Vô Hạn Xuyên Qua
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: từ quyết tâm đến chán nản
Dù sao kiến thức cần thời gian dài nghiên cứu tích lũy, mà khoảng thời gian kiến thức kĩ thuật của Orochimaru tăng mạnh phải là khi hợp tác cùng với Danzo, có Danzo làm chỗ dựa cung cấp người làm nhân thể thí nghiệm cùng sau đó bỏ trốn khỏi làng Lá tạo lập làng Âm thanh.
Đã máy tính không có, vậy hắn liền đi tìm hồ sơ viết tay.
Hắn thở dài nói ra:
Nhưng lúc này Mob lại có rất nhiều thời gian, bởi vì hắn đã xem hết, cũng tuyệt vọng.
Nhưng trong lòng Mob đã quyết tâm, hắn tuyệt đối không buông bỏ.
Trong đó có thể có rất nhiều bụi, ngươi tốt nhất là nên đeo khẩu trang”.
“Mob, trong số những người mắc u·ng t·hư tụy đã từng chữa trị ở bệnh viện chúng ta, có duy nhất một người từng được chữa khỏi chính là một bác sĩ ở bệnh viện.
Xin viện trưởng giúp ta”.
Lộ ra gương mặt như vậy sẽ khiến bọn hắn khó chịu hoặc cảm giác bị xúc phạm.
Đọc quá lâu cũng dẫn tới mỏi mắt, hắn lại đành phải đi mua thuốc nhỏ mắt, tránh để mắt quá khô cùng mỏi mệt.
Hiện tại Tokuda viện trưởng còn nói hắn không thể cứu, như vậy trong quá khứ có thể làm sao?
Mob biết, máy tính ở thế giới Ninja cũng chỉ là sản phẩm mới xuất hiện, hệ điều hành còn cực kì thô sơ, chức năng giản lược, trước đó một thời gian rất dài các ca bệnh đều không được lưu trữ trong hồ sơ máy tính, chỉ có bản viết tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
“nói đi, ngươi có việc gì?”.
Hắn gọi tới một vị y tá, đem Mob bàn giao cho đối phương để đối phương dẫn hắn đi phòng hồ sơ, còn không quên dặn dò Mob:
Phải biết hồ sơ cũ của bệnh viện nhiều như một ngọn núi, Mob muốn đem tất cả những hồ sơ này đọc một lần để tìm ra một tia hi vọng, như vậy không biết phải tốn bao nhiêu thời gian.
Y tá rất nhanh liền rời đi, Mob đeo lên khẩu trang liền bắt đầu tiến vào tìm đọc.
Nhưng Mob lại là bệnh nhân sắp c·hết, hắn tự nhiên sẽ không so đo với người sắp c·hết, cũng không ác độc đến mức bóp tắt một tia hi vọng cuối cùng của đối phương.
Hắn c·hết liền c·hết rồi, cái này sẽ chỉ nói rõ hắn vô dụng.
“Tsunade đại nhân đúng là nhẫn giới tốt nhất y nhẫn, nhưng theo hiểu biết của ta về Tsunade đại nhân, nàng nếu như gặp phải ca bệnh của ngươi chỉ sợ cũng không có cách nào xoay chuyển tình thế”.
Trong mắt hắn, Mob chính là loại bệnh nhân thứ hai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mob đi qua, Tokuda viện trưởng gõ gõ bàn phím, máy tính ở trước mặt hắn nhanh chóng nhảy ra một chuỗi văn bản, bên trên ghi rất nhiều ca bệnh của bệnh nhân.
“cảm ơn viện trưởng quan tâm, ta quay lại đúng là có một chút việc cần phải nhờ ngươi, cũng không phải là việc gì to tát”.
Lời nói của Tokuda viện trưởng như một nhát búa đập nát một tia ảo tưởng trong lòng Mob, xem ra Tsunade là người được xưng nhẫn giới mạnh nhất y nhẫn cũng chưa hẳn có thể chữa trị được cho hắn.
Tokuda viện trưởng nhẹ nhàng lên tiếng, đối với vị bệnh nhân này hắn không cách nào nặng lời.
Hồ sơ quá nhiều, hắn không thể đọc hết tất cả mọi thứ.
Hắn có kiến thức y học tốt, thường xuyên kiểm tra sức khỏe, bởi vậy phát hiện ra bệnh sớm, bởi vậy mới có thể chữa trị thành công.
Hắn còn một đống hồ sơ chưa xem đây, làm sao có thể lãng phí thời gian như vậy?
Dù sao đối phương rất đáng thương, lại còn sắp c·hết, chẳng có ai sẽ nổi giận với người sắp c·hết làm gì.
Mob lập tức hỏi:
Mob nghe vậy mỉm cười nói ra:
Cứ như vậy thời gian rất nhanh liền trôi qua, đến tận lúc Y tá tìm tới hắn mới nhận ra mình đã ở trong kho hồ sơ duyệt đọc cả ngày.
…
Lúc này hắn đột nhiên nở một nụ cười sầu thảm.
Hắn click vào một phần báo cáo mở ra trước mặt Mob, sau đó để cho Mob thời gian đọc, cuối cùng thở dài nói:
Chẳng lẽ hắn thật sự sai rồi?
Tokuda viện trưởng nghe vậy trong lòng thở dài, có rất nhiều bệnh nhân sau khi mắc bệnh liền sa sút tinh thần, không còn chút ý chí chỉ biết lấy rượu làm t·ê l·iệt thần kinh sống qua ngày đoạn tháng chờ c·hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho dù là một tia hi vọng ta cũng sẽ không buông tha.
“ta muốn kiểm tra xem trong quá khứ từng có tiền lệ chữa trị thành công người có bệnh giống ta hay không, ai là người chữa trị”.
“viện trưởng, xin cho phép ta kiểm tra hồ sơ viết tay cũ của bệnh viện.
Hơn nữa phương hướng nghiên cứu của Orochimaru hiện tại cũng không phải là lấy chữa trị làm chủ, hắn càng thiên hướng làm sao đoạt xá, chiếm đoạt thân thể người khác, làm sao chơi c·hết người khác a.
Nhưng đấy là tương lai, ở thời điểm này Orochimaru chỉ sợ cũng chưa đạt được tới mức độ kia.
Nhưng khi đọc câu chuyện này, ánh mắt của Mob lại đột nhiên trừng lớn, bởi vì nhân vật chính lại là thủy tổ của nhẫn giới.
Hắn lúc này cần một cái gợi ý, một cái phương hướng.
Tsunade cùng Orochimaru đều không thể dựa vào, biết trước kịch bản cũng không cho ra bất kì gợi ý cùng phương hướng, trong lòng Mob càng thêm trầm xuống.
Hắn hoàn toàn tuyệt vọng.
Mob rất nhanh liền đi tới phòng tài liệu, quả nhiên Tokuda viện trưởng nói không sai, phòng hồ sơ cũ rất nhiều bụi, hồ sơ cũng đã cũ kĩ rất nhiều.
Hắn biết, xuyên việt giả ở một số Hệ thống khác sẽ có thiết lập là Hệ thống không đưa ra nhiệm vụ không thể hoàn thành, luôn có cách có thể phản sát.
Hắn tuyệt đối sẽ không buông bỏ.
Đương nhiên hắn cũng sẽ không lộ ra vẻ mặt thương cảm đối phương, như vậy dễ dàng động vào lòng tự trọng của bệnh nhân, dù sao có nhiều bệnh nhân cũng không cần thương cảm hoặc có lòng tự trọng rất cao.
Cứ như vậy một tháng qua đi, Mob cũng đem toàn bộ hồ sơ nhìn một lần.
Chương 2: từ quyết tâm đến chán nản
Mob chân thành cúi đầu xuống, sau đó liền đi theo y tá rời đi.
Cầu sinh d·ụ·c vọng mạnh đến mức này, trong cuộc đời Tokuda viện trưởng cũng là lần đầu tiên gặp.
Tuy chỉ là hồ sơ bệnh án u·ng t·hư nhưng số lượng cũng nhiều đến mức khiến Mob hoa mắt chóng mặt.
Dù sao trong quá khứ kĩ thuật y liệu so với bây giờ còn kém, các loại chữa trị nhẫn thuật cũng chỉ đang ở trong quá trình khai phá, dụng cụ y tế còn chưa đạt tới trình độ như bây giờ.
Hồ sơ chưa đọc càng ít cũng đồng nghĩa với tỉ lệ hắn tìm thấy một tia hi vọng của hắn ngày càng ít, tâm tình của hắn cũng ngày càng tồi tệ.
“Mob, ta vừa nói với ngươi về nhà nghỉ ngơi tận hưởng quãng thời gian cuối cùng của ngươi rồi sao?
Mỗi ngày Mob đều chỉ ngủ đúng 6 tiếng, thời gian còn lại ngoại trừ lúc ăn cơm uống nước tắm rửa cùng vệ sinh, hắn dành tất cả thời gian cho việc duyệt đọc hồ sơ.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía máy tính của Tokuda viện trưởng, trong đầu đột nhiên lóe lên linh quang.
Nhưng đám trẻ con vẫn nô đùa vui vẻ, rất nhiều người lớn đứng ở một bên nhìn thấy cảnh này đều híp mắt vui cười, cảm nhận hạnh phúc khi nhìn những sinh mệnh nhỏ bé này lớn lên mỗi ngày.
Nếu như không thể tìm thấy gợi ý ở chỗ này, 2 tháng còn lại của hắn lại đi đâu tìm gợi ý, đi đâu tìm cơ hội?
Còn lại tất cả những ca bệnh khác đều giống như ngươi, phát hiện quá muộn, bởi vậy bỏ qua giai đoạn chữa trị tốt nhất, đánh mất cơ hội”.
Mà sau đó Hệ thống sẽ tiếp tục tuyển một nhóm người xuyên việt giả khác tiếp tục khảo hạch.
Đi tới bệnh viện, Mob rất nhanh liền tìm tới viện trưởng.
Thời gian cùng công sức của hắn lãng phí vô ích rồi sao?
Trên đường trở về, Làng Lá tuy vừa trải qua c·hiến t·ranh, rất nhiều người t·ử t·rận, bầu không khí tiêu điều, người qua lại trên đường cũng không đông đúc.
Trong quá trình này Mob có lúc khát nước, hắn chỉ có thể đi mua nước khoáng uống.
Sáng ngày hôm sau, vừa đúng sáu giờ sáng Mob liền đã có mặt tại bệnh viện, tiếp tục công việc của mình.
Bên trong quả nhiên không phải là hồ sơ bệnh án, bởi vì cổ đại căn bản không có y liệu nhẫn giả, bên trên cuộn giấy lại chỉ là một câu chuyện.
Kịch bản sao? Nếu như kịch bản có thể có được phương pháp cứu chữa, hắn hẳn là đã sớm nghĩ tới rồi a.
Tokuda viện trưởng nghe vậy hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó liền bày ra thái độ nghiêm chỉnh gật đầu nói ra:
Ung thư là bệnh, đã là bệnh thì phải trị. Hắn trước đó muốn thông qua xem lại lịch sử chữa trị của bệnh viện để kiểm tra xem Tsunade có từng chữa trị qua ca bệnh nào như vậy không, như vậy tại sao không thể tiếp tục làm thế?
“đã ngươi quyết tâm như vậy, vậy thì ta liền giúp ngươi một lần đi”.
Hắn bình tĩnh lật đọc từng trang hồ sơ, dùng tốc độ nhanh nhất duyệt đọc có thể sử dụng, cứ như vậy liền đọc một hồi lâu.
Không có, không có một ca bệnh nào giống hắn mà lại chữa trị thành công.
Dưới sự phồn vinh thịnh vượng của Làng Lá, một bóng hình cô đơn tiều tụy cứ như vậy lặng yên đi tìm một tia hi vọng, một tia cơ hội cứu vớt sinh mệnh của chính mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cũng có những bệnh nhân rất ngoan cường, d·ụ·c vọng cầu sinh rất mãnh liệt, không hề chịu buông tha.
Loại bệnh nhân này chính là loại bệnh nhân có thái độ khiến Tokuda viện trưởng thích thú, cũng dựa vào chính biểu hiện của bọn hắn thắng được sự tôn trọng của Tokuda viện trưởng.
Hệ thống không có hắn vẫn hoạt động như thường, sẽ có xuyên việt giả ưu tú vượt qua, đám người này cũng sẽ được Hệ thống sử dụng để đi diệt trừ đám xuyên việt giả của Chủ thần không gian.
Sao ngươi lại quay trở lại rồi?”.
Lục đạo tiên nhân.
Mob chuyên tâm đi điều tra cách sắp xếp bố trí hồ sơ, cuối cùng cũng tìm tới hàng chuyên đặt hồ sơ bệnh án liên quan tới u·ng t·hư, bắt đầu tìm đọc.
“Cảm ơn viện trưởng”.
Lúc đó Orochimaru chính là chủ nhân của một nhẫn thôn, có thể tùy ý bắt người làm thí nghiệm, không còn kiêng dè gì cả.
Quan trọng hơn là hắn kiên trì nổi sao?
Mob đưa tay cầm lấy cuộn giấy, vỗ đi bụi bặm phía trên, mặc cho bụi bặm bám vào trên quần áo của mình, mở ra đọc.
Tokuda viện trưởng thở dài, nếu là người khác muốn xem hồ sơ cũ của bệnh viện hắn chắc chắn sẽ không đồng ý.
Mob nghe vậy trong lòng trầm xuống, thật sự phải c·hết sao? C·h·ó Hệ thống, nghe không, c·h·ó Hệ thống.
Đây là siêu phàm thế giới, không phải Lam tinh, u·ng t·hư đúng thật là căn bệnh quái ác, nhưng tuyệt đối không phải là không thể chữa trị.
Tinh thần tràn đầy uể oải, đúng lúc này Mob đột nhiên nhìn thấy ở giá tài liệu dưới cùng có một tấm giấy da dê.
Mob cảm thấy bản thân mình như là một quả bong bóng thoát hơn, hắn ngồi phịch xuống đất, tựa lưng vào kệ hồ sơ.
Mỗi một ngày qua đi, nhìn đống hồ sơ ngày một ít đi mà một ca bệnh giống như hắn thành công cũng chưa thấy, trong lòng Mob càng táo bạo.
“nếu như ta tìm thấy Tsunade, như vậy có tỉ lệ thành công hay không?”.
Nhưng Hệ thống của hắn hoàn toàn không giống, không thể khắc phục khó khăn mà vượt qua chính là không vượt qua, đồng nghĩa với c·hết.
Y tá lúc này nhìn hắn với ánh mắt nể phục, dẫn hắn rời đi bệnh viện.
Ánh mắt của Mob trở nên kiên định, hắn nhìn vào Tokuda viện trưởng kiên trì nói ra:
“nhớ kĩ, phòng hồ sơ không thể có lửa, cũng đừng làm hỏng bất kì thứ gì.
Tokuda viện trưởng nghe vậy rất ngạc nhiên, nhưng hắn lại thở dài lắc đầu:
Ngay cả kịch bản cũng không cung cấp nổi gợi ý cùng phương hướng cho hắn, như vậy nơi nào có thể cung cấp gợi ý cùng phương hướng cho hắn?
Hắn gật đầu nói ra:
Bởi vì ca bệnh của hắn khá đặc biệt lại thêm thời gian gần đây hắn thường xuyên tới đây chữa trị, viện trưởng Tokuda cũng dần quen biết hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngoài Tsunade, Orochimaru cũng là một người có thành tựu cực cao trong y học.
“ngươi đi qua đây”.
Tokuda viện trưởng nghe vậy sắc mặt lần nữa lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Nhưng sự ấm áp này hoàn toàn không hợp với hắn, Mob buồn bã trở lại nhà của mình, vội vàng tắm rửa sau đó ăn uống cùng nghỉ ngơi.
Nhưng trong mắt hắn, đây chính là hi vọng cuối cùng của hắn.
Hắn cũng đã từng thấy qua tấm giấy này, nhưng lúc trước hắn không hề quan tâm.
Ha ha, cuộn giấy da dê bị hắn xem thường lại là tia hi vọng cuối cùng của hắn sao?
Ý chí bướng bỉnh không chịu buông tha chống đỡ hắn kiên trì cố gắng hơn một tháng, nhưng lúc này bản thân hắn đem toàn bộ tài liệu đọc xong lại không phát hiện ra một chút cơ hội nào, cái này tự nhiên khiến cho hắn uể oải đến cực hạn.
Dù sao người sử dụng giấy da dê là người cổ đại, thời đại đó thậm chí còn chưa có y liệu nhẫn giả, tự nhiên liền không có hồ sơ mà hắn muốn tìm kiếm, hắn liền bỏ qua.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.