Vô Cực Tội Vương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 57: Muramasa
"Điểm chú ý cuối cùng là nhiệm vụ lần này không chính thức. Ngươi không thể đeo nó lên và phải giấu kín thân phận."
Trong văn phòng của Thủy Ảnh, Mei ngồi sau bàn, Shu đứng đối diện khoanh tay. Cả hai người đối mắt nhau, không khí có chút căng thẳng. Chojuro chảy mồ hôi hột, có chút lo lắng đứng ở một bên.
Chương 57: Muramasa
"Có cần làng trợ giúp hay không?"
Từng giây từng phút trôi qua, căn phòng yên lặng không một tiếng động. Chojuro thì lạnh toát hết cả người, hai chân run lẩy bẩy.
Mei nghiêm túc lên, dựng thẳng lưng dậy và nói: "Có vẻ ngươi đã giải quyết được một khúc mắc rất lớn."
"Từ một ông lão bán kiếm."
Ngoài lý do này, anh còn làm thế để tạo một cầu nối với Thủy Ảnh. Tin tức Thất Vụ Đao thất lạc sáu thanh đã bị tiết lộ từ lâu, ai cũng biết đến. Bảy thanh kiếm này là biểu tượng sức mạnh của Vụ Ẩn, mất đi chúng, không những giảm đi thực lực mà còn hao tổn đến danh tiếng. Ném cho Mei tin tức của ông già kia, vừa để bày tỏ lòng thành, vừa mang lại niềm hi vọng trong đêm tối cho Vụ Ẩn. Còn anh thì chẳng mất cái gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Gặp kẻ thù cũ, đã giải quyết xong." Shu sớm đã nghĩ ra một nguyên nhân hợp lý.
"Còn một điều."
Shu nở một nụ cười. Đưa đồ mà lại không cho đeo, thật sự là mâu thuẫn.
Mei bỏ cuộc, thở ra một hơi dài, rút đi ánh mắt của bản thân trước. Vụ Ẩn đang nằm ở một giai đoạn rất n·hạy c·ảm, kết thù không hề có lợi.
"Thông minh lắm. Đáng lẽ ra Zabuza đã phải hoàn thành nhiệm vụ này từ một tháng trước. Nhưng mục tiêu sớm đã chạy đến Hỏa Quốc và tìm Diệp Ẩn Trấn hỗ trợ. Với tình hình kinh tế của Sóng Quốc, ta nghĩ Tazuna sẽ không mời được nhiều sự trợ giúp. Nhưng nếu Hỏa Quốc cũng nhắm vào vùng biển này..."
Mei nghe Shu dùng từ "chúng ta" thì cô lập tức mỉm cười. Cách nói chuyện của anh chứng tỏ đã xem bản thân là một nhẫn giả thật sự của Vụ Ẩn.
Thập Thiên Dạ Hàn, bản thân nó là một bảo vật có một không hai ở thế giới nhẫn giả. Leviathan với các chức năng dò bảo bối của mình đã tìm ra nó ở một cửa hàng cũ kỹ trên đảo Yumi. Thanh kiếm này có khả năng hút Hồn Lực mà tạo ra Ma Lực, một cái máy chuyển hóa năng lượng mini giống X. Lưỡi của nó hầu như có thể cắt xuyên mọi thứ, cho tới bây giờ, Shu còn chưa thấy vật liệu nào cản nổi nó. Đặc biệt nhất và mạnh mẽ nhất là khả năng tổn thương tới linh hồn. Vì thanh kiếm này mà Shu mới có thể thảnh thơi chém Diabound, khiến Bakura b·ị t·hương nghiêm trọng.
"Là chuyện của Inori, đúng chứ?" Mei tiếp tục nói.
"Thế... một tháng nay ngươi đã đi đâu?" Mei thổi phì phà tẩu thuốc, khỏi trắng phủ đầy căn phòng.
Khuôn mặt Mei tỏa ra sát ý, ánh mắt của cô cùng Shu giao nhau, không ai nhường ai. Một cuộc đấu sống còn có thể diễn ra bất kì lúc nào. Chojuro bị áp lực từ hai người tỏa ra mà nổi hết cả da gà. Ám Bộ lén lút bao vây lấy văn phòng, bọn họ sẽ ngay lập tức t·ấn c·ông nếu mọi chuyện đổ vỡ.
"Như thế này đi. Ta có thể bảo đảm sẽ không có bất kì ai, ngay cả thượng dân có thể làm phiền tới các ngươi. Nhẫn thuật ta chỉ có thể cho một, nó vừa là nhẫn thuật cấp A vừa là y thuật."
"Không có gì phức tạp. Giáp phía Tây của Thủy Quốc là một đất nước nhỏ, gọi là Sóng Quốc. Nó là một hòn đảo cô lập, không có đất liền và không có nhiều đảo nhỏ xung quanh, tất cả mọi hành động thương mại đều phải dùng đường biển." Terumi Mei đặt một cuộn giấy lên bàn. "Đây là bản đồ, cộng thêm giấy thông hành.
Mei ngả người ra ghế, cắn lấy móng tay mà suy nghĩ một lát.
"Thanh kiếm này rất đặc biệt. Ngươi tìm thấy nó ở đâu?"
"Chuyện thứ nhất mà cô ta nói rất hợp lý, có thể đồng ý. Còn về nhẫn thuật... Ngươi thử yêu cầu một nhẫn thuật thấp hơn đi. Chúng ta phải dành lấy lợi ích càng nhiều càng tốt." Giọng X thầm vang trong đầu Shu.
"Ngươi và Inori chưa từng tốt nghiệp nhẫn giáo nhưng thực lực đã vượt qua yêu cầu. Đeo hai miếng băng này lên, các ngươi sẽ chính thức là nhẫn giả của Vụ Ẩn Trấn, niềm tự hào của Thủy Quốc." Mei đặt hai cái băng lên trên bàn. "Cầm vật này lên, ngươi phải luôn đặt làng ở trên hết, gánh vác mọi trách nhiệm được giao và không được sỉ nhục danh dự mà nó đại biểu."
"Phiền phức sẽ không ít. Mục đích của chúng ta khó hoàn thành. Được rồi, ta đã hiểu nhiệm vụ. Còn thông tin liên can nào nữa không?" Shu tiếp lời.
"Shuto là một trung nhẫn trong làng, thân là Cảnh Bộ bảo đảm an ninh mà lại làm ra chuyện không bằng cầm thú, vi phạm luật pháp của làng. Đã vậy còn có người bao che hắn ta, muốn kết tội Inori. Ta, sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này!" Giọng Shu trầm xuống. Mỗi người đều có một yếu điểm. Của anh chính là Inori. May mắn em không xảy ra chuyện gì. Nếu có mệnh hệ nào, Shu cam đoan sẽ tàn sát hết ngôi làng này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thành viên của Ám Bộ làm việc rất nhanh chóng, vị trí cửa hàng kia nằm chung đảo với Vụ Ẩn nên bọn họ không cần tốn thời gian dài đi biển. Chẳng tốn bao nhiêu công sức, vị trí và danh tính của ông già bán kiếm đã được tìm ra.
Shu rất mạnh. Một tháng trước đã mạnh, nay còn mạnh thêm. Cắt đứt một quan hệ với anh là một điều ngu xuẩn. Hơn nữa, làng thật sự sai trong sự việc này. Thay vì khiến cho mọi việc tồi tệ thêm, Mei quyết định lùi một bước, chủ động đền bù. Như vậy vớt vát lấy một chút thiện cảm còn sót lại của Shu.
"Những thứ đó và thêm một nhẫn thuật cấp B." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Được. Nhưng với một điều kiện. Mà ngươi chắc cũng đang tính làm việc này. Zabuza cùng Haku đang làm một nhiệm vụ ở Sóng Quốc. Ta cần ngươi sang đó hỗ trợ họ." Mei nói.
Trên bản đồ, Thủy Quốc là một quần đảo chiếm giữ cả vùng biển phía Đông. Hỏa Quốc chiếm một lãnh thổ lớn ở giữa bản đồ, giáp phía Tây Thủy Quốc. Sóng Quốc là một hòn đảo nhỏ, còn nhỏ hơn cả đảo Yumi của Thủy Quốc, nó nằm ở phía Đông Nam, đồng thời giáp với Hỏa và Thủy Quốc.
Shu dựng lên ba ngón tay: "Thứ nhất, ta không muốn sự việc này xảy ra lần thứ hai. Thứ hai, ta muốn một nhẫn thuật cấp A. Thứ ba, ta muốn nhẫn thuật chữa trị."
Ở thế giới Ai Cập vì ai cũng tu Hồn Lực nên X nói chuyện ít hơn hẳn. Rất dễ bị người khác nghe lén. Ở thế giới nhẫn giả thì có thể bàn bạc thoải mái, chẳng ai nghe được X.
"Đổi lấy cái gì thì ngươi mới có thể bỏ qua chuyện này?" Mei nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Shu nhịp nhẹ bàn chân, lông mày nhíu lại. Anh đang nghe X phân tích tình hình.
Tên của ông ta, Sengo Muramasa.
"Vấn đề này thì không cần. Nhưng vấn đề khác thì ta lại cần Thủy Ảnh cho một lời giải thích."
Mei đánh mắt cho Chojuro. Cậu ta thở dài rời khỏi căn phòng. Thủy Ảnh thật sự không tin tưởng cậu, vấn đề gì cũng giữ kín như bưng. Chojuro cảm thấy bản thân thật vô dụng và muốn trở nên mạnh mẽ hơn, như vậy thì Mei mới có thể đặt niềm tin ở mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nội dung nhiệm vụ là gì?"
Mei kéo một cái hộc tủ dưới bàn ra và lấy hai cái băng đeo đầu. Băng được làm từ một bảng kim loại màu bạc, đính bên trên một dải vải dài. Trên bảng kim loại có khắc biểu tượng của Vụ Ẩn Trấn.
Shu cầm lấy đồ vật và mở ra xem xét, cuộn giấy là một tấm bản đồ lớn, bên trong kẹp một mảnh giấy thông hành có dấu ấn của Chúa Thủy. Với tờ giấy này, Shu có thể thoải mái điều động thuyền quân sự của Thủy Quốc mà di chuyển, không phải lo đến phí, tốc độ cũng nhanh hơn đi thuyền tư nhân rất nhiều.
Anh không có trở nên kiêu căng hay ngạo mạn, thay vào đó là một sự tự tin và hiền hòa khó hiểu, khiến cho người khác muốn nghe theo. Đối mặt với Mei cũng thong thả như thường, không hề sợ hãi. Phong thái rất giống một đế vương.
"Sóng Quốc ngăn cách chúng ta với vùng biển phía Tây Nam... Chúng ta muốn thâu tóm nó để đạt được toàn bộ quyền điều khiển đường biển." Shu lẩm bẩm. Học được rất nhiều từ Atem, hôm nay Shu chỉ cần nhìn sơ qua là có thể hiểu được tình hình quốc tế và mục đích của các nước.
Song, Shu lại không hề biết một chút tin tức nào của nó. Ông già bán kiếm kia không để lại tên, không hé thêm nửa câu nói, chỉ bắt anh phải hứa dùng thanh Dạ Hàn thật tốt. Shu thật sự rất hiếu kỳ nên quyết định nhờ Vụ Ẩn Trấn tìm hiểu.
Nhiệm vụ của Zabuza là á·m s·át một người tên Tazuna. Người này có ý định muốn xây một cây cầu thông tới Hỏa Quốc. Nếu ông ta thành công, con đường thương mại sẽ được mở rộng. Quan trọng hơn, sức ảnh hưởng của Hỏa Quốc sẽ tăng mạnh. Thông qua Sóng Quốc, quyền lực của nó sẽ mở rộng ra tới bên ngoài biển cả. Còn chưa nói đến giá trị kinh tế mà Sóng Quốc sẽ mang lại."
"Ta đã rõ. Đúng rồi, ta còn muốn nhờ làng điều tra một người. Ông ta rất có thể sẽ giúp được làng ta rất nhiều." Shu nói.
Shu đặt thanh kiếm đen của mình lên bàn, thoát khỏi lòng bàn tay anh, Ma Lực của nó tỏa ra ghê gớm khiến cho Mei giật mình cái đụi. Cô nhíu chặt lông mày, con ngươi dính chặt lên thân kiếm.
Shu cầm lấy hai miếng băng. Vải mềm và rất mịn, có phần giống như lụa nhưng dày hơn nhiều.
Shu mỉm cười không nói. Anh không nhận ra sự thay đổi gì, chỉ là chấp nhận bản thân tốt hơn thôi. Nỗi sợ phải làm vua đã kiềm hãm Shu lại rất nhiều. Nhưng thông qua vị vua của Ai Cập, Shu đã hiểu ra rất nhiều điều. Anh sẽ trở thành bất kì ai cần thiết để có thể đạt được mục đích. Người đó có thể là một kiếm sĩ được Sasaki Kojirou dạy dỗ. Hoặc một đế vương sẵn sàng lãnh đạo người dân của mình đi đến chiến thắng.
"Người nào?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.