Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19: Dị động

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Dị động


Một khi danh tính bị lộ chúng sẽ một mực tìm cách trả thù, hắn không muốn lúc nào cũng có kẻ rình mò sau lưng tìm cách lấy mạng mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Rồi sau đó thì sao? Trước sau gì chúng ta cũng phải trở về mà?

- Đa tạ tiểu đệ ra tay giúp đỡ sư đệ cùng sư muội của bọn ta, xin hỏi đại danh quý tánh để có thể cảm tạ đại ân của tiểu đệ.

Có lẽ tên này vẫn không phục hành động bỏ đi lúc đầu của hắn nên mới có thái độ như vậy.

Khoảng mười phút sau trận động đất mới từ từ nhỏ dần rồi dừng lại, bốn người của Triệu gia đã sớm tỉnh lại chạy đến đứng cạnh nhau.

Thông qua một chút ánh nắng tàn của mặt trời vào cuối ngày có thể thấy ngọn núi núi toàn thân màu đen ở phía xa xa.

Triệu Hoàng Từ nghe đến đây liền “Hừ” lạnh một tiếng lọt, dù đứng cách xa một đoạn nhưng vẫn lọt vào tai của Trần Thiên Minh.

Vùng lân cận liên tục xuất hiện những đống lửa được đốt lên cho thấy không ít kẻ từ khắp nơi đã tụ tập về đây.

Những môn phái lớn danh tiếng là một thứ cực kỳ quan trọng, danh tiếng cũng giống như mặt mũi của bọn họ vậy, làm gì thì làm một khi để mất mặt gia tộc thì chính là tội lớn.

Hai nam tử kia buồn bã gật đầu rồi một người lại nói:

Cơ bản là vì hắn không muốn bị nhiều người để ý, nếu bây giờ tiết lộ thân phận cho hai người này thì bọn họ lấy việc báo đáp ân tình mà dây dưa không thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bật dậy một cách đột ngột như vậy không phải vì hắn có vấn đề hay là vì có kẻ địch tấn công, lý do là vì trong lúc ngủ hắn như cảm nhận được dường như xung quanh có động tĩnh gì đó.

Nghe thấy câu hỏi của nàng nét mặt hai người trùng xuống, một hồi lâu sau mới có một người lên tiếng, vẻ mặt không giấu được sự bi thương:

- Chẳng phải Triệu Hải sư huynh đã trở về môn phái sao? Nếu huynh ấy trở về an toàn chắc chắn sẽ có người đến đây bảo vệ chúng ta. Chỉ mong Triệu Hải sư huynh sẽ không gặp phải chuyện gì bất trắc.

- Muội cho rằng chúng ta nên lưu lại đây thì hơn!

Khi mặt trời bắt đầu xuống núi, trời đã bắt đầu nhá nhem tối thì ba người cũng đến được địa phận vùng Hắc Hoả Sơn.

Trần Thiên Minh xua tai đáp lại, hắn không hiểu tại sao bọn họ người nào cũng muốn hỏi danh tính để làm gì, việc đó thực sự quan trọng đến vậy à?

Những tên sát thủ đó hẳn là muốn lặng lẽ g·i·ế·t người không để lại dấu vết, cho dù có xảy ra chuyện cũng không bị lộ danh tính, từ đó có thể đoán được bọn chúng sẽ không dại gì mà chạy đến nơi đông người thế này để ra tay.

- Hoàng Yên, Hoàng Từ hai người không sao chứ?

Đột nhiên một giọng nam tử từ đằng sau hô lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người khác không cảm nhận được nhưng Trần Thiên Minh thì khác, các giác quan của hắn lúc này đã nhạy bén hơn rất nhiều, động tĩnh vừa rồi chỉ rất nhỏ thôi nhưng đã khiến cho hắn phải chú ý đến.

Trần Thiên Minh không để ý đến những đám người đó mà nhìn lên những cánh chim nhỏ trên bầu trời, một lúc sau hắn lại nhìn về phía những con vật đang chạy đi xa, cuối cùng ánh mắt hắn hướng về Hắc Hoả Sơn sừng sững ở phía tây, lúc này ánh mặt trời chiếu vào nên có thể thấy rõ một màu đen đặc biệt của nó.

Triệu Hoàng Yên biết hắn không muốn tiết lộ danh tính đành lên tiếng thu hút sự chú ý của hai nam tử này:

Không phải vì Trần Thiên Minh ngại danh tiếng phế vật vang dội của mình, mấy thứ đó không đáng để lưu tâm.

Trần Thiên Minh bắt đầu cảm thấy có chút gì đó không đúng đắn, hắn cho rằng hiện tượng vừa rồi chẳng phải dị bảo xuất thế hay cái gì cả mà chính là một điềm báo thì đúng hơn.

Ngay khi Trần Thiên Minh vừa nhắm mắt lại thì đột nhiên lúc này mặt đất bắt đầu rung chuyển, ban đầu chỉ là rất nhỏ thôi nhưng cường độ càng ngày càng mạnh. Chim muông đang đậu trên những cành cây bắt đầu bay tán loạn, một số loài động vật như nai, thỏ, lợn rừng xung quanh cũng bắt đầu chạy đi.

Trần Thiên Minh chầm chậm quan sát xung quanh một hồi thật lâu nhưng chẳng có phát hiện gì, hắn lắc đầu một cái cho rằng bản thân đã suy nghĩ quá nhiều rồi ngồi xuống dựa lên thân cây gần đó chuẩn bị ngủ thêm một chút nữa.

- Không cần để tâm, ta cũng chỉ tiện tay thôi.

Trần Thiên Minh cũng hai anh em họ Triệu cưỡi ngựa một đi thẳng đến Hắc Hoả Sơn, trên đường đi thỉnh thoảng bọn họ có dừng lại một lúc để nghỉ ngơi.

Chương 19: Dị động

Triệu Hoàng Yên mừng rỡ vừa chỉ về phía hắn vừa nói:

Khi biết được mọi thứ chỉ là tin đồn thì Trần Thiên Minh đã có ý định rời đi, hắn cho rằng lời đồn thì làm....gì có thật.

Đôi mắt hắn nhíu lại hiện lên sự nghi ngờ, không biết có phải ở đây chỉ có mỗi mình hắn nhận ra là tất cả động vật đều di chuyển theo hướng chạy xa khỏi ngọn núi màu đen kia.

Trong khoảng thời gian đó, Triệu Hoàng Yên có ý dò hỏi thân phân của Trần Thiên Minh nhưng hắn đều trả lời lảng đi, biết không thể dò hỏi được gì Triệu Hoàng Yên cũng đành bỏ qua.

- Bọn muội không sao, may mà có vị công tử này ra tay cứu giúp nên mới thoát khỏi đám sát thủ kia.

Lời nói của Triệu Hoàng Yên khiến hai nam tử kinh ngạc rồi chú ý lắng nghe. Nàng cơ bản cũng giải thích giống như những gì Trần Thiên Minh nghĩ, đồng thời còn nói thêm:

Cái được cho là dị bảo xuất thế thực ra chỉ là vì nơi này có dị động bất thường nên mọi người đồn đoán như thế, hoàn toàn chưa có thông tin gì xác nhận đó là sự thật.

- Triệu Đại mất mạng rồi, còn Triệu Hải thì đã nhanh chóng trở về bẩm báo sự tình lại cho môn phái, còn bọn ta đi tìm hai người nên chưa thể quay về.

Vốn dĩ Triệu Hoàng Yên cùng Triệu Hoàng Từ cũng là người của Triệu gia nhưng Trần Thiên Minh không nhận ra là vì hai người này mặc thường phục thay vì võ phục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Triệu Hoàng Từ lên tiếng hỏi lại. Tên này dù thiên tư hơi kém nhưng lúc này lại nêu ra một câu hỏi rất đúng ý với hai người kia.

- Hai người kia trở về môn phái rồi sao?

Tuy nhiên nghĩ lại thì đã mất công chạy đến đây rồi xem náo nhiệt một chút cũng không sao. Nếu quả thực chẳng có bảo vật gì xuất hiện thì xem vẻ mặt thất vọng của đám người đang hào hứng kia cũng có chút thú vị.

Khi đến Hắc Hoả Sơn hắn chỉ cần tìm cách tách khỏi hai cục tạ này là coi như xong chuyện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bọn họ quay sang phát hiện ra Trần Thiên Minh là một người cực kỳ trẻ tuổi, thậm chí sự non nớt trên khuôn mặt hắn có thể dễ dàng nhận thấy, bọn họ đoán rằng người này còn trẻ tuổi hơn cả sư muội Triệu Hoàng Yên nữa.

Phải biết một món pháp bảo nghịch thiên có thể mang đến sự thay đổi to lớn cho cả một môn phái, nếu là những môn phái trung bình đến nhỏ đoạt được thì dùng nó sẽ giống như pháp bảo trấn phái, dựa vào đó có thể tiến đến tầng lớp cao hơn trong xếp hạng các môn phái.

- Chúng ta ở lại đây sẽ an toàn hơn là quay về, nếu chúng ta quay về là tự chui đầu vào bóng tối để cho bọn chúng dễ dàng thực hiện ý đồ.

Động vật trời sinh thường rất mẫn cảm với những thứ như vậy, lúc này chúng chỉ một mực chạy ra xa khỏi Hắc Hoả Sơn chứng tỏ nơi đó không đem lại cảm giác an toàn cho bọn chúng.

Hai người nam tử mới chạy đến kia gặp lại đồng môn nên mừng rỡ không hề phát hiện ra thái độ lạnh nhạt của Triệu Hoàng Từ đối với người “ân nhân cứu mạng” này.

Cơn gió mang theo khí nóng này càng khiến cho mọi người khẳng định ý nghĩ rằng bảo vật sẽ nhanh chóng xuất hiện.

Rất nhiều người xung quanh vì trận động đất vừa rồi cũng tỉnh lại bắt đầu nhỏ giọng bàn tán, đa số mọi người đều bàn tán rằng dị bảo sắp xuất thế nên mới có dị động mạnh mẽ như vậy.

Tuy nhiên chỉ là một lời đồn nhưng vẫn có không ít người kéo đến, cơ bản là vì nếu đó là sự thật thì môn phái nào cũng muốn giành lấy cho bằng được.

Trần Thiên Minh đang thoải mái ngủ thì đột nhiên bật dậy, lúc này trời chỉ mới tờ mờ sáng nhưng vẫn nhìn rõ được mọi thứ xung quanh.

Thu lại vẻ kinh ngạc hai người chắp tay nói:

Ban đầu Trần Thiên Minh cũng không hiểu rõ sự tình cho lắm, nhưng vài lần nói chuyện với Triệu Hoàng Yên cũng đã nắm bắt được ít nhiều.

Trần Thiên Minh nghe xong thì không cho rằng như vậy, dù không biết lý do vì sao đám sát thủ kia lại truy sát bọn họ. Nhưng hắn đã kiểm tra xác c·h·ế·t của hai tên sát thủ tối hôm trước mà không tìm ra được thông tin gì.

- Triệu Đại sư huynh thiệt mạng rồi sao?

Những thứ này Trần Thiên Minh không biết cũng phải, cơ bản là từ xưa đến nay hắn đã bao giờ được coi trọng đâu mà sợ mất mặt, nói đúng hơn là bị mất mặt đã thành quen rồi, da mặt dày như da trâu có mất đi một tí cũng chẳng đáng là bao.

Thực ra có điều hắn không biết, những người này đều có xuất thân từ nhất cấp môn phái, bọn họ một khi chịu ân tình của người khác thì sẽ phải báo đáp thích ứng cho bằng được để tránh sau này bị nói là có ơn mà không báo, đến lúc đó danh tiếng gia tộc bị ảnh hưởng thì sẽ bị phạt rất nghiêm khắc.

Trải qua cuộc trò chuyện của mấy người Triệu gia trời đã về khuya, bởi vì hai nam tử kia đứng ra nhận nhiệm vụ thay phiên nhau canh gác nên Trần Thiên Minh chưa tìm được cơ hội nào để ly khai. Thu lại ý nghĩ rồi hắn sảng khoái ngả lưng ngủ một giấc, nếu đã không thể đi thì việc gì phải nghĩ nhiều cho đau đầu. Náo nhiệt ở đây không thể sớm kết thúc nên thiếu gì cơ hội lặng lẽ tách ra.

Trần Thiên Minh quay lại nhìn thì thấy hai nam tử vội vã chạy đến, hai người này mặc võ phục có thêu biểu tượng một con chim đại bàng trước ngực bên trái. Vừa nhìn đã có thể nhận ra chính là người của Triệu gia.

Lúc này không biết từ đâu một luồng khí nóng theo cơn gió thổi đến khiến Trần Thiên Minh phải đưa tay áo lên che đi khuôn mặt.

Nếu nghĩ sâu xa hơn nữa thì có thể thấy, hắn đã đắc tội với mấy tên sát thủ, nếu bây giờ tiết lộ thân phận cũng sẽ có khả năng bị kéo vào rắc rối. Nhóm sát thủ đó dường như không chỉ có bốn người mà còn có nhiều hơn nữa, nếu sau lưng bọn chúng là những kẻ võ công cao cường hơn nữa thì khó mà đối phó.

- Bốn người bọn ta dù không đánh lại tên sát thủ đó nhưng cũng không thua thiệt, có điều về sau lại xuất hiện thêm một kẻ nữa võ công không tệ, nhờ có Triệu Đại liều mạng hi sinh bọn ta mới trốn thoát thành công. Bây giờ tìm thấy hai người rồi ta nghĩ chúng ta nên nhanh chóng quay về môn phái để đảm bảo an toàn thì hơn, chỉ sợ nếu bọn chúng quay lại truy sát thì sẽ lành ít dữ nhiều.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Dị động