Vở Kịch Hoang Đường
Zhihu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18
Ta bỗng thấy chột dạ, lòng như có trống gõ thùng thùng.
*
"Tỷ đừng có lúc nào cũng cau có trước mặt ta nữa!
"Nàng vì ta mà âm thầm tính toán, không ngại nguy hiểm mà giao dịch với gian nhân, suýt chút nữa bị làm nhục.
*
*
Tạ Mai thấy ta chủ động nhắc đến, bèn hỏi thẳng: (đọc tại Qidian-VP.com)
*
Một lát sau, ta lấy hết dũng khí, khẽ gọi:
Ánh mắt hắn thâm trầm, chan chứa vô tận nhớ nhung và tình cảm sâu nặng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Muội nghĩ ta là ai, ta chính là người đó."
"Đại ca," ta quay đầu nhìn về phía mặt ao, cân nhắc một hồi rồi tiếp tục, "khuya thế này, sao huynh lại đến đây..."
Hắn không nói gì.
*
Nhưng vì bản thân bị giáng chức, sợ liên lụy đến nàng, nên ta không dám viết thư hỏi han.
Trở về phòng, ta đặt xấp thư lên bàn, lặng lẽ ngắm nhìn hồi lâu, cuối cùng mới lấy dũng khí mở ra một phong thư.
Hai tay rõ ràng là của ta, nhưng lại không biết phải đặt ở đâu.
*
Trời chiều khóa kín trong sân sâu.
Chương 18
*
"Ồ..." Ta siết chặt dải thắt lưng bên hông, "Vậy... vậy là, không, không thành rồi nhỉ?"
"Vài hôm trước, Công chúa Uyển Dao gửi thư cho Tạ Mai, nói rằng bệ hạ có ý ban hôn nàng ấy cho ta, thế nên ta mới cấp tốc hồi kinh."
Ta còn chưa mắng tỷ và đại ca thông đồng tính kế với ta đâu đấy!"
Chỉ mong nàng ngày càng trưởng thành, để có thể cưới nàng làm thê tử, nâng niu như minh châu trong tay.
*
Vừa dứt lời, ta thầm khen ngợi bản thân, giả ngây thật đúng là một tuyệt kỹ.
Cũng mong muội muội Vu Thư sớm gặp được lang quân như ý, phu thê bạch đầu giai lão, phúc trạch dài lâu."
Khóc đến khi cảm giác bản thân sắp không sống nổi nữa, ta mới lảo đảo bước ra khỏi phòng, ngồi xuống bên bờ ao nhỏ trong sân.
Ta gục đầu trên giường, khóc thật lâu.
*
Ta ngấm ngầm vui mừng vì kẻ muội gả không phải người tốt, thậm chí khi muội nổi hứng muốn có một đứa con, ta cũng cảm thấy mình có cơ hội.
"Ta không phải quân tử.
Ta đột ngột cắt ngang lời hắn, lấy hết dũng khí quay đầu đối diện hắn:
Từng đợt mưa rơi trên lá chuối.
*
Vu Thư lại đến.
Ta lễ phép nhận lấy, cũng lễ phép tiễn nàng đi.
*
Khóc đến đầu óc choáng váng, khóc đến mờ cả hai mắt, khóc đến mức tưởng như không còn hơi thở.
Hắn kéo tay ta ra khỏi lưng, nắm chặt trong lòng bàn tay mình.
* (đọc tại Qidian-VP.com)
*
Bọn họ, là cùng một người mà...
Trong đó có một số bức nhắc đến ta, Vu Mạc đã bảo nàng đem đến cho ta.
*
*
"Muội nói thật đi, có thích Tiểu Thị Vệ không?"
38
Vu Thư nói rằng, những năm qua, Tạ Thận thường xuyên trao đổi thư từ với ca ca nàng, Vu Mạc.
Tạ Mai không còn nhắc đến Tạ Thận nữa.
*
*
Người nọ không lập tức bước ra, mà đáp lời:
"Gần đây nhận thư A Mai muội muội, nói nàng đã khỏe lại, trở về dáng vẻ hoạt bát như trước, lòng ta cũng thấy an ủi.
Ta nhìn hắn đầy chờ mong.
Tay nàng cầm theo một xấp thư.
*
Ta quay đầu nhìn, quả nhiên có một bóng người ẩn mình nơi đó, ánh trăng đổ xuống, in bóng hắn lên mặt đất.
"Ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, không bị đầy bụng mới là lạ!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hôm ấy ta bảo muội đợi ta trong phòng... chính là vì phải vào cung thỉnh chỉ..."
Chỉ mong lập công chuộc tội, sớm ngày hồi kinh, để có thể tự mình tạ lỗi với nàng."
*
"Dù nàng nghịch ngợm bướng bỉnh, nhưng tính tình chân thật, khiến ta vô cùng yêu mến.
Một cơn gió thổi qua, dường như có người đứng phía sau hòn giả sơn.
"Huynh trưởng răn dạy, đệ xin ghi nhớ trong lòng.
Có lẽ đã dọa nàng sợ rồi… trong lòng ta vô cùng hối hận."
*
Hai chúng ta lặng lẽ đứng trong hoa viên, cách nhau bởi hòn giả sơn, chẳng thấy được nhau.
Cuối cùng, ta vẫn là không nhịn được.
Lúc thì đan chéo ngón tay, lúc lại giấu ra sau lưng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đại ca, có phải huynh không chê ta từng gả cho người khác, đúng không?"
Hắn càng tiến lại gần, tim ta càng đập nhanh hơn.
Ta nhất thời không nói nên lời, chẳng biết phải hồi đáp thế nào.
*
Chỉ có đôi khi, nàng ta muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng chỉ đành thở dài thật nặng nề.
*
37
Ta cạn lời, xoay người qua chỗ khác.
Đệ nhất định sẽ kiểm điểm bản thân, về sau nhất định trân trọng nàng hơn."
Với ta, sao dám chê bai muội được?"
"Hôm nay nhận được gia thư, nói rằng nàng sắp gả cho người khác.
Cho đến khi hắn đứng trước mặt, ta vẫn cứ nhìn chằm chằm xuống mặt ao, không dám ngước lên.
*
Tạ Mai bảo đó là do ta ngày nào cũng nằm lì trên giường từ sau hôm ấy, chẳng mấy khi hoạt động.
*
*
Thái y dặn ta phải vận động nhiều hơn, thế nên ta liền ở trong sân múa quyền chân sáo.
Lòng ta như bị đao cắt, đau đớn khôn nguôi."
Ngẩn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Lòng ta đã có người thương, vì vậy mà từ hôn, mong huynh trưởng thứ lỗi bao dung.
Ta hoảng hốt đứng bật dậy, tuy trong lòng đã đoán được nhưng vẫn lên tiếng hỏi:
*
Tạ Thận cuối cùng cũng từ sau hòn giả sơn bước ra.
"Ai đó?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.