Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Cực Tội Vương
Unknown
Chương 69: Thuyền cập bến
Zabuza giật mình, hắn đẩy Haku ra khỏi lồng ngực để có thể xem xét em rõ hơn. Haku với cặp mắt trong veo, lo lắng mà quan sát Zabuza.
"Anh không sao chứ? Có phải là bị ốm không?" Haku dịu dàng đặt tay lên trán Zabuza. Hắn tỏ ra thân thiết vượt mức bình thường khiến em có chút kì quái. "Hay là bị trúng ảo thuật, mở to mắt ra để em xem."
Haku nhìn chằm chằm vào con ngươi của Zabuza, khóe mắt của hắn. Zabuza một lần nữa ôm chặt lấy Haku, nhiệt lượng của em sưởi ấm cơ thể hắn. Haku thì giật hết cả mình, không thể lý giải được hành dộng của Zabuza, nhưng em không hề có chút chống cự, yên lặng mà hưởng thụ giây phút hành phúc ngắn ngủi. Đợi tới khi Zabuza khỏe lại rồi, em biết đi đâu kiếm một cơ hội như này.
Haku vòng tay qua eo Zabuza, đáp lại cái ôm của anh.
Shu thở ra một hơi, gánh nặng trong lòng được trút đi. Anh thành công rồi, đúng hơn là nỗ lực của tất cả mọi người đã thành công. Nếu không có X và Inori, anh khó mà đi được đến bước này.
Zabuza cảm nhận cơ thể mềm mại trong lòng, lông mày nhíu lại. Haku có chút khác với những gì hắn nhớ. Làn da em mềm hơn, giống như con gái. Lúc trước Haku cũng giống con gái, nhưng chạm vào da thịt là dễ dàng nhận ra sự bền chắc của đàn ông. Không chỉ thế, Zabuza còn cảm thấy hai vật mềm mại áp lên ngực của mình. Hắn hiếu kỳ đẩy Haku ra, tay không chút cố kỵ mà kiểm tra. Thật sự có độ nhấp nhô, không phải bằng phẳng.
"Zabuza, anh làm gì vậy?" Haku đỏ hết hai má. Em mới tỉnh giấc nên còn chưa phát hiện ra điều khác thường, ý chí có chút mông lung.
Zabuza không hề trả lời, thay vào đó hắn kéo cổ áo của Haku xuống, để lộ cái cổ thon gọn có đeo một cái vòng vải. Em biết Zabuza rất thích bản thân cải trang thành phụ nữ, thông thường đều sẽ đeo chiếc vòng này để giấu đi cục yết hầu lồi ra bên ngoài, bộ phận đặc trưng dễ nhận ra nhất của đàn ông.
Zabuza giật đứt vòng cổ, bên trong là chiếc cổ trơn láng từ trên xuống dưới, không hề có yết hầu.
"Mất rồi..." Zabuza sững sờ.
Haku vẫn còn rất mơ hồ, khuôn mặt xấu hổ, tay che lấy ngực nhưng động tác làm cho có, hoàn toàn không có ý định ngăn cản Zabuza. Em chạm vào cơ thể mình và nhận thấy hai bộ phận lạ hoắc không có ở đó. Phát hiện này khiến tất cả ký ức ùa về, sự tỉnh táo quay lại.
"Khoan đã! Tại sao?" Haku giật mình thốt lên.
"Hai người hàn huyên xong rồi chứ?" Shu lúc này tiến tới và nói.
Haku bất ngờ ngẩng đầu lên, giọng nói quen thuộc quanh quẩn bên tai. Là âm thanh mà rất lâu trước đó em vẫn luôn mong chờ.
"Shu!" Haku rạng rỡ hẳn lên, sự vui sướng hiện rõ.
Zabuza tự giác mà đứng sang bên, để cho hai anh em đoàn tụ. Haku vui mừng mà nhào tới ôm lấy Shu, em cao chỉ tới vai anh, đầu tựa vào lồng ngực săn chắc. Nước mắt tràn ra.
Haku đã từ bỏ hi vọng rằng Shu còn sống. Em cho rằng anh đã bị người hại c·hết từ lâu. Rất nhiều đêm em đều gặp ác mộng, mơ về quá khứ. Bi kịch gia đình đã xảy ra và cảnh tượng cuối cùng của Shu, bóng lưng lẻ loi quay về phía em, chống đỡ lại kẻ truy đuổi.
"Anh xin lỗi, Haku." Shu xoa đầu của Haku, giống như ngày đó anh thường làm. "Anh đã tới trễ."
Haku nhẹ lắc đầu và nói: "Không. Em không trách anh. Chắc chắn anh có lý do."
Shu thở dài, không nói gì nữa. Anh thật sự bị kẹt ở một nơi khác, nhưng mà lòng vẫn không kiềm được mà hối hận. Sáu năm là một khoảng thời gian không ngắn, những thăng trầm mà Haku đã phải chịu, nỗi khổ vật chất và tinh thần chắc chắn là không thể tưởng tượng.
"Shu, em nhớ mình đ·ã c·hết rồi. Đây là địa ngục sao?" Haku lẩm bẩm.
Điều cuối cùng mà Haku nhớ là dáng vẻ như con thú của Naruto lao đến, nắm đấm bắn v·út đi trong không khí, tốc độ nhanh hơn mọi loại phi tiêu. Em còn nhớ rất rõ nỗi đau b·ị đ·âm xuyên khi ấy, hơi ấm của sự sống dần rời đi cơ thể.
"Đừng có khờ, Haku. Nơi này là nhân gian, chúng ta đều còn sống." Shu bật cười.
"Là Shu đã cứu em trở về, Haku." Zabuza bỗng lên tiếng.
Haku quay đầu nhìn về phía anh. Tất cả những chuyện vừa xảy ra bỗng hiện lên trong trí óc. Zabuza ôm lấy em, còn sờ mó lung tung. Hai má của Haku như một con tắc kè, đỏ lên nhanh chóng. Em vội vàng chạy ra sau người của Shu mà trốn.
Zabuza cũng không biết phản ứng làm sao, trước giờ hắn chưa bao giờ gặp chuyện kì quái như này mà cũng không có kinh nghiệm về tình cảm.
"Shu... Em rốt cuộc bị làm sao?" Haku trốn sau lưng Shu, tránh đi ánh nhìn của mọi người mà lén lút kiểm tra cơ thể. Em trở nên lồi lõm hơn rất nhiều, đường cong cơ thể lộ lõ. Không chỉ thế, cái nên có cũng không còn nữa.
Shu chảy mồ hôi hột, gãi đầu và khó khăn nói ra: "Lúc cứu em, anh đã dùng Băng Độn để kích thích sức sống. Băng Độn có xu hướng nữ tính. Dẫn đến tác dụng phụ là như thế."
Haku không có vẻ gì là buồn bực, chỉ có ngạc nhiên hiện lên khuôn mặt, thậm chí là một chút vui vẻ. Xưa nay em đều rất mâu thuẫn với bản thân. Haku rõ ràng là con trai nhưng lại có khuôn mặt của con gái. Thân thể mảnh mai kỳ lạ, tay chân nhỏ nhắn chẳng hề giống đàn ông.
Sự thật thì Haku không quan tâm lắm đến chuyện này, dù em như thế nào thì cũng không quan trọng. Nhưng Zabuza thích em giả con gái hơn. Nếu như em trở thành một người phụ nữ thật sự thì không có gì tốt hơn.
"Shu, anh có thể để cho em nói chuyện riêng với Zabuza một lát?" Haku nói.
"Không thành vấn đề. Bọn anh sẽ chờ ở ngoài động." Shu cùng Inori rời đi. Haku nhìn theo bóng lưng Inori, có chút tò mò thân phận của cô gái này nhưng hiện tại không phải là thời gian để hỏi.
Hang động rộng rãi, hiện tại chỉ còn một mình Zabuza và Haku.
Haku cắn môi, không biết phải mở lời như thế nào. Zabuza thì không dám nhìn thẳng em. Hắn nhớ lại nhiều hành động trong quá khứ, lúc ấy cả hai cùng giới nên không có gì ngại ngùng. Hiện tại tình cảm bộc bạch ra hết, Haku còn biến thành con gái, nghĩ lại thôi đã thấy rất vi diệu. Zabuza đặc biệt nhớ nhiệm vụ mà hắn cùng Haku đi Thang Quốc, bọn họ tắm chung suối nước nóng một lần, hiện tại ngẫm lại cả người đều cảm thấy khô khan.
"Anh..." Haku nắm lấy tay của Zabuza.
Đôi mắt lạnh lẽo của Zabuza mềm lại, yêu chiều mà ngắm nhìn một Haku sinh động và tươi tắn. Cứ như khi em sống lại, tất cả những vết mực đen do hắn vấy bẩn đã không còn, chỉ còn một tâm hồn trong sáng.
"Nói đi, Haku."
"Những gì anh nói vừa rồi là thật sao?"
"Anh nói thật."
"Em thuộc về anh?"
"Đúng vậy, Haku thuộc về anh." Zabuza xoa đầu Haku, đôi tay từ trên đi xuống làn tóc và rồi dừng lại bên má. "Anh xin lỗi, Haku. Vì tất cả."
Haku lắc đầu và nói: "Không. Là em mong muốn."
Zabuza bật cười. Cảm giác ấm áp thì ra là thế này. Bình yên và an toàn. Một thứ xa lạ mà Zabuza chưa từng trải qua. Hắn cảm giác bản thân có thể làm quen được với nó.
Zabuza chủ động kéo Haku vào lòng, lại một lần nữa ôm chặt em. Ôm bù cho những tháng ngày không chịu ôm.
"Haku, nỗi lòng của anh là..." Zabuza quyết đoán và kiên định. Hôm nay vậy mà không tìm được đúng câu chữ để diễn giải lòng mình. "Em đối với anh giống như là..."
Haku đặt ngón tay lên môi của Zabuza. "Suỵt. Anh không rành những thứ này, không cần cố. Em biết là được rồi."
Zabuza nở nụ cười. Đúng vậy, khác với những người còn lại. Haku rất hiểu hắn, trước khi hắn nói gì, em đều có thể đoán ra hết. Ngay cả hiện tại. Hắn không ấp úng nữa mà dùng hành động thay lời nói.
Leviathan bản thân vô hình nên hai người không hề phát hiện. Cô chứng kiến tất cả, tay thì che lấy mặt, nhưng đôi mắt thì không kiêng kỵ gì mà lén lút nhìn qua khe hở.
"Chậc. Chậc. Giới trẻ ngày nay bạo thật mà." Leviathan bay ra khỏi hang động, khuôn mặt nóng ran.
Chỉ vài phút sau thì Zabuza cùng Haku đi ra, hai bọn họ tay trong tay, trông có vẻ rất hạnh phúc. Cuộc tình này cũng quá quanh co khúc khuỷu, đôi tình nhân phải c·hết đi sống lại mới chịu thừa nhận cảm xúc bản thân.
"Ổn chứ?" Shu cười có chút đê tiện, anh đã từng ở vào vị trí của Haku nên quá hiểu rõ mọi chuyện mà em trải qua.
Haku thè lưỡi, có chút cảm giác như b·ị b·ắt quả tang. "Ổn..."
"Bọn anh tới đây là để trợ giúp cho hai người. Hiện tại cây cầu đã bị hủy, chúng ta có thể khải hoàn trở về." Shu nói.
"Tazuna c·hết rồi sao?" Zabuza lên tiếng.
"Chưa. Nhưng đã không còn quan trọng nữa. Kinh tế Sóng Quốc suy thoái, Gato đã bị ta g·iết, đường biển thông thoáng trở lại. Bọn họ sẽ không đủ nguồn lựa mà xây lại cây cầu. Cách duy nhất chỉ có thể nương nhờ Thủy Quốc." Shu trả lời.
"Ra là thế. Như vậy nhiệm vụ lần này thành công hoàn mỹ." Zabuza thở ra một hơi dài. Không chỉ hoàn thành trọng trách được giao, Haku cũng an toàn. Anh và em cũng bày tỏ tấm lòng cho nhau. Có thể nói là mọi chuyện kết thúc tốt đẹp.
Zabuza dịu dàng nhìn về bóng hình nhỏ bé bên cạnh. Trong đầu suy ngẫm một lựa chọn. Haku là một nhẫn giả mạnh mẽ, nhưng tấm lòng em quá lương thiện. Lúc trước hắn đã đẩy em vào con đường tăm tối. Hiện tại có một cơ hội thứ hai, Zabuza sẽ không làm như thế nữa. Anh muốn Haku được sống đúng với bản thân và vui vẻ.
"Haku, em hãy về Thủy Quốc với Shu." Zabuza lên tiếng. "Đừng theo anh nữa. Công việc của anh không thích hợp với em."
Haku đang mỉm cười rất tươi, nghe thấy Zabuza liền ngay lập tức xụ mặt. Em lo lắng nhìn qua Zabuza: "Anh đuổi em đi sao? Em hứa sẽ là một công cụ thật tốt."
Đôi mắt trong veo đập vào mắt của Zabuza khiến hắn hít thở có chút không đều. Vũ khí c·hết người chính là đây, không cần kết ấn mà tim suýt chút đã ngừng đập.
"Không phải. Em rất lương thiện, không nên đi theo lối mòn anh bước mà cưỡng ép bản thân. Anh muốn em hạnh phúc, tìm được nhẫn đạo thích hợp với bản thân." Zabuza chân thành nói.
"Nhưng mà chúng ta sẽ không gặp nhau." Haku buồn bã nói.
"Anh sẽ thường xuyên trở về thăm em. Chỉ là không thể đường hoàng gặp nhau mà thôi. Em cũng biết rồi đấy, đối với thế giới bên ngoài, anh vẫn là Bạt Nhẫn bị truy nã."
Haku siết chặt lấy bàn tay của Zabuza, không muốn buông bỏ. Vừa mới thú nhận tình cảm không bao lâu mà đã lìa xa, em thật sự chưa kịp chuẩn bị tâm lý. Hiện tại Haku chỉ muốn ở bên Zabuza thật lâu, thật nhiều.
"Không cần phải lâm ly bi đát như thế. Anh có cách giải quyết." Shu lên tiếng.
Khuôn mặt của Haku sáng hẳn lên, giọng em phấn khích nói: "Thật sao?"
Shu bật cười. Người ta có câu con gái lớn không thể giữ thật là đúng. Hiện tại Haku có người yêu rồi, chẳng còn nhớ gì tới người anh họ giả tạo này nữa.