Vi Phu Từng Là Long Ngạo Thiên
Mặc Thủ Bạch
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 93: 93: Bình Thuốc Này Hoa Rơi Nhà Ai
Cũng chính lúc này, Nam Phong, Thúy Lục, Tạ Cô Đường dẫn đám đông tràn lên.
Giản Hành Chi nghe nói thế, không lên tiếng.
Kẻ đó muốn cho hắn tiền làm việc, tên này rất ngốc, hai ba câu đã bị hắn moi ra chuyện bọn chúng muốn hại Tần Vãn.
Giản Hành Chi nghe thấy Quân Thù gọi, biết ngay lão già này có chuyện tìm y.
“Yên tâm.”
“Không được.”
Y bình tĩnh nhìn bình thuốc, đột nhiên nghĩ nếu thuốc này có tác dụng với Tần Uyển Uyển, hơn nữa vô hại với cơ thể, vậy chẳng phải y trộm đồ sẽ tiện hơn sao?
Các người muốn tìm một người bỏ thuốc Tần Uyển Uyển đúng không?”
Quân Thù, phiền ngươi rồi.”
Từ đó, nàng làm Tịch Sơn nữ quân của nàng ở Tiên giới, y ở lại tiểu thế giới tiếp tục phiêu bạc lưu lạc.
“Ta hiểu, các người yên tâm.
Nhóm kiếm tu quá nhiệt tình, vốn không cho nàng thời gian trị thương.
Cũng may đây đều là vết thương nhỏ, không trở ngại gì.
***
Lúc Giản Hành Chi đang suy nghĩ thiết lập một đại kế, người của Sơn trang Cự Kiếm ở bên kia họp lại với nhau.
Giản Hành Chi đứng ngoài nhóm người, giơ tay lên vẫy.
Đúng là không có thành phần gây hại cho người, nhưng y vẫn không yên tâm.
“Đừng chen nữa!” Tạ Cô Đường vừa độ linh lực cho nàng, vừa giơ tay lên chắn người, chừa một con đường cho nàng: “Người đang bị thương, đừng chen nữa!”
Quân Thù ngẫm nghĩ, nhanh chóng quyết định bình thuốc này thuộc về ai.
“Đệ rắm thối!”
Đệ tử kia nuốt nước bọt: “Ngay ngày thi đấu, chúng ta cản cô ta lại trước!”
Thuốc này, dù là tu sĩ kỳ Độ Kiếp cũng phải chịu thua.
Muốn hại nàng, vậy phải bước qua ải của hắn! (đọc tại Qidian-VP.com)
Giản Hành Chi nói là làm.
Giản Hành Chi, nhờ vào ngươi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hôm nay e là Giản Hành Chi hận Tạ Cô Đường thấu xương, chẳng qua luôn không có cơ hội ra tay.
Bây giờ, hắn tạo cho Giản Hành Chi cơ hội.
Hắn sẽ không để Tần Uyển Uyển dùng bình thuốc này.
Quân Thù gật đầu: “Vừa rồi vị đạo hữu này đã nói với ta.
Lúc Giản Hành Chi nói chuyện, gió đêm ấm áp khẽ lướt qua mái tóc mềm mại của y, ngũ quan vốn dĩ lạnh lùng mang theo chút dịu dàng.
“Đây là?”
Y vừa thương cảm vừa chua xót.
Dù cho mặt mũi nàng sưng vù, rối bù bẩn thỉu, y vẫn cảm thấy mỗi một cái nhìn đều đang phát sáng.
Kim Kiếm Đồng Tử gật đầu: “Đúng vậy, cho nên lần sau huynh đừng giẫm lên là được.”
Tất cả mọi người nhìn y, một đệ tử trong đó dè dặt mở miệng: “Sư huynh, vì đồ ăn nửa năm sau của chúng ta, hay là chúng ta bất hợp pháp một lần.”
Y phải lập ra một kế hoạch không tí sơ hở, bảo đảm lần này có thể lấy được bùa liền tâm, sau đó đạt được tự do, cao chạy xa bay.
“Sư huynh, cô gái kia quá lợi hại…” Một đệ tử bùi ngùi: “Chắc chắn huynh đánh không lại.”
Y buồn chán ra ngoài, uể oải hỏi: “Sao hả?”
Giản Hành Chi nhìn Tần Uyển Uyển phát sáng lấp lánh giữa đám đông.
Y rất vui Tần Uyển Uyển có thể trưởng thành nhanh như thế, lại vừa buồn vì Tần Uyển Uyển trưởng thành càng nhanh có nghĩa là phi thăng càng nhanh, phi thăng nhanh có nghĩa là thời gian bọn họ đánh một trận tử chiến ngày càng gần.
Cho nên hắn cố ý hợp tác, đánh vào nội bộ kẻ địch, rốt cuộc biết được kế hoạch của chúng.
Thúy Lục kéo tay nàng, xúc động nói: “Uyển Uyển, muội giỏi lắm! Ta chưa từng thấy đấu pháp này bao giờ!”
Trước giờ kiếm tu luôn đãi ngộ kẻ mạnh thế này, nghe nói năm đó Giản Hành Chi xuất hành, vô số người hâm mộ nam đều chạy từ xa tới xem trận đấu.
Giản Hành Chi kéo tay nàng, độ linh lực cho nàng, khen ngợi: “Trận chiến hôm nay rất có linh khí.
666: “…”
“Vâng, vậy ta đi đây, hẹn gặp lại Đạo quân.”
Quân Thù vừa thấy Giản Hành Chi đã lập tức lộ ra dáng vẻ nghiêm túc, Giản Hành Chi thuận theo lời hắn gật đầu: “Đúng vậy, thì sao?”
Một luồng kiếm ý bay ngang bầu trời, kiếm ý hóa thành thanh kiếm trong suốt lượn vòng trên đỉnh đầu kiếm tu.
Nghe nói thế, Yên Vô Song càng sợ hãi.
Ngài cho Tạ Cô Đường uống thuốc, ngài sẽ có cơ hội âm thầm lặng lẽ g·i·ế·t hắn rồi!”
Lần sau ông có thứ tốt gì, nhớ đến tìm ta đấy.”
“Không.” Quân Thù lắc đầu: “Ta không lấy tiền.”
Lần này, chắc chắn Giản Hành Chi có thể thành công.
Thỉnh thoảng nhớ đến, cũng đã từng yêu.
Có điều ta nói trước…” Quân Thù cau mày: “Tâm pháp của cô ta khác với người thường, loại thuốc này không vấn đề chứ?”
Kim Kiếm Đồng Tử lộ vẻ mặt hoang mang, Yên Vô Song giơ tay: “Dẫn tới đây.”
Yên Vô Song giả vờ thâm sâu, chậm rãi quay đầu nhìn về phía cửa lớn ngôi miếu đổ nát: “Ta đang đợi một người, mà người này, rốt cuộc cũng tới rồi!”
Y đưa ra quyết định: “Cứ vậy đi, ta lấy được bùa liền tâm, lập tức rời khỏi nàng! Sau này không gặp lại nữa.”
Không cần nhờ người khác, tự ta làm!”
Tần Uyển Uyển không dùng, vậy thì cho Tạ Cô Đường!
Tần Uyển Uyển đang bị thương ký tên.
Hành động của Thúy Lục và Tạ Cô Đường rất nhanh, một trái một phải bảo vệ nàng ở giữa, Nam Phong mở đường phía trước.
Giản Hành Chi: “Ta có một bình thuốc, ta quyết định thuốc Tần Uyển Uyển.
Chút sủng ái này, hắn vẫn cho được.
“Nô bộc chuyên quét rác ở Ninh phủ.”
Giản Hành Chi gian nan xoay đầu, quật cường, không muốn thừa nhận nhưng vẫn thừa nhận: “Ta sợ ta càng ngày càng thích nàng.”
Nghĩ đến phương án này, nháy mắt Giản Hành Chi khiến chính mình cảm động.
Cuộc đời y chưa bao giờ làm đào binh, chỉ cần có người hạ chiến thư, không có trận nào y không dám đánh.
Ta chỉ muốn khiến cô ta nếm mùi thất bại.
Nghĩ tới điểm này, Giản Hành Chi bỗng tràn đầy cảm kích đối với Quân Thù.
Chương 93: 93: Bình Thuốc Này Hoa Rơi Nhà Ai
Giản Hành Chi ngồi xổm ở bờ sông đổ đá, xa xa nhìn học trò nhỏ của mình.
“Không lấy tiền?” Yên Vô Song trợn mắt: “Vì sao?!”
【 Vở kịch nhỏ 】
Tần Uyển Uyển lắp bắp, không dám nhúc nhích.
Yên Vô Song không nhịn được lẩm bẩm.
Yên tâm đi, người nói như thế chắc chắn chạy không thoát.
Uyển Uyển, sau này con chắc chắn sẽ là kiếm tu nhất lưu!”
Tần Uyển Uyển trở lại Ninh phủ liền nhận được quà Ninh Bất Ngôn đưa tới.
Quân Thù cầm bình đi ra khỏi ngôi miếu hoang, cười khẩy một tiếng.
Y không về Tiên giới, ở lại tiểu thế giới này.
Quân Thù: “Ta có một bình thuốc, ta quyết định thuốc Tạ Cô Đường.
“Không thành vấn đề.” Yên Vô Song nhanh chóng giải thích: “Cô ta và ta dùng cùng một tâm pháp, ta hiểu rất rõ.
“Ta biết.”
Tần Uyển Uyển mỉm cười nhìn người xung quanh.
Chung kết lần này bao gồm bốn người, Tần Uyển Uyển, Yên Vô Song và hai tuyển thủ chưa biết.
Vẻ mặt Quân Thù lạnh lùng: “Ta chắc chắn thành công.
“Tần đạo hữu, sờ kiếm của ta đi, tăng vận khí!”
Nói xong, Quân Thù cầm cây chổi rời đi.
“Báo danh đi!” Yên Vô Song rất có khí thế.
“Đúng vậy.” Yên Vô Song gật đầu, móc một bình thuốc đặt trên bàn: “Buổi tối trước trận chung kết một ngày, ông đổ bình thuốc này cho cô ta uống, cô ta sẽ hôn mê một ngày một đêm, bất luận dùng cách gì cũng đều không tỉnh.
Đệ tử hết sức phấn khởi, ông lão mặc y phục nô bộc nhưng vô cùng khí thế, đứng ở cửa, trên mặt viết thâm cừu đại hận.
Tần Uyển Uyển kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy Giản Hành Chi quỳ một gối xuống, mỉm cười nhìn nàng: “Ta trị thương cho con nhé?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng đang ký tên, còn chưa nhận ra, chợt cảm giác có bóng người đổ xuống người mình.
Quân Thù giơ tay lên chắp tay với đấm đông: “Vô Danh.”
------oOo------
Nói xong, kiếm tu đuổi theo thanh kiếm chạy tản ra xung quanh, bên người Tần Uyển Uyển thoắt cái trống không. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Uyển Uyển không khỏi ngây người.
Giản Hành Chi cầm bình thuốc, mở nắp ngửi.
Yên Vô Song không đáp, mặt lộ vẻ sầu bi.
Y quỳ một gối ngồi trước núi nhỏ, nhìn ngắm Tần Uyển Uyển hăng hái đằng xa, đột nhiên nghĩ —— hay là chạy đi.
Ông đổ một bình là có thể khiến cô ta ngủ năm ngày, cho nên ông có thể thử vài lần…” Yên Vô Song nghiêm túc nhờ vả: “Nhớ lấy, bắt buộc phải thành công.”
“Không… không sao đâu nhỉ?”
“Ừ.” Giản Hành Chi gật đầu: “Chắc chắn có thể! Lá cây bên kia lại rụng rồi, ông mau đi quét đi.”
Người của Sơn trang Cự Kiếm nhìn bóng dáng gầy gò của ông lão, hơi bất an.
“Vậy cũng ngang ngược quá rồi? Hơn nữa, vệ sĩ bên người cô ta nhiều vậy, đệ cản được sao?”
Hắn vốn đang đứng ở cửa Ninh phủ đợi Tần Vãn trở về, muốn ngắm nàng thêm một lúc, không ngờ gặp được một tên lén lén lút lút đi tới.
Giản Hành Chi rủ mắt trị thương cho nàng xong, đỡ nàng dậy: “Về nghỉ thôi.”
Kim Kiếm Đồng Tử ngồi trên bàn, giận dữ quát: “Yên Vô Song đánh không thắng cô ta thì tự sát cho rồi!”
Nói xong, Quân Thù cầm bình thuốc, xoay người rời đi.
Rất nhiều kiếm tu bao vây Tần Uyển Uyển ở giữa, giống như một đám theo đuổi idol hô to: “Tần đạo hữu, ký tên cái đi!”
Lời này khiến đám đông chìm vào suy tư.
Vừa nghĩ tới tử chiến với Tần Uyển Uyển, không phải y c·h·ế·t thì là nàng vong, y rất đau lòng.
Tất cả đệ tử nhìn sang, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.
Tất cả kiếm tu rùng mình, kinh hãi thốt lên: “Lại có loại kiếm ý này sao?!”
666 đo lường tính toán một phen.
Cho nên ông yên tâm, không phải chúng ta bảo ông g·i·ế·t người.”
Y và Kim Kiếm Đồng Tử nhìn nhau, sau đó nhấn mạnh với Quân Thù: “Chúng ta thật sự không g·i·ế·t người.”
Yên Vô Song: “Ta có một bình thuốc, ta quyết định thuốc Tần Uyển Uyển.
Nhưng hôm nay, đột nhiên y có người không muốn rút kiếm.
Trận chung kết diễn ra mười ngày sau, chừa thời gian cho nhóm người Tần Uyển Uyển trị thương.
Quân Thù lên kế hoạch xong xuôi, chạy vào chỗ sân viện đã hẹn với Giản Hành Chi, khom lưng kêu “cúc c*, cúc c*”.
Nhớ tới buổi sáng vẫn còn giận dỗi, nhìn nụ cười của Giản Hành Chi, Tần Uyển Uyển hơi sợ: “Người… người có âm mưu gì?”
Giản Hành Chi nhận lễ vật rồi đuổi người đi, Tần Uyển Uyển mới được nghỉ ngơi.
Nếu Tần Uyển Uyển là Tịch Sơn nữ quân, chuyện nàng phi thăng vốn không cần y giúp, đó là chuyện sớm muộn.
Kim Kiếm Đồng Tử giơ tay đánh một phát vào đầu y: “Lại có sao, huynh tự vẫn tạ tội đi!”
“Vì sao muốn đi bây giờ?” 666 cảm thấy ý nghĩ này của Giản Hành Chi rất nguy hiểm, vội vàng ngăn cản: “Ngài có thể giúp cô ấy phi thăng xong rồi chạy mà!”
Ngẫm nghĩ, y quyết định thử trước, xác nhận vô hại rồi lại cho Tần Uyển Uyển dùng.
Cứ vậy đi, ta còn phải về quét rác, cáo từ!”
“Đệ dự định bất hợp pháp thế nào?” Kim Kiếm Đồng Tử quay đầu nhìn sang.
“Đệ còn đánh không thắng…” Yên Vô Song vừa nghe thấy lời này, lập tức phản kích: “Sao chỉ bảo ta tự sát vậy?”
Nghĩ đến lối thoát này, y mỉm cười, đi về phía Tần Uyển Uyển.
“Tần đạo hữu! Cô nhìn ta này, Tần đạo hữu!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đá Giản Hành Chi đổ xếp thành núi nhỏ bên bờ sông.
“Đạo quân, lần trước ngài không g·i·ế·t được Tạ Cô Đường ở miếu Nguyệt Lão, có phải bởi vì không có cơ hội không?”
“Huynh là sư huynh mà.” Kim Kiếm Đồng Tử nói một cách đương nhiên: “Ta kém hơn huynh chẳng phải hiển nhiên à? Hơn nữa, không phải hôm nay ta đánh không thắng, là ta…”
Y giật lấy thuốc, vỗ vai Quân Thù, gật đầu: “Đa tạ ông, ta nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của ông.
Tần Uyển Uyển muốn đứng hạng nhất, đương nhiên phải đứng hạng nhất!
Giản Hành Chi dứt khoát từ chối, 666 khó hiểu: “Vì sao?”
Nàng vui vẻ đi giữa đám người, mỉm cười tiếp nhận ký tên, đi về khu nghỉ ngơi, bắt đầu băng bó vết thương.
“Ông hiểu yêu cầu của ta chứ?” Yên Vô Song híp mắt.
“Khen con đánh tốt.”
“Vâng, vậy ta cầu chúc Đạo quân mở cờ thắng lời, gi.ết c·h·ế·t Tạ Cô Đường!”
“Bởi vì…” Mắt Quân Thù ngập tràn thù hận: “Ta và Tần Uyển Uyển có thù không đội trời chung!”
“Đạo quân, ta chuẩn bị thứ tốt cho ngài.” Quân Thù nói xong, giơ bình thuốc ra trước mặt Giản Hành Chi: “Bình thuốc này, cho dù là tu sĩ kỳ Độ Kiếp uống xong cũng sẽ ngủ say không tỉnh, chỉ cần một phần năm là có thể ngủ cả ngày, gọi cũng không dậy.
Đệ tử dẫn ông lão đi vào ngôi miếu, người của Sơn trang Cự Kiếm đều nhìn chòng chọc ông lão kia.
Hơn nữa nó vô sắc, vô vị, vô hại, trừ đắt thì không còn khuyết điểm nào khác, chỉ cần uống một phần năm là có thể khiến người ta ngủ một ngày trời.
“Cảm… Cảm ơn.”
Yên Vô Song gõ bàn: “Thật ra ta đã chuẩn bị kế hoạch này rồi.”
Mặc dù Tần Vãn hiện tại lả lơi ong bướm, nhưng dẫu sao cũng là người của hắn.
“Bao nhiêu tiền?” Yên Vô Song thấy Quân Thù đồng ý sảng khoái như thế, không khỏi hơi lo: “Ông đồng ý mau lẹ như vậy, có phải muốn tăng giá không?”
Nói xong, một đệ tử dẫn một ông lão đi vào miếu hoang.
Quân Thù cầm lấy thuốc.
Tần Uyển Uyển: “??? Người là nam chính thật hả?”
“Hiện tại đang làm việc gì?”
“Là đệ giẫm lên mặt cô ta.” Yên Vô Song vừa nhắc đến cái này đã nhức đầu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.