Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 65: Nhẫn đạo

Chương 65: Nhẫn đạo


Thời gian như ngưng lại. Mây đen phổ chiếu màn đêm xuống Sóng Quốc, từng làn hơi nước lơ lửng trên cao đọng thành mưa, tầm tã rơi xuống phía dưới. Nước mưa lạnh ngạt chảy dài trên khuôn mặt của Kakashi, ánh đỏ của tia sét phản chiếu trong mắt.

Kakashi gồng hết Chakra trong cơ thể, từng tia điện xanh lơ bắn tung tóe ra xung quanh, trông như một đám rễ cây biết nhúc nhích. Thân thể lơ lửng giữa không trung, bắn về phía tia sét, tay trái cầm chặt cổ tay phải, ý chí mãnh liệt khao khát phá bứt phá giới hạn của một con người.

Thời gian như ngừng lại, Sakura nhắm chặt mí mắt, không dám quan sát. Mu bàn tay của Naruto nổi đầy gân xanh, làn da tái đi do nắm lại quá chặt.

Shu cùng Inori hờ hững mà chứng kiến quyết tâm siêu cường của Kakashi. Mỗi người đều có một cố chấp mà bản thân không bao giờ có thể buông bỏ. Đối với Kakashi, cố chấp ấy đã từng là hoàn thành nhiệm vụ bằng bất cứ giá nào. Mười ba năm trước, mục tiêu ấy đã trở thành bảo vệ đồng đội sống sót trở về.

Kakashi đã hứa với bản thân, anh sẽ không bao giờ để một ai bên cạnh mình phải c·h·ế·t. Hôm nay, lời hứa ấy đã bị phá. Sasuke lạnh lẽo nằm trên mặt đất. Sát ý của Izanagi nồng nặc, rất có thể sẽ g·i·ế·t luôn Naruto và Sakura. Kakashi đã không bảo vệ được một đứa, cho dù phải c·h·ế·t, anh sẽ đảm bảo Naruto và Sakura có thể về được nhà.

"Biến mất đi!" Kakashi khàn giọng hét lớn.

Tia sét mang một màu đỏ c·h·ế·t chóc va chạm với những tia điện nằm trong tay của Kakashi. Bọn chúng triệt tiêu năng lượng của nhau. Âm thanh xì xèo vang lên liên tục nhức nhối hết cả tai. Điện năng phân tán, len lỏi vào áo, đốt cháy nó thành tro bụi.

Trong tầm nhìn của Kakashi, tia điện đỏ lòm trèo lên từ cổ tay, thiêu rụi vải vóc ở nơi đó trước và bắt đầu lan ra. Một sức mạnh khổng lồ đẩy anh rớt về phía sau.

Ngón tay của Kakashi run rẩy, hệ thần kinh tê liệt, làn da cháy khét chuyển sang màu đen. Một dòng điện đỏ lặng lẽ chui vào bên trong xương. Trong giây phút ngắn ngủi, anh dùng Chakra bao bọc nó lại.

Ngọn sét đỏ bị Lôi Thiết đánh chệch hướng, bắn chéo về lồng ngực trái của Kakashi. Cả cơ thể của anh bị nó nhấn xuống đất, kéo dài ra một đường dài. Xi măng vỡ nát, bắn ra hai phía.

"Thầy ơi!" Sakura vội vã chạy tới, nước mắt em lưng tròng, đầu mũi đỏ hỏn.

Xung quanh Kakashi thủng ra một cái hố vài mét, khói đen phả ra không khí, kéo dài một đường lên tận mây xanh. Khi Sakura tới nơi, em phát ra một tiếng khóc than, tay che lấy miệng của bản thân, cơ thể run lẩy bẩy và khuỵu xuống nền cầu nát vụn gồ ghề. Đôi mắt của Sakura ứa nước. Ngày hôm nay em đã khóc rất nhiều lần, đau đớn tột cùng cõi lòng không thể chịu nổi. Em chỉ muốn mọi thứ ngừng lại. Khẩn cầu mọi thứ chỉ là một giấc mơ không lành. Sakura khao khát trở về sáng nay, khi thầy Kakashi còn mẩn mê đọc truyện bậy, Sasuke nhăn nhó không thèm để ý tới em.

Nhưng ước nguyện đó không thể nào hoàn thành.

Naruto chạy tới sau. Nó cứng đờ người mà nhìn thấy tình cảnh thảm thương của Kakashi. Giáp mỏng và áo trên của Sasuke bị đốt sạch không còn, cơ thể xám ngoét, ngay vùng ngực trái có một vết cháy. Cả bả vai cùng cánh tay trái biến mất không còn, phần thịt nhô ra đen nhám như than.

Naruto nhảy vào trong hố và kéo Kakashi ra. Anh vẫn còn thở. Sakura cũng nhanh chóng hồi hồn, tiến lên giúp đỡ. Hai đứa đặt Kakashi tựa vào lan can cầu.

"Thất bại sao." Kakashi yếu ớt nói, mí mắt nặng trĩu như muốn lâm vào giấc ngủ bất kì lúc nào.

Shu đứng ở xa, yên lặng mà quan sát tất cả. Dáng vẻ ấy hiện lên trong mắt Naruto có chút kiêu căng và tà ác. Đồng tử của Naruto co giật, hàm răng nghiến lại, Chakra trong cơ thể trở nên mất ổn định. Nó nhìn chằm chằm về phía Shu, sát ý hiện rõ.

Là bọn họ, tất cả đều do bọn họ. Kẻ này muốn g·i·ế·t thầy của nó. Nó sẽ không để cho bọn họ bình an rời khỏi. Nó sẽ xé nát hết thảy, vứt bỏ tất cả mọi thứ để được báo thù.

Naruto đứng phắt dậy. Kakashi nhanh như chớp bắt lấy cổ tay nó.

"Đừng làm chuyện ngu ngốc, Naruto. Em sẽ c·h·ế·t." Kakashi nói như thì thầm.

"Nhưng mà, bọn họ..." Giọng Naruto rất lớn, chất chứa phẫn nộ và căm hận.

Kakashi nhẹ lắc đầu. "Em còn chưa đủ mạnh. Cho dù dùng đến sức mạnh đó."

Naruto giật mình, đôi mắt trợn to nhìn lấy Kakashi. Đúng vậy, lý do mà nó lớn lên cô độc không ai gần bên. Con cáo chín đuôi phong ấn trong cơ thể. Sinh linh mà bất kì ai nghe nói tới cũng phải sợ hãi. Nhưng Kakashi lại nói rằng, cho dù là con quỷ ấy cũng sẽ thua.

Shu cùng Inori bước tới trước bọn họ. Dáng vẻ thần thánh trong màn sương mù mỏng manh.

"Như ta đã nói, chuyện hôm nay sẽ bỏ qua." Shu lên tiếng. Giọng anh bị biến đổi trở nên trầm hơn rất nhiều. Với mục đích giữ kín thân phận.

"Cảm ơn ngài." Kakashi vừa dứt lời thì anh ho ra một ngụm máu đen. Vết cháy giữa ngực lan ra toàn thân giống như rễ cây, làn da dần mất đi sắc thái vốn có, trở nên xám ngoét.

"Chuyện quái gì..." Naruto thốt lên.

Sakura sững sờ quan sát thay đổi của Kakashi.

"Sức mạnh của Lôi Phạt. Tiêu diệt hết thảy sự sống. Chỉ cần bị đánh trúng, không thể nào sống được. Ta không cắt được lưỡi sét." Kakashi giải thích.

"Ngươi đã rất giỏi, là một trong những nhẫn giả mạnh nhất mà ta gặp." Shu lên tiếng.

Ban nãy Shu thật sự rất tức giận, anh ra tay không hết sức nhưng sát ý vẫn còn đó. Tìm kiếm Haku bao lâu nay, vượt qua các thế giới để trở về với em, vậy mà lại bị bọn chúng g·i·ế·t c·h·ế·t.

Nếu là Shu của ngày trước, có lẽ anh đã tha thứ cho bọn họ. Nhưng Shu không còn là con người nhân từ thuở ấy.

Anh đã hiểu sinh tồn chính là cuộc chiến bất tận. Anh đã hiểu trên đời không có đúng sai, chỉ có mục đích khác nhau. Anh sẽ làm tất cả mọi thứ để có thể bảo vệ người bên cạnh, để chiến thắng cái vận mệnh khó lường mà Atem đã cảnh báo.

Kakashi bật cười và nói: "Được ngài khen ngợi, ta thật sự rất vui mừng."

Anh quay đầu nhìn về cái xác lạnh lẽo của Sasuke.

"Izanagi, ngài có thể cứu cậu bé ấy được không?"

Giọng X bỗng vang lên: "Chúng ta có thể dùng phương pháp của ta cho đứa bé ấy thử. Nhưng bọn họ là Hỏa Quốc, chúng ta là Thủy Quốc. Giúp hay không phải xem ngươi."

Shu lên tiếng: "Ta có thể nhưng tại sao ta phải làm?"

Kakashi mỉm cười đau đớn: "Đúng vậy. Quy định của ngài ta vẫn luôn nhớ. Một mạng đổi một mạng. Ta đã không còn mạng để đổi nữa."

Mười ba năm trước, Obito đánh đổi bản thân để cho Rin được sống lại. Cậu đã bắt anh phải tiếp tục giữ lấy lời hứa mà bảo vệ lấy cô ấy. Kakashi chưa bao giờ ngơi nghỉ trọng trách này. Nhưng mà hiện tại, anh phải thất hứa rồi. Trái tim đập dữ dội như trống đánh, ra hiệu cho thời gian còn lại của Kakashi không nhiều.

"Hà... Ngày hôm nay phá vỡ nhiều lời thề quá. Có lẽ đây chính là sự trừng phạt của ông trời xuống cho ta." Kakashi lẩm bẩm.

Ban đầu, Kakashi đã nghĩ bản thân có thể đỡ được Lôi Phạt của Izanagi, từ đó dùng tính mạng bản thân để đổi lấy Sasuke. Anh sống nhiều rồi, bàn tay nhuốm máu. Sasuke còn trẻ, cậu còn cơ hội để trở thành một người tốt. Nhưng Kakashi quá đề cao bản thân, dù là Lôi Phạt yếu đi, anh cũng đỡ không được.

Kakashi khó khăn ngẩng đầu lên nhìn lấy Shu. Anh nói: "Izanagi. Ngài có thể cho ta một chút thời gian được không?"

Shu gật đầu. Anh cùng Inori biến mất tại chỗ. Kakashi lấy một thanh kunai ra từ trong túi và ngậm chặt vào miệng. Naruto và Sasuke có chút không hiểu, bọn nó chưa kịp hỏi thì máu tưới bắn ra, vẩy lên mặt của cả hai.

"Thầy!" Hai đứa hốt hoảng thốt lên. Cánh tay phải màu đen của Kakashi rớt xuống.

"Naruto! Sakura!" Kakashi nghiêm giọng. "Hai đứa nghe cho kỹ đây."

"Thầy nói đi." Sakura buồn bã lên tiếng. Naruto im lặng không một câu nói.

"Thế giới của nhẫn giả là thế giới của hi sinh và biệt ly. Bất kì lúc nào đồng đội bên cạnh cũng có thể c·h·ế·t đi trong nhiệm vụ. Hiện nay gặp phải tình cảnh này có hơi sớm nhưng cứ xem như là bài học trước tuổi."

Sakura nghe ra Kakashi đây là đang nói những lời trăn trối của mình. Em nắm chặt lấy cánh tay thầy, hai tay run rẩy và sợ hãi. Sasuke đã c·h·ế·t luôn rồi, chẳng lẽ thầy cũng sẽ theo cậu ấy.

Naruto không rơi một giọt nước mắt, khuôn mặt nghiêm trang, có chút hơi đáng sợ. Nó biết bản thân không thể làm gì cả. Nó tức giận vì sự vô dụng của mình. Nhưng nó chắc chắn sẽ báo thù.

"Naruto. Trò hành động rất thiếu suy nghĩ. Vì bản thân may mắn nên mới còn sống tới bây giờ. Nếu không thay đổi, chắc chắn sẽ phải c·h·ế·t.

Thông minh là do tích lũy mà thành. Khôn ngoan là nhìn nhiều, nghe nhiều, suy luận nhiều. Kiên nhẫn là tất cả mọi lúc đều không được hốt hoảng, dùng cái đầu lạnh mà hành động."

"Vâng, thưa thầy. Em nhớ kỹ." Naruto nói.

"Sakura. Trò rất thông minh. Nhưng đáng tiếc rằng trò không hề sử dụng chúng vào cái quan trọng. Nhớ rõ luật lệ, quy định thì được tích sự gì khi chiến lực không thể giúp đỡ được ai. Trò phải nâng cao tác dụng của mình. Với trí thông minh của trò thì rất hợp với nhẫn y. Trên chiến trường sẽ có tác dụng rất lớn.

Trò cũng phải dừng ngay những suy nghĩ viển vông của con gái đi. Tình yêu, sắc đẹp, mặt mũi. Chúng ta là nhẫn giả, là những kẻ bước đi trên biên giới sinh tử hằng ngày. Nếu trò không thể trở thành một tên vô tình thì nên bỏ nghề này đi."

"Vâng, thưa thầy. Em nhớ kỹ." Sakura nghẹn ngào nói thành lời. Kakashi có thái độ rất khắt khe nhưng em biết là thầy muốn tốt cho em.

"Hai đứa sau khi trở về, tìm một người tên là Rin Nohara giúp thầy. Đưa cho cô ấy bàn tay này. Thầy đã phong ấn một tia sét của Lôi Phạt bên trong. Nó chính là hi vọng duy nhất để có thể đánh bại Izanagi."

"Em rõ, thầy Kakashi." Khác với Sakura bù lu bù loa, Naruto bình tĩnh đến bất ngờ. Ban nãy nó còn rất nông nổi, hiện tại trên khuôn mặt lạnh lẽo như đã c·h·ế·t đi, cảm xúc chai sạn hết cả. Naruto cầm lấy bàn tay bị cắt của Kakashi, cẩn thận gói nó lại và cất vào người.

Kakashi trút hết được tâm sự của bản thân, hơi thở của anh bắt đầu nhạt đi, ý chí không còn cầm cự được nữa.

"Gửi lời cho Rin... Thầy xin lỗi."

Kakashi gục đầu xuống.

Chương 65: Nhẫn đạo