Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 66: Thay lòng

Chương 66: Thay lòng


Inori bỗng xuất hiện bên cạnh Naruto và Sakura. Hai đứa giật hết cả mình, cơ thể muốn làm ra phản ứng. Đáng tiếc, bọn nó quá chậm trong nhận thức của em. Inori xoay người tung hai cú đá, đạp bay bọn nó ra tới vài mét.

Từ khi Shu trở về, thể thuật của Inori phải nói là dùng tốc độ t·ên l·ửa mà trưởng thành. Inori đồng thời sử dụng phương pháp luyện thể do X đề ra. Nhưng vì cơ thể của em đặc biệt chuộng thể thuật, tốc độ tăng trưởng nhanh gấp mấy lần Shu. Hiện tại sức mạnh và tốc độ đã là cấp độ thượng nhẫn, có thể thử nghiệm biến hình bất kì lúc nào.

Sakura b·ất t·ỉnh ngay lập tức. Naruto thì ôm bụng, người cong như con tôm, đôi mắt nặng trĩu, tầm nhìn mờ đi. Nó nhìn chằm chằm bóng dáng của Shu và Inori, khắc ghi thật kỹ dáng vẻ của hai người trong ký ức. Naruto gằn ra một câu: "Ta sẽ tìm các ngươi."

Dứt lời thì nó rơi vào hôn mê.

Một bóng người to lớn bước ra từ cơ thể của Shu. Artorigus một lần nữa được triệu hồi, Shu ra lệnh cho y đem Tazuna, Naruto và Sakura rời đi xa. Shu thì ở lại, dùng Chakra đóng băng cơ thể của Zabuza và Haku, tạm thời bảo tồn lại bọn họ. Một lát trôi qua, Artorigus trở về.

"Ta đã đưa bọn họ tới nơi an toàn. Có một đám người đang tiến đến đây. Khoảng vài phút nữa sẽ có mặt." Artorigus lên tiếng. Cơ thể của y cao lớn, đầu của Shu chỉ vừa tới eo Artorigus.

Nếu Shu nhớ không lầm, lúc trước Artorigus không có cao đến như vậy. Anh đã đọc qua một số miêu tả về hiện tượng này trong thần viện. Nếu linh hồn của ma pháp sư lớn mạnh lên, bản linh sẽ có biến hóa. Shu không rõ tại sao linh hồn mình lại thay đổi, Artorigus mạnh lên là tốt rồi.

"Trở về đi, Artorigus." Shu vung tay, cơ thể của Đế Vương Thánh Kỵ Sĩ tan biến như bụi, dung nhập vào trong ngực của anh.

Trên trán của Shu hiện ra ký hiệu máy móc, X dưới dạng một viên ngọc đỏ trồi ra khỏi làn da, bay lơ lửng trong không khí.

"Kế hoạch tiếp theo là gì, Shu?" X nói. Cả anh cùng Inori cùng nhìn về phía chàng trai mang mũ vàng.

"Ngươi hấp thụ hai tên nhẫn giả của Diệp Ẩn đi. Inori, em hãy mang hai người Haku và Zabuza tới chỗ an toàn. Anh sẽ phá hủy cây cầu này." Shu rất nhanh làm ra quyết định.

"Gặp em tại phía Bắc nhé!" Inori nắm lấy tay Shu, định nhào tới thơm má một cái. Nhưng em bỗng nhớ là mình đeo mặt nạ, đành bực bội mà nâng hai khối băng chạy đi.

X tuôn ra hai dải sáng vàng và bao bọc lại cơ thể của Sasuke và Kakashi. Khác với ngày trước thiếu thốn năng lượng, quá trình lần này diễn ra rất nhanh. Chưa đầy một phút thì cơ thể hai người bọn họ đã phân giải hoàn toàn.

"Phân tích DNA hoàn thành. Kết quả phân tích bao gồm: Lôi Độn, Hỏa Độn, Tả Luân Nhãn." X bay vào trong cơ thể của Shu, âm thanh máy móc vang lên.

"Cái cuối cùng là gì?" Shu chau mày nói.

"Một biến thể mắt rất đặc biệt. Cả tên kia và thằng nhóc đều có. Đôi mắt của bọn chúng có phản ứng với cả Chakra và Ma Lực, tầng số quan sát hơn cao người thường. Muốn tìm hiểu thêm thì chúng ta cần tiến hành cấy ghép. Cấp phép luôn?"

Shu lắc đầu. "Sắp có người tới. Chúng ta phá hủy cây cầu này và rời đi ngay. Tránh phiền phức."

Shu kết ấn. Vì để người khác không phát hiện ra bản thân, Shu đã giấu thanh Dạ Hàn đi. Nếu người khác thấy anh với nó, điều tra một chút là có thể truy ngược về Vụ Ẩn. Cây cầu này được xây dựng rất chắc chắn, Shu không có hồn thuật hay nhẫn thuật thích hợp, chắc chắn sẽ tốn một chút công sức.

"Khoan đã. Sử dụng sức mạnh của Fefnir đi. Có hiểu quả p·há h·oại tốt hơn nhiều."

"Ngươi không nói, ta cũng quên mất. Rock on!"

Ký hiệu trên trán của Shu lần nữa xuất hiện. Một dải sáng vàng bao bọc lấy cơ thể. Shu biến đổi hình dạng, mặt nạ vàng cùng trang phục biến mất, thay vào đó là một bộ giáp có màu cam chủ đạo. Trên đầu mũ bảo hiểm có hai cặp sừng lớn màu vàng, hai tay cầm lấy hai khẩu đại bác hình chữ nhật to lớn.

"Ground Breaker!" Shu tập trung năng lượng vào tay, khẩu đại bác sáng lên rực rỡ. Anh đấm họng đại bác xuống nền xi măng. Từng vết nứt lớn tỏa ra như hoa, nhanh chóng kéo dài hết cả cây cầu. Các khe nứt toát ra từng làn hơi nóng và ánh sáng vàng cam hủy diệt.

Shu dùng Thuấn Thân Thuật biến mất tại chỗ. Ngay lập tức lửa trào lên, nuốt trọn cả cây cầu. Bê tông cốt thép bể nát ra thành hằng hà sa số mảnh vụn. Chúng rơi lõm bõm xuống mặt nước phía dưới.

Ngay lúc này, Inari cùng những người dân của Sóng Quốc chạy đến. Bọn họ ngơ ngác mà nhìn công sức của Tazuna, ước mơ của người dân đất nước này, theo nghĩa đen, đổ sông đổ biển. Khóe mắt của Inari tràn nước. Vì Naruto mà nó thay đổi, không còn là thằng nhóc ỉ ôi và trầm cảm. Inari đã quyết định là sẽ dùng hết sức lực của mình mà chiến đấu, không bàng quan và trốn tránh. Nó tin tưởng cố gắng của bản thân sẽ có thể ngăn cản được bất hạnh.

Nhưng hiện thực tàn khốc đã đánh thẳng vào mặt. Bi kịch một lần nữa tái diễn. Inzari ôm lấy đuôi váy của mẹ mình, cơ thể vô lực muốn ngã xuống. Tsunami lo lắng mà đỡ lấy nó.

Naruto cùng Sakura nằm ở hướng khác không xa, lúc này bọn nó cũng tỉnh dậy. Cả hai sững sờ mà nhìn về cây cầu nhuộm lửa, bầu không khí nóng rát phả vào làn da.

Đôi mắt của Sakura đờ đẫn, tâm hồn giống như đ·ã c·hết đi. Naruto thì bĩnh tĩnh đến lạ thường. Đôi mắt kiên định, biểu cảm lạnh lùng và kèm thêm một chút đáng sợ. Dáng vẻ mà nó trước nay chưa từng sở hữu.

Naruto đứng lên, giọng đặc biệt nhẹ nhàng: "Đứng lên đi, Sakura. Chúng ta về làng."

"Về làng? Chúng ta biết nói sao với mọi người bây giờ?! Sasuke đ·ã c·hết, thầy cũng bị người ta g·iết. Ta... Ta không muốn làm nhẫn giả nữa!"

Naruto bước tới và tát thật mạnh vào Sakura. Em bất ngờ hết sức, đôi mắt trợn to, tay run rẩy mà sờ lấy mặt, làn da đau rát.

"Sao cậu..."

"Nhẫn đạo tàn khốc. Chẳng lẽ không ai nói với ngươi?" Naruto gào lên.

"Naruto, cậu đừng làm mình sợ."

"Ngưng thút thít và đứng lên đi. Ngươi đã lựa chọn trở thành nhẫn giả thì phải có dáng vẻ của một nhẫn giả. Sasuke và Kakashi đã hi sinh tính mạng của mình để cho ta và ngươi được sống sót. Nếu ngươi trân trọng họ, thì đứng lên đi!"

Sakura bặm môi, em chậm chạp đứng dậy, hai đôi chân vì còn sợ hãi mà run lẩy bẩy. Naruto có thể nhìn thấy rõ đũng quần của Sakura sẫm màu, nhưng hắn chẳng nói gì.

Naruto quay lưng về Sakura, ánh mắt nhìn về ngọn lửa hừng hực. "Nhẫn đạo của ta là không bao giờ quay đầu. Ta đã nói sẽ trở thành Hỏa Ảnh thì sẽ làm được."

Đôi mắt của Sakura long lanh ngắm nhìn Naruto. Em cảm thấy rằng hắn đã thay đổi, không còn hấp tấp, thiếu suy nghĩ nữa. Mà có một sự bình đạm và tự tin to lớn. Bóng lưng Naruto không thay đổi nhưng trong mắt Sakura đã trở nên cao lớn và vững vàng đến mức xa lạ.

"Nhưng ta sẽ không dừng lại ở đó. Ta sẽ mạnh lên để báo thù. Ta sẽ là kẻ mạnh nhất trong Ngũ Đại Quốc. Ta sẽ không bao giờ phải uất ức chứng kiến người bên cạnh ta c·hết một lần nào nữa.

Diệp Ẩn sợ hãi ta vì ta mang trong mình sức mạnh của vĩ thú sao?"

Naruto bỗng phá lên cười, giọng cười điên dại khiến Sakura nổi hết cả da gà.

"Ta sẽ là con thú mà bất kì ai nghe đến cũng kh·iếp sợ."

Ý chí trở nên cứng rắn nhưng tâm hồn cũng mất đi sự lương thiện. Sakura cảm thấy có chút sợ sệt khi nhìn về Naruto. Hắn trở nên rất giống Sasuke, vì hận thù mà sống, lấy sức mạnh làm mục tiêu. Nhưng khác biệt, Sasuke vẫn còn giữ lại một chút nhân tính, Sakura thì chỉ có thể thấy được một đám mây đen xung quanh Naruto.

"Ngươi!" Naruto quay đầu, chỉ tay về phía Sakura. Khuôn mặt không chút cảm xúc như một nhẫn giả thực thụ. "Ngươi sẽ làm gì?"

"Ý cậu... là sao?" Sakura lắp bắp nói.

"Ngươi có muốn báo thù cho bọn họ hay không?"

"Tất nhiên là có!"

Naruto hùng hổ bước tới.

"Cậu định làm cái gì?" Sakura sợ hãi lùi ra sau, em chẳng biết phải làm gì và cũng không dám làm.

Naruto thô bạo dùng bàn tay còn sót lại và nắm lấy mái tóc dài của Sakura.

"Trở thành nhẫn giả là trở thành một công cụ. Như Haku đã nói, mâu thuẫn và chém g·iết luôn tồn tại. Ta với ngươi chỉ có hai lựa chọn, một là làm kẻ đi săn, hai là làm mồi bị săn. Muốn trở thành nhẫn giả giỏi, phải có quyết tâm làm tất cả mọi thứ. Mái tóc dài này của ngươi chỉ là gánh nặng trong chiến đấu."

"Đau! Cậu dùng sức mạnh quá. Khoan đã, Naruto..." Sakura vùng vẫy, tay đấm lên ngực của Naruto nhưng sức hắn quá mạnh, em không hề lay động được cơ thể của thằng nhóc kia.

Naruto siết chặt tay hơn, biểu cảm không hề có một chút dao động.

"Đừng mà, Naruto..." Sakura yếu ớt nói. Em để mái tóc này là vì Sasuke rất thích tóc dài. Hiện tại cậu ấy đ·ã c·hết rồi, ngay cả xác có thể cũng đã tan thành tro bụi bên trong mồi lửa kia. Em không có đồ vật gì để tưởng nhớ về Sasuke cả, chỉ có mái tóc đã từng nuôi vì cậu ấy này.

"Muốn báo thù, chỉ nhiêu đây là còn nhẹ lắm. Chúng ta phải có sức mạnh để thắng cả cơn thịnh nộ của trời. Ngươi không muốn báo ân cứu mạng cho Kakashi sao?" Naruto lẩm bẩm, ánh mắt hai người chăm chú nhìn nhau.

Sakura cắn môi, em rút ra một con dao kunai và tàn nhẫn chém một nhát. Mái tóc màu hồng bị cắt làm hai, sợi tóc tung tóe ra không khí. Em thoát khỏi khống chế của Naruto, cơ thể vô lực quỳ xuống đất, tâm thần không tin được mà nắm lấy những sợi hồng lả tả rơi trên đất. Hiện tại em đã không còn cái gì thuộc về thời xưa cũ. Tinh thần biến chất, dáng vẻ cũng đã thay đổi.

"Đứng lên đi." Naruto lạnh lẽo nhìn Sakura, trong đầu suy tính xem em có là một đồng minh đáng giá cho bản thân hay không.

Hắn đã chứng kiến sức mạnh ghê gớm của gã thần bí tên là Izanagi kia. Để có thể đánh bại gã, Naruto cần những người kiên cường. Nếu Sakura vẫn giữ tấm lòng mềm yếu của một đứa con gái này thì em không xứng đáng cho Naruto phí thời gian.

Sakura siết chặt nắm đấm, giấu giếm đi sự yếu đuối trong mắt. Em chậm chạp đứng dậy và hít sâu một hơi, biểu cảm trên mặt dần dần phai nhạt. Đúng vậy, trước khi c·hết thầy đã nói, Sakura là một đứa thích suy nghĩ viển vông, không nhận thức được sự nghiêm trọng của nhẫn đạo. Em sẽ nghe lời thầy và thay đổi, trở thành một nhẫn giả thực thụ và mạnh mẽ. Chỉ có như thế, Sakura mới có thể tự tay đoạt đi tánh mạng của kẻ đã hại thầy.

"Vì báo thù!" Sakura vươn ra quả đấm.

"Vì báo thù!" Naruto nắm lại tay trái, cụng tới.

Chương 66: Thay lòng