Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Cực Tội Vương
Unknown
Chương 43: Lễ đăng quang
Shu đứng trên ban công, gió thổi áo choàng bay phấp phới. Anh đã thay đổi trang phục. Áo choàng trắng bồng bềnh sau lưng, thân trên mặc một bộ giáp vàng bảo vệ lấy ngực với hai cầu vai nhọn hoắc, ở giữa là một biểu tượng con mắt. Cổ tay và đầu gối gắn lấy giáp vàng rất uy nghiêm. Bên hông trái có một thanh đao mạ vàng.
Mahad xuất hiện, đi tới bên cạnh Shu và cùng anh ngắm nhìn bờ sông Nile bàng bạc kéo dài không thấy đuôi.
"Hôm nay cận vệ của Pharaoh có hứng ngắm cảnh à?" Mahad nói.
Shu che lấy trán, thở ra một hơi dài. "Ta thật sự không hiểu vì sao Atem gán chức vụ này cho ta."
"Nó là một chức vị danh dự thôi, không thật sự có trách nhiệm." Mahad nói.
"Ta biết, nhưng là..."
Theo ý định ban đầu, Shu chỉ muốn học Thứ Nguyên Quy Hoàn thật nhanh và trở về với Inori. Hiện tại, anh đã xây dựng mối quan hệ với mảnh đất này. Thân thiết với Mana, trở thành anh em cùng bè bạn với Atem và Mahad. Nếu lỡ như sau này Ai Cập xảy ra chuyện, anh không thể nào làm người bàng quang được nữa.
"Ta muốn thay đổi vận mệnh của bản thân. Ta chưa làm được. Thay vào đó, ta lại ảnh hưởng đến vận mệnh của rất nhiều người khác." Shu nói.
Gia đình của Fujiko, nếu anh không xuất hiện, có khi nào bọn họ vẫn đang yên ấm sinh sống. Đảo Doto, nếu Shu không bắt giữ Minamo, có lẽ kết quả của cuộc chiến đó đã khác. Anh đi tới nhiều nơi, điên đảo vận mệnh của nhiều người, nhưng mục đích của bản thân thì lại xa vời không thể với tới.
"Pharaoh nắm giữ Thiên Niên Tháp, nó là một bảo vật có thể điều khiển vận mệnh. Nhưng vận mệnh là thứ hư vô mờ ảo, khó nắm bắt được. Dù có nó, Misr vẫn không tránh khỏi nhiều đợt t·hảm h·ọa trong quá khứ."
Mahad cầm một chiếc mũ bảo hiểm kiêm mặt nạ đưa cho Shu. Mũ bảo hiểm bao hết đầu, được mạ vàng sáng bóng, chỉ để hở hai lỗ hổng cho mắt quan sát.
"Thay đổi vận mệnh của bản thân là khó nhất. Trước khi đó, có lẽ ngươi nên phải thay đổi số phận của người khác."
Shu đội chiếc mũ bảo hiểm lên. Mũ giáp bịt bùng, đáng lẽ ra rất khó thở, nhưng khi anh đeo vào lại cảm giác mát rượi, một cơn gió nhân tạo lưu động bên trong khe hở. Chiếc mũ không biết làm từ kim loại gì, lại có đặc tính của gương hai chiều. Từ bên trong có thể nhìn thấu ra bên ngoài, không bị che đậy tầm mắt.
"Đây là pháp khí?" Shu nói.
"Đúng vậy. Chỉ có một vài ma pháp tiện ích, không có chức năng nào đặc biệt." Mahad nói.
"Ta phải cảm tạ Pharaoh rồi."
"Ngươi là cận vệ của ngài, một chút vật này không tính là gì."
"Tình hình bên chính điện như thế nào?" Shu nói.
"Bọn họ đã sửa chữa xong rồi."
Hôm qua, ngọn Thánh Khí mang hình dạng đinh ba bị ném đi, không chỉ t·hiêu r·ụi Duos thành tro bụi, mà còn đánh ra một cái lỗ hổng lớn trên bức tường hoàng cung. Các quan lại cùng pháp sư nhốn nháo mà chạy tán loạn như kiến, sợ trần nhà sập xuống, gạch rơi nát đầu. Shu cũng có chút không ngờ Linh Vật của mình lại có thể mạnh như vậy.
Lúc ấy Akhenaden thi triển ma pháp mà cố định lại kết cấu của chính điện, sau đó thì bọn họ từ tốn mà tu sửa lại bức tường. Shu thì chảy mồ hôi hột, sợ rằng bản thân sẽ bị Atem đá ra khỏi Ai Cập. Nhưng ai ngờ, không những không phạt, anh còn được phong thành cận vệ của Pharaoh.
"Bên phía Set như thế nào?" Shu nói.
"Hắn ta có chút bất ngờ trước sức mạnh của Artorigus. Còn lại thì không có biểu hiện gì." Mahad nói. "Set kiêu căng, ăn nói có chút khó nghe nhưng hắn là một người thẳng tính, sẽ không chấp nhặt với ngươi."
"Ta cảm thấy không thể nào tin lời ngươi nói."
Shu còn nhớ rất rõ ánh mắt Set nhìn anh chằm chằm ngày hôm qua. Hắn giống như là muốn băm vằm Shu ra vậy. Nói hắn không thù, anh không tin nổi.
"Buổi lễ sắp diễn ra. Chúng ta nhanh đi thôi." Mahad nói.
Hôm nay là ngày đăng quang của Atem. Anh sẽ chính thức trở thành Pharaoh, vị vua trị vì đế chế Ai Cập rộng lớn này. Tất cả mọi người dân đều đến xem, sứ giả của thế lực lớn trên thế giới đều đến chúc mừng. Thậm chí còn có đế vương của Atlantis, Dartz, xuất hiện.
"Thế giới này giống như là thế giới của các truyền thuyết thần thoại." Shu nghĩ thầm. Ai Cập có ma pháp, có thể triệu hồi Linh Vật thậm chí thần linh. Thành phố viễn tưởng nằm dưới đáy biển, Atlantis cũng tồn tại. Anh còn nghe Mahad nói sơ qua, còn có đỉnh núi Olympus của các vị thần Hi Lạp, vùng đất xa xôi nơi huyền thoại Bắc Âu tung hoành. Thế giới này có vẻ phức tạp hơn nhiều thế giới nhẫn giả.
Khi Shu và Mahad tới khán đài, người xem xung quanh đã đông nghẹt. Âm thanh nói chuyện rộn rã tưng bừng. Trên sân khấu đã đứng sẵn Pharaoh cùng các vị thần quan. Atem đang cùng một người đàn ông tóc xanh nói chuyện. Người này mặc một bộ trang phục trắng viền xanh, trên ngực đeo một viên ngọc sáng có khắc biểu tượng một ngôi sao sáu cánh.
"Misr rất hoan nghênh đế vương của Atlantis tới dự lễ." Atem khách khí nói.
"Quốc gia của hai chúng ta là đồng minh lâu dài. Tân nhiệm Pharaoh đăng quang, Dartz làm sao có thể vắng mặt." Giọng nói của vị vua Atlantis có chút mềm yếu và nữ tính, không được uy nghiêm như Atem. Song không có một ai ở đây dám khinh thường hắn vì điều đó.
Mahad đến trước mặt Atem và hành lễ. Shu thì chỉ cúi đầu.
"Mahad, Shu... Ta đang tự hỏi hai người các ngươi đang ở đâu." Atem nói. "Dartz, ta giới thiệu một chút. Vị này là Mahad, thần quan còn lại. Còn vị này là Shu, cận vệ riêng của ta."
Dartz mỉm cười thân thiện, gật đầu với hai người.
"Mời đế vương Atlantis vào chỗ ngồi. Buổi lễ của chúng ta sắp bắt đầu." Tể tướng Siamun bỗng tới gần và nói.
Dartz rời đi, biểu cảm hòa ái bỗng nhiên thay đổi, khóe mắt liếc nhìn Shu, tay cầm lấy viên ngọc sao sáu cánh. Hắn nghĩ thầm: "Tên này..."
Xong màn dạo đầu, buổi lễ bắt đầu. Mở màn với một bài phát biểu từ tể tướng Siamun. Ông ca ngợi công lao của các tổ tiên đã gây dựng nên đất nước Ai Cập, kể ra những thành tựu mà các Pharaoh để lại, đặc biệt là cha của Atem, Akhenamkhanen.
"Với sự chúc phúc của Tam Huyễn Thần, hôm nay, con dân Misr chúng ta đón chào một vị vua mới, người sẽ dẫn chúng ta đến vinh quanh và phú quý. Tân nhiệm Pharaoh, Atem!"
Atem tiến về phía trước, để dân chúng Ai Cập chiêm ngưỡng chiều cao ngắn cũn cùng với bộ tóc rất phong cách. Shu cùng các thần quan phân ra đứng ở hai bên, có chút giống như đang bảo vệ Atem. Các sứ giả thì ngồi bên rìa sân khấu, có người hầu ân cần phục vụ.
Trên khán đài, nếu để ý sẽ có rất nhiều người mang áo choàng che lấp hết toàn bộ cơ thể. Hiện tượng này không có gì lạ ở một xứ sở nắng gắt. Nhưng Shu để ý bọn họ phân tán ra rất đều, vừa vặn bao vây lấy Pharaoh ở giữa.
X cũng phát hiện có điều không đúng, sử dụng Item Scanner chồng lên Radar Scope, tăng lên tầm cảm nhận của anh và Shu.
Leviathan bỗng hiện ra giữa không trung, bụi tiên rơi lất phất. "Lâu lắm rồi cha mới gọi con đến đấy nha!"
Các thần quan cùng quay sang nhìn Shu. Anh vội vàng tóm lấy Leviathan, che miệng của cô ta.
"Đang diễn ra sự kiện quan trọng. Nín lại." Shu thì thầm.
Leviathan ngoan ngoãn đậu lên vai của Shu, rõ ràng rất tức giận vì anh đột nhiên động chạm cô, nhưng thấy biểu cảm nghiêm túc kia, Leviathan đành nhịn, đợi sau này tính sổ.
Mahad thầm giật mình trong lòng, Leviathan rõ ràng là do linh hồn biến hóa mà thành, rất giống với Linh Vật. "Shu chỉ vài ngày mà đã học được triệu hồi thuật rồi sao?"
Set thì nhíu mày. Hắn cảm thấy Shu đe dọa tới vị trí của bản thân. Không hiểu ma pháp đã có Artorigus mạnh khủng bố, hôm nay lại còn phóng ra Linh Vật mới.
Trong tầm nhìn 3D, Shu cẩn thận kiểm tra những tên mặc áo choàng. Bên dưới lớp vải luộm thuộm cất chứa rất nhiều v·ũ k·hí, đao gươm cùng cung nỏ đa dạng. Khán đài vậy mà bị một đội quân cỡ nhỏ trà trộn vào.
"Có người phục kích!" Shu hét lớn.
Các thần quan sững sờ. Một khán giả gần Pharaoh nhất bỗng tung áo choàng, để lộ ra một cây nỏ lớn đã lên dây sẵn, hắn nhắm thẳng vào trái tim Atem. Một tiếng v·út cao tầng, mũi tên xé gió bay tới.
Nhờ có lời cảnh báo của Shu, Mahad phản ứng kịp thời, miệng hô lên thần chú. "Ma Phong Bích!"
Xung quanh Atem hình thành một trường lực màu xanh, mũi tên kia đụng vào nó liền dừng lại và lơ lửng giữa không trung.
"Thích khách!" Tể tướng Siamun hét.
"Binh lính, mau tập hợp." Set vận dụng ma pháp khiến cho giọng nói của hắn vang vọng, cả hoàng cung đều có thể nghe thấy.
Những tên mặc áo choàng trên khán đài cởi bỏ lớp ngụy trang của mình, để lộ dáng vẻ vũ trang vô cùng đầy đủ. Dân chúng sợ hãi chạy tán loạn, đám thích khách thì nhảy xuống, tập hợp xung quanh sân khấu. Binh lính hoàng gia hợp thành vòng chắn, bảo vệ lấy Pharaoh cùng các sứ giả ở giữa.
"Ồ! Có kịch hay!" Dartz mỉm cười lẩm bẩm. Hẳn ngả người ra ghế, chống tay lên cằm mà ung dung quan sát, không có vẻ gì là lo lắng.
"Các ngươi to gan lắm, dám can đảm tập kích Pharaoh! Có muốn c·hết không hả?" Set thống lĩnh binh lính, hắn đứng ra phía trước và nói.
Đám thích khách nhường ra một con đường, một người đàn ông chậm rãi tiến lên. Người này có mái tóc trắng bù xù, thân trên để trần, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác nâu dài đến gối. Điểm đặc biệt ở hắn là so với các thần quan, thậm chí Pharaoh, trang sức đeo trên người nhiều hơn hẳn. Dây chuyền gần chục cái đeo trên cổ, v·a c·hạm vào nhau phát ra tiếng lách cách vui tai. Mười ngón tay đều đeo nhẫn sáng lóa, sau lưng vác lấy từng món đồ bằng vàng ròng to lớn. Hắn còn kéo theo một cái xác ướp khô, không rõ là của ai.
Đồng tử của Atem mở rộng, đôi mắt trở nên hung dữ. "Cái xác bên cạnh ngươi là của ai?"
"Ngươi không nhận ra cha của mình sao... Pharaoh?" Khuôn mặt của người đàn ông tóc trắng rất ti tiện, mắt phải có một vết sẹo lớn, kéo dài xuống tới má.
Atem hít sâu, đeo vào DiaDhank, sát ý dày đặc tỏa ra xung quanh. Shu lần đầu tiên nhìn thấy vị Pharaoh hiền hòa này mất bình tĩnh.
"Ngươi cùng lũ phản bội này có lời gì trăn trối?" Atem gằn từng chữ.
"Trăn trối? Ngươi nhầm rồi Pharaoh. Ta, Vua Trộm Bakura cùng với đội quân của mình, Tặc Bang, sẽ không bị hủy diệt. Kẻ phải vào địa ngục hôm nay chính là các ngươi!" Bakura chỉ tay về phía Atem cùng các thần quan, tay còn lại vươn ra khỏi ống tay áo, để lộ một chiếc DiaDhank đã được đeo sẵn.
"Ta sẽ bắt những kẻ đạo đức giả các ngươi trả giá! Và giành lấy tất cả Thiên Niên Bảo!" Bakura gầm lên như thú.