0
Một quyển công pháp địa giai, cường đại đầy khó khăn khi tu luyện đòi hỏi cần có tính kiên nhẫn lâu sai một bước là hỏng ngay bộ công pháp này tên là vô ảnh tự tại công chia làm 2 thức khác nhau và có thể cùng tu hai thức này
Thức thứ nhất ( vô ảnh ) : một bước vô ảnh thật thật giả giả không hề có tàn ảnh và không ai bắt được quỷ tích một bước vượt trận pháp như đi nhàn hạ dạo chơi.
Thức thứ hai ( tự tại ) : dùng tâm và linh hồn cảm nhận vạn vật quỹ tích có thế né tránh tất cả công kích kể cả ám khí.
Bản này Địa giai thượng phẩm thân pháp, còn có thể để cho hắn chiến lực gia tăng thật lớn. Cũng xem như lá bài tẩy một trong của Dương Trần.
Nhìn bản công pháp này hắn khá hợp ý hắn bày cấm chế xong bắt đầu đọc từng trang một.
Tại ngoại giới
Hi Linh nàng đã tỉnh từ rất lâu nhưng nàng vẫn còn mơ hồ nhưng nét mặt nàng vui hơn hẳn không còn buồn chán nàng trong giấc mộng mơ nản cứu đuợc một thân ảnh mơ hồ như ảo ảnh không thấy mặt hắn sau khi tỉnh lại chỉ nhìn nàng một cái sau đó xoay nguời đi.
Và rồi trong lúc nàng cứu mẫu thân bị những cao thủ Tô gia vây công gần như lúc sắp nhắm mắt buông xuông thì nàng mở mắt ra thấy những tên cao thủ ấy đ·ã c·hết nàng vẫn không hiểu là ai xuất thủ cứu mình.
Và rồi trong một lần bị kẻ địch cuờng đại ép kết thân nàng không còn cách nào khác nên đành chấp nhận bảo vệ phụ thân phụ mẫu của mình trong hôn lễ nàng tuyệt vọng gần như sắp t·ự s·át thì cảnh tượng lại như thế diễn ra
Những tên này lúc nào đ·ã c·hết không hay và nàng lại không biết ai xuất thủ thời gian cứ trôi dần qua nàng không biết là ai cứu mình nên đã kết hôn với người khác nhưng hắn vẫn cứ tiếp tục bảo vệ nàng và hậu nhân của nàng.
Đến khi một ngày nàng đã già thọ nguyên sắp c·hết thì thân ảnh ấy hiện ra nhìn nàng nhưng không rõ diện mạo hắn vẫn đứng nhìn nàng đến khi nàng phát hiện hắn và hỏi hắn tại sao luôn bảo vệ nàng mà không ra gặp hắn chỉ mỉm cười nhìn nàng sau đó hắn lắc đầu nhìn lên trời thở dài
'' Không tại sao cả ngươi và ta có một đoạn nhân quả ta chỉ muốn kết thúc nó ''
Hắn nhìn nàng mỉm cười một cái sao đóc cô độc bước đi một giấc mộng này đầy nhẹ nhàng nhưng lại khiến nàng như bị ai đâm vài nhát dao nàng vẫn không biết nên khóc hay nên cười dù biết đây là giấc mộng nhưng nàng không muốn như thế xảy ra nàng bây giờ có lúc khóc lại có lúc vui tâm trạng lẫn lộn nhau.
Một lúc sau nàng thở dài một cái nhìn lên bầu trời lẩm bẩm
“Đa tạ sư huynh một ngày ngươi là nam nhân của ta, cả đời đều là nam nhân của ta, nếu có một ngày ta cường đại trở về, nếu ngươi không tìm đến ta
Ta cũng sẽ tìm đến ngươi, ta sẽ vĩnh viễn lưu lại ngươi bênh cạnh cùng ngươi đi đến cuối nhân sinh còn nếu mệnh ta ngắn .... cũng chỉ cầu mong ngươi cả đời bình an. ”
Hi Linh cười nhẹ một cái sau đó quay người đi
Nàng biết những gì xảy ra hôm qua chỉ là giấc mộng bất quá nàng cũng không để ý nhiều. Cứ để thời gian làm rõ mọi chuyện.
Mỗi người thiếu nữ trong lòng đều có một giấc mộng, đều hy vọng mình nam nhân cường đại, có thể một mực bảo vệ mình hết cuộc đời.
Hy vọng ý trung nhân của mình có thể đạp phá cửu thiên, bay lượn chín tầng trời.
Có lẽ trong lòng Hi Linh cũng đã từng như thế mộng ước, nhưng không hiểu sao, tại thời khắc gặp hắn, những suy nghĩ hay mộng ước ấy đều tan biến.
...
Nếu Dương Trần mà biết nàng hứa hẹn hắn sẽ chửi lên nguơi hứa cái rắm buông tha cho ta đi, ta không thích la lỵ.
Nhưng hắn lại không biết gì ngay tại căn phòng Dương Trần đang lật từng trang xem và ghi nhớ khẩu quyết môn công pháp này.
...
Dương Trần đã đọc xong quyển công pháp hắn cất vào nhẫn trữ vật sau đó đứng lên bắt đầu tu luyện thức thứ nhất
'' Thánh hiền thường cô tịch, hiển hoá ứng thật tinh, Phân thần thông tất cả, thiên địa hoá thành không, vạn giới ta độc hành, thiên địa không ngăn được ta, Năm triệu chư thiên giới, đại đạo vốn ba ngàn, sinh tử chớ phân rõ, không phục có thể làm, vạn pháp tất quy không, không thể cầu giải thoát, một lòng tu tại tâm, hồng trần vốn vô tình, bước tiếp là luân hồi, quay đầu cũng bằng không...''
Hắn bịt mắt lại sau đó vận chuyển khẩu quyết Duơng trần thân pháp nhảy lên sau đó lại nhún người xuống nhảy lên sau đó lại nhún người xuống cứ lập đi lập lại vạn lần không nghỉ.
Thời gian trôi qua 4 canh giờ sau
Trong căn phòng có một thân ảnh làm động tác rất kì lạ hắn cứ nhảy lên xong đáp xuống cứ thế liên tục không dừng nhưng khi nhìn kĩ thì phát hiện khi hai chân hắn gần chạm đất thì phía dưới hắn loé lên tia sáng sau đó hắn biến mất sang chỗ khác như thuấn di một tốc độ hắn dần nhanh lên.
Trời đã bắt đầu sáng
Trong căn phòng lúc này không còn thấy Dương trần đâu hắn tốc độ đã nói bằng mắt thường không thể nhìn rõ được thân ảnh của hắn nữa chỉ có thể biết hắn ở xuất hiện ở đâu khi phía dưới mặt đất loé lên tia sáng hắn đã gần chạm đến cảnh giới tiểu thành của thức thứ nhất này.
Một lúc sau thân ảnh hắn hiện ra mặt đầy mồ hôi hắn nhìn trời sắp sáng nỉ non nói
“ không sai dừng tại đây đã đến lúc nên đi lần này ra ngoài chắc bốn năm ngày đi lúc đó ta nên thay đổi một tí diện mạo để vào tông môn này ''
Hắn xoay người đi tắm rửa ăn sáng xong rời đi săn yêu thú .
Lạc Tùng sơn mạch trải dài vạn dặm không dứt nằm phía đông của thiên kiếm tông đi khoảng hai ngày lộ trình là đến nơi lạc tùng sơn mạch là thiên đường dành cho ngũ tông môn lịch lãm rèn luyện linh dược yêu thú nhiều đến vô số kể.
Có cơ duyên thì đi kèm theo nguy hiểm những yêu thú cường đại luôn rình rập chỉ cần tên nào có sơ hở là m·ất m·ạng như chơi không những đề phòng yêu thú mà còn đề phòng cả người khi ai đạt được cơ duyên thì luôn có nguời hướng người đạt cơ duyên đó xuất thủ chỉ cần g·iết hết là không ai trách tội lên đầu tên xuất thủ c·ướp cơ duyên này nên ở đây ngày nào cũng có đầy người chém g·iết.
Trong mảnh sơn mạch này có một vài yêu thú cường đại nằm sâu trong sơn mạch những yêu thú này có thể toàn ngũ giai trở lên ngang với kiếm tông hoặc cường đại hơn là kiếm vương mà ở kiếm vực người tu vi cao nhất cũng chỉ có kiếm sư đỉnh phong nên không có ai dám bước vào sâu trong mảnh sơn mạch này trừ khi bọn hắn ngại mạng mình dài và Dương Trần cũng thế hắn không rảnh đi vào sâu trong đấy.
Mặt trời đã lên trên đỉnh những tia nắng ban mai chiếu thẳng vào thiên kiếm tông một thân ảnh lúc này hành tẩu trên đường hướng về phía đông chạy đến.
Tài nguyên rất cần thiết với người tu luyện bọn họ luôn cần đan dược mỗi khi đột phá cần pháp bảo để hỗ trợ bọn họ cần công pháp để tăng chiến lực.
Dương Trần muốn đi săn yêu thú một phần muốn dùng hỗn độn thể để tăng cao tu vi phần còn lại hắn muốn bán một số yêu thú kiếm tiền luyện đan.
Khi Dương Trần gần đến nơi thì trời đã khuya hắn lại không thích ngủ ngoài đồng hoang cho lắm nên đã chọn một tửu lâu nào đó nghỉ qua đêm.
Tại tửu lâu một mảnh ồn ào nam có nữ có già trẻ đều đủ đa phần đều là tu sĩ hoặc lưa thưa vài tên đệ tử.