0
Tại thuợng giới
Tại thời kì thiên địa còn sơ khai, khi cuộc chiến thần ma diễn ra.
Lúc này có vô số sinh linh cường đại, t·ranh c·hấp nhau địa bàn, giành thức ăn.
Vô số thần ma ngã xuống, sinh linh đồ thán khắp nơi, chém g·iết liên tục không dừng được, máu chảy thành biển, thây chất chồng như núi trải khắp nơi, cuộc chiến kéo dài ...... hơn cả một kỉ nguyên mới dừng lại.
Nguyên nhân dừng cuộc chiến không phải vì có sinh linh bình định hắc ám, hay thần ma ngã xuống hết.
Mà là mặt đất bắt đầu rung chuyển, hắc ám bao trùm khắp nơi, và lúc này trên thương khung xuất hiện một cột sáng chiếu rọi khắp đại giới.
Chưa dừng lại đó tại bát giới còn lại trên thuơng khung cũng xuất hiện tám cột ánh sáng.
Những cột ánh sáng này trấn áp hết thảy sinh linh hầu hết những sinh linh ở thượng giới hoàn toàn bất động những 1000 vạn năm, thời gian như đông cứng lại có thể thấy dị tượng này kinh khủng cỡ nào.
Sau đấy những cột sáng dần ảm đạm và bắt đầu có dầu hiệu tắt đi.
Một giọng nói như đến từ hỗn độn, vang lên chấn động cửu giới
Hỗn độn sinh hồng mông
Hồng mông sinh thiên địa
Thiên địa đúc thiên thư
Thiên thư ứng chí bảo
Chín cột sáng dần ảm đạm xuống, nhưng được một lúc sau, như có gì kích thích chín cột sáng này bỗng nhiên vụt sáng hơn, sau đó nổ tung khiến cửu giới chấn động mạnh cả lên.
Những sinh linh đấy bất đầu động đậy được, khi bọn chúng nhìn lên hư không vẫn một mặt mộng bức
Tại trên thương khung mỗi giới, tồn tại một quyển thư tản ra khí tức cổ xưa khiến ai nhìn vào một lúc cũng muốn trôi hết tu vi và dần tan biến khỏi thiên địa.
Có sinh linh không nhịn được trực tiếp động thủ c·ướp đoạt, có sinh linh vì quá sợ hãi nên trực tiếp rời đi.
Nhưng vô dụng bọn hắn làm cách nào đều không thể tiếp cận được, khi gần đến ánh sáng bọn hắn tự động tan biến khỏi thiên địa.
Nhưng bọn hắn phát hiện theo thời gian ánh sáng từ quyển thư này dần mờ nhạt.
Những sinh linh này bắt đầu truyền đi tin đồn, chỉ cần tụ tập đủ cửu đại thiên thư sẽ đứng đầu thiên hạ nắm giữ chiến lực vô địch.
Tin đồn này lan rộng khiến những sinh linh tại cửu giới oanh động, bọn hắn dừng tất cả hành động chém g·iết đợi thiên thư xuất thế.
Một thời gian yên tĩnh không có gì xảy ra, rồi đến một ngày
20 vạn năm sau ánh sáng của cửu đại thiên thư bắt đầu dập tắt
Những sinh linh bắt đầu gào thét lao lên hư không chém g·iết, tranh đoạt bảo vật nhưng hậu quả to lớn khiến, bầu trời nhuốm đầy huyết, thây ngổn ngang chất đầy mấy quả núi, đến nay những vùng này trở thành cấm địa, một tràng chém g·iết liên tục khắp cả cửu giới cuộc chiến.
Nhưng những bản thiên thư đã m·ất t·ích không thấy đâu, do t·ranh c·hấp những quyển thiên thư này đã bốc hơi không thấy đâu như biến mất khỏi thiên địa, một cuộc chém g·iết vô nghĩa khi không ai đoạt được quyển thiên thư nào.
50 vạn năm
Kể từ khi cuộc chiến kết thúc, những sinh linh này phân tách ra làm vạn tộc không đội trời chung, thề bất lưỡng lập, nên cứ một đoạn thời gian là chém g·iết liên tục.
Nhân tộc địa vị chỉ là một tộc nhỏ bé, đã thế còn bị những tộc khác bắt nạt, lại dần có nguy cơ biến mất thì có một thiếu niên mười tám tuổi từ nhân tộc đi ra, thành lập một đoạn truyền kỳ của riêng hắn mới khiến nhân tộc được giữ vững một thời gian.
Thiếu niên này nhiệt huyết hiếu chiến nhờ vận may trong một lần bị sinh linh khác t·ruy s·át lọt vào cấm khu sau đó được một quyển thiên thư và một chí bảo, nhờ vào đó hắn một đường quét ngang hết thảy sinh linh thành tựu chúa tể nhưng hắn lại không giúp nhân tộc đứng đầu hết thảy mà lại ở ẩn khiến cho ai cũng khó hiểu nhưng cũng nhờ có hắn nên những tộc kia không dám đụng vào nhân tộc tận một kỉ nguyên.
Ân, thiếu niên này không ai khác ngoài Dương Trần.
Lúc này hắn đã làm công việc xong về đến phòng của mình hắn mệt mỏi tắm rửa chuẩn bị ăn tối.
Vài canh giờ trôi qua.
Mặt trời đã xuống núi, màn đêm lại chợt ùa về.
Sau cơm nước đầy đủ Dương Trần đã bắt đầu ngồi lên giường tu luyện.
Hắn nhìn hết thảy thân thể mình sau đó nói
“ Nhờ có những con kê thân thể ta khá tốt hơn rồi nhưng mà chỉ giải quyết tạm thời, thôi đợi đợt trộm kê này xong, ta tu luyện đến kiếm sĩ cảnh giới, sau đó kết thúc thân phận tạp dịch này, đi ra ngoài săn yêu thú thì tốt hơn, dễ hành động lại không bị người khác biết được hành tung của mình ”
...
Nghĩ một lúc hắn đã thông suốt một lúc sau hắn bắt đầu ngồi xuống xếp bằng tu luyện
Hắn vận chuyển tu vi hấp thu từng sợi linh khí mặc dù linh khí hấp thu rất ít là do tư chất hắn quá yếu nhưng cũng đủ để tu luyện a
Từng đợt linh khí tràn vào đan điền hắn khiến cơ thể hắn bành trướng lên, cứ như thế vận chuyển theo từng chu thiên một
Thời gian cứ thế thoi đưa
Ầm ầm một tiếng phát nhẹ từ trong cơ thể hắn truyền ra
Tu vi hắn đã lên kiếm đồ tứ trọng thiên
Hắn thở ra một ngụm khí nhìn tu vi của mình hắn nhíu mày nói
“ Tu vì mặc dù lên cấp khá nhanh là do ta có kinh nghiệm, mặc dù tu vi hiện tại có thể vào ngoại môn đệ tử nhưng mà ta cảm thấy chưa đến lúc hẳn tu luyện đến kiếm sĩ mới vào, coi như một lá bài tẩy để bảo vệ tính mạng đi ! ” Dương Trần cảm thấy thời điểm này nên dành thời gian tu luyện vào ngoại môn không thích hợp, đợi tu vi cường đại sau đó vào mới thích hợp.
Vì hắn biết khi vào ngoại môn, coi như đặt một chân vào một đống phiền phức a, tranh thủ thời gian làm tạp dịch thì cứ tốt nhất tu luyện cho mạnh mẽ lên.
Hắn nghĩ đi nghĩ lại suy tư một lúc sau, mắt hắn loé lên tinh mang
“ Sau này ra ngoại giới nên dịch dung thoáng qua lúc đó không ai biết ta mà tìm ! ” Một nụ cười nghiền ngẫm lộ ra hàm răng trắng nõn nà Duơng Trần khá hài lòng sau này cứ đi trêu hoa ghẹo nguyệt thoải mái xong lại trở về chính hắn diện mạo không ai biết mà tìm ta tính sổ nha.
Nhân sinh thật thú vị a !
Nghĩ đến tán tỉnh những nữ nhi lá ngọc cành vàng của mấy lão bất tử kia, sau đó chọc cho những lão ấy tức điên rồi cao bay chạy xa .... thật mẹ nó thú vui tao nhã .
Buông xuống hết thảy dự định của mình Dương Trần bắt đầu tu luyện.