Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Cực Tội Vương
Unknown
Chương 49: Tóc trắng
Đường phố Ai Cập thô sơ và lạc hậu. Mặt đường hẹp và gồ ghề, chỉ có đất vàng một mảnh. Nhà cửa thấp lùn san sát nhau, tường làm từ gạch bùn, nhìn rõ từng khối. Kỹ thuật lợp ngói còn chưa xuất hiện nên chỉ có một phần mái trống trơn và vuông vắn. Shada dẫn đầu một đội quân nhỏ mà rà soát. Phía sau y là Set với bộ trang phục xanh đậm và Shu với chiếc mũ bảo hiểm vàng chói. Tin đồn Shu là một vị thần lan ra rất mau, khi anh xuất hiện, tinh thần của các quân lính trở nên phấn chấn hơn hẳn, người dân bình thường thấy bọn họ cũng quỳ xuống mà bái lạy.
"Ngài cận vệ càng ngày càng nổi tiếng." Shada nở nụ cười nói.
Shu khoát tay. "Đừng trêu ta, Shada. Ta chỉ thấy phiền."
"Nghe lệnh ta, khống chế tất cả người dân mà tra hỏi. Bất kì kẻ nào trong bọn họ cũng có thể là thành viên của Tặc Bang." Set hùng hổ nói.
Quân lính tản ra, tiến vào từng ngõ ngách mà lục soát. Dân chúng bị khống chế một cách rất hung bạo, bất kể người già trẻ nhỏ đều phải chấp hành. Chỉ cần có người mang v·ũ k·hí hay có chút đáng nghi đều bị Set phán là t·ội p·hạm và giải vào ngục.
Bọn họ đi ngang qua một quán rượu. Quân lính ùa vào và phát hiện một tên t·ội p·hạm đáng lẽ ra bị lưu đày nhưng lại trốn về Misr. Tên t·ội p·hạm là một người đàn ông trung niên gầy gòm, trông là biết không có một chút sức chiến đấu nào. Dưới sự hoảng sợ của những người trong quán, tên t·ội p·hạm bị quân lính gông cổ đi.
"Thần quan Set, chúng binh phát hiện một tên t·ội p·hạm lảng vảng trong một quán rượu."
Gã đàn ông bị hai quân lính kéo tới, mũi giáo chĩa sát vào cổ. Set liếc mắt về phía Shada, ra hiệu cho y.
"Thiên Niên Đĩnh, hãy cho ta thấy bản chất của kẻ này!" Shada giơ cao chiếc chìa khóa màu vàng. Anh nhìn sâu vào trong tên t·ội p·hạm, thế giới tối tăm lần nữa hiện ra, một gã hề ăn bận diêm dúa đang tồn tại. Khuôn mặt nhọn hoắc hình mũi khoan, một con mắt thì nhắm, một con mắt thì chéo xếch lên, miệng cười to mang đầy răng nhọn.
"Một sức mạnh tà ác. Bản linh của hắn là một Ma Linh. Sức mạnh không lớn nhưng có thể trở thành vấn đề." Shada nói.
Set mỉm cười ra lệnh: "Giải hắn vào ngục."
Linh Vật mặc dù không mạnh, nhưng chỉ cần nó có tiềm năng. Set sẽ không bỏ qua cơ hội để đánh bại Bakura.
"Khoan đã, các ngươi giữ hắn một lát. Ta cần khắc chú." Shu lên tiếng.
"Vâng, thưa ngài thần vệ." Hai binh lính cúi đầu, biểu cảm đầy tôn kính nói.
Shu không để ý tới danh xưng kì lạ mà họ tự đặt ra, Hồn Lực chảy vào ngón tay và bắt đầu phác họa tên t·ội p·hạm kia. Shada đứng một bên chú ý rất kỹ, nhìn động tác của ngài cận vệ hẳn là mới tập ma pháp không lâu. Anh có chút không hiểu, bản thân Shu đã rất mạnh, cần gì phải học thêm ma pháp của Misr.
Set thì vòng tay, kiên nhẫn chờ đợi. Binh lính vẫn chưa hoàn thành kiểm tra khu vực này nên hắn không có gì gấp gáp.
Tên t·ội p·hạm kia bỗng la lên: "Các ngươi dám lạm quyền đối xử với dân chúng như thế này, Bạch Long Thần chắc chắn sẽ trừng phạt lũ các ngươi!"
Set nhíu mày. Bạch Long Thần là một cái tên rất lạ, hắn chưa bao giờ nghe qua tên của một vị thần như thế ở Misr.
Bên phía Shu, nhờ có vật mẫu nên anh khắc rất nhanh. Không cần phải vẽ đẹp, chỉ cần mang lấy hình tượng của tên t·ội p·hạm là đủ. Hình vẽ lơ lửng trên không trung tự động sửa nét và biến thành cổ ngữ, nhập vào cơ thể của anh.
"Hoàn thành rồi." Shu thở phào một hơi.
Những ngày qua, Shu luôn cố gắng học được Thứ Nguyên Quy Hoàn, Hồn Lực tiêu hao không phanh nhưng chẳng có chút nào thấy được đích đến. Hôm nay đơn giản như thế mà viết xong một chữ khiến Shu cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Anh sắp có thể trở về với Inori.
"Nếu ngài thần vệ đã xong việc. Chúng binh xin phép giải hắn đi." Một binh lính nói.
"Ừm. Các ngươi tiếp tục làm việc. Cảm ơn đã giúp đỡ." Shu nói.
"Không. Giúp đỡ ngài là vinh dự của chúng ta. Nếu không có ngài, Misr có lẽ đã bị tên phản tặc kia tổn thương."
Câu nói này khiến lòng của Set ngứa ngáy không chịu được. Mặc dù là không nhắm vào hắn. Nhưng lại làm hắn nhớ đến sự vô dụng của bản thân.
"Tất cả mọi người hành động nhanh lên! Có một chút kỳ lạ đều giải đi, không được nhân từ!" Set la lớn, truyền đạt với quân lính.
"Làm vậy có hơi quá không, Set? Nếu Pharaoh biết được thì..." Shada lo lắng nói.
"Tặc Bang tồn tại đe dọa tới sự tồn vong của Misr. Tên Bakura còn đang nhởn nhơ ngoài kia, nếu không tàn nhẫn, sao thành được việc?" Set phản lại.
Shada im lặng. Set nói rất đúng nên anh không thể đáp lời.
Bỗng dưng Shu lên tiếng: "Sai rồi, Set. Bắt giữ Tặc Bang là quan trọng. Nhưng nếu chúng ta khiến cho dân chúng oán trách, tình hình chỉ có tồi tệ hơn. Nên nhớ, thành viên của Tặc Bang là những kẻ bất mãn với hoàng tộc."
Shada nói thì Set cãi lại ngay. Shu nói thì hắn nghiêm túc lắng nghe mà suy nghĩ. Set chỉ chấp nhận kẻ mạnh, vì thế cũng chỉ lắng nghe mỗi bọn họ. Shu nói rất hợp lý, Tặc Bang dùng oán hận mà chiêu mộ, nếu Set tiếp tục thổi to mồi lửa này, bọn chúng không bị diệt mà còn ngày một lớn mạnh.
"Ngươi nói không sai. Tất cả binh lính nghe lệnh. Khi tiến hành lục soát, không được ảnh hưởng đến đời sống của dân chúng và thái độ phải hòa nhã."
"Vâng!"
Shada thầm giật mình, ánh mắt quan sát Set một đợt từ trên xuống dưới. Tên này làm bạn với anh từ khi còn ở pháp điện, tính tình cứng đầu, không bao giờ chịu nghe lời ai. Hôm nay vậy mà chịu lắng nghe Shu, rất kỳ quái. Chẳng lẽ tin đồn về Shu lại là thật?
Shada tiến tới gần Shu, tay che một bên miệng mà thì thầm: "Ngài cận vệ, ta có một thắc mắc... Ngài có thật sự là thần linh không?"
"Ngươi đừng nghe bậy bạ! Ta là người!"
Thái độ của Shu có một chút mãnh liệt, không làm giảm đi sự nghi ngờ của Shada mà còn khiến anh thêm chắc chắn. Shada cảm thấy có chút mông lung, cả đời chỉ nghe người ta kể về các thần thoại truyền kỳ. Hiện tại, khả năng rất lớn một vị thần sống đang đứng ngay cạnh.
Công cuộc rà soát tiếp tục diễn ra. Tặc Bang không có dấu hiệu để xác nhận nên khó có thể bắt đúng người. Thay vào đó, quân lính phát hiện rất nhiều v·ũ k·hí tàng trữ trái phép cùng một số chỗ buôn bán nô lệ b·ất h·ợp p·háp. Mẹ của Set vì bọn buôn nô lệ mà c·hết nên hắn rất căm ghét bọn chúng, ban án tử hình ngay tại chỗ. Lần này thì Shu cùng Shada không hề nói một tiếng ngăn cản.
Nô lệ là một chức nghiệp bình thường của Ai Cập. Nhưng không có nghĩa nô lệ nào cũng tự nguyện. Buôn nô lệ vì thế cũng chia thành ngoài sáng và trong tối. Ngoài sáng là những con buôn thu nhận những người tự nguyện và dẫn dắt họ tới chủ nhân mong muốn, quá trình sáng tỏ và có giấy tờ đàng hoàng. Buôn nô lệ trong tối thì chính là hạng tàn ác mà Shu rất hay thấy trong phim ảnh. Bắt bớ con nhà lành và ép họ trở thành nô lệ, đặc biệt là những người phụ nữ đẹp.
Set chính là đang g·iết c·hết loại con buôn thứ hai. Quân lính thậm chí phát hiện được những đứa trẻ còn chưa trưởng thành, cơ thể đầy vết h·ành h·ạ. Nhân từ đúng chỗ, tàn nhẫn đúng nơi. Theo Shu, ban c·ái c·hết cho những tên táng tận lương tâm này là quá nhân từ. Anh quan sát những người nô lệ bị tổn thương sâu cả về vật lý và tinh thần thì cả người điên lên.
"Ta giúp một tay." Rút thanh Dạ Hàn đen thui ra khỏi vỏ, Shu gia nhập chém g·iết với binh lính.
Thanh kiếm kỳ lạ của Shu không hề giống một loại v·ũ k·hí nào ở Ai Cập. Lưỡi như làm từ than đen nhưng cứng rắn và sắc bén không gì so được. Ngay cả kim loại đều có thể chém đứt. Đã vậy nó đôi khi còn tỏa ra một làn khói đen huyền ảo. Vì vậy nên người ta mới đồn nó là thần khí.
Các binh lính thấy ngài "thần vệ" gia nhập thì sĩ khí tăng cao, chiến đấu với bọn buôn nô lệ hăng hơn hẳn.
Những người dân xung quanh khu vực đó chạy tán loạn hết. Một số gan lì một chút thì trốn ở một góc mà lén quan sát. Shu dưới ánh nắng, với lớp áo trắng, giáp vàng cùng thanh kiếm đen hùng dũng chém g·iết thật sự trông rất thần thánh.
Rất nhanh, cả mảnh đất bị một bãi máu đỏ nhuộm ướt, tay chân rơi rụng khắp nơi, xác người nằm lăn lóc. Cảnh tượng này có chút đáng sợ dưới ánh nhìn của dân thường. Song bọn họ đều biết kẻ bị g·iết là lũ t·ội p·hạm thường gây rối và đe dọa tới khu xóm nên chẳng mấy ai thương tiếc và bất bình.
"Kiếm thật của ngài cận vệ thật không tồi." Shada thật lòng nói.
"Tốc độ của ngươi thật không giống một con người." Set lên tiếng.
"Cảm ơn lời khen của hai vị."
Tất cả đều nhờ kiếm thuật do Kojirou chỉ dạy và một chút cường hóa đến từ X. Biến hình mới có khả năng dùng tất cả sức mạnh của một người máy, nhưng X có thể phân ra một số chức năng sử dụng riêng biệt. Giống như Radar Scope mà Shu luôn bật.
Binh lính lo dọn dẹp hiện trường. Set, Shu và Shada thì đứng không.
"Còn một khu vực nữa chưa kiểm tra." Shada nói. "Trong lúc chờ đợi bọn họ xử lý, chúng ta qua đó trước không?"
"Cũng được." "Đi thôi."
Ba người rời đi và đến khu vực cuối cùng. Một cảnh tượng đáng buồn ngay lập tức đánh vào mặt. Một người con gái trẻ tuổi đội chiếc mũ trùm che lấy khuôn mặt, từng lọn tóc dài trắng xóa lộ ra bên ngoài. Nàng mặc váy ngắn tới gối, lộ ra cặp chân có làn da trắng muốt nhưng mang rất nhiều vết trầy xước. Hai cánh tay gầy trơ xương, không hề có một chút thịt nào. Dân chúng xô nàng ngã xuống mặt đất. Bọn họ cầm lấy đá mà ném vào cơ thể người con gái không một chút thương tiếc, từng tiếng va đập xót tim vang lên.
"Cút ngay!"
"Đừng tới ám bọn ta!"
"Nhìn làn da với mái tóc của nó kìa, rõ ràng là điềm gở!"
Dân chúng tức giận gào lên.
Người con gái nằm co ro dưới đất, yếu ớt mà bảo vệ lấy đầu. Giọng nói nhỏ xíu: "Làm ơn... tôi chỉ muốn một chút nước."
Một gã đàn ông to cao xách một thau nước lớn đến và giội vào cơ thể cô gái một cách rất b·ạo l·ực. "Nước của mày đây! Như vậy đã đủ chưa hả? Mau cút!"
Shu không đành lòng đứng quan sát tiếp nữa, tay siết chặt chuôi kiếm. Anh vừa định bước tới thì thần quan Set đã nhanh chân hơn một bước.
"Bộp!" Set đấm thẳng vào cằm tên đàn ông. Thau gỗ rơi xuống đất, cơ thể gã thì bay về phía sau.
Khuôn mặt của Set lạnh lẽo và đáng sợ. Hắn phun ra hai chữ: "S·ú·c sinh."
Set đã từng là cô gái này. Hắn bị người đời khinh rẻ và tệ bạc, mà không có lý do chính đáng gì. Thế nên hắn ra tay. Hắn không muốn thấy người khác phải chịu nỗi khổ giống như bản thân. Đặc biệt, còn là phái nữ chân yếu tay mềm.
Quân lính lúc này mới tiến tới, trưởng binh hô to: "Hai vị thần quan và cận vệ giá lâm! Mau quỳ xuống!"
Bọn người hùng hổ ban nãy, hiện tại sợ sệt vô cùng. Chúng nhanh chóng đổ xuống và cúi thấp đầu. Set thì chẳng thèm nhìn bọn họ này thêm lần nào nữa. Hắn quay lại và quan sát cô gái mà mình vừa mới cứu. Người con gái trẻ rất yếu, đôi mắt mở hé.
Đồng tử Set mở rộng. Tóc trắng, mắt xanh và khuôn mặt đó. Hắn làm sao lại cảm thấy quen thuộc như thế.