Vô Cực Tội Vương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16: Giấu trong sương
"Nhưng tao đã nói là tao chỉ đi một chút thôi sẽ về. Mày có cần phải khắt khe thế?" Một người đàn ông vạm vỡ lên tiếng. Gã mặc một bộ đồ da thú dày cộc và có dắt một thanh rìu bên hông, trông Gã chỉ chừng hai mươi tuổi. Người trong khu này biết đến Gã với cái tên Yuta.
"Ngài còn có thêm điều gì căn dặn?" Ao nói.
"Bọn ta đã nói không là không. Mời anh về cho." Một người đàn ông tóc đen hơi ngắn có một vết xẹo nhỏ trên cánh mũi lên tiếng. Hắn mặc bộ đồng phục Cảnh Bộ quen thuộc của trấn.
"Chúng mày đã bắt bọn tao sống lê lết như thế này, bọn tao còn chưa nói gì. Bây giờ ngay cả đi săn cũng không cho sao?"
"Chojuro? Ta đã nói gì về việc gõ cửa nhỉ?" Mei lên tiếng, âm giọng không hề có chút khó chịu nào mà còn mang hơi hướng êm ái.
"Thôi được rồi. Em tìm ta có chuyện gì?"
"Bà nói nhiều quá đó, Masae. Nó cũng đâu có phiền đâu mà bà phiền làm gì."
"Thiệt tình, nó đã là thanh niên rồi đấy. Đừng có gọi nó là bé nữa." Người phụ nữ tóc bạc lên tiếng.
"Thưa Thủy Ảnh, chúng ta đã tìm được tin tức về Kisame và thanh Đại Đao Samehada." Giọng nói sau lớp mặt nạ vang lên trầm trầm. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bác Hirobe, dù sao thì cũng nên dùng khăn đi." Một thanh niên chừng mười bảy, mười tám tuổi tiếp cận Jirou và đưa cho ông một chiếc khăn.
"Hôm nay có như thế nào, tao cũng phải ra." Yuta lao đến, muốn mạnh mẽ mà đi.
"Đừng có gây chuyện nữa và rời đi." Shuto nói với điệu bộ khinh rẻ.
Mei thở dài một tiếng, đứng dậy và đi tới cạnh cửa sổ. Cảnh mặt trời đang dần lặn xuống ở hướng Tây và những tia sáng của ngày biến mất giống như niềm hi vọng dần vụt tắt trong lòng của cô. Thất Vụ Đao của Vụ Ẩn Trấn vốn có bảy thanh, Kisame là người cầm thanh Đại Đao Samehada. Qua thời gian và nhiều sự kiện không may xảy ra, chỉ còn ba thanh hiện hữu, bốn thanh còn lại nếu không m·ất t·ích thì là không thể lấy lại được.
"Ngươi vốn không nên chọc ta!" Shuto lẩm bẩm.
Ngay lúc này, một nhẫn giả bỗng xuất hiện trong phòng. Không có một âm thanh hay chấn động nào phát ra khi hắn xuất hiện. Nhẫn giả này mặc một bộ giáp nhẹ trên thân, không có nhiều sự bảo vệ nhưng rất linh hoạt trong di chuyển, trên mặt mang chiếc mặt nạ của đội Ám Bộ quen thuộc.
"Uầy. Kệ đi, chúng ta đã lưu lạc đến mức đường này, cả nơi ở cũng bị Huyết Vụ Trấn đánh tan không còn cái gì." Người đàn ông tên Jirou lên tiếng. "Còn liêm sĩ làm gì." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Jirou?! Ông dơ bẩn quá, dùng khăn hay cái gì đó đi chứ." Một người phụ nữ tầm tuổi Jirou nhăn mày lên tiếng, mái tóc bà bạc trắng.
"Ta không nghĩ ta cần phải quản đến chuyện đó đâu. Hạ dân vẫn thường xuyên xảy ra mâu thuẫn với chúng ta. Không có gì mới mẻ. Cứ để Cảnh Bộ giải quyết."
Chương 16: Giấu trong sương (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đã nói không là không. Anh đừng dây dưa thêm nữa. Xin hãy trở lại chỗ ở của mình." Shuto hơi nóng mặt, khẽ gào. Tên này lôi thôi khiến hắn muốn đánh cho.
"Ta cũng thấy nó hơi kì nhé. Nhưng có lẽ nó biết nhẫn thuật gì đó hoặc thuộc về gia đình nhẫn giả nên giác quan mới nhạy thế." Masae lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không xa lắm, ở cổng vào khu hạ dân, có một đám người đang cãi cọ to rất to tiếng.
"Tương lai của Vụ Ẩn càng ngày càng mờ mịt." Mei lẩm bẩm.
Mặt của Yuta đã sưng vù lên, một bên mắt thì bầm tím nhưng gã chẳng chịu bỏ cuộc. Yuta vẫn cầm cây rìu, dùng hết sức mà lao đến tung một đòn.
Vụ Ẩn Trấn, bảy năm sau khi hoà bình được thành lập, chín năm kể từ khi Thủy Ảnh Đệ Ngũ lên chức. Thời Thủy Ảnh Đệ Tứ còn cầm quyền, Vụ Ẩn Trấn bị sự tàn bạo và máu tanh thống trị. Thay vì chăm lo cho trấn và phát triển nó, Đệ Tứ chuyên tâm vào việc củng cố quyền lực và gia tăng sức mạnh quân sự. Chưa kể Đệ Tứ rất hung hăng trong giới chính trị. Ông chính là một trong những nguyên nhân dẫn đến sự bùng nổ n·ội c·hiến và được người đời xem là rất nhẫn tâm. Nhưng từ khi Đệ Ngũ lên ngôi, tên thật là Terumi Mei. Cô đã bác bỏ rất nhiều luật lệ hà khắc và ác độc, mở ra một tương lai êm ái mà an ổn cho trấn. Đệ Ngũ cũng quan tâm nhiều về sự ấm no của dân chúng, mở rộng ngoại giao. Tình hình các hộ gia đình trong trấn đã cải thiện đáng kể chỉ trong chưa đầy mười năm. Trấn cũng kết giao được nhiều đồng minh mạnh mẽ, trong đó có Diệp Ẩn Trấn.
"Là hạ dân. Hôm nay có một nhóm được gửi đến. Bọn họ đang gây gổ với Cảnh Bộ..."
"Vâng." Một làn sương nhẹ lan tỏa và bóng dáng của Ao đã biến mất.
"Được rồi, nếu bé Shu đã lên tiếng thì ta phải sạch sẽ thôi." Jirou cầm lấy khăn tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngu xuẩn!" Shuto nói. Lòng bàn tay chưởng thẳng vào cằm Yuta.
"Nhưng mà ta vẫn chưa thấy thanh Đại Đao quay trở về nhỉ?" Mei dừng bút, ngồi thẳng lưng lên và nhìn về phía Ao.
Cảnh Bộ là những người giữ gìn trật tự cho đường phố của trấn. Khác với Ám Bộ, những nhẫn giả có kĩ năng cao và không bao giờ thấy mặt, Cảnh Bộ sở hữu kĩ năng thấp hơn và thường đi tuần xung quanh.
Một tiếng rên đau đớn vang lên. Shuto đá vào bàn tay cầm rìu của Yuta. Cây rìu bị đá văng, bay vòng vòng trên không trung. Shuto đấm vào mũi của Yuta. Sống mũi bị gãy và máu chảy ra đầm đìa. Shuto quẹt chân. Yuta ngã rầm xuống đất, thở thoi thóp.
Một buổi chiều lạnh lẽo, Terumi Mei vò đầu bứt óc, căng thẳng hết cả lên chỉ vì đống giấy tờ cần duyệt. Diệp Ẩn Trấn và một số trấn khác đang tỏ ý muốn cùng tổ chức bài thi lên cấp Nhẫn Giả, xoay tua qua từng năm, mỗi năm sẽ do một trấn tổ chức. Nhưng những vụ như này cần bàn bạc rất kĩ để không xảy ra mâu thuẫn chính trị hay lợi ích nào. Chưa kể, dù đàm luận êm xuôi, vẫn còn mớ rắc rối về giấy tờ, kí kết. Quan trọng nhất là phải bàn bạc với Chúa Thủy.
Khuôn mặt của Shuto ngay lập tức trầm xuống, hắn chẳng còn thèm đeo lại cái biểu cảm thân thiện nữa mà nhào đến t·ấn c·ông Yuta. Vị Shuto này không những có mười năm kinh nghiệm tuần tra đường phố, còn từng chiến đấu qua trong n·ội c·hiến và là một Trung Nhẫn. Người đàn ông tầm thường kia chẳng mấy chốc b·ị đ·ánh cho tơi bời.
Người đàn ông mang sẹo này tên là Shuto, làm Cảnh Bộ đã được mười năm. Chỉ vừa đủ khả năng trở thành một Trung Nhẫn. Hắn không có nhiều tiếng tăm lắm trong làng nhưng cũng có chút mối quan hệ trong đội Cảnh Bộ. Hiện tại, hắn được giao cho chức trấn giữ cánh cổng nối giữa khu hạ dân với phần còn lại của ngôi làng.
Một số người xung quanh phát hiện sự náo loạn nơi đây liền tiến đến mà làm khán giả. Điều mà họ chứng kiến chỉ đơn giản là một người đàn ông điên cuồng đấm đá một người đàn ông khác mà chẳng bao giờ trúng.
Shuto ngay lập tức cong tay, vỗ nhẹ lên người Yuta. Đây là một động tác thể thuật không có gì phức tạp lắm nên nó cũng chẳng có tên. Một cỗ lực to lớn hơn xa cử động nhẹ nhàng đó phát ra và đẩy lùi Yuta về phía sau. Yuta chập chững vài bước lấy lại thăng bằng rồi gầm gừ, lao đến với nắm đấm thắt chặt. Shuto đảo mắt khinh thường, nhẹ tránh qua.
"Thông báo với tất cả Ám Bộ rút lui. Hoshigaki Kisame đã không còn là mối quan tâm của chúng ta nữa. Nếu bất kì nhẫn giả nào truy đuổi hắn một mình, trấn sẽ không chịu bất kì trách nhiệm nào."
"Em xin lỗi thưa Thủy Ảnh. Em lại quên gõ cửa mất rồi." Chojuro gãi đầu ngượng ngạo.
Một tiếng hắt xì vang lên, vọng quanh khu phố tơi tả. Một người đàn ông trung niên cỡ sáu mươi lấy tay quẹt quẹt quanh lỗ mũi đầy nước.
"Có chuyện gì vậy, Ao?" Mei lên tiếng.
Hạ dân là những cư dân nhập cư chưa từng góp công ích gì cho Vụ Ẩn Trấn, thông thường là phần còn lại được sát nhập từ các làng hay tổ chức khác đã từng c·hiến t·ranh với Vụ Ẩn và bị thua. Hạ dân có thể nói là thành phần bị đối xử tệ bạc và bỏ mặc. Nhưng ít ra thì Vụ Ẩn đã rất độ lượng so với nhiều bè phái khác, thay vì diệt cỏ tận gốc thì họ đã biết dung thứ.
Hoshigaki Kisame là một Thượng Nhẫn nổi tiếng và rất mạnh mẽ của trấn. Cậu ta còn được gán cho cái danh hào Nhẫn Giả hạng S. Tuy nhiên, Kisame đã nhiều lần muốn lật đổ và thay đổi chính quyền một cách cực đoan, kết quả đã bị kết tội phản loạn và trở thành Bạt Nhẫn. Mei đã cho Ám Bộ truy đuổi hắn nhiều tháng nay chỉ với mong muốn giành lại thanh Đại Đao nhưng nếu Kisame đã nương nhờ Akatsuki, cô đành hết cách. Bọn chúng là một tổ chức nhỏ nhưng không thể chọc vào được. Thất Vụ Đao, mất thêm thanh Đại Đao, giờ chỉ còn hai thanh là Song Đao Hiramekarei và Đoạn Đao Kubikiribocho.
"Hừm, đôi khi ta phân vân không biết bé Shu có bị mù thật không nữa." Jirou nói.
Ngay lập tức, bóng dáng của một thanh niên nhỏ nhắn, gầy guộc hớt ha hớt hải chạy vào trong phòng. Cậu ta không cao lắm, có một mái tóc xanh lơ nổi bật và đeo một cặp kính vuông. Cậu trông như một thằng mọt sách chính hiệu.
Mei trầm ngâm một hồi và nói: "Dẫn ta đi."
Chàng thanh niên hơi gầy, không cao lắm, mặc một chiếc áo choàng màu nâu bao phủ toàn thân. Điểm đáng chú ý ở anh là đôi mắt đờ đẫn, đục ngầu. Ngoài ra, trên lưng của anh còn có một thanh đại thái đao nodachi màu đen với đầu chuôi trông khá cũ.
Một cánh tay bắt lấy cổ tay Shuta. Hắn lập tức nhìn qua và bỗng cảm thấy hơi bất ngờ. Người ngăn cản hắn lại là một gã thanh niên. Hơn nữa từ cặp mắt của nó, Shuto có thể biết là nó bị mù.
Yuta lúc này đã rất bực bội, bỗng nhanh tay lấy cây rìu chém một đường về phía Shuto. Vị cảnh bộ kia có hơi bất ngờ chút nhưng đã nhanh chân né tránh. Có điều lúc hắn lùi về, cây rìu đã xẹt qua cánh tay, tạo ra một v·ết t·hương khá nhỏ và nông.
Ở trong một khu vực nằm ở rìa ngoài Vụ Ẩn Trấn, nhà cửa trông lụp xụp hơn và có rất nhiều những túp lều vải được dựng lên tạm bợ. Với khí hậu lạnh lẽo của Thủy Quốc và lớp màn xương dày đặc hiện hữu cả ngày, những người ở trong các túp lều này làm sao mà chịu được cái giá lạnh nơi đây.
"Nhưng Mangetsu gọi chị đến... Anh ấy nói chị nên xem cái này."
Masae nhìn qua Shu, thấy anh ấy đang lơ đãng thì mới cau có hừ một tiếng. Shu khẽ nhún vai, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh cũng không thấy được biểu cảm của Masae. Lúc này một âm thanh đổ vỡ bỗng vang lên, cả ba đều giật mình. Tai Shu thính nhất, anh còn nghe được tiếng đánh nhau.
"Điều đó... Kisame đã đầu nhập vào hội Akatsuki. Bọn ta mặc dù muốn tiến lên c·ướp lấy thanh Đại Đao về nhưng ngài cũng đã biết bọn chúng nguy hiểm như thế nào." Ao cúi sát đầu xuống khi nói chuyện.
Vì hạ dân là kẻ thù cũ của trấn nên họ bị rất nhiều luật lệ cầm cố, nhằm ngăn chặn khả năng trả thù. Trong đó phần lớn là những luật cấm bén mảng đến một số khu khác của trung và thượng dân. Lần này, một người đàn ông hạ dân muốn đi ra ngoài săn bắn một mình và đương nhiên trái với lệnh giới nghiêm của trấn. Bất kì một hạ dân nào muốn ra khỏi trấn đều phải đi theo đoàn và làm việc như những tử tù mục sai. Vị trí của Vụ Ẩn là bí mật để bảo vệ sự an toàn cho dân làng cũng như vì lý do chiến lược. Để bảo vệ bí mật này, lệnh giới nghiêm là cần thiết.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.