh vì quá đau nên mở miệngr*n r* xin tha :"Kiến Quần, Kiến Quần, là bố, bố của con đây . Đừng đánh nữa!"

[Nhìn bóng lưng này, chắc cũng lớn tuổi rồi, đã già rồi còn có tâm tư làm chuyện như vậy, đúng là người dù già đi nhưng bản chất đã ăn vào trong m.á.u sẽ không bởi vậy mà bị tiêu ma !]

Càng nghĩ càng tức, Vương Kiến Quần lại đập mạnh vào lưng người đó vài cái.

[Lời nói c·h·ó má gì vậy ? Vừa rồi con bé khóc to như vậy, ở bên ngoài còn nghe thấy rõ rành rành . Hơn nữa quần áo của nó sắp bị ông ta l*t s*ch rồi, còn nói là định đưavề ? Quỷ tin lời ông ta sao ? Ông ta đây là coi thường chỉ số thông minh của con trai ruột và con dâu ông ta hay là nghĩ mắt hai người đó bị mù ? Hoặc là cả hai ? ]

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 177: Chương 177