Vĩnh Hằng Không Gian
Unknown
Chương 16 : nghi hoặc và giải đáp 1
[ Thu hoạch được 0.2 sức mạnh ] [ Thu hoạch được 0.1 thể chất ]
Dương Thiên cảm nhận được một dòng sức mạnh mới mẻ, dường như cơ thể hắn đang mạnh mẽ lên từng chút một. Cảm giác này khiến hắn muốn lao vào chiến đấu ngay lập tức, chém g·iết lũ quái vật để gia tăng sức mạnh, hút máu từ chúng.
Nhưng hắn kiềm chế bản thân, biết rằng lúc này không phải là lúc để lao vào chiến đấu tiếp. Cơ thể hắn đã quá mệt mỏi, và dù có sức mạnh từ thanh kiếm, hắn vẫn cần nghỉ ngơi để hồi phục.
Dương Thiên bắt đầu chặt cành cây xung quanh để che giấu cửa hang, sau đó đặt một số bẫy đơn giản xung quanh, đảm bảo an toàn tối đa cho mình trong lúc nghỉ ngơi. Cuối cùng, hắn vào trong hang, nằm xuống và nhắm mắt lại. Tuy cơn buồn ngủ ập đến mạnh mẽ, hắn vẫn duy trì cảnh giác, không dám ngủ quá sâu.
Không biết qua bao lâu .Dương Thiên tỉnh lại trong mơ màng, cảm giác đầu óc vẫn còn mơ hồ, nhưng ánh sáng đỏ rực rỡ từ Hấp Huyết Bình lập tức thu hút sự chú ý của hắn. Một dòng nhắc nhở xuất hiện trước mắt, khiến hắn bất giác ngẩng lên nhìn.
[ Hấp Huyết Bình tăng cấp thành công, có thể xem xét ]
"Xem xét" — Dương Thiên nhấn vào, đôi mắt sáng lên khi nhìn vào bảng thông tin.
Hấp Huyết Bình (Trưởng thành v·ũ k·hí) (Nhất Giai Cao Cấp) 0%
Hiệu ứng:
Hấp thu huyết dịch: Sau khi kẻ địch bị tiêu diệt, Hấp Huyết Bình tự động hấp thu huyết dịch của chúng. Huyết dịch được chắt lọc trở nên tinh khiết, trở thành nguồn năng lượng quý giá để hỗ trợ tu luyện, giúp tăng nhanh tốc độ nâng cao tu vi.
Tăng phẩm chất: trưởng thành tính Khi hấp thu đủ lượng huyết dịch, Hấp Huyết Bình sẽ tiến hóa, tăng phẩm chất của nó. Cấp độ càng cao, hiệu quả bổ trợ tu luyện và khả năng chứa đựng năng lượng càng mạnh mẽ hơn.
Hiệu ứng đặc biệt:
Tăng cường sức mạnh tức thời: Trong một số trường hợp, Hấp Huyết Bình có thể tạm thời giải phóng huyết lực tích trữ, tăng cường sức mạnh cơ thể người sử dụng hoặc giúp hồi phục nhanh chóng.
Chỉ số:
Hấp thu huyết dịch: Yếu ớt hấp thu huyết dịch của kẻ địch khi b·ị t·hương. 100% hấp thu huyết dịch từ kẻ địch sau khi c·hết.
Hiệu quả tu luyện: Tăng 30% tốc độ hấp thu linh khí trong quá trình tu luyện.
Chuyển hóa huyết dịch thành huyết khí: Hấp thu và chuyển hóa huyết dịch để tẩm bổ cơ thể.
Tiến hóa phẩm chất: Yêu cầu 500 đơn vị huyết dịch để nâng cấp mỗi lần.
Dương Thiên cầm Hấp Huyết Bình, ánh sáng đỏ từ chất lỏng bên trong vẫn cháy âm ỉ. Cảm giác kỳ dị từ vật phẩm này khiến hắn cảm thấy nó như một sinh vật sống đang hô hấp.
Vậy mà đặc tính có thay đổi nhỏ, tăng lên phụ công năng. Quả nhiên bảo vật này dùng để tu luyện quá mạnh! Dương Thiên nghĩ, sự phấn khích trỗi dậy trong lòng. Hắn càng kỳ vọng vào những lần thăng cấp tiếp theo của bảo vật này.
Dương Thiên đang ngẩn người nhìn vào bảng thông tin giới thiệu
Tỉnh lại sau cơn mơ màng, Dương Thiên bỗng nhiên nghe được giọng nói trong trẻo của một cô gái:
"Người tỉnh rồi à?"
Dương Thiên giật mình, lập tức bật dậy, ánh mắt cảnh giác quét về phía giọng nói phát ra. Trước mắt hắn là một cô gái trẻ với dung mạo thanh tú, ánh mắt trong sáng nhưng lại toát lên một vẻ kiên nghị lạ thường. Cô trông khá quen mắt, khiến Dương Thiên cảm thấy như đã gặp qua ở đâu đó.
Ngay lúc ấy, một giọng nói khác vang lên, phá tan bầu không khí căng thẳng:
"Dương Thiên huynh đệ, ngươi tỉnh lại rồi à!"
Dương Thiên nhanh chóng quay đầu nhìn về phía người vừa lên tiếng. Một bóng dáng rắn rỏi hiện ra, mang theo nụ cười thân thiện. Người này không ai khác chính là Thạch Dương—một trong những thí luyện giả giống hắn, bị truyền tống đến thế giới này.
Thạch Dương là người mà Dương Thiên nhớ rất rõ. Trong đợt truyền tống, số lượng thí luyện giả đông đảo, nhưng chỉ có Thạch Dương và một cô gái nữa là sở hữu v·ũ k·hí. Điều này khiến Dương Thiên đặc biệt ấn tượng, bởi theo những gì Thạch Dương từng tiết lộ, cả hai dường như đều đã vượt qua ít nhất một thế giới thí luyện trước đó.
Dương Thiên bình tĩnh lại, ánh mắt trầm xuống:
"Ta không sao."
Nhìn quanh một chút, hắn cất tiếng hỏi:
"Sao hai người có thể vào được đây?"
Thạch Dương bước tới, vừa cười vừa nói:
"Dương Thiên huynh đệ, ta giới thiệu cho ngươi, đây là Vy Hoa cô nương."
Ánh mắt Dương Thiên chuyển sang cô gái. Hắn khẽ gật đầu, coi như đáp lễ. Vy Hoa cũng nhẹ nhàng cúi đầu, vẻ mặt vẫn giữ được nét điềm tĩnh.
Thạch Dương hít một hơi dài, giọng trầm xuống như nhớ lại khoảnh khắc hiểm nguy:
"Ngày đầu tiên gặp con quái vật đó, mọi người hoặc là bỏ chạy, hoặc là bỏ mạng. Ta và Vy Hoa cô nương may mắn hợp lực lại, nhưng cũng mất gần hai tiếng đồng hồ, dốc toàn sức mới có thể phối hợp mà g·iết được nó. Sau lần ấy, ta nhận ra nếu không có đồng đội tin cậy, sống sót trong thế giới này là điều không tưởng. Thế là bọn ta quyết định tổ đội, cùng nhau đánh g·iết quái vật, làm nhiệm vụ, chia sẻ lợi ích."
Hắn dừng một chút, ánh mắt trở nên nghiêm trọng:
"Đến ngày hôm qua, khi di chuyển gần đây, chúng ta phát hiện một cái bẫy nhỏ. Lúc ấy, ta đoán chắc rằng quanh đây có người, nên bắt đầu tìm kiếm xung quanh. Cuối cùng, ta và Vy Hoa phát hiện hang động này. Khi bước vào, thấy ngươi nằm bất động, máu me đầy người, ta còn tưởng ngươi đ·ã c·hết. May mắn thay, ngươi không những sống mà bây giờ còn tỉnh lại."
Nghe vậy, Dương Thiên cúi xuống nhìn bản thân. Quần áo của hắn rách nát, dính đầy máu, trông chẳng khác gì vừa trải qua một trận chiến sinh tử. Nhưng hắn hiểu rõ, phần lớn máu này là của lũ quái vật hắn đã tiêu diệt.
Vy Hoa bước lên một bước, ánh mắt dò xét, giọng nói nhẹ nhàng nhưng không kém phần sắc bén:
"Dương Thiên, sao ngươi lại ở đây? Một mình mà có thể sống sót đến giờ này, quả thật không dễ dàng."
Dương Thiên hít sâu, giữ vẻ mặt bình thản, đáp lại một cách điềm nhiên nhưng khéo léo giấu đi sự thật:
"Từ hôm đó, khi mọi người bị con quái vật t·ruy s·át, ta may mắn chạy thoát và tìm được nơi này để ẩn náu. Kể từ đó, ta đã trốn ở đây để giữ mạng."
Thạch Dương bật cười lớn, vỗ mạnh vai Dương Thiên đầy vẻ tán thưởng:
"Dương Thiên huynh đệ, ngươi thật là may mắn! Sống sót trong hoàn cảnh ấy mà không bị m·ất m·ạng, ngươi quả là không tầm thường!"
Hắn quay sang Vy Hoa, ánh mắt sáng lên đầy ý cười:
"Vy Hoa cô nương, xem ra huynh đệ của ta không những mạnh mà còn biết cách bảo toàn tính mạng. Tài năng như vậy, đúng là không thể xem thường."
Vy Hoa khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn Dương Thiên không giấu được sự tò mò. Hắn mỉm cười nhạt, thầm nghĩ:
"Hai người này đúng là lợi hại, nhưng mình không thể để lộ quá nhiều. Bây giờ vẫn phải giữ bí mật về thực lực và bảo vật của mình."
Dương Thiên khẽ thở dài, ánh mắt mang theo vẻ trầm tư:
"Ta thật sự lo lắng. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, liệu ta có bị vứt bỏ vĩnh viễn ở thế giới này không?"
Thạch Dương mỉm cười, ánh mắt có chút điềm nhiên nhưng sâu thẳm trong đó ánh lên sự thấu hiểu:
"Nỗi sợ của ngươi không phải vô lý. Thực tế, hầu hết những người thất bại trong nhiệm vụ đều bị Vĩnh Hằng Không Gian đào thải. Nhưng…"
Hắn ngừng lại, nhấn mạnh từng chữ:
"Những người đã vượt qua lần thí luyện đầu tiên thì khác."
Dương Thiên lập tức tập trung, đôi mắt ánh lên sự tò mò và cảnh giác:
"Khác ở chỗ nào?"
Thạch Dương nhìn thẳng vào Dương Thiên, giọng nói trầm ổn:
"Ngươi phải biết, số người sống sót qua lần thí luyện đầu tiên ít đến mức không tưởng. Tỷ lệ sống sót của lần thí luyện đầu gần như là tuyệt vọng. Chính vì vậy, Vĩnh Hằng Không Gian coi chúng ta như những tài nguyên quý giá. Thay vì đào thải, nó sẽ chuyển chúng ta thành Công Chức Giả."
Dương Thiên nhíu mày:
"Công Chức Giả? Đó là gì?"
Thạch Dương nở một nụ cười nhẹ, gật đầu:
"Để ta giải thích rõ hơn. Công Chức Giả không giống Thí Luyện Giả. Họ không bị truyền tống thường xuyên vào các thế giới thí luyện mà chỉ đôi khi mới phải tham gia. Đặc biệt, họ chỉ cần sống sót là được phép quay lại Vĩnh Hằng Không Gian. Nhưng nếu họ hoàn thành nhiệm vụ, họ có thể trở lại làm Thí Luyện Giả và nhận thêm nhiều lợi ích. Một dạng bảo hiểm, nếu ngươi muốn gọi như vậy."
Nghe vậy, Dương Thiên gật đầu, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên sự nghi hoặc. Hắn tiếp tục hỏi:
"Nhưng Công Chức Giả cụ thể làm gì? Có gì khác biệt lớn không?"
Lúc này, Vy Hoa mỉm cười, đôi mắt sáng rực như ánh sao:
"Kỳ thực, Công Chức Giả là những người được Vĩnh Hằng Không Gian tuyển chọn để vận hành toàn bộ hệ thống. Ngoài các công trình chính của Vĩnh Hằng Nhạc Viên, mọi dịch vụ khác đều do họ phụ trách. Từ quán ăn, cửa hàng buôn bán, lò rèn, cho đến các dịch vụ đặc biệt như nâng cấp vật phẩm, trị liệu hay thậm chí tổ chức đấu trường—tất cả đều cần Công Chức Giả."
Thạch Dương bổ sung:
"Đừng nghĩ Công Chức Giả là những người yếu kém. Trái lại, họ thường là những kẻ đã trải qua vô số lần thí luyện và tích lũy một lượng tài nguyên khổng lồ. Họ không chỉ mạnh, mà còn hiểu rõ cách sử dụng sức mạnh để xây dựng thế giới riêng của mình trong Vĩnh Hằng Không Gian."
Dương Thiên trầm ngâm, đôi mắt dần trở nên sắc bén. Hắn nhìn xuống đôi tay mình, rồi siết chặt lại. Ý chí bừng lên mạnh mẽ như một ngọn lửa không bao giờ tắt:
"Nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ, Công Chức Giả có thể là một con đường an toàn. Nhưng… ta bây giờ cũng đã hoàn thành nhiệm vụ . Mục tiêu của ta lớn hơn thế rất nhiều. Vĩnh Hằng Không Gian, ta nhất định sẽ đứng ở đỉnh cao của ngươi!"
Làn gió nhẹ thổi qua, mang theo chút se lạnh của thế giới khắc nghiệt này. Ánh mắt Dương Thiên ánh lên một tia sáng đầy kiên định, như thể những khó khăn phía trước chẳng qua chỉ là thử thách nhỏ trong hành trình dài.
Dưới đây là phiên bản nâng cấp hơn nữa với cách diễn đạt phong phú hơn và thêm chi tiết để tăng tính thuyết phục, hấp dẫn:
Dương Thiên trầm ngâm một lúc, sau đó không giấu nổi sự tò mò mà lên tiếng hỏi:
"Vậy những công trình trong Vĩnh Hằng Không Gian thực chất có tác dụng gì? Chúng vận hành ra sao?"
Vy Hoa khẽ mỉm cười, đôi mắt ánh lên vẻ hiểu biết:
"Vĩnh Hằng Không Gian không phải chỉ là nơi trú ẩn hay điểm dừng chân sau mỗi lần thí luyện. Nó là một hệ thống phức tạp, vận hành chặt chẽ, với các công trình được thiết kế để phục vụ cho tất cả thí luyện giả và công chức giả. Ta sẽ giải thích kỹ cho ngươi:
1. Vĩnh Hằng Cửa Hàng
Đây là trung tâm mua sắm của Vĩnh Hằng Không Gian, nơi mà bất cứ ai cũng không thể bỏ qua. Ở đây ngươi có thể mua:
Công pháp tu luyện: Từ Tu Tiên, Tu Pháp, Võ Tu, Thể Tu, Huyết Mạch Võ Tu, Phật Tu... mỗi loại đều có ưu điểm riêng, phù hợp với từng người.
Đan dược và dược tề: Hỗ trợ hồi phục, tăng tốc tu luyện, hay thậm chí cải tạo thể chất.
Pháp bảo, v·ũ k·hí, giáp trụ: Được chế tác tinh xảo, nâng cao sức mạnh chiến đấu.
Huyết thống đặc biệt: Nếu có đủ tài nguyên, ngươi có thể thay đổi hoặc nâng cấp huyết mạch, từ đó cải thiện khả năng thiên phú.
Công pháp tùy chỉnh: Nếu ngươi muốn một công pháp độc nhất vô nhị, Vĩnh Hằng Cửa Hàng có thể chế tạo riêng cho ngươi, nhưng chi phí sẽ vô cùng cao.
2. Vĩnh Hằng Phòng Tu Luyện
Đây là nơi giúp ngươi tăng tốc quá trình tu luyện. Phòng tu luyện có thể mô phỏng mọi loại môi trường, từ linh khí đậm đặc, điều kiện khắc nghiệt đến những trạng thái tương thích nhất với công pháp của ngươi.
Một số phòng cao cấp còn có khả năng gia tăng tốc độ hấp thu linh khí hoặc giúp ổn định tâm thần, hỗ trợ ngươi đột phá cảnh giới.
3. Vĩnh Hằng Sân Đấu
Đây là đấu trường dành cho những kẻ khát khao vinh quang. Tại đây, các thí luyện giả hoặc công chức giả sẽ giao đấu với nhau.
Kết quả các trận chiến sẽ được ghi lại trên bảng xếp hạng sức mạnh. Người đứng đầu mỗi bảng sẽ nhận được danh hiệu và phần thưởng cực kỳ quý giá.
Sân Đấu không chỉ là nơi để chứng tỏ bản thân, mà còn là một nguồn tài nguyên cho những kẻ mạnh.
4. Thí Luyện Tháp
Thí Luyện Tháp là một nơi đầy nguy hiểm nhưng cũng tràn ngập cơ hội.
Ngươi cần trả một khoản phí để tham gia, sau đó bước vào những trận chiến sinh tử. Mỗi vòng đấu sẽ là một thử thách khác nhau, và chỉ người sống sót cuối cùng mới nhận được phần thưởng.
Tuy nhiên, nếu ngươi t·ử v·ong trong Thí Luyện Tháp, ngươi sẽ không c·hết thật, nhưng cơ thể sẽ chịu tổn thương nghiêm trọng, ảnh hưởng lớn đến lần thí luyện tiếp theo.
5. Chợ Giao Dịch Cá Nhân
Đây là nơi ngươi có thể bày bán các vật phẩm mà mình thu thập được từ thí luyện giới.
Các giao dịch ở đây thường linh hoạt hơn so với Vĩnh Hằng Cửa Hàng, và ngươi có thể tự định giá.
6. Cửa Hàng Cá Nhân của Công Chức Giả
Ngoài Vĩnh Hằng Cửa Hàng, Công Chức Giả cũng có thể mở các cửa hàng nhỏ. Giá ở đây thường rẻ hơn, nhưng chất lượng sẽ không bằng hàng hóa từ cửa hàng chính thức.
Vy Hoa khẽ nhếch môi, ánh mắt như thấu hiểu tất cả, rồi tiếp tục giải thích cho Dương Thiên:
"Vĩnh Hằng Cửa Hàng là nơi duy nhất mà Vĩnh Hằng Điểm Số có thể được sử dụng. Tuy nhiên, ngoài cửa hàng đó, điểm số không thể chuyển nhượng hay giao dịch với người khác."
Dương Thiên hơi ngạc nhiên, một câu hỏi không thể kiềm chế bật ra:
"Vì sao lại như vậy? Điểm số là thứ quý giá, sao lại không thể giao dịch được?"
Vy Hoa nhìn hắn, ánh mắt đầy sự từng trải, như đã chứng kiến quá nhiều điều trong thế giới này. Cô nhẹ nhàng đáp:
"Trước đây, Vĩnh Hằng Điểm Số từng có thể được giao dịch tự do, nhưng... thời gian trôi qua, những người có tu vi cao đã bắt đầu lợi dụng điều này để thao túng, ép buộc những người yếu hơn. Quy tắc đó dần trở thành một cơ chế bóp nghẹt sự phát triển của những thí luyện giả mới." Cô hít một hơi dài, rồi tiếp tục:
"Chính vì vậy, Vĩnh Hằng Không Gian đã thay đổi quy tắc. Chỉ có Vĩnh Hằng Cửa Hàng là nơi duy nhất điểm số có thể được dùng để giao dịch. Bởi tại đây, ngươi có thể sử dụng điểm số để mua công pháp, v·ũ k·hí, đan dược... Nhưng cũng chỉ ở đó thôi."
Dương Thiên lắng nghe, trong lòng cảm thấy như một tấm màn vừa được vén lên, mở ra một góc nhìn rõ ràng hơn về thế giới này. Vy Hoa nhẹ nhàng giải thích tiếp:
"Vĩnh Hằng Không Gian không chỉ đơn thuần là nơi để chúng ta sống sót. Nó là một môi trường bồi dưỡng, phát triển. Vĩnh Hằng Điểm Số là gốc rễ để ngươi mạnh lên. Nếu không có nó, ngươi sẽ chẳng thể mua được những công pháp quý giá hay đan dược, cũng chẳng thể nâng cao cảnh giới hay phát triển bản thân."
Cô dừng lại, ánh mắt thăm dò Dương Thiên, rồi mới khẽ cười, giọng điệu lại trở nên nhẹ nhàng, như thể đang chia sẻ một bí mật quan trọng:
"Điểm số là chìa khóa để mở rộng tiềm năng của ngươi. Nếu ngươi không có điểm số, dù có đủ tài nguyên hay năng lực cũng chỉ là một ảo tưởng. Ngươi có thể đổi điểm số ra Vĩnh Hằng Tiền, nhưng Vĩnh Hằng Tiền lại không có khả năng giúp ngươi đạt được những công pháp đặc biệt. Đó là lý do tại sao việc tích lũy điểm số quan trọng đến vậy."
Dương Thiên nghe xong, gật đầu hiểu rõ hơn về cách thức hoạt động của nơi này. Thế giới này thật sự không phải là một nơi dễ dàng, và để sống sót, hắn cần phải học cách tận dụng mọi tài nguyên mà Vĩnh Hằng Không Gian cung cấp.
Hắn trầm tư một lát, rồi nghiêm túc nói:
"Rất cảm ơn Vy Hoa cô nương đã giải đáp tất cả thắc mắc của tại hạ. Giờ thì ta đã hiểu rõ hơn về quy tắc của nơi này."
Vy Hoa chỉ cười nhẹ, đôi mắt như ẩn chứa sự hiểu biết sâu sắc, rồi trả lời:
"Đừng khách sáo, Dương Thiên huynh đệ. Cả chúng ta đều đang học cách thích nghi với nơi này. Mỗi người đều phải tự tìm ra con đường cho mình."