0
Thời gian dần trôi qua
Những cái này tráng hán thôn dân người đã bắt đầu lên đuờng trở lại thôn xóm của bọn họ sau một hành trình phải nói khá mệt mỏi nhưng bọn họ thu hoạch lại phi thường tốt
Sáng sớm những làn sương trắng xóa còn đọng trên lá những giot nước se lạnh mặt trời đã bắt đầu dần l·ên đ·ỉnh những tia nắng sáng sớm ban mai chiếu khắp mảnh đại lục này
một nhóm trai tráng trung niên mấy chục người thân thể khá chật vật nhưng trên mặt bọn hắn vẫn nở nụ cười nguyên nhân là do lần này đi săn yêu thú không ai bị tử thương mà còn thu hoạch phong phú hơn lần trước bọn họ cứ thế trò chuyện vui vẻ trên đường trở về ngôi làng
...
Những cái này thôn dân tráng hán còn chưa đi đến thôn dọc bên đường cảnh vật yên tĩnh đến lạ người có thể nghe thấy rõ tiếng chim hót cỏ dại mọc đầy cả ra như nơi này chưa từng có ai đặt chân đến
'' Lạ nhỉ ! Hẳn là hôm này có những người khác tụ tập tại đây đón chúng ta ! Làm sao yên lặng đến ta tưởng đi nhầm đường cơ ''
'' Ta cũng thấy thế trước giờ trưởng thôn hay đứng tại đây đợi chúng ta ! Không lẽ chúng ta về hơi sớm nên bọn họ không biết ! ''
'' Làm sao nhầm được ! Ta đã tính đủ ngày tháng này ! Nếu mà nhầm thì cũng không đến nổi im lặng như chỗ này bỏ hoang thế ngươi nhìn xem cỏ mọc đầy cả ra kìa ! ''
'' Ta cảm thấy có gì đó không đúng lắm ! Đi nhanh đừng chần chờ ! ''
'' Lục sư đệ chậm thôi ! Chờ bọn ta theo cùng ''
Những người khác thấy hoang vắng cảnh tượng trước cảnh vật thôn xóm trong lòng không khỏi cảm giác lạ bọn họ nhịn không được nghi hoặc xì xào bàn tán hỏi bên cạnh huynh đệ người
Lục Ma hắn vốn cơ trí hơn người nhìn cảnh tượng trước mặt nhíu mày lại nhìn cảnh vật xung quanh cái này từng chi tiết một
Sau đó giật mình hoảng loạn bỏ xuống tất cả công cụ đồ vật nghĩ đến thê nhi cảnh tượng hắn gồng hết sức mình điên cuồng hướng cái này thôn xóm phương hướng chạy đi
Dương thôn xóm cái này hiện tại cảnh tưởng giống như địa ngục trần gian
Phía bên ngoài một hàng dài máu khô còn ứ đọng trên mặt đất đỏ thẫm tay chân cụt rải rác khắp nơi hỗn loạn trên mặt đất thậm chí thịt nát nhầy nhụa đầy dòi bọ bò lổm ngổm đen nghịt xung quanh thôn xóm này mùi hôi thối bốc lên nồng nặc những đầu lâu thi thể không còn nhận rõ hình dạng già hay trẻ nằm rải rác từng ngóc ngách
“ Khôngggg ! Thiên nhi ! Dung nhi ! ” Một tên trung niên tráng hán từ xa vội vã chạy đến khi thấy cảnh tượng kinh hoàng này hắn cũng nhịn không được muốn nôn mửa nhưng trong lý trí hắn nghĩ đến thê nhi mình nên vọt một đường đạp lên những đống thịt nát này chạy vào
Khi tên Lục Ma điên cuồng chạy vào tìm thê nhi thì đám người săn yêu thú tráng hán khác cũng vội vã chạy đến đây
” Cáiii nàyyyy ..... Cáiii nàyyy ! Chuyện gì đang xảy ra thế ! ”
“ Khôngggg aaaaaa ! Là chuyện gì xảy ra ?! Phụ thân ta đâu ”
“ Oẹ ! Mẹ nó ta đang ở địa ngục hay trần gian đây ! ”
Đám người này sau khi chạy đến nhìn cảnh tượng này cũng mắt trợn trắng cả lên hoảng sợ trên khuôn mặt hiện ra mùi hôi thối xông vào mũi khiến không ít người liên tục nôn mửa tại trận có người nghĩ đến người thân mình hoảng sợ điên cuồng chạy vào lục trong những đống xác này hi vọng người thân bọn hắn không có chuyện gì
Lúc này một lớp người mặc áo bào đen tay cầm những thanh đao sắc bén sắc một tên sắc mặt dữ tợn khí chất nồng đậm tà ác hai mắt lăng lệ thụt sâu vào trong dẫn đầu hướng về phía cảnh tượng gào thét bi thương thôn xóm người đi đến
...
“ Bắt hết lại cho bổn đại gia ! tên nào chống cự giết không tha ! ” Tên cầm đầu tráng hán lớp người này sau khi đi đến nhìn một mảnh hỗn loạn phía trước nhàm chán hét lên ra lệnh những tên tiểu đệ đằng sau hành động
Keng !
Keng !
Những tên tiểu đệ này rút dao ra khỏi vỏ hướng về phía những cái này thôn dân tráng hán đang gào thét bi thương bao vây chật kín lại bảo đảm không có con ruồi nào lọt qua được
Khi nghe có âm thanh lạ hét lên những tráng hán thôn xóm dừng hành động quay lại nhìn thấy một lớp người hơn mấy chục tên bộc phát ra cỗ khí thế tà ác chấn nhiếp bọn họ khiến những người này sợ hãi lui về phía sau
“ Các ngươi ... Những người này các người là ai ?! Không lẽ cái này cảnh tượng là các ngươi làm ?! ” Một tên đại hán thôn dân sợ hãi lùi về sau không biết cái này can đảm xuất phát từ đâu run giọng hỏi về phía những người phía trước mặt này
“ Đúng thì thế nào ?! Sai thì thế nào ?! Bọn dân đen các người không xứng để hỏi bổn đại gia ” Tên dẫn đầu tráng hán này khinh thường nói nhàn nhạt đặt ghế ra ngồi bắt chéo chân ra hứng thú nhìn cuộc vui
“ Mà đúng là những việc này bổn đại gia làm ! Làm sao ?! Các ngươi lên cắn ta đi ?! Hắc .. hắc mà những nữ nhân của các ngươi bổn đại gia chơi chán rồi ! ”
“ Những ả đó bây giờ đang chờ huynh đệ ta đến lượt bất quá mà nói những ả này thời điểm làn da lại không được mịn màng động tác chậm chạp thua xa những nữ nhân thanh lâu ! Thật không chút nào thú vị ” Tên tráng hán này lộ ra nụ cười dâm đãng nhưng cũng làm vẻ mặt thở dài tiếc nuối ngoắc tay về phía những tên thôn dân tráng hán thái độ khiêu khích
“ Aaaaa... Ta hận .... Tên Súc sinh ! Ta liều mạng với ngươi ” Một tên tráng hán nhịn không được hai mắt đỏ bừng rơi lệ đầy mặt hắn hét lên hướng về phía tên tráng hán đang ngồi này chém tới
...
Rầm !
“ Dung nhi... Thiên nhi !! ” Lục Ma gào thét hướng về phía cảnh cửa đơn sơ căn nhà đạp ra sau đó chạy vào tìm kiếm
Nhưng bóng tối lại bao trùm căn nhà mùi ẩm mốc truyền ra khung cảnh đầy tĩnh mịch chiếc giường gỗ với vài chiếc gối đơn sơ đang còn ngăn nắp trên cái bàn gỗ chứa đầy thức ăn mốc meo rơi xuống thỉnh thoảng có vài con gián hay chuột bò lên duờng như đã lâu không dọn dẹp
“ Tách Tách ”
Từng giọt nướt mắt lăn dài từ khuôn mặt Lục ma rơi xuống mặt đất thanh âm yên tĩnh đến nghe rõ tiếng nước mắt này đôi mắt chứa đầy tơ máu hắn siết chặt đôi quyền mình bấu chặt thật mạnh
“ Không .... Dung nhi Thiên nhi ! ” Hắn hét lên không tin những chuyện này chạy thẳng ra ngoài tìm kiếm
Đạp lên những thi thể này máu văng tung toé nhuộm đỏ cả trang phục hắn vô vọng tìm kiếm nhưng không nhận dạng ra diện mạo ai với ai
Thời gian cứ thế trôi qua hắn liên tục tìm kiếm sức lực hắn đã cạn kiệt quần áo lẫn khuôn mặt đã dính đỏ đầy máu hắn không từ bỏ chạy ra phía sau khu thôn xóm
Để rồi khuôn mặt hắn cứng đờ khuôn mặt đôi mắt thẫn thờ như người không có linh hồn hắn chậm rãi đi đến phía trước
Một băng lãnh thi thể tiểu hài tử đang bị ruồi bọ bâu vào thân thể dính đầy vết thương sâu thấy tận xương trắng cũng không biết tột cùng bị bao nhiêu vết chém hành hạ máu ướt đỏ cả trang phục sâu trong hai con ngươi trừng thẳng như nhìn thấy thứ gì đó đáng sợ hẳn tiểu hài tử này chết không nhắm mắt