0
Dương Trần phản ứng khác bọn hắn mong đợi khiến hai tên này sắc mặt đen lại như ăn phải con ruồi một dạng tên tiểu bạch kiểm này không những lười mà còn ngu nữa thật hết nói nổi .
“ này Dương huynh đệ ngươi thấy chúng ta vẫn bình thường không có thương thế gì nghiêm trọng sao còn nói thế ngươi nhìn kĩ lại đi ”
Lý La vẫn không tin tên tiểu bạch kiểm này lại ngốc điểu đến thế hắn vẫn cố hỏi lần nữa.
“Ân đúng là không có thương thế gì nặng cho lắm không lẽ mắt ta có vấn đề sao ”
Dương Trần mặt lúng túng như làm sai một dạng.
Hắn lại đi một vòng nhìn hai tên này sau đó nghi ngờ xong lại hú lên quái dị khiến hai tên huynh đệ giật nảy mình.
“ Ta meo không lẽ các ngươi b·ị đ·ánh vài cái sau đó sợ quá xin tha đòi làm tiểu đệ của bọn hắn ta nói hai tên các người không có gì gọi là nam nhi hết mới b·ị đ·ánh tí đã đầu hàng, các ngươi thật không có tiền đồ thế mà đòi làm thiên tài thiên tài nọ ta nghĩ các ngươi nên quay về làm tạp dịch ”
Dương Trần mặt nghiêm túc như trưởng bối dạy hậu bối của mình bắt đầu trách cứ hai tên sợ trời sợ đất này.
Lúc này Đoạn Đức mặt đầy hắc tuyến, tên này lúc đầu còn nói được tí nhưng để hắn nói thêm chắc hai người không biết thành dạng gì hắn tức giận hét lên.
“ Sợ cái đầu ngươi cả nhà ngươi đều sợ huynh đệ thân bao nhiêu lâu mà tên tiểu bạch kiểm người không có lòng tin vào bọn ta hay sao ! ”
Lý La mặt chán nản không hứng thú trang bức nữa ta chịu thua với tên này rồi, ngu quá mà tốt nhất nên giải thích với tên đần này cho hắn hiểu nhưng vẫn đâu vào đấy tật xấu không bỏ được hắn bắt đầu trang bức nâng tầm mình lên :
- Huynh đệ ngươi hiểu lầm rồi là bọn ta xuất thủ giáo huấn bốn tên kia kêu cha gọi mẹ – – nguơi biết không ta chỉ dùng một tay là trấn áp bọn hắn a may nhờ có tên trưởng lão này đến không là bọn hắn bị ta đánh đến tàn phế Ài thật là bọn ta cũng không muốn nổi tiếng nhưng bốn tên này mắt đui mắt mù chọc bọn ta làm chi khiến bổn công tử phải xuất thủ
Dương Trần nhìn tên này trong lòng than thở hai tên này mặt quá dày rồi không đâm thủng được ta không có bị mù đâu hai người b·ị đ·ánh kêu cha gọi mẹ thì có a đã thế nếu không có tên trưởng lão hắn phải vác hai tên này về chữa thương thế còn trang bức cái lông.
...
Tên ngoại môn trưởng lão xử lý xong vụ này, hắn hơi hài lòng thật sảng khoái hắn bắt đầu chú ý đến ba người đang trò chuyện lúc đầu hắn đi ngang hắn thấy bọn tiểu bối này đánh nhau nên cũng nhìn một tí nhưng nhìn một lúc hắn thấy không đúng nên nhìn kĩ lại thì thấy hai tên này chống lại ba tên kiếm đồ tam trọng thiên mà không bại.
Sau đó mắt hắn sáng lên rồi thiên tài đây rồi hắn đi đến bắt đầu cảnh tỉnh bọn hắn dừng.
“ khụ khụ ! Thứ lỗi đã cắt ngang các ngươi có thể dừng trò chuyện nghe ta dặn dò tí được không ”
Ba người đang trò chuyện vui vẻ thì bị cắt ngang ba bọn hắn đang định chửi tên vô duyên nào cắt ngang bọn hắn a ngươi mù hay sao không thấy bọn ta đang trò chuyện vui vẻ a còn xin lỗi cái rắm bọn hắn định quay lại giáo huấn tên nào vô duyên.
thì quay sang thấy một ông già tóc bạc phắc phơ mặt khá nhăn nheo Đoạn đức và Lý la mặt mộng bức nghi ngờ từ khi nào mấy lão già lại hứng thú chuyện của tiểu bối.
Bọn hắn định hỏi nhưng nhớ ra gì đó hai tên này liếc mắt nhau a đại lão không thể trêu vào hai tên này đổi thái độ cung kính khom người thi lễ Dương Trần thấy thế cũng đành theo bọn họ thi lễ a mẹ nó nếu không thi lễ thì khiến tên này khó chịu thì xong lại thêm một phiền phức không đáng.
“ Tham kiến trưởng lão ”
Tên trưởng lão này tên Chu Dương hắn tu vi kiếm sĩ bát trọng thiên đỉnh phong chỉ kém một bước là hắn lên cửu trọng thiên tính cách của hắn khá quái gở lúc thì hiền lúc thì dữ và đặc biệt chỉ có lợi cho hắn mới hứng thú làm.
“ Ừm hai ngươi là tạp dịch mới vào ngoại môn được vài ngày đi ”
Hắn mở miệng hỏi Đoạn Đức và Lý La còn Dương Trần là tạp dịch hắn không có hứng thú hỏi mà Dương Trần thấy thế cũng lười đi quản hắn né ra một bên.
“ Vâng thưa trưởng lão hai chúng ta mới vào ngoại môn được vài ngày ”
Hai tên này cùng nhau mở miệng trả lời tên trưởng lão này.
Chu trưởng lão nhìn hai tên vài phút sau đó mắt sáng lên cười ha ha
“ Hảo hảo. ! hai tên bọn ngươi căn cơ vững chắc lại tư chất không tệ may mà ta ngăn cản kịp thời nếu không tông môn tổn thất đi hai tên thiên tài "
Hai người liếc mắt nhau sau đó khiêm tốn chắp tay nói.
“ trưởng lão quá khen hai chúng ta sao dám nhận thiên tài ”
Hai tên miệng thì khiêm tốn nhưng mặt thì hớn hở như bắt được vàng người không cần phải khen bọn ta bản thân sao tự biết.
“ ta thấy truớc mắt các ngươi không có chỗ dựa lại thiếu tài nguyên tu luyện thế nào hai ngươi có nguyện ý bái ta làm sư không ”
Chu trưởng lão trực tiếp ném cành o liu hai tên này tư chất tốt như thế cộng thêm tài nguyên của hắn vào nội môn không khó cũng khiến hắn nở mày nở mặt thậm chí có thể tấn thăng kiếm sư thì tốt.
“ cái này ... cái này ”
Hai tên này sửng sốt hai mắt nhìn nhau sau đó kéo Dương Trần lại hỏi.
“ này Dương huynh đệ ngươi thấy thế nào lần này ta cho ngươi quyết định ”
“ đúng đấy ta không cần phải hỏi ngươi cứ việc nói thẳng đi ”
Dương Trần trầm ngâm suy nghĩ sau đó liếc tên Chu trưởng lão sau đó nhìn về phía hai người.
“ Tốt các ngươi cứ đáp ứng đi dù gì hai người có cái gì để hắn chú ý đâu ta thấy hắn muốn nở mày nở mặt thôi ”
Hai tên này bái sư cũng tốt bay giờ bọn họ quá yếu lại không có chỗ dựa cường đại với tính của hai tên này chịu ngồi yên tu luyện mới lạ.
Dương Trần nhìn tên Chu trưởng lão với ánh mắt thương hại thật tội nghiệp anh bạn già a người ta muốn trốn phiền phức còn không được thế mà anh bạn già đây ngại mình sống yên ổn quá nên rước lấy hai tên trùm gây phiền phức này.
hắn thở dài đã không có chỗ dựa hai tên này còn náo như thế nếu có tên Chu trưởng lão làm tấm bia đỡ đạn sợ là tông môn này gà bay chó sủa không ngày nào yên ổn.
- Được rồi lần này hai ta nghe theo Dương huynh đệ.
Ba người đã bàn tán xong xuôi hai tên này bước ra thi lễ với Chu trưởng lão.
“ Đồ nhi Đoạn Đức bái kiến sư tôn ”
“ Đồ nhi Lý la bái kiến sư tôn ”
Chu trưởng lão khi nghe hai tên này quyết định tâm tình tốt lên hắn gật đầu tán thưởng.
“ Tốt hai đồ nhi ngoan theo ta về động phủ tu luyện tháng sau là khảo hạch ngoại môn ráng vào thứ hạng 100 để vi sư còn nở mày nở mặt ”
Hắn trực tiếp kéo hai tên đồ nhi đi để hai tên này không kịp phản ứng chỉ để lại mình Dương Trần.
Hắn nhìn một lúc sau đó thở dài lắc đầu im lặng rời đi thật đáng thương cho tên trưởng lão này.