Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: "Nếm mật"

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: "Nếm mật"


Phó Dực đỏ mặt, cúi đầu hít thở, toàn thân đều mềm nhũn, là cô bị anh hôn đến mềm nhũn.

Hơi thở Phó Dực nhẹ nhàng, hô hấp hai người quyện cùng một chỗ, đầu lưỡi cũng vậy, không khí xung quang dường như cũng nóng lên. Anh giống như hút không khí trong miệng cô vậy, cô bị anh hôn đến không thở nổi…

Một tay anh “hái đào”, một tay vịn chặt sau lưng Phó Dực, thấy cô vẫn nhắm chặt hai mắt, hàm răng cắn lấy môi, thịt môi đỏ mọng bị ép thành màu trắng, có chút buồn cười. Anh buông bàn tay đặt trên ngực cô ra, dùng nó sờ về phía khuôn mặt cô, ngón tay thon dài, khô ráo sạch sẽ áp lên má phải cô, ngón cái vươn ra, xoa môi dưới của cô, ý đồ làm cô thả lỏng.

“Tim không đập nhanh hả? Anh thì đập rất nhanh, em muốn sờ không?”, Trịnh Dữ tuy là đang hỏi, thế nhưng tay đã cầm lấy tay cô đặt lên lồng ngực anh rồi.

“…” Phó Dực đỏ mặt, không biết phải trả lời như thế nào, anh nói như vậy, chẳng phải là muốn sờ ngực cô sao…Nghĩ đến vừa rồi bị anh sờ qua, mà cô cũng sờ lại anh, cho nên Phó Dực cảm thấy có thể chấp nhận được…

“Nhanh không?”, anh hỏi cô.

Trên tay anh có đeo vài cái nhẫn, dán trên mặt cô có chút lạnh, nhưng bàn tay anh thì lại dịu dàng ấm áp. Ngón cái hơi to, bụng ngón cái đang vân vê môi dưới cô, cô không tự chủ được buông lỏng hàm răng đang c*n m** d***, len lén trợn mắt nhìn anh…Sau đó, gương mặt đang chiếm lấy gần như toàn bộ tầm mắt Phó Dực đột nhiên trở nên lớn hơn. Hơi thở anh hoàn toàn bao bọc lấy cô, môi cô…bị anh cắn lấy.

“Lần…thứ 2?”, tay Phó Dực nhẹ bắt lấy anh, giọng nói run run trả lời, cô bị anh hôn khiến tim đập rộn lên, toàn thân không còn chút sức lực nào.

Cảm xúc mềm mại dưới lòng bàn tay khiến máu Trịnh Dữ sôi trào. Nhìn dáng vẻ dịu ngoan nhu thuận, mặc cho anh chà đạp của cô, trong lòng Trịnh Dữ mềm như bông, rất muốn lật mặt cô qua, hung hăng hôn.

Phó Dực bị hơi nóng của anh làm cho choáng váng, một lúc lấu mới phản ứng đc, khó khăn mở miệng “Ừ” 1 tiếng. Sao mình lại quên được chứ, mới nãy vừa hỏi anh ấy xong…

“Em biết đây là lần thứ mấy chúng ta hôn nhau không?”, hơi thở Trịnh Dữ nặng nề, nóng bỏng. Giọng nói trầm thấp nhuốm đầy t*nh d*c, nhè nhẹ, khàn khàn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh ngoan ngoãn nghe theo rời ra, cái trán chống vào trán cô.

“Anh sờ em được không?”, Trịnh Dữ cảm thấy mình thực sự giống như sói xám, đang dụ dỗ thỏ trắng nhỏ bé từ từ vào bẫy rập của nó. (~^▽^)

“…Có muốn lần thứ 4 không?”, lời nói Trịnh Dữ giống như có ma lực, cuốn lấy cô từng bước một rơi vào cạm bẫy.

“Cảm giác thế nào?” Trịnh Dữ nhếch miệng hỏi, ánh mắt trêu ghẹo.

Lần đầu tiên là ở trên tàu điện ngậm?

Anh có thể cảm giác được sự ngây ngô của cô gái trước mặt, cô nín thở, ngơ ngác nhìn anh thưởng thức môi cô, khuôn mặt đỏ bừng, lông mi run rẩy kịch liệt. Phó Dực cảm giác được, anh ở trên môi mình vừa cắn vừa l**m hôn không giống nhau. Cô nín thở, sợ rằng hơi thở sẽ phả vào mặt Trịnh Dữ, sau thật sự không nhịn nổi mới vươn tay đẩy nhẹ lồng ngực Trịnh Dữ.

“…” Phó Dực im lặng, cô không nói muốn ra miệng được, thế nhưng trong lòng rất muốn.

Cảm giác mềm mại của môi dưới làm cho tâm tư Trịnh Dữ bay phấp phới. Anh nghĩ, nếu sớm biết hôn cô là cảm giác như thế này, lúc cấp 3, lớp 11 đã cùng cô yêu sớm rồi ╮(╯▽╰)╭

Trịnh Dữ cười, đôi mắt đào hoa hẹp dài nhìn cô chằm chặp cũng tràn đầy ý cười: “Em như vậy, sao lại làm cô giáo được, hửm? Không phải vừa mới hỏi anh cô gái kia có phải em hay không sao? Ngốc, là lần thứ 3.”

Lúc đầu là cắn nhẹ, sau đó Trịnh Dữ hôn cô.

Âm thanh giống như tiếng muỗi kêu “Ừm”. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nóng…thở gấp…” Phó Dực nhìn anh, ngập ngừng nói.

À không, là cấp 2 mới đúng.

Trịnh Dữ rời khỏi môi cô, kéo theo vài sợi chỉ bạc, Phó Dực thấy thế mặt lại đỏ lên…Trời ạ… Nước bọt của mình đây sao?

Trịnh Dữ nhìn cô giống như một chú thỏ tránh trong động thăm dò kiếm ăn, vừa thấy được có người thì lập tức rụt trở về. Anh nở nụ cười, hơi nóng trực tiếp phả lên mặt cô, lông mi Phó Dực lại càng thêm run rẩy.

Cô lấy lại tinh thần, giống như bị phỏng, muốn rụt tay lại, thế nhưng Trịnh Dữ đè quá chặt, cô không di chuyển được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Má ơi, sao…gần dữ vậy trời?

Trịnh Dữ thấy vậy, cũng không trêu cô nữa, ngón tay cái nâng cằm cô, lại cúi đầu hôn lên. Lần này là dịu dàng ôn nhu ngậm lấy môi cô, anh mở miệng duỗi đầu lưỡi tách môi cô ra, cạy mở hàm răng cô, đầu lưỡi to luồn vào khoang miệng ấm áp, chạm vào cái lưỡi thơm tho của cô, quấn lấy nó, buộc nó cùng với mình quấn quít. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phó Dực cảm thấy nguồn nhiệt và trọng lượng trên ngực đột nhiên biến mất, sau đó má phải bị bao lấy, cô run rẩy từ từ mở mắt, đập vào mắt chính là khuôn mặt tuấn tú của Trịnh Dữ, bèn lập tức nhắm mắt lại…

Chương 15: "Nếm mật" (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhanh…”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: "Nếm mật"