Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Hạn Tinh Chiến
Unknown
Chương 16: Esdeath động tâm
Đặng Xuyên nhíu mày nhìn Esdeath, lạnh nhạt nói:
“Đây là chuyện gì?”
Esdeath cười nói:
“Ngươi bây giờ là tù binh của ta.”
Đặng Xuyên nhìn nàng cười lạnh:
“Ngươi nói không giữ lời.”
Esdeath lúc này có chút lúng túng, mắt híp lại nói:
“Trận đấu đó không tính, đợi ngươi hoàn toàn bình phục, chúng ta sẽ đấu lại.”
Đặng Xuyên cười lạnh, nghĩ hắn sẽ tin tưởng. Lúc này hắn mới kiểm tra trong túi áo. Giật mình kinh hãi phát hiện ra chiếc hộp gỗ chứa linh hồn Ngọc Miên đã biến mất.
Cơ thể hắn lúc này mặc dù bị xích lại nhưng sát ý tỏa ra nồng nặc, ánh mắt như muốn g·i·ế·t người nhìn Esdeath nói:
“Hộp gỗ của ta đâu?”
Esdeath hơi giật mình. Tên này bình thường rất điềm đạm, lúc bây giờ bất ngờ lại tỏa ra sát ý kinh khủng đến vậy. Nhưng nàng đương nhiên không hề sợ hãi, nhíu mày hỏi:
“Hộp gỗ nào?”
Đặng Xuyên mắt hàn lại khẽ nói:
“Đừng giả bộ, chính là chiếc hộp gỗ trong túi áo của ta. Nhanh chóng trả lại cho ta, nếu không ta sẽ không tha mạng cho ngươi.”
Esdeath nghe vậy liền ngửa đầu cười lớn. Tên này lại còn dám đe dọa nàng, có chút thú vị.
Esdeath đứng dậy từng bước đi đến phía trước lồng sắt. Nhìn Đặng Xuyên cười nhạt:
“Ta đứng ở đây, ngươi g·i·ế·t ta thử xem.”
Đặng Xuyên mắt đỏ lên, cơ thể lao đến. Nhưng ngay lập tức cả 2 tay và cổ liền bị 3 sợi dây xích giữ lại. Không thể chạm vào Esdeath mảy may.
Esdeath cười nhạt, lúc này cánh tay nàng ta khẽ vương ra, chạm vào cằm của Đặng Xuyên nhẹ vuốt ve.
Đặng Xuyên có chút kinh tởm liền rụt đầu lại. Nhíu mày, nữ nhân này làm gì vậy.
Esdeath thì cười lớn, như đạt được mục đích gì đó. Trong lòng vui vẻ.
Lúc này bất chợt ở lồng bên cạnh, 1 cái thân ảnh tóc dài nhanh chóng bò đến, đầu vươn ra song sắt muốn liếm giày của Esdeath.
Esdeath khẽ nhìn, có chút chán ghét liền đá văng đầu của thân ảnh kia mở miệng:
“Cẩu tặc.”
Đặng Xuyên lúc này mới nhận ra ở bên cạnh có người. Lại nhìn thấy tên kia bị đá văng ra lại tiếp tục lao đến muốn liếm giày nữ nhân kia. Không 1 chút tôn nghiêm.
Đặng Xuyên trầm mặt, tên kia bị chà đạp đến mức nào mà hiện tại không khác gì 1 con c·h·ó.
Esdeath nhìn Đặng Xuyên khẽ nói:
“Tên ngươi là gì?”
Đặng Xuyên im lặng không đáp.
Esdeath đang cười, miệng liền khép lại, đây là lần thứ hai nàng hỏi tên đối phương nhưng không trả lời. Cảm thấy bị xúc phạm tức thì 1 tiếng “Chát” vang dội.
Mặt của Đặng Xuyên liền hằn lên 1 dấu tay đỏ.
Khuôn mặt Esdeath hiện lên vẻ tàn nhẫn độc ác nói:
“Ta hỏi ngươi tên là gì?”
Đặng Xuyên nhếch miệng cười cợt nhìn nàng. Tức thì má còn lại liền tiếp tục ăn 1 bạt tai vào mặt. Cả mặt đã bị đánh sưng phù.
Esdeath ánh mắt hàn lại lạnh giọng:
“Giỡn mặt với ta.”
Đặng Xuyên không xem ra gì, ánh mắt rét lạnh nhìn nàng ta. Lại tiếp tục ăn bạt tai vào mặt.
“Bốp...bốp...b”
Liên tiếp từng tiếng bạt tai vang lên. Đặng Xuyên lúc này khuôn mặt đã bị đánh sưng phù, miệng đầy máu tươi. Đã gần mất ý thức. Esdeath lúc này mới dừng tay.
Lúc này bất chợt 2 má hắn, 1 lớp băng mỏng liền hình thành chườm lấy vết thương của hắn. Esdeath khuôn mặt khẽ đổi, trở nên có chút nữ tính nhìn hắn nói:
“Tại sao lại ép bản thân mình phải khổ vậy chứ.”
Đặng Xuyên ánh mắt hình viên đ·ạ·n nhìn nàng:
“Ngươi tốt nhất nên g·i·ế·t ta, nếu không ngươi nhất định sẽ hối hận.”
Esdeath nghe vậy, khuôn mặt lại trở lại vẻ tàn nhẫn, đạp Đặng Xuyên văng lên giường.
Trong tích tắc 5 cái khóa băng sinh ra liền giữ chặt ngũ chi của Đặng Xuyên. Esdeath đi lên nhìn hắn. Tay vươn ra vuốt ve gương mặt hắn, làm Đặng Xuyên liền có cảm giác như giòi bọ bò khắp người. Nàng nhẹ nhàng nói:
“Cứng cỏi lắm, lại dám liên tục đe dọa ta, nhưng mà ta lại thích. Ta nhất định sẽ dạy dỗ ngươi thật tốt, làm một cái nam nhân ngoan ngoãn ở bên cạnh ta.”
Sau đó tiếp tục nói:
“Ngươi đã không chịu nói tên thì ta sẽ đặt tên cho ngươi. Ta gọi là Esdeath thì từ giờ tên của ngươi sẽ là Alive.”
Nói rồi nàng ta liền cười lớn bước ra khỏi lồng sắt. Đi ra bên ngoài.
Three Beasts lúc này đang đứng bên ngoài nhìn thấy Esdeath xuất hiện liền cúi đầu cung kính nói:
“Esdeath tướng quân.”
Esdeath lúc này tâm tình không tốt liền nói với Liver:
“Gọi Stylish đến gặp ta.”
Nàng đã nghĩ qua, trừ nàng ra, kẻ duy nhất có thể lấy đi hộp gỗ mà gã kia nói chỉ có thể là Stylish. Nàng chính là muốn cái hộp gỗ kia. Có nó trong tay, tên kia còn không ngoan ngoan nghe lời nàng. Khẽ cười lạnh.
Nhưng lúc này Liver bỗng nhiên sợ hãi run rẩy nói:
“Esdeath tướng quân, Stylish hắn... hắn...”
Esdeath liền nhíu mày, cảm giác đã có chuyện liền nói:
“Hắn như thế nào?”
Liver cố gắng nói:
“Hắn đã biến mất, văn phòng nghiên cứu của hắn đã dọn sạch sẽ, không để lại một dấu vết.”
Esdeath giật mình hét:
“Cái gì?”. Nói rồi khí thế trên người nàng liền kéo lên chấn văng cả 3 người Tree Beasts ra xa, cả 3 phun ra 1 ngụm máu tươi. Vội vàng quỳ xuống nói:
“Tướng quân tha mạng.”
Esdeath lúc này đã vô cùng tức giận. Tên Stylish kia lại dám phản bội đế đô. Sau đó thầm nghĩ đến gã vội vàng bỏ trốn như vậy, chắng lẻ đã phát hiện ra vật gì quý giá. Ngay lập tức liền nghĩ đến cái hộp gỗ tên kia nói.
Esdeath mắt híp lại, liền ra lệnh cho Three Beasts:
“Ngay lập tức lục soát xung quanh tìm cho bằng được Stylish cho ta.”
Three Beasts liền vội vàng thưa vâng, nhanh chóng thoát đi, không dám chậm trễ.
Đi một lúc Daidara liền khó chịu mở miệng:
“Esdeath tướng quân từ lúc trở về, lại dễ dàng trở nên khó chịu như vậy, không hiểu vì nguyên nhân gì.”
Nyau vuốt cằm, trầm tư 1 lúc mở miệng:
“Ta nghĩ chính là do tên mà tướng quân mang trở về.”
Liver trầm ngâm không đáp, sau đó liền nói:
“Không cần biết tướng quân như thế nào, chúng ta chỉ cần tuân theo mệnh lệnh của ngài, tướng quân nhất định có thể dẫn đế đô đến 1 tương lai tươi sáng.”
2 người còn lại cũng khẽ gật đầu, sau đó 3 người liền tách ra tìm kiếm.
.....
Ngục giam
Đặng Xuyên nén đau ngồi dậy, vết thương trên mặt hắn cũng chỉ là vết thương ngoài da, vốn không đáng ngại. Ánh mắt hắn quét nhìn xung quanh. Muốn tìm ra cách để thoát ra bên ngoài.
Suy nghĩ cả buổi trời cũng không có cách nào, sợi xích đang khóa chặt hắn cũng không biết làm từ vật liệu gì, lại cứng rắn đến vậy.
Bất chợt 1 giọng nói vang lên làm Đặng Xuyên giật mình:
“Vô ích thôi, xích sắt này làm từ siêu hợp kim Orihalcon, ngươi không cách nào thoát ra được đâu.”
Đặng Xuyên nhíu mày đã nhận ra kẻ vừa nói chuyện là tên tóc dài ở lồng bên cạnh.
Lại nghe hắn tiếp tục nói:
“Ngươi chống cự lại mụ ta cũng không được gì đâu. Nếu ngoan ngoãn nghe lời, may ra còn có 1 con đường sống.”
Đặng Xuyên nhíu mày, muốn bỏ ngoài tai lời nói của tên này. Nhưng hắn ta lại tiếp tục lải nhải:
“Ngươi không biết mụ ta độc ác đến cỡ nào, mụ ta bắt giữ cha ta, mẫu hậu, các hoàng huynh, muội muội của ta, từng người một, rồi treo họ lên. Sai binh lính hạnh hạ từng người đến c·h·ế·t. Đến lúc c·h·ế·t họ vẫn kêu rên không ngừng.”
Đặng Xuyên sát ý dâng lên, nữ nhân Esdeath kia độc ác đến như vậy. Hắn có chút hiểu ra, tên này hiện tại tại sao lại ti tiện đến vậy.
Đặng Xuyên cười lạnh:
“Nên hiện tại ngươi chấp nhận làm c·h·ó cho kẻ đã g·i·ế·t cả nhà mình.”
Gã tóc dài kia lúc này như 1 con hung thú điên cuồng lao đến đập vào song sắt lồng giam của Đặng Xuyên gào thét:
“Ngươi thì biết cái gì? Ngươi làm sao hiểu được cảm giác của ta.”
Đặng Xuyên cười nhạt. Một kẻ đã hoàn toàn từ bỏ tôn nghiêm để cầu sinh hắn cũng không muốn nói nhiều.
Nhưng bỗng nhiên hắn nhìn vào gã tóc dài này 1 lúc, mắt liền sáng, nhanh chóng liền nảy ra 1 ý định.