Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 3: Cố sự (2)

Chương 3: Cố sự (2)


Đến 1 ngày, cũng là 1 ngày kinh hoàng của Thành Lũy Đông Dương.

1 con quái vật cấp SS và 2 quái vật cấp S bất ngờ xuất hiện t·ấn c·ông vào trong thành lũy. Vô số làng mạc bị hủy diệt trong phút chốc. Người người chạy tán loạn, xác c·hết chất đầy đống, máu chảy thành sông.

3 cái Chiến Sĩ cấp S của Thành lũy đứng ra ngăn cản quái vật cấp SS. Trong đó có Ngọc Miên nàng.

Cả 3 dùng hết cả sức mạnh cũng chỉ làm con quái vật trầy 1 lớp da. Khi b·ị t·hương nặng, nàng đã nhận mệnh. Ánh mắt nàng hiện lên vẻ quyết tuyệt.

Nàng muốn đồng quy vu tận, ít nhất cũng có thể làm quái vật b·ị t·hương. Tạo điều kiện cho người khác g·iết được quái vật.

Từ lúc quyết định trở thành chiến sĩ cấp S. Nàng đã biết ngày này trước sau cũng đến. Từ ngày nàng chấp nhận nuốt vào tinh hạch chỉ có 2% thành công, nàng đã đón nhận c·ái c·hết từ ngày hôm đó. Nhưng ông trời ít nhất ưu ái cho nàng sống lâu hơn 1 chút, để cho nàng được gặp hắn.

Đặng Xuyên lúc này vô cùng mạnh mẽ, chỉ trong thời gian ngắn liền g·iết rơi cả 2 con quái vật cấp S.

Ngay giờ phút sinh tử, đã tức khắc chạy đến ngăn cản nàng. Tức giận hỏi nàng tại sao lại có suy nghĩ ngu ngốc đến vậy.

Nàng lúc đó ôm chặt lấy hăn, nước mắt không tự chủ liền rơi. Nàng thực sự chỉ muốn ở bên hắn. Ở bên người mình yêu như bao nữ nhân bình thường khác.

Ngày hôm đó sự việc chấn động nhất trái đất đã diễn ra. Đặng Xuyên g·iết quái vật cấp SS. Bằng sức mạnh chiến sĩ cấp S của mình. Cái tên người đàn ông mạnh nhất trái đất cũng liền sinh ra. Chiến thắng của hắn liền làm cho trái đất sinh ra 1 tia hy vọng mong manh.

Trận chiến đó Đặng Xuyên mặc dù thắng cũng vô cùng thê thảm. Toàn bộ cơ thể hoàn toàn c·hấn t·hương. Phải mất hơn 1 tuần mới hồi phục.

Thời gian đó là nàng ở bên chăm sóc cho hắn. 2 người lúc này mới dám đối diện tình cảm của mình. Cùng nhau trải qua những ngày tháng tươi đẹp nhất của đời người.

3 tháng sau hắn trở thành tổng chỉ huy thành lũy Đông Dương.

Ngày hôm sau đó, hắn và nàng đi đến kết hôn trong sự chúc phúc của mọi người.

Hôn lễ vô cùng giản đơn nhưng với hắn như vậy là đủ rồi. Nhìn nàng trong bộ váy cưới, hắn không phải người đàn ông mạnh nhất trái đất mà chính là người đàn ông hạnh phúc nhất trái đất. Nhân loại diệt vong thì sao. Chỉ cần đến cuối cùng hắn vẫn có thể ở bên cạnh nàng.

2 tháng sau hắn liền nghe nàng báo tin hắn sắp làm cha rồi, hắn ôm lấy nàng vỡ òa trong sung sướng, nàng từ đó cũng không ra chiến trường, ở nhà chăm sóc thai nhi, hạnh phúc tưởng chừng như viên mãn.

Nhưng tiệc vui thì chóng tàn.

Vào 1 ngày mưa giông tầm tã, thành lũy đông dương bị 2 con quái vật cấp SS t·ấn c·ông. Hắn lúc này sức mạnh đã có thể chống cự 2 con quái vật cấp SS mà không rơi hạ phong. Sau 1 lúc lâu bất ngờ cả 2 con quái vật lại rút lui trong sự ngờ vực của hắn.

Khi đó tim hắn chợt thắt lại đau đớn, hắn cảm thấy như thứ quý giá nhất cuộc đời hắn mất đi. Hậu phương báo tin, vợ hắn mất rồi.

Thành phố bị quái vật t·ấn c·ông đột kích. Kẻ dẫn đầu quái vật lại chính là người em trai mà hắn luôn tìm kiếm. Đặng Vũ, cũng chính là kẻ tự mình ra tay kết liễu vợ của Đặng Xuyên.

Hắn không tin được vào những gì tai mình nghe thấy. Liền lao thẳng về nhà. Khi hắn nhìn thấy t·hi t·hể vợ mình đã lạnh ngắt trong vũng máu. Hắn dùng hết mọi khả năng cũng không có cách nào giúp vợ hắn sống lại.

Hắn liền như kẻ điên loạn lao ra tàn sát hết toàn bộ quái vật mấy trăm dặm nhưng vẫn không thể tìm ra được tung tích của Đặng Vũ. Máu huyết quái vật rơi đầy trên người hắn, thương tích đầy người cũng không thể giảm đi đau đớn trong lòng hắn.

Tang lễ vợ hắn diễn ra. Hắn mới biết là nàng lại dấu hắn viết 1 cuốn nhật ký. Đọc từng dòng nhật ký của nàng :

"......

Ngày 24 tháng 8 năm 2122, Đặng Xuyên hắn dám nói chuyện với Vũ Hàm cả ngày trời, ta liền cả tuần không quan tâm hắn.

Ngày 30 tháng 8 năm 2122, Đặng Xuyên hắn b·ị t·hương nặng thập tử nhất sinh, may mà kịp thời cứu chữa, ta đã âm thầm khóc rất nhiều, nhưng may mà hắn không sao.

Ngày 6 tháng 9 năm 2122, Đặng Xuyên hắn chưa lành v·ết t·hương, lại lén lút đi làm nhiệm vụ. Trở về ta nhất định phải t·rừng t·rị hắn.

Ngày 11 tháng 9 năm 2122, Đặng Xuyên hắn lại g·iết được quái vật cấp S rồi. Hắn mạnh như vậy đến 1 ngày hắn không nghe lời của ta nữa thì sao. Không ta nhất định phải làm hắn bị ám ảnh tâm lý.

....."

Toàn bộ nhật ký của nàng đều nói về hắn. Mở ra đến trang cuối nhật ký. Hắn đã không kiềm chế được cảm xúc

"Xuyên, nếu một ngày ta số mệnh không tốt liền mất đi, ta chỉ mong chàng có thể sống tốt, hứa với ta."

Hắn hôm đó đã khóc dại ra dưới bia mộ của nàng.

........

Đến hiện tại

Thành lũy Đông Dương. Nơi này nhà cửa đã hoàn toàn tan nát, n·gười c·hết vô số, bên trong Thành, 2 đầu quái vật đang mặc sức tung hoành.

1 con sư tử 3 đầu vô cùng khổng lồ, có đầu phun ra lửa, đầu lại phun ra băng, thổi ra gió lốc. Mỗi đợt t·ấn c·ông liền cày nát hết 1 khu vực rộng lớn.

Bên cạnh là 1 con thằn lằn khổng lồ có 6 mắt, miệng phun ra dịch độc có thể tiêu hủy cả 1 khu đất rộng lớn. 1 cái quét đuôi liền cày nát hết 1 cái làng mạc.

Nơi này 4 cái chiến sĩ cấp S đang ra sức ngăn cản 2 đầu quái thú cấp SS t·ấn c·ông. Nhưng cả 4 người lúc này đều đã b·ị t·hương nặng. Ánh mắt 4 người đều ánh lên 1 sự tuyệt vọng vô lực.

Trương Vũ Hàm cũng chính là cô gái khi nãy đến chỗ của Đặng Xuyên khẽ nói:

“Chúng ta tự bạo tinh hạch đi. Đã đến nước này Thành Lũy Đông Dương sụp đổ. Chờ đợi chúng ta cũng chỉ là c·ái c·hết. 4 người tự bạo nếu may mắn có thể kéo theo 1 đầu quái thú cấp SS c·hết chung”

3 người còn lại khuôn mặt nặng trĩu đắng chát. Biết rõ không còn lựa chọn nào khác.

1 người nam trung niên trong 4 người mở miệng:

“Cái c·hết của chúng ta nếu có thể làm thức tỉnh gã kia. Trái đất có lẻ còn có 1 tia hy vọng.”

Trương Vũ Hàm nghe nhắc đến Đặng Xuyên, khuôn mặt buồn bã. Nàng đến giờ phút này chỉ hận bản thân sao không gặp Đặng Xuyên sớm hơn. Sao không can đảm thổ lộ với hắn sớm hơn.

Nàng nhìn về hướng Đặng Xuyên. Khẽ nói trong lòng: ‘Xuyên, nếu có kiếp sau, ta hy vọng có thể gặp được ngươi trước Ngọc Miên.’

Khí thế 4 người lúc này đã dâng lên đến đỉnh phong. Ánh mắt quyết tuyệt. Bất chợt 1 giọng nói liền rơi vào tai 4 người:

“Các ngươi xuống đi, để ta đến.”

Cả 4 giật mình, quay đầu lại, 1 cái thanh niên tuấn lãng, mặc áo bào màu đen, lưng đeo kiếm từng bước đạp không đi đến, chính là Đặng Xuyên.

Trương Vũ Hàm liền vui mừng nói:

“Tổng chỉ huy, ngươi nghĩ thông rồi sao.”

Đặng Xuyên chỉ nhìn nàng, không đáp lại. Từng bước đạp không đến phía trước 2 đầu quái vật.

2 đầu quái thú nhìn thấy Đặng Xuyên liền giật mình. Nhưng chỉ đơn giản là giật mình chứ không phải sợ hãi. Tên nhân loại này cường đại nhưng chỉ là đánh ngang tay với 2 bọn chúng. Muốn g·iết bọn chúng là không thể.

Đặng Xuyên nhìn 2 đầu quái vật, chính là 2 con quái vật t·ấn c·ông thành lũy đông dương 10 ngày trước, lạnh lùng nói:

“Ta biết quái vật cấp SS bọn ngươi linh trí rất cao, không thua nhân loại, trả lời ta, Đặng Vũ hiện ở đâu?”

2 đầu quái thú nghe câu hỏi của Đặng Xuyên giống như nghe phải chuyện cười lớn, bọn nó nhếch miệng không làm ra đáp lại. 1 cái đầu sư tử liền phun băng về phía Đặng Xuyên, còn con cự tích thì quét đuôi về phía hắn.

Đặng Xuyên ánh mắt lạnh lùng, trong tích tắc liền biến mất tại chỗ.

Xuất hiện lần nửa đã ở bên cạnh cái đầu sư tử kia. Hắn giơ tay, đấm ra 1 quyền. Quyền phong mang theo gió lốc rít gao, hư không bị xé nát. Ngay tức khắc liền đánh nổ 1 cái đầu sư tử, máu tươi văng tung tóe.

Lại biến mất lần nữa đã xuất hiện bên cạnh đuôi con cự tích kia. Bàn tay nắm lấy mộc kiếm ở sau lưng, nhanh chóng trảm xuống, có thể nghe thấy tiếng không gian bị cắt nát như muốn nứt ra. Kiếm quang sinh ra dễ dàng cắt đứt đuôi khổng lồ của cự tích như cắt dưa leo.

Cả 2 con quái thú liền kêu lên đau đớn gào rú thảm thiết. Ngay tức khắc lùi lại.

Đặng Xuyên lúc này khuôn mặt hung thần ác sát nhìn 2 con quái thú:

“Trả lời ta, Đặng Vũ giờ ở đâu, lần này không đơn giản chỉ là b·ị t·hương như vậy nữa đâu. Không trả lời liền ...c·hết.”

4 cái chiến sĩ cấp S bên ngoài lúc này đã kinh ngạc há hốc mồm. Kia là quái vật cấp SS lại không hề có 1 sức chống cự gì trước mặt Đặng Xuyên. Người nam nhân trung niên hưng phấn nói:

“Hắn lại mạnh hơn nữa rồi.”

2 con quái thú lúc này đã sinh ra thoái ý. Ngay lập tức quay đầu, muốn chạy.

Ngay tức thì 2 đầu còn lại của Cuồng Sư liền bị trảm, lăn lông lốc dưới đất. Thân thể đổ sụp xuống c·hết ngay tức khắc

Một đầu quái thú cấp SS cứ như vậy liền c·hết. Đến c·hết nó cũng có chút không tin tưởng.

Đặng Xuyên nhìn con Cự Tích:

“Nói hay là c·hết?”

Con Cự Tích run lẩy bẩy. Nó muốn mở miệng, nhưng có thứ gì đó làm nó sợ hãi, không dám nói ra. Tức thì nó bất ngờ phun 1 ngụm dịch về phía Đặng Xuyên.

Đặng Xuyên khẽ “Hừ” một tiếng. Dịch thể không thể chạm vào người hắn mảy may. Cự tích cũng đã b·ị c·hém làm đôi. C·hết không kịp ngáp.

4 người chiến sĩ cấp S đi đến, Trương Vũ Hàm khẽ nói:

“Ngươi trở thành chiến sĩ cấp SS rồi.”

Đặng Xuyên khẽ gật đầu. Bọn họ giật mình. Bọn họ là người chứng kiến Đặng Xuyên mạnh lên từ cấp A, S và hiện tại đã là cấp SS rồi. Trong khi bọn họ trước giờ vẫn là cấp S. Không có khả năng mạnh hơn. Trong lòng thực sự ngưỡng mộ.

Chương 3: Cố sự (2)