Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 98: Ouma Shu vs Kankuro

Chương 98: Ouma Shu vs Kankuro


Trận đấu thứ hai rất ngắn, hai bên không có hề động đến nhau, một chút v·ết t·hương cũng không tạo thành. Và nó cứ như vậy mà kết thúc.

Shino không hề có một biểu cảm gì, lặng lẽ mà đi lên.

"Thằng bé vẫn lạnh lùng như vậy." Kurenai, đội trưởng của đội Shino nghĩ thầm.

Ino thì thất vọng ra mặt, lê bước trở về khán đài. Sakura tiến tới trước mặt nó, và nắm lấy đôi tay.

"Đừng buồn mà. Còn có năm sau." Em nói.

"Mình biết. Chỉ là thật sự thua quá thảm." Ino nói. "Hiện tại thì mình đã trở thành một đứa yếu đuối rồi."

Sakura kéo lấy cổ Ino, giọng đùa giỡn: "Đừng lo, có chị đây. Chị sẽ huấn luyện cho, đảm bảo cho bé mạnh lên nha."

Lông mày của Ino giật ngược, trốn thoát khỏi vòng tay của Sakura. Nó hùng hổ nói: "Này, cô đừng tưởng thắng một trận đấu loại là ngon nhé. Sau này chắc chắn ta sẽ đánh bại cô."

"Được. Chúng ta cùng cố gắng để trở nên mạnh mẽ." Sakura duỗi ngón út ra. "Hứa nhé?"

Ino sửng sốt. Biểu cảm nhanh chóng trở về sự tươi sáng ban đầu, môi nở nụ cười và móc ngoéo với Sakura. "Được."

Shikamaru quan sát hai nhỏ, không hiểu sao có cảm giác kì quái.

Màn hình một lần nữa hiện ra hai cái tên. Trận đấu thứ ba. Ouma Shu vs Kankuro.

Kankuro đập mạnh tay lên lan can sắt, hưng phấn nói: "Có thế chứ! Ta đợi nãy giờ."

Bên phía đội của Shu, Zabuza lên tiếng: "Sa Ẩn không yếu. Nhớ cẩn thận."

"Rõ rồi, đội trưởng Zenkichi." Shu bình tĩnh nói.

"Tặng anh cái này làm bùa may nhé." Inori ghé vào hôn lên má của Shu. Ai ngờ anh quá điếm, quay mặt qua mà môi chạm môi với Inori luôn, tay ôm chặt lấy em.

Inori vùng vẫy một chút nhưng rất nhanh cả cơ thể mềm nhũn, khuôn mặt đỏ như trái gấc.

"Shu xấu... Người ta nhìn thấy hết!" Inori đập tay lên ngực của Shu.

Shu cười lớn và nói: "Với bùa may như thế này, trận này anh tất thắng."

Cả cơ thể của Shu lao qua can can và nhảy xuống dưới.

Tất cả mọi người xung quanh vì hành động của hai người mà chảy mồ hôi hột.

Guy khóc ròng, siết chặt nắm tay. Miệng lẩm bẩm: "Đúng là nhiệt huyết tuổi trẻ! Không, phải là tình yêu tuổi trẻ!"

Hai ngọn lửa bùng lên trong cặp mắt của Lee, hàm răng nghiến lại ken két. Lòng nghĩ thầm: "Tên sở khanh rõ ràng là đang thị uy với mình."

Hinata cúi đầu, hai má phiếm hồng. Hành động vừa rồi khiến em nhớ lại nụ hôn với Naruto. Nếu được môi chạm môi với Naruto... Hinata che lấy mặt, không dám tưởng tượng tiếp.

Sakura cùng Ino thì che lấy một bên miệng, lén lút tám chuyện.

"Cậu có nghĩ bọn họ ấy ấy rồi không?" Ino mặt rất ti tiện mà nói.

Sakura thì rất nghiêm túc: "Bọn họ lớn hơn chúng ta nhiều. Một trăm phần trăm là ấy ấy rồi."

Khóe môi của Naruto co giật, nó nghe thấy hết tất cả. Hai bà ra vẻ không muốn người khác nghe được, nhưng giọng nói thì chẳng nhỏ đi chút nào.

Yukiko xoa nhẹ hai má, cố gắng không bị cảnh tượng làm cho xấu hổ. Em còn non, chưa tiếp xúc qua những chuyện này nên dễ bị tác động.

"Bên đó dạn thật đấy!" Tenten cảm thán nói.

"Hừ!" Neji không nói lời nào, độ nguy hiểm của Shu trong đầu hắn giảm xuống một chút. Nhẫn giả mà có mối quan hệ với đội viên, rất dễ tạo thành gánh nặng trong chiến đấu.

Kiba chẳng hiểu gì cả, chỉ tay nói: "Eo ơi, nhìn bọn họ làm cái gì kìa. Tởm thật."

Kurenai đẩy tay của Kiba xuống, khuôn mặt điềm nhiên không hề nói gì cả. Thằng nhóc này ngây thơ hơn cô tưởng rất nhiều. Chắc nó chưa bao giờ hỏi cha mẹ em bé làm sao hình thành.

Kiba chớp mắt liên tục, khó hiểu nhìn lấy Kurenai.

Kankuro và Shu đứng đối diện nhau.

Hayate chăm chú quan sát nhẫn giả đến từ Vụ Ẩn. Thời trẻ, hắn cũng từng làm vài nhiệm vụ ở Thủy Quốc. Vụ nhẫn thường rất khát máu và vô tình, hầu hết đều coi mục tiêu là trên hết, chẳng có chút cảm xúc nào. Chỉ vài năm trôi qua, từ khi nào Vụ Ẩn trở nên... Hayate không biết phải dùng từ nào mới chính xác.

Kankuro gỡ kén vải sau lưng xuống, khinh thường lên tiếng: "Không biết xấu hổ."

"Ủa, ta hôn người yêu của ta, có hôn người yêu của ngươi đâu mà khó chịu?" Shu trêu chọc, tay gỡ Dạ Hàn trên lưng xuống.

"Hừ! Từ khi gặp ở trong làng, ta đã muốn tẩn cái khuôn mặt đẹp trai của ngươi." Kankuro phun một bãi nước bọt.

"Không biết sạch sẽ." Shu nói.

Gân xanh nổi lên trán của Kankuro.

Mùi thuốc s·ú·n·g tràn ngập giữa hai người, Hayate hô lên: "Trận đấu thứ ba bắt đầu!"

Kankuro lao tới, nắm đấm thẳng hướng. Shu rút lui về phía sau, kiếm không hề rút ra.

Kankuro nhíu chặt lông mày, tiếp tục cố gắng tiếp cận Shu. Nhưng tốc độ của anh rất nhanh, Kankuro không thể đuổi kịp. Chỉ cần tới gần là Shu sẽ lại kéo giãn khoảng cách, càng ngày càng xa cái kén vải.

"Này, ngươi tính chạy trốn cả trận sao. Tới đây và đánh với ta đi chứ." Kankuro lên tiếng.

Shu mỉm cười, rút ra một ngôi sao bốn cánh từ trong túi dụng cụ và phóng về cái kén vải. Kankuro vội vã tung người, đánh bật ám khí.

"Ta cũng muốn nói như thế với ngươi. Tính trốn cả trận sao?" Shu nói.

"Hừ!" Sắc mặt của Kankuro không hề tốt chút nào.

Một cánh tay thò ra từ trong chiếc kén, vải trắng xoáy mở. Kankuro thật sự xuất hiện. Tất cả mọi người đồng thời giật mình.

"Khoan đã, tại sao lại có hai tên Sa Ẩn?" Ino khó hiểu nói.

Da mặt của Kankuro vỡ ra thành cát, để lộ bề mặt cứng cáp một màu gỗ bên dưới. Bộ trang phục nhẫn giả tan rã, biến thành một lớp vải rách rưới bạc màu.

"Đó là... một con rối?" Tenten lẩm bẩm.

Sakura bỗng lên tiếng: "Tên Sa Ẩn sử dụng Khôi Lỗi Thuật, chiến đấu bằng cách điều khiển một con rối như vũ khí."

"Như vậy cũng được? Hai đấu một không công bằng." Yukiko nói.

"Không tính. Con rối chỉ là công cụ, không phải người thật." Naruto nói.

Neji nhíu mày, nhờ Bạch Nhãn nên hắn đã phát hiện điều không đúng từ ban đầu, nhưng tên Vụ Ẩn đó, làm sao hắn biết được.

"Ngươi phát hiện từ khi nào?" Kankuro trầm giọng nói.

"À, từ khi chúng ta gặp nhau ở tiệm mì đi." Shu lơ đãng nói.

Đồng tử của Kankuro siết chặt, mười ngón tay chuyển động. Hai cánh tay mọc ra từ bên trong con rối, tổng cộng bốn tay, hai chân.

"Ngươi cũng không tính là ngu dốt. Ngay từ ban đầu đã tránh né vì sợ Karasu sao. Nhưng ta xem ngươi chạy được bao lâu." Kankuro dang rộng hai tay. Bốn tay của con rối cũng dang rộng, từng lưỡi dao mọc ra trải dài.

"Ngươi nghĩ nhầm. Ta chỉ muốn kiểm tra xem những sợi dây Chakra đó của ngươi kéo dài được bao xa. Hiện tại chúng căng lên như vậy, chắc là giới hạn của ngươi rồi nhỉ?" Shu thành thật nói.

Lời nói này của Shu còn khiến mọi người phản ứng kịch liệt hơn cả khi Kankuro thứ hai xuất hiện. Rock Lee có chút không hiểu nhìn quanh.

"Thầy Guy, tại sao mọi người lại kinh ngạc vậy?" Lee nói.

Guy định giải thích, nhưng Neji đã nói trước: "Để nhìn thấy Chakra, phải có đồng thuật. Bạch Nhãn của ta. Tả Luân Nhãn của tộc Uchiha. Tên đó, đôi mắt bình thường mà lại có thể..."

Sakura đứng gần đó tiếp lời: "Còn có một trường hợp khác, đó là nhẫn giả nhạy cảm, bẩm sinh có khả năng cảm nhận được Chakra. Nhưng cho dù như vậy, cũng không thể nào nhìn được Chakra chi tiết như thế. Shu... rất kì quái."

Shikamaru cắn lấy móng tay, trong đầu triền miên suy nghĩ. Cậu cố gắng nhớ lại có nhẫn thuật hoặc huyết thống nào đó không phải đồng thuật có liên quan tới cảm nhận Chakra hay không. Nhưng không hề có một cái gì hiện ra.

"Thầy Asuma. Hắn làm sao làm được?" Shikamaru nghĩ không ra, đành nhờ thượng nhẫn giàu kinh nghiệm giải đáp.

"Ta cũng không biết."

Shikamaru kinh ngạc, quay lại nhìn anh. Không chỉ mỗi Asuma, tất cả những thượng nhẫn còn lại đều sửng sốt ra mặt. Không ai có đáp án vì sao Shu có thể nhìn thấy Chakra.

Shu nhìn lên khán đài, tâm thái nhẹ nhàng, nghe được những gì mọi người vừa nói. "Mọi người có muốn biết phương pháp mà ta dùng không?"

Kankuro chạy tới, Karasu đồng thời lao về phía trước, cổ tay hướng thẳng về ngực của Shu. Một con dao mọc ra từ trong cánh tay của nó.

"Chiến đấu mà lại mất tập trung. Ngươi c·h·ế·t chắc." Kankuro hét lên.

Shu không cần quay đầu, tay cầm kiếm vung một cái, đánh bật lưỡi dao của Karasu. Anh xoay người rút kiếm, chém một đường vòng cung đẹp đẽ. Tấm vải che lấy Karasu bị cắt mất một miếng, để lộ ra thân trướng phình như cái thùng gỗ. Kankuro rút nó về kịp thời nên không bị Shu chém ra làm hai.

Đôi mắt của Shu lúc này nhắm lại, không hề mở ra.

"Ngươi chắc chắn cũng rất hiếu kì, làm sao ta thấy được những sợi chỉ Chakra." Shu chậm rãi nâng mí mắt, con ngươi đỏ lòm có một viên câu ngọc lơ lửng.

"Đó là?!" Naruto thốt lên.

"Tả Luân Nhãn!" Yamato kinh ngạc.

Tất cả mọi người đồng thời trở nên ồn ào.

"Tả Luân Nhãn không phải chỉ thuộc về tộc Uchiha thôi sao. Làm sao có thể? Chẳng lẽ là cấy ghép giống thầy Kakashi?" Sakura dồn dập nói.

"Không phải. Nếu là cấy ghép, không thể nào có khả năng thu phóng tự nhiên được." Guy mở to mắt mà nói. "Thằng nhóc đó có huyết thống của tộc Uchiha."

Yukiko khẽ run đôi vai. Nếu Shu là huyết thống của tộc Uchiha và những gì tên Orochimaru nói là thật, vậy hai người chính là anh em họ.

"Không đúng! Ouma Shu là tộc nhân Yuki, hắn đã sở hữu Băng Độn. Làm sao có thể nắm cả Tả Luân Nhãn!" Shikamaru nói. Thông qua cuộc trò chuyện với Haku nên cậu biết rõ điều này.

"Không có gì không thể. Chỉ cần cha mẹ sở hữu Huyết Kế Giới Hạn khác nhau là được. Nhưng nếu nói như vậy." Asuma gãi bộ râu quai nón. "Thằng bé mang trong mình hai Huyết Kế Giới Hạn. Thật sự là kinh khủng."

Yamato nhíu đôi mày. Nếu Shu thật sự là dòng máu của tộc Uchiha, nó kết minh với Orochimaru lại càng hợp lý. Nhưng năm ấy, rõ ràng tất cả tộc nhân của Uchiha đều c·h·ế·t sạch, chỉ có Sasuke là còn sống. Thân phận của Yukiko cũng mập mờ. Chẳng lẽ Ouma Shu giống với Yukiko, cũng là con rơi bên ngoài?

"Đồng thuật sao?" Kankuro cười khẩy. "Cho dù có thì đã sao. Ngươi sẽ không đánh thắng Karasu."

Shu bật cười và nói: "Ta cũng không có ý định đánh nhau với nó. Nếu là ta ra tay thì bắt nạt ngươi quá, sao chúng ta không cùng cho thú nuôi của mình đánh nhau nhỉ?"

Trong sự khó hiểu của mọi người, Shu kết một thủ ấn kì quái chưa ai gặp qua.

"Bản Linh Thuật!"

Một bóng người bước ra từ trong cơ thể của Shu, chiều cao phải vượt qua ba mét. Thân thể mặc một bộ giáp trắng nặng nề, trong tay cầm lấy thanh kiếm to lớn, từng vệt xanh lam chạy khắp cơ thể, bốc khói và tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ.

Neji lao tới lan can, nắm tay siết chặt thanh kim loại. "Nguồn năng lượng này..."

Hắn nhìn qua Shikamaru, đôi môi lẩm bẩm: "Là Âm Độn!"

"Ta từng nghe qua, Âm Độn chảy trong dòng máu của tộc Uchiha. Nhưng bọn họ không hề chú trọng nó, chỉ quan tâm phát triển Tả Luân Nhãn, hiện tại vậy mà lại được sử dụng." Guy lên tiếng.

Chương 98: Ouma Shu vs Kankuro