Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tận Thế: Xuyên Việt Giả.
Unknown
Chương 69: Lên Sân Thượng.
Giờ đây lực lượng của Trương Thành Công đã gấp ba lần một người bình, dùng tay bẻ cong thành ghế inox là một chuyện rất đơn giản.
Trương Thành Công thấy Ha Ji Won đã tin tưởng mình xong liền bổ xung thêm: “Nếu em cũng tự tay g·iết zombies thì cũng sẽ giống như anh. Thậm chí nếu g·iết số lượng đủ nhiều, biến thành siêu nhân cũng không phải không có khả năng.”
“Là thật sao…” Ha Ji Won hưng phấn hô.
Trong lòng Ha Ji Won nổi lên một ý nghĩ rằng mình sẽ là người bảo vệ cho oppa khiến cho cô không khỏi khúc khích cười. Trương Thành Công nhìn thấy Ha Ji Won cười ngây ngô không biết là đang nghĩ gì, hắn nhìn thời gian phát hiện đã khá muộn rồi thế là nhắc nhở: “Ji Won, đi về thôi, hôm nay chúng ta phải rời tầng này rồi.”
“Vâng oppa.”
Ha Ji Won vui vẻ đi song song với Trương Thành Công trở về căn hộ nơi cả nhóm người sống sót đang ở tạm. Vào bên trong căn hộ lúc này thì những người khác đã đóng gói xong hành trang để di chuyển lên trên tầng trên. Và lý do không xuống tầng một là bởi vì nơi này đã bị zombies vây hãm, cho dù quân đội có tới cũng không thể cứu được người sống sót mà chỉ có thể dùng trực thăng.
Lần này tổ ba người Trương Thành Công, Ha Ji Won và Lee Min Ho tiếp tục đảm nhiệm nhiệm vụ đi trước mở đường, theo sau là mấy người không có sức chiến đấu. Ba người bước vào hành lang tầng ba mươi sáu. Thình lình đúng lúc này có một con zombies nghe được tiếng động quay đầu lại.
Grrr… Grào… Nó gầm lên một tiếng như để thông báo cho đồng loại của mình, ngay sau đó một đám zombies lao vào tấn công.
Trương Thành Công đi đầu cầm ghế sắt tựa như một tấm lá chắn đẩy lùi con zombie trước cửa lùi lại. Đằng sau Ha Ji Won và Lee Min Ho chớp lấy thời cơ dùng kiếm chém g·i·ế·t những con zombies xung quanh. Có tanker mở đường cho nên cuộc chiến đấu trở nên rất dễ dàng, Ha Ji Won và Lee Min Ho lần lượt thu gặt tính mạng của từng con zombie một.
Qua mấy phút zombies bị g·i·ế·t sạch, ba người lục lần lượt kiểm tra các căn hộ tìm kiếm người sống sót sau đó đi lên tầng tiếp theo. Cả nhóm Trương Thành Công cứ lặp đi lặp lại di chuyển như vậy mãi cho đến tận gần tối cuối cùng cũng lên được tầng cao nhất. Dù sao thời điểm diễn ra tận thế thì hầu hết cư dân trong chung cư đều không có ở nhà cho nên lượng zombies của các tầng trên ít đến gần như không có. Mọi người lên tới cửa thông ra sân thượng lúc phát hiện ra cửa đã bị chặn lại.
“Cửa bị chặn rồi oppa. Là có người sống sót ở trên này.” Ha Ji Won thử mở cửa không được quay lại nói.
Lee Min Ho thấy thế bước lên trước nói: “Để tôi gọi thử xem.”
Dứt lời, Lee Min Ho gõ cửa sắt mấy tiếng hô lớn: “Có người đằng sau không, tôi là Lee Min Ho, quản lý bộ phận lễ tân tòa nhà đây.”
Ở bên kia cửa những người sống sót nghe được âm thanh quen thuộc của Lee Min Ho có người mừng rỡ kêu lên: “Mau ra mở cửa, là cậu Lee Min Ho đấy.”
“Mau mau mở cửa, cậu Lee Min Ho vẫn còn sống…”
“Cậu ấy sẽ cứu chúng ta…”
Rất nhiều ông lão, bà lão hô lên thúc giục đám thanh niên trẻ tuổi đi dọn dẹp chướng ngại vật mở cửa cho Lee Min Ho đi lên sân thượng. Có vẻ như anh ta ở trong chung cư này có danh tiếng rất tốt.
Một hồi ồn ào vận chuyển đồ đạc sau đó cửa được mở ra, lúc này Trương Thành Công mới kinh ngạc phát hiện ra ở trên sân thượng vậy mà có rất nhiều người, đặc biệt là người già chiếm tới gần một nửa số lượng.
“Thật là khó tin.” Trương Thành Công cảm thán.
Lee Min Ho liếc nhìn những gương mặt ở xung quanh xong cũng thầm thở phào nhẹ nhõm đáp: “Đúng là một kỳ tích, những người này phần lớn đều có một bằng tiến sĩ trở lên. Là nhân tài của quốc gia.”
Trương Thành Công ban đầu là kinh ngạc nhưng nghe xong lời Lee Min Ho nói thì chuyển thành trấn kinh sợ hãi.
“Những ông lão bà lão này đều là giáo sư tiến sĩ!”
Ở trên sân thượng chung cư có tới hơn một trăm người. Tất cả mọi người đều được tổ kiến rất có tổ chức trật tự nên không hề có mâu thuẫn gì xảy ra cả. Tuy nhiên bọn họ gặp vấn đề về thức ăn nước uống. Lee Min Ho vừa nghe xong tình huống của các cư dân xong liền đổ hết đồ ăn trong balo ra chia cho mọi người, đồng thời cũng nhận nhiệm vụ lục soát các căn hộ bên dưới kiếm thêm thức ăn.
Dĩ nhiên Lee Min Ho không thể làm được việc đó một mình, anh ta nhìn về phía Trương Thành Công nói: “Này, cậu có thể giúp đỡ kiếm thức ăn chứ? Đây cũng là một phần trong nhiệm vụ của cậu mà.”
Trương Thành Công nghe xong gật đầu đáp: “Nhiệm vụ của tôi? Cứu một người cũng có thể hoàn thành, cho nên tôi có một điều kiện.”
Đều đã có một chút mâu thuẫn trong cuộc trò chuyện khi trước cho nên Trương Thành Công cũng không còn vô tư giúp đỡ người khác nữa. Hắn cũng không phải kẻ ngu ngốc mang trong lòng sự thánh mẫu.
“Tôi biết cậu còn khúc mắc chuyện lúc trước. Nói thật thì sau khi suy nghĩ lại tôi cảm thấy bản thân cũng không đúng, có lẽ tôi còn chưa quá hiểu về xuyên việt giả các cậu.”
Lee Min Ho bày tỏ sự sai lầm của bản thân mình xong nói tiếp: “Cậu nói điều kiện của mình đi, chỉ cần không gây hại cho đất nước này đều được.”
Mỗi người đều đã nhường một bước nên Trương Thành Công cũng không có đưa ra yêu cầu gì quá đáng, hắn nghĩ nghĩ một chút nói: “Tôi muốn anh dạy cho tôi Taekwondo cùng với các vị lão tiến sĩ kia dạy tri thức toán lý hóa.”
Lee Min Ho: “???”
Yêu cầu học võ của Trương Thành Công không phải một lần hắn nhắc tới cho nên Lee Min Ho hoàn toàn có thể hiểu được. “Nhưng còn học toán lý hóa là cái quỷ gì? Đều đã tận thế rồi còn muốn học kiến thức, hơn nữa nhìn tên này đều đã quá tuổi đến trường.” Lee Min Ho trong lòng thầm nghĩ.
Một thoáng sau đó Lee Min Ho vẫn là đáp ứng điều kiện của Trương Thành Công, dù sao mấy thứ này đều không có gì đáng nhắc tới so với sự an toàn và sinh tồn của các cư dân.
“Được rồi, tôi đáp ứng. Mỗi tối tôi sẽ dạy cho cậu hai giờ, còn lại thời gian sẽ có một vị tiến sĩ tới dạy cậu.” Lee Min Ho nói.
Trương Thành Công đã nhận được điều mình muốn xong tương đối vui vẻ, hắn lấy đồ hộp trong balo đeo lưng của mình ra bắt đầu đi tiếp xúc các vị thầy cô giáo sắp tới của mình. Tất nhiên Lee Min Ho đã đồng ý rồi nên anh ta trở thành cầu nối giúp hắn với bọn họ chào hỏi làm quen cũng như nói ra vấn đề dạy học.
“Giới thiệu với cậu đây là giáo sư tiến sĩ Park Hang Seo, người ở đây hầu hết đều là học sinh của ông ấy. Tôi cũng không ngoại lệ.” Lee Min Ho đưa tay về hướng một ông lão đầu hói đeo kính giới thiệu.
Vừa nghe liền biết rất lợi hại cho nên Trương Thành Công vội vàng tay bắt mặt mừng cười nói: “Chào ông, cháu là Trương Thành Công. Vô cùng vinh hạnh khi được biết ông…”
“Chào cậu.” Giáo sư Park Hang Seo theo phép lịch sự chào lại Trương Lực sau đó quay qua Lee Min Ho nhẹ giọng hỏi: “Đây là?”
Lee Min Ho cũng không để cho giáo sư Park Hang Seo nói hết câu liền kéo ông qua một bên rồi ghé vào tai thì thầm. Trương Thành Công không biết hai người nói chuyện gì với nhau nhưng sau khi giáo sư Park Hang Seo quay lại thì thái độ của ông quay ngoắt 180 độ. Ông niềm nở mang hắn đi gặp những học sinh của ông.