Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Hạn Nhiệm Vụ Thế Giới
Unknown
Chương 34: Hoang Đảo Sinh Tồn 3.
Trong một căn phòng lớn treo đầy màn hình theo dõi, bên dưới mười mấy nhân viên mặc trang phục màu hồng che khắp cơ thể, không nhận ra được nam nữ, thứ phân biệt duy nhất giữa bọn họ là số thứ tự ghi trên ngực và mặt nạ có in hình ô vuông, tam giác hoặc là hình tròn.
Ngồi ở vị trí trung tâm căn phòng, người đàn ông mặc vest đen, đeo mặt nạ vô diện màu trắng có vẻ như là boss của nơi này. Gã ta nhìn chăm chú vào một phần trực tiếp theo dõi được chiếu lên màn hình lớn, nếu Kong mà có mặt ở đây chắc chắn sẽ nhận ra được trong màn hình lớn đó đang trực tiếp chính là hình ảnh của cậu.
Người đàn ông mang mặt nạ vô diện nghe xong những lời của Kong nói thì nở một nụ cười lớn nói: “Ha ha... Đúng là một tên thú vị.”
“Liên lạc đội 7 khi đưa người sống sót lên đảo thì chú ý gây dựng lại hiện trường và làm ra một vài thương tích nhỏ...”
Gã ra lệnh cho người đứng bên cạnh xong lại tiếp tục xem trực tiếp màn hình lớn trước mặt....
Còn ở trên đảo hoang. Lúc này Kong đã bắt đầu dùng thanh nhôm gỡ xuống từ xác mảnh vỡ máy bay để chém cành lá cây trước mặt tạo thành một lối đi đủ lớn cho bản thân di chuyển. Cậu không muốn để mình ở quá lâu trên bãi cát, nơi này thuộc xích đạo, nhiệt độ vào buổi trưa nóng kinh khủng.
Mấy đám mây trên cao cũng không thể giúp ngăn trở được các tia uv độc hại và mặt trời, thế nên là chỉ cần ở ngoài bãi cát ngây người mười phút nữa Kong có thể sẽ bị say nắng, cậu phải nhanh chóng đi vào rừng tránh nắng.
Trong rừng nguyên sinh ngoài côn trùng ra thì cây cối cũng là một thứ gây cản trở. Vì rừng cây hoàn toàn sinh trưởng tự nhiên rễ cây mọc phá bất quy tắc, di chuyển trong rừng phải hết sức chú ý, nếu không việc vấp phải một chiếc rễ cây và ngã bổ nhào gây thương tổn đến cơ thể là chuyện rất hay gặp đối với người không có kinh nghiệm.
Kong cẩn thận từng bước di chuyển, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại những kiến thức về dã ngoại sinh tồn mà bản thân đã tìm hiểu được. Có một chú ý lớn dành cho những người sinh tồn: “Luôn luôn cảnh giác với hoàn cảnh xung quanh, thu thập mọi chi tiết dù là nhỏ nhất vào trong tầm mắt.”
Xung quanh cây cối mọc rất nhiều và um tùm, bên dưới rễ cây như đàn mãng xà, ngoằn ngoèo uốn lượn bất quy tắc, đâm lên chui xuống hỗn loạn làm cho Kong di chuyển hết sức khó khăn.
Vừa đi Kong sẽ vừa dừng lại thoáng chốc để quan sát gốc cây bên dưới và thân cây phía trên, nơi có màu sắc đặc điểm khác nhau. Điều này có quan hệ tới quỹ đạo quay, lực hút của Mặt Trời, Mặt Trăng cùng với Trái Đất. Hay nói đơn giản dễ hiểu hơn chính là do “Thủy Triều”.
Phần gốc cây và một đoạn thân cây bị ngâm trong nước biển nên có màu sắc đậm hơn so với phần thân cây bên trên. Và vài vùng màu trắng chính là nước biển bốc hơi lưu lại kết tủa muối.
Chỗ này buổi tối triều cường ngập như Sài Gòn nên không thể ở được.
Đi vào sâu hơn bên trong đảo, những cây lá rộng bắt đầu xuất hiện nhiều hơn. Đây là một tín hiệu tốt, Kong biết bản thân đã sắp gần tới nơi có thể xây dựng chỗ trú ẩn.
Trên vành xích đạo, trời tối chỉ trong chớp mắt, thế nên tìm được nơi thích hợp dựng lều là tối quan trọng.
Bình thường xem trên tivi những nhà mạo hiểm sinh tồn đều sẽ hạ trại ở gần bờ biển. Vị trí này vừa có thể ra biển bắt cá, vừa có thể vào rừng lượm trái cây, lại còn có thể quan sát tàu thuyền qua lại. Nhưng Kong ý tưởng không tương đồng, cậu muốn đi sâu vào trong đảo để dựng nơi trú ẩn, bởi vì cậu phải ở lại trên đảo một năm, tính toán lâu dài sinh tồn ở lại.
Một đường đẩy thẳng phác quang cành cây, cường độ vận động rất lớn. Đối với người có chỉ số thân thể, lực lượng cao mấy mấy lần người bình thường như Kong là chuyện nhỏ.
Thời gian trôi qua nửa giờ, Kong tìm được một gốc cây sung dại khổng lồ với chằng chịt dây leo bám lên.
“Ngon! Với lượng dây leo này quá thừa để dựng lều rồi.”
Dây leo bền chắc sánh ngang với dây thừng, nó là một phép màu cứu rỗi những người sinh tồn. Kong vui sướng hô lên lập tức bắt tay vào việc trèo cây cắt dây leo.
Những vật phẩm sinh tồn hoang dã Kong mua sắm chuẩn bị vô cùng đầy đủ, nhưng do lên máy bay không thể mang theo những thứ đó nên cậu buộc phải bỏ lại trong vali và ký gửi hành lý.
Cũng không biết cái vali đó hiện giờ đang ở nơi đâu?
Bởi vì không có dụng cụ chuyên dụng như dao hay cưa để cắt dây leo nên Kong chỉ có thể sử dụng một mảnh nhôm xác máy bay lớn bằng lòng bàn tay để cứa dây leo. Tuy thế nhưng lực lượng lớn gấp gần bốn lần người bình thường cũng không phải để chưng, cậu dùng lực cứa một cái tựa như cắt sợi chỉ đồng dạng, một sợi dây leo lớn cỡ ngón út liền đứt.
Ngoài thu thập các sợi dây leo lớn, Kong đồng thời cũng thu thập những sợi dây leo nhỏ để buộc hoặc dệt bện.
Kiếm đủ dây leo, công việc tiếp theo là dựng nơi trú ẩn.
Dựng lều bây giờ cũng là tạm thời để tránh trời tối sắp đến gần, Kong không làm quá cầu kỳ. Cậu chặt lấy bảy thân cây cỡ cổ tay, phát hết cành lá và ngọn tạo thành bốn thanh gỗ có chiều dài ba mét và ba thanh gỗ có chiều dài hai mét.
Dùng các thanh gỗ ba mét buộc lại với nhau bằng dây leo dạng chữ A, một thanh gỗ hai mét được đặt ở trên chóp chữ A và gia cố lại liền thu được một khung lều trại đơn giản. Nhưng Kong không muốn nằm ngủ ở trên mặt đất, điều này tiềm ẩn quá nhiều biến số, cậu dùng hai thanh gỗ hai mét còn lại buộc vào hai bên của lều trại chữ A cách mặt đất khoảng nửa mét.
Khung lều chữ A đã xong, Kong dùng lượng dây leo cỡ ngón tay thu thập được bắt đầu đan dệt phần chỗ nằm dạng lưới mắt cáo. Cũng không cần đẹp, chỉ đủ chắc chắn, nằm không rơi xuống đất là được rồi.
Tiếp theo là đến hai bức vách lều và cửa trước sau. Về phần cửa trước thì không cần, dù sao cũng là để ra vào, Kong chỉ đan dệt ba mặt còn lại.
Công việc chỉ có như thế, nhưng để hoàn thành cũng đã tiêu tốn của cậu vài giờ đồng hồ.
Thời gian trời tối càng lúc càng gần, Kong tranh thủ đi hái lá dừa về để lợp lều.
Ở vùng nhiệt đới xích đạo, những cơn mưa không bao giờ báo trước, một lớp mái ngăn trở nước mưa còn có thể dùng để hứng nước ngọt, một tác dụng không tưởng.
Kong lúc hái lá dừa cũng không quên mang về một nhúm cây khô ở đỉnh cây dừa, một loại bùi nhùi nhóm lửa tuyệt hảo.
Củi khô trên đảo không thiếu, cậu có cả rừng nhiên liệu hữu cơ.
Tất bật đến lúc mặt trời lặn thì mọi thứ cũng đã xong, bắt đầu nhóm lửa.
Kong lấy ra cục pin 9v và một mẩu giấy bạc. Thực hiện một thí nghiệm vật lý đơn giản.
Để dòng điện chạy qua mạch, giấy bạc gồm nhôm, thép và thiếc, do đó đây là vật dẫn lý tưởng cho dòng điện. Khi gắn hai đầu giấy bạc vào các cực của pin sẽ có một mạch điện đơn giản. Giấy bạc có phần nối rộng 2 mm. Vật dẫn càng mỏng, điện trở càng lớn, năng lượng giải phóng càng nhiều. Do đó, khi dòng điện chạy qua sợi giấy bạc, nó làm nóng dải hẹp đó. Phần nối bị nóng lên, giống dây tóc hình xoắn trong bóng đèn. Nhiệt độ cao khiến nó bùng cháy.
Lý thuyết mã điểm, giờ là lúc Kong thực hành. Cậu xé giấy bạc thành mảnh nhỏ dài, mối nối ở giữa nhỏ khoảng 2 đến 3 mm. Dùng hai đầu giấy bạc dí vào đầu hai cực của pin 9v, phần mối nối thì đặt sát vào đống bùi nhùi đã vò tơi xốp.
Bùi nhùi bắt lửa bốc cháy, hỏa quang sinh ra, nhân loại khởi nguyên chính là nhờ có thời khắc này...
[1/11/2021 Chúc tất cả cánh nam thanh niên FA như tui một mùa NNN thành công mỹ mãn]