Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 85: Chương 85

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85: Chương 85


Sắc mặt mọi người lập tức trở nên nặng nề. Triệu Loan nhíu mày, lên tiếng phản bác:

Chuyện nhỏ như vậy, Lê Tri cũng không để tâm. Cô chỉ khẽ cong môi cười nhạt, không thèm đáp lời.

"Anh ta chắc chắn cho rằng chị chủ động chia sẻ manh mối là để giành lấy ánh hào quang." Cô nàng chậc một tiếng, mỉa mai, "Đúng là lòng dạ hẹp hòi! Dùng bụng tiểu nhân để đo lòng quân tử!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Giọng điệu của cô tự nhiên như đang hỏi thăm bữa tối, khiến người nghe không khỏi bối rối. Quản gia Trần hừ lạnh, mặt không đổi sắc:

"Ngày mai sẽ có."

Dù vậy, cái bóng đen nghi hoặc vẫn lẩn quất trong lòng bọn họ. Nhất là khi nhớ tới ánh mắt lạnh lẽo của đám người làm trong nhà họ Kim.

Lê Tri hỏi thẳng:

"Không cần đi nữa. Bên kia có người canh gác, không cho chúng tôi tới gần."

Lê Tri nhìn theo, khóe miệng cong lên, nhỏ giọng nói với những người đồng hành đứng cạnh: (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên đường trở về, Lê Tri tập hợp mọi người, chia sẻ những manh mối vừa thu thập được cùng suy luận của mình với nhóm Triệu Loan. Ban đầu, nhóm kia có chút bất ngờ trước sự thẳng thắn của cô. Nhưng không hiểu trong đầu họ tưởng tượng ra điều gì mà sắc mặt nhanh chóng sa sầm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bọn họ... có thể thật sự sống sót đến bình minh chăng?

Cái c.h.ế.t của Phùng Chính Hạo vẫn là bí ẩn. Không ai biết điều kiện tử vong mà anh ta kích hoạt là gì, càng không rõ liệu đêm nay, sẽ có thêm ai bị kéo đi hay không.

"Vậy... mợ chủ cũ sinh ra hai đứa bé gái, nên mới..."

Liên kết với phản ứng của bà lão ban nãy, trong lòng Lê Tri đã có một suy đoán đáng sợ.

Mộng Vân Thường

Nói xong, ông phất tay áo bỏ đi, bóng lưng lạnh lùng như tạt nước vào mặt bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không chỉ có bà lão đó, mà cả trấn Thanh Vũ này đều sợ bọn họ. Sợ "cao nhân đắc đạo" sẽ phá hủy cái thứ quỷ quái mang tên tháp hài nhi kia.

"Cô nói cũng có lý..."

Nhìn thấy nhóm Lê Tri, sắc mặt Triệu Loan trở nên lạnh lùng. Khi hai bên đến gần, cô ta mở miệng trước:

Chỉ còn một vấn đề... trời đã bắt đầu tối.

Tin vui duy nhất là — đạo cụ quan trọng sẽ được giao đến vào ngày mai. Nhiệm vụ mà hệ thống giao kéo dài ba ngày, nếu có thể cầm cự thêm hai đêm nữa, chờ đến lúc mợ cả sinh con, với trận pháp trừ tà tự tay vẽ và những đạo cụ đặc biệt, tỷ lệ vượt cửa sẽ cao hơn rất nhiều.

"Có nhìn thấy tháp không?"

Trì Y rùng mình, giọng cũng run lên:

Tháp hài nhi kia, chôn toàn những bé gái... Mọi người rùng mình tự hỏi, liệu sự đề phòng cực đoan ấy là vì lo sợ oán khí của những đứa trẻ bị vùi dập, hay còn ẩn giấu bí mật kinh khủng nào khác?

Khi cả nhóm quay lại nhà họ Kim, tình cờ bắt gặp quản gia Trần đứng trên bậc thềm, lạnh lùng chỉ huy đám sai vặt chuyển củi vào trong nhà. So với thái độ cung kính ngày hôm qua, lúc này ông ta như biến thành một người khác: ánh mắt lạnh băng lướt qua bọn họ, rồi chẳng buồn liếc thêm lần nào nữa.

Một là nhà họ Kim thực sự đã đến bước đường cùng, chuyện mợ cả sinh nở chắc chắn gặp phải nguy hiểm khó lòng hóa giải. Hai là thực lực nhà họ Kim quả nhiên bá đạo nhất trấn này, mạnh tới mức cho dù thiên hạ có bất mãn đến đâu cũng chỉ có thể nuốt giận vào lòng, âm thầm bảo vệ tháp hài nhi — chứ không dám ra mặt phản đối, càng không dám động vào họ.

"Chuyện đó hình như chẳng liên quan gì tới việc các người bảo vệ mợ cả sinh con thì phải? Tốt nhất là làm cho tròn phận sự đi, đừng nhiều chuyện!"

"Vậy thì tốt quá. Làm phiền ông rồi." Lê Tri dịu dàng gật đầu, rồi thuận miệng hỏi tiếp, như thể tiện thể nhớ ra: "À, còn một chuyện nữa... Hai cái thai c.h.ế.t lưu mà mợ chủ cũ sinh ra, là bé trai hay bé gái vậy?"

Triệu Loan lắc đầu: (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay khi bọn họ vừa xuất hiện, dân trấn đã lập tức phái người trông coi tháp, phong toả mọi lối đi.

"Quản gia Trần, m.á.u c·h·ó đen và gỗ trầm hương trăm năm mà chúng tôi cần, ông tìm được chưa?"

Trì Y - vốn lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, rất giỏi nhìn thấu lòng người - ghé sát bên tai Lê Tri, thì thầm:

Nhưng Lê Tri, như thể không hề nhận ra, vẫn cười híp mắt, bước lên chào hỏi:

"Không đúng. Nhà nghèo sinh bé gái, sợ không nuôi nổi thì còn có thể nhẫn tâm vứt bỏ. Nhưng nhà giàu như nhà họ Kim, cần gì phải g.i.ế.c con gái? Nuôi cũng chẳng sao, cùng lắm đẻ đến khi có con trai thì thôi. Không đến mức phải nhúng tay làm chuyện sát nghiệt như vậy, lại còn ép mợ cả vào cửa chưa được bao lâu đã chịu kết cục thê thảm. Chuyện này nghe đã thấy vô lý."

Quản gia Trần sững người một thoáng. Suýt nữa thì bị giọng điệu vô hại kia đánh lừa. Nhưng rất nhanh, ông ta lấy lại vẻ cảnh giác, khuôn mặt sa sầm:

Nhóm người chơi nghe vậy, cũng dần thả lỏng tinh thần, gật gù:

"Không thấy. Mới vừa tới ngã tư đã bị chặn lại. Đám người trong trấn có s.ú.n.g săn, bọn tôi không dám liều mạng."

Chương 85: Chương 85

"Xem ra, là bé gái rồi."

Không ai rõ vị cao nhân trước kia đã làm ra chuyện gì, mà khiến dân chúng trấn Thanh Vũ cảnh giác với người tu đạo đến vậy. Trong bầu không khí ngột ngạt ấy, việc nhà họ Kim còn dám mời bọn họ đến, đã chứng minh hai điều.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85: Chương 85