Vô Hạn Sát Lục Thăng Cấp
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5 + 6
Sau đó là hàng chục lời nói răn đe đổ xuống, trước khí thế này Trần Long cũng rén ngang, chỉ có thể như chim cút đứng đó không giám ho he nửa câu.
Thấy thái độ Trần Long kiên quyết như vậy, Dương Nguyệt nhìn hắn ánh mắt cũng có chút thưởng thức, dù sao cũng rất ít học sinh có thể bình tĩnh trước số tiền lớn.
"Mà này, em gái ông lâu nay có khoẻ không, dạo gần đây tôi thấy ông hay nghỉ học lắm, thành tích cũng giảm nữa, sắp thi tốt nghiệp rồi đấy".
"Cậu Long, hết buổi học cậu đi xuống văn phòng gặp tôi".
Đứng trước cánh cửa có ghi giáo viên Dương Nguyệt, Trần Long cũng khá bất ngờ, vì một giáo viên bình thường lại có thể có văn phòng của riêng mình, nhưng rồi hắn cũng không để ý mà lễ phép gõ cửa.
"Mời cả lớp ngồi".
Đi được một đoạn thì trước mặt Trần Long, đột nhiên xuất hiện một người đàn ông xa lạ đứng chắn đường hắn.
Khuôn mặt kiều diễm chỉ mang một chút son phấn cộng thêm khí chất cao quý, càng làm cho nàng thêm phần xinh đẹp động lòng người.
Không quan tâm tới thái độ của Trần Long, người này tiếp tục nói.
"Cậu không cần lo, từ giờ cậu có thể nghỉ miễn là cậu đảm bảo ít nhất có thể vượt qua kỳ thi sắp tới, dù sao thời gian học chính thức chỉ còn vài buổi, nên tôi vẫn có thể làm chủ". (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy hắn không có chuyện gì, Ngọc Lan cũng không nói nhiều thêm, nhưng trong lòng lại ẩn ẩn cảm thấy tên này hôm nay có gì đó khác khác, dù sao Trần Long có vẻ ngoài khá đẹp trai, lại có hoàn cảnh bi thảm nhất lớp, điều này kích hoạt lòng trắc ẩn bên trong nàng, nên quan tâm hắn thêm một chút cũng là điều đương nhiên.
Nhìn thấy thái độ không thể kháng cự của chủ nhiệm lớp, Trần Long cũng bất đắc dĩ nhận lấy, xem ra nhân tình này hắn đương định.
"Còn về chuyện em xin nghỉ thì....".
Nghe vậy Trần Long cũng mỉm cười kiên nhẫn đáp.
Vừa nói nàng còn vừa lấy ra một tờ giấy, trên đó có bảng điểm kiểm tra gần đây, quả nhiên rất thấp.
Cuối cùng nàng còn nói thêm.
Một lúc sau cuối cùng chủ nhiệm lớp cũng hoàn thành xong công việc, nhìn thấy Trần Long đang ngồi đợi khi, vội gọi hắn lại gần.
"Tôi biết gia cảnh cậu khó khăn, nhưng chỉ còn hơn một tháng nữa là thi trung học phổ thông quốc gia rồi, đằng nào cũng đã đi tới đây, cậu cũng không muốn cố gắng 12 năm của mình thành công cốc chứ".
Trần Long thấy vậy cũng thở phào một hơi, ngồi xuống nhìn xung quanh một phen, bây giờ hắn mới nhận ra hơn phân nửa lớp đều là các khuôn mặt xa lạ chưa từng xuất hiện trong ký ức đời trước.
Nhưng rồi hành động sau đó của chủ nhiệm lớp khiến hắn sững sờ.
Hắn cũng không mất lễ phép, mà từ tốn ngồi xuống ghế đối diện.
Ánh mắt nàng nhìn Trần Long bắt đầu trở nên dịu dàng, trong đó ẩn chứa một tia thương sót.
Nhìn thấy thái độ của Dương Nguyệt, trong lòng Trần Long thầm nghĩ chuyện này chín chín phần trăm là thành công.
Trần Long vừa chuẩn bị sách vở xong thì giáo viên cũng bước vào lớp.
Nàng trực tiếp cầm tiền nhét vào trong tay hắn, giọng mất kiên nhẫn nói.
Nghe vậy con ngươi Trần Long co rụt lại, gắt gao nhìn đối phương, hắn không hiểu người này có ý gì.
Phải nói là cả đời trước lẫn đời này, hắn còn chưa bao giờ nhìn thấy một người phụ nữ nào xinh đẹp như vậy ngoài đời.
Đang xì xào nói chuyện riêng thì hai cục phấn từ đâu bay đến, chính xác rơi vào đầu Lê Cường cùng Trần Long, khiến hai người kêu lên đau đớn.
Nghe thấy hắn giải thích sau, Dương Nguyệt cũng trầm mặc, trước kia nàng cũng chỉ biết Trần Long cha mẹ c·hết sớm nhà lại có em gái bệnh tật cần trăm sóc, bây giờ nghe hắn giải thích mới biết tình hình còn khó khăn hơn thế rất nhiều.
Trần Long cảm thán, có lẽ đây cũng là sự khác biệt của hai thế giới đi, dù sao tiến trình phát triển là không giống nhau.
Sao đời trước hắn lại không gặp được giáo viên tốt như vậy chứ.
Thấy vậy Trần Long cũng yên tâm.
Vừa đẩy cửa bước vào, chỉ thấy trước mắt Trần Long là cô chủ nhiệm đang ngồi sau bàn, cúi đầu ghi chép gì đó.
Cuối giờ tan học Trần Long cũng không chần chờ mà tiến đến văn phòng giáo viên.
Hắn ngước đầu lên nhìn thì thân thể trực tiếp cứng đờ, thậm chí khi cả lớp đứng dậy chào cô Trần Long vẫn không để ý, vài giây sau hắn mới kịp phản ứng lại đứng dậy cùng cả lớp.
Nàng lạnh lùng nói.
"Vậy thì em cảm ơn cô rất nhiều".
"Có vẻ như hai cậu đang có chuyện gì đó rất vui nhỉ, kể cho tôi nghe với".
Thẫn thờ một lúc sau Trần Long mới lấy lại tinh thần, thấy chủ nhiệm lớp Dương Nguyệt vẫn đang làm việc sau, hắn cũng thở phào một hơi, rồi ngồi xuống ghế gần đó chờ đợi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lòng Trần Long một mảnh bối rối.
Trần Long ngẩn người vài giây sau, xong vội vàng từ chối lấy, 50 triệu đối với một học sinh như hắn cũng là một số tiền không nhỏ.
Chương 5 + 6
Trần Long vội ngoảnh đầu lại sau nhìn.
Trần Long hôm nay tới đây mục đích cuối cùng là để xin nghỉ, nên chỉ còn cách này mới khiến cho nhà trường đồng ý.
"Cậu Long, Dạo gần đây cậu hay nghỉ học, có đi thì thường xuyên đến muộn, thành tích học tập giảm sút".
Nàng nghiêm túc xác nhận đáp.
Mỹ nữ chủ nhiệm ở trên bục nhìn xuống, thấy Trần Long chậm đứng dậy mày hơi nhíu, xong cũng không nói gì thêm chỉ phun ra một câu.
Đang nói chuyện hăng say thì Trần Long nghe thấy có tiếng gọi từ phía sau, giờ hắn mới nhận ra do mải trò chuyện nên không để ý đã vào học.
Lúc này hắn mới có cơ hội nhìn kỹ chủ nhiệm lớp. Không nhìn thì thôi nhìn xong lại làm hắn có chút thất thần.
Nghĩ đến đây Trần Long cũng bình thường trở lại, cười cười gật đầu tỏ ý đã biết rồi lấy ra sách vở đặt lên bàn.
Thấy chủ nhiệm lớp thái độ như vậy hắn cũng thuận thế đưa ra yêu cầu xin nghỉ, cảm thấy chưa thuyết phục hắn còn cam đoan thêm.
Hơn nữa đối với học sinh trong lớp, nàng mặc dù nghiêm khắc nhưng lại rất quan tâm giúp đỡ mỗi người, Trần Long ở thế giới này trước kia cũng được nàng trợ giúp rất nhiều.
Chỉ thấy người này tuổi tác gần 40, thân hình cao lớn, mặc một bộ âu phục màu đen, trên thân toả ra khí tức ngột ngạt.
"Ui cha..."
Cũng không thể trách Trần Long không nhận ra sớm, đơn giản là vì đời trước do biến cố gia đình, khiến hắn trở nên ít tiếp xúc hơn với người ngoài, nên vòng tròn bạn bè phi thường nhỏ, mà cả lớp học có hơn năm mươi người, nhất thời không nhận ra cũng là điều đương nhiên.
"Vào đi".
Xong xuôi mọi chuyện hắn cũng lễ phép cúi người cảm ơn, lời này là hắn xuất ra từ tận đáy lòng.
Trần Long bí mật quay sang bên Lê Cường, mịt mờ vòng vo hỏi một phen, cuối cùng hắn cũng biết được đại khái.
Lê Cường đứng bên cạnh thấy vậy, trao cho hắn một ánh mắt tự cầu phúc, rồi cũng ngồi xuống.
Trần Long cũng cảm thấy không có gì, vì việc này cũng vừa đúng ý hắn.
"Đây là 50 triệu, nếu như cậu cần tiền gấp thì cứ lấy dùng, sau này đi làm có tiền thì trả lại cho tôi cũng được". (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bịch.....bịch".
Chỉ thấy nàng từ trong ngăn kéo lấy ra một sấp tiền mặt đặt lên bàn, xong nhẹ nhàng nói.
Ai nói cho hắn biết mỹ nữ đang đứng trên bục giảng kia là người nào, trong trí nhớ của hắn, không phải giáo viên chủ nhiệm cấp ba là một bà cô trung niên, thân hình mập mạp, mặt đầy tàn nhan sao.
Trần Long cũng nhận ra nàng này là ai, đây chính là crush thời cấp ba của hắn tên Lê Ngọc Lan.
"Mày là Trần Long đúng chứ, cha mẹ c·hết sớm, có em gái nằm liệt giường phải cần số tiền lớn để duy trì mạng sống".
"Tao biết hoàn cảnh gia đình mày bi thảm, nhưng đó cũng không phải lý do để mày la liếm cái mặt đi tìm kiếm sự thương hại từ một người khác, mày hiểu tao đang nói gì chứ".
Ở ngoài âu phục cùng màu trắng bên trong sấn lại khiến cho nơi đó nhô lên hai toà ngọn núi xinh đẹp, vô cùng hùng vĩ.
Mặc dù như vậy nhưng do vẻ ngoài xinh đẹp kiều diễm lại còn độc thân, nên nàng chính là tình nhân trong mộng của hầu hết nam học sinh và nam giáo viên trong trường. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cảm ơn bà quan tâm, em gái tôi vẫn khoẻ, chỉ là gần đây tôi phải đi làm thêm kiếm tiền thôi, bà cũng biết hoàn cảnh của tôi mà, thành tích có giảm một chút cũng là điều đương nhiên, với lại tôi cũng không đòi hỏi nhiều chỉ cần đủ điểm tốt nghiệp là được rồi".
Trần Long cảnh giác lên, có chút kiêng kỵ đang định né sang bên cạnh đi qua khi, người này đã dơ tay cản hắn lại.
"Nên hôm nay em đến đây cũng là để xin phép nghỉ hết quãng thời gian còn lại cho tới lúc thi, vì em gái em rất cần tiền nên cũng không còn cách nào".
Thấy vậy Ngọc Lan cũng tiện thể hỏi thăm.
Nhớ ở đời trước do hoàn cảnh gia đình hắn cũng không giám tỏ tình, mãi về sau ra đời lăn lộn, hắn cũng dần quên mất đoạn tình cảm đơn phương này.
Chương 6: Mỹ nhân ân.
Chỉ thấy nàng khoác một bộ âu phục nữ màu đen, bên trong là một bộ váy bao mông màu tráng bó sát toàn thân, tạo nên đường cong mê người.
"Tôi đã đưa thì cậu cứ nhận lấy, với lại đây không phải cho không, sau này có tiền cậu vẫn phải trả lại cho tôi".
Thậm chí hắn còn nói càng thêm nghiêm trọng như, tiền của hắn chỉ còn có thể duy trì cho em gái sống thêm 1 tuần nữa thôi vân vân.
Ngẩng đầu nhìn lên thì chỉ thấy cả lớp đang nhìn mình, trên bục giảng cô Dương Nguyệt cũng nhìn bọn hắn, khuôn mặt xinh đẹp lạnh băng, tay vẫn còn vương bột phấn, rõ ràng việc vừa rồi là tác phẩm của nàng.
Vậy ra thế giới này chỗ nào cũng khác, chỉ có hoàn cảnh của hắn là không thay đổi đúng không.
Đập vào mắt hắn là một nữ sinh tóc thắt đuôi ngựa, khuôn mặt trái xoan, ngũ quan xinh xắn, khí chất nhà bên cô gái, tất cả đều toát lên vẻ đẹp thanh xuân thiếu nữ.
"Cậu cứ nhận đi, yên tâm tôi vẫn sẽ xét cho cậu xin nghỉ".
Trần Long nghe vậy cũng chỉ đành bày ra vẻ mặt đau khổ, mắt rớm lệ, rồi lôi ra lý do lúc trước giải thích cho Ngọc Lan thuật lại một lần, xong còn giải thích rõ hoàn cảnh cũng như bệnh tình của em gái hắn.
Lễ phép cảm ơn sau hắn cũng hỏi lại cho chắc.
Trần Long vẫn nhất quyết từ chối, dù sao hắn biết bản thân có hệ thống, có thể nàng không biết a, nếu nhận lấy số tiền này chẳng khác nào hắn nợ nàng một khoản nợ ân tình to lớn.
Nghĩ đến đây trong lòng hắn nhổ nước bọt không thôi.
Trần Long còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy người này âm trầm nói.
Tỷ như chủ nhiệm hắn tên Dương Nguyệt, năm nay mới 29 tuổi, đảm nhận chủ nhiệm lớp từ hai năm trước, tính cách khá cao lạnh, nghiêm khắc, trong mắt không chịu nổi một hạt cát.
Chương 5: Dương Nguyệt.
"Ê, hai ông trật tự lại đi, vào học rồi kìa, tiết đầu là môn của cô chủ nhiệm đấy". (đọc tại Qidian-VP.com)
Bước ra khỏi phòng cô chủ nhiệm, Trần Long vẫn cảm thấy có chút không chân thật, nhưng tay sờ vào bao nơi chứa xấp tiền dày cộp khi, hắn mới không thể không cảm thán.
"Em hứa sẽ cố gắng vừa học vừa làm, chắc chắn sẽ đậu kỳ thi sắp tới".
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.