Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24: Mặt nước

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Mặt nước


"Ngày trước không phải ngươi từng nói người máy ở thế giới của ngươi đã không khác gì con người rồi à?" Inori nói, sắc thái đầy nguy hiểm.

Chương 24: Mặt nước

Một bóng người lén lút chạy đi trong bìa rừng, đầu không ngừng quay lại nhìn về phía trận doanh của Thủy Quốc. Shu nhìn bằng Radar Scope nên dù trong bóng đêm vẫn có thể phát hiện ra cô ta. Một người phụ nữ trẻ, tóc dài đến ngực, dáng người cao gầy.

Linh hồn của Inori chẳng biết trả lời sao. Phủ nhận không xong, khẳng định thì có chút phóng đãng. Em chỉ có thể mềm oặt nói: "Shu là đồ hư hỏng!"

Những chuyện kế tiếp Shu không quan sát nữa. Thân thể của con sóc nhỏ bé di chuyển trong tán cây và chạy trở về lối vào trận doanh Thủy Quốc. Anh biến trở về hình dạng của bản thân và đứng đợi ngay cửa. Gió lạnh thổi nhè nhẹ trong đêm, ánh trăng chiếu sáng mặt đất mờ ảo, những vì sao lung linh tỏa sáng trên đầu.

Shu thở dài, biết không thể thuyết phục ông ta nên cũng kệ. Anh vác cơ thể b·ất t·ỉnh của Minamo về tới lều mình. Quân lính nhìn thấy thì ai cũng cười trộm và ngưỡng mộ. Bọn chúng cũng đang rất khát về khía cạnh đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Anh, em lo cho dân làng." Minamo nói, đầu tựa vào cơ ngực rắn chắc của Araumi. "Thủy Quốc tàn nhẫn xưa nay, không ai không biết. Nếu Doto rơi vào tay của chúng, họ sẽ chịu khổ."

Một đường kiếm thoáng vẽ trong không khí, cắt ngay ngực áo của Minamo, để lộ làn da mịn màng cùng đường cong đầy mê hoặc. Một chiếc bình sứ rớt ra, Shu lấy kiếm hất nó bay về phía mình và chuẩn xác bắt lấy. Động tác phức tạp nhưng nhuần nhuyễn và mau lẹ. Trước khi Minamo nhận ra thì Shu đã đoạt được bình độc. Cô kinh hoảng che lấy ngực mình và cắm đầu chạy đi.

"Ta hiểu." Tướng lĩnh nháy mắt, cười rất đê tiện. "Cuộc chiến này qua đi. Ta nhất định sẽ thông báo lại với Chúa Thủy, ban thưởng đầy đủ cho cậu. Cô gái này coi như là một phần đó."

"Hừ! Là vì nhẹ hay là anh có ý tưởng gì đen tối?" Inori nói.

"Nếu là ngày xưa, tước bỏ mọi quyền lợi, bán đi làm nô lệ. Bây giờ Thủy Quốc nhân từ hơn, ban cho một c·ái c·hết là xong rồi." Tướng lĩnh nói.

"Ra là thế." Shu cau mày suy tư. Anh ghét nhất kẻ phản bội, chính bản thân đã từng bị qua không biết bao nhiêu lần. "Ta cần cơ thể của cô gái này. Ngài có thể ban ả cho ta không?"

Shu thả Minamo lên mặt đất và ném chiếc bình sứ qua cho tướng lĩnh. Ông ta bắt lấy rất nhẹ nhàng. "Đây là?"

"Huyết Vụ Trấn sao? Hừ! Những tên đạo đức giả đó đã để mắt đến hòn đảo này rồi." Araumi khinh bỉ nói.

"Ngăn chặn mối họa."

"Ồ, Shu. Cậu đến đây có chuyện gì?" Tướng lĩnh ngay lập tức đổi thái độ, đứng lên niềm nở nói. Shu rất mạnh, không hề kém bản thân ông. Ao cũng đã ghé qua nói rõ ràng, sau chuyện này Shu sẽ gia nhập vào Vụ Ẩn. Xét theo mọi khía cạnh thì Shu đều là người mà ông thấy nên tạo mối quan hệ tốt.

"Chuyện đó em không cần lo. Nếu là ở Yumi, ta có lẽ sẽ còn ngại bọn chúng. Nhưng vùng biển này là lãnh địa của ta." Araumi móc ra một bình sứ nhỏ và nhét vào tay Minamo. "Em đã từng nói với anh, muốn ngao du bốn bề, rời bỏ sự tù túng của ngôi làng này. Đổ bình này vào nguồn nước của bọn chúng, chứng minh lòng trung thành của mình. Em sẽ có thể gia nhập tộc Funato như mong muốn."

Trong bìa rừng tối đen, Shu vẫn giữ dáng vẻ của Inori với bộ samurai màu hồng mà luyện tập. Anh cầm thanh Thập Thiên Dạ Hàn trong tay, cố gắng kết hợp kiếm thuật và nhẫn thuật.

Cô gái trẻ chạy sâu vào trong rừng và đứng đợi dưới một tán cây. Chỉ vài phút trôi qua, một người đàn ông khác xuất hiện. Gã chừng ba mươi tuổi, để một bộ râu quai nón rất dày. Cơ bắp lực lưỡng khiến gã trông như một khúc cây di động. Shu biến thành một con sóc, núp ở trên cây cao, cẩn thận quan sát tất cả.

"Được. Cậu một mình g·iết qua thuyền giặc, bảo vệ quân lương. Lần này lại ngăn cản cả một t·hảm h·ọa. Một chút phần thưởng này không tính là gì." Tướng lĩnh nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Quên mất, không tưởng tượng quần áo." Shu bấm ấn và lần nữa dùng Biến Thân Thuật. Cơ thể mịn màng không còn t·rần t·ruồng, mặc lên một bộ trang phục samurai màu hồng vừa dễ thương, vừa rất nghiêm trang. Anh biến thành Inori. Nếu nói tới người mà Shu hiểu rõ nhất thì chỉ có em.

Hai tiếng trôi qua. Một bóng người ló dạng. Minamo trở về từ bìa rừng, cơ thể sáng bóng vì mồ hôi ướt nhẹp. Cô ta giật mình khi thấy Shu nhưng không nói gì, tiếp tục bước đi. Anh rút kiếm, chĩa thẳng tới.

"Ta đang tiến hành phân tích. Cần một chút thời gian, có lẽ sẽ tìm ra biện pháp bấm ấn chỉ cần một tay." X nói. "Nhưng mà tại sao ngươi vẫn dùng dáng vẻ của Inori thế?"

Thuật cuối cùng, Thuấn Thân Thuật, tạo thành rất nhiều gánh nặng cho cơ thể, chỉ có một ấn Dần duy nhất cần thiết để sử dụng. Ban đầu Shu có ý tưởng, khi tham gia chiến đấu sẽ dùng thuật này liên tục, từ đó tạo nên lợi thế tốc độ. Nhưng cho dù có X chuyển hóa năng lượng, cơ thể duy trì thuật này lâu dài sẽ tạo nên tổn thương. Shu đành bỏ qua ý nghĩ này và chỉ dùng Thuấn Thân Thuật khi cần thiết.

Trái tim Minamo nhảy lên. Cô nhìn chằm chằm chàng thanh niên trước mặt. Áo đen, quần đen cùng thanh đại thái đao cũng đen. Đôi mắt anh đờ đẫn giống như bị mù nhưng mũi kiếm lại chĩa đúng vào Minamo.

"Shu! Anh khiến X nhìn thấy hết rồi!" Inori nói với giọng cao v·út.

Linh hồn của X chảy mồ hôi. Cô bé này ngày thường rất dịu dàng nhưng có chuyện xảy ra thì trở nên rất dữ dằn. "Ta không biết gì cả. Chuyện hai vợ chồng các ngươi tự xử lý đi."

Tướng lĩnh gật đầu, tay vuốt bộ râu. "Không sai. Ta đại diện cho toàn bộ liên quân gửi cậu lời cảm ơn. Nếu không có cậu, tính mạng của bọn ta đã gặp nguy hiểm."

"Araumi... Em sống rất tốt. Chỉ là có chút lo lắng. Những ngày vừa qua nhẫn giả của Huyết Vụ Trấn đến rất nhiều." Minamo không có ngăn cản Araumi, mặc kệ hắn làm gì thì làm.

"Vì nhẹ. Anh đảm bảo. Mà dù anh thật sự đen tối, cũng là do anh yêu em không phải sao." Shu không biết xấu hổ nói.

"Cảm ơn anh. Em đi nhé." Minamo xoay người, rời đi.

Trước lều tướng lĩnh của Thủy Quốc bỗng vang lên âm thanh ồn ào. Vị tướng ngồi ở bên trong đang cúi đầu xem xét hải đồ, tính toán chiến lược tiếp theo. Âm thanh ở bên ngoài khiến ông ta không thể tập trung được, liền tức giận thét lên: "Chúng quân bên ngoài làm cái gì?! Chỉnh đốn lại!"

X dứt lời thì rơi vào im lặng, hiển nhiên đóng hết cảm nhận với thế giới bên ngoài. Anh chạy đi rồi, để Shu lại một mình nghe Inori hờn dỗi một đợt. Shu dỗ dàng gần cả tiếng đồng hồ thì em mới nguôi ngoai cơn giận.

"Khả năng thành công là bao nhiêu?" Shu nói.

Shu xuất hiện bất chợt, tay duỗi thành kiếm trảm lên cổ của Minamo. Cô ta ngay lập tức mất ý thức và ngã ra b·ất t·ỉnh.

"Ngài hiểu nhầm. Ta là muốn thử nghiệm một chút nhẫn thuật trên người cô ta." Shu nói.

Tướng lĩnh giật mình, híp mắt quan sát Shu. Dáng vẻ thành thật như thế, không ngờ bên trong lại là cái sắc quỷ. Ông nhìn xuống Minamo, thấy cô ta xinh đẹp, đường cong lả lướt liền lập tức hiểu ra. Nếu là bản thân, ông ta cũng muốn mang về. (đọc tại Qidian-VP.com)

Shu kéo màn đi vào, trên vai có vác cơ thể của một người phụ nữ.

Tối hôm ấy, Shu ghé ra bìa rừng để thử nghiệm những nhẫn thuật còn lại. Thế Thân Thuật hữu dụng nhât, có thể ngăn cản một đòn t·ấn c·ông bất kì, nếu gặp phải những đòn c·hết người, có thể trở thành cọng cỏ cứu mạng. Khuyết điểm của nó là thủ ấn có chút nhiều, bao gồm năm ấn theo thứ tự là Dần, Hợi, Dậu, Tuất và Tị. Biến Thân Thuật thì cần Chakra liên tục cung cấp để giữ vững, nếu Chakra bị cắt đứt thì người sử dụng cũng sẽ trở về hình dạng vốn có. Đến Phân Thân Thuật thì Shu chỉ gọi ra hai cái ảo ảnh dùng thử. Anh có thể điều khiển chúng hoạt động theo ý muốn của mình. Khuyết điểm của thuật này thì phân thân chỉ là ảo ảnh, di chuyển không gây tiếng động và cũng không năng lực chiến đấu. Thuật này bao gồm ba ấn là Mùi, Tị và Dần. Phiên bản nâng cấp của nó, gọi ra nhiều phân thân hơn thì chỉ có hai ấn, Tuất và Dần. Với lượng Chakra tích trữ rất dồi dào của Shu, anh không cần chú ý nhiều tới việc tiết kiệm nên quyết định nếu như giao chiến thì sẽ dùng Ải Phân Thân Thuật luôn, bỏ qua Phân Thân Thuật.

"Chuyện này..." Minamo chần chừ nói.

"Minamo... Em yêu của ta. Những ngày gần đây em sống có tốt không?" Gã đàn ông nói, nhào tới ôm lấy cô gái trẻ.

"Ta phát hiện người phụ nữ này cấu kết với c·ướp biển, có ý định đầu độc chúng ta."

"Bọn chúng có vẻ cũng nóng lòng rồi. Không bao lâu nữa sẽ xảy ra chiến đấu." Shu nói.

"Không rõ. Trước hết cần làm qua một số thí nghiệm." X nói.

"Ngươi có ý định gì?" X nói.

"Cậu có ý gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Shu ngay lập tức giấu đi sự hiện diện của mình và bắt đầu theo dõi cô gái này. Dựa theo cách ăn mặc, cô ta không phải là quân của Thủy Quốc hay Thang Quốc, mà là dân bản địa. Trên đảo Doto chỉ có một ngôi làng đánh cá. Sau khi chiến cuộc nổ ra thì Thủy Quốc di chuyển làng đến bên trận doanh của mình để mà bảo vệ.

"Giao bình sứ ra." Shu nói.

"Khó! Nhẫn thuật cần hai tay để bấm ấn. Một tay ta lại cầm kiếm, ngăn cản tạo ấn." Shu đáp lên trên một cành cây cao, mồ hôi nhỏ giọt trên khuôn mặt của Inori, làn da sáng bóng và đẹp đẽ dưới ánh trăng.

Shu đặt Minamo lên giường mình.

Minamo đã chạy được một khoảng cách xa, bỗng cảm thấy một cơn gió nhẹ lưu động sau lưng. "Không!"

"Ta cam đoan chưa từng thấy gì." X vội vàng đính chính. "Với lại ta cũng là một người máy..."

"Em không cần lo. Độc này chỉ khiến cơ thể t·ê l·iệt tạm thời. Các dân làng uống vào cũng không sao. Nhưng bọn Thủy Quốc và Thang Quốc kia thì sẽ trở thành cá trên thớt. Lúc đó bọn anh đánh bất ngờ. Chắc chắn có thể đuổi bọn chúng đi, không để Doto bị nô dịch." Araumi thì thầm bên tai Minamo, cứ như âm thanh ma quỷ mê hoặc.

"Thế giới của ta thì chỉ có thể nhìn thấy chúng ở nông thôn." Shu nói.

X cảm khái và nói: "Thế giới của ta vì ô nhiễm. Từ lâu đã không còn thấy được sao."

Shu không giấu đi nụ cười. Nếu Inori có cơ thể, anh chắc chắn đã xoa đầu và nhào tới ôm một phen. Phản ứng của em thật sự khiến người yêu mến.

"Ta không biết cậu nói gì." Minamo nói.

Araumi vỗ ngực bành bạch. "Anh hứa với em. Bọn anh dù gán cái mác c·ướp biển nhưng thành thật và công bằng hơn bọn Thủy Quốc, Thang Quốc nhiều."

Shu tra kiếm vào bao, hai tay hợp lại, cặp ngón trỏ cùng ngón cái dựng thẳng lên trời. "Thuấn!"

"Khốn nạn! Bọn ăn c·ướp hèn hạ!" Tay của tướng lĩnh b·ốc c·háy, đốt trụi bình sứ cùng với độc dược bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Trách nhiệm của ta thôi." Shu nói. "Ngài tính xử lý cô gái này như thế nào?"

Minamo vuốt nhẹ bình sứ trong tay, trầm tư suy nghĩ. Một lát sau cô gật đầu. "Được. Em sẽ làm. Nhưng anh phải bảo các anh em không được thương tổn tới dân làng."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: Mặt nước