Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6: Dần đến đích.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Dần đến đích.


Vì chẳng còn đường nào khác nên Ayame chỉ tặc lưỡi một cái rồi cất bước tiếp tục cuộc hành trình.

Cô đã tự hỏi khi cố lắng nghe tiếng rít đang nhỏ dần, nhỏ dần, nhỏ dần rồi biến mất đằng sau. Có lẽ con đường này sẽ dẫn cô đến với một không gian mới, dù cho có thể sẽ đúng hoặc sai đường về đích.

“Như…muốn người ta phải đi theo con đường đó vậy. Ta nói đúng không chứ?”

Chẳng mấy chốc mà trên cả một đoạn dài đều đã phủ đầy những vết chém. Ayame đang thừa thế lao lên thì cô chợt khựng lại vì một luồng khói đen đang lao đến. Bên trong nó là một bầy quái vật có cánh nhỏ hình dạng giống như dơi đang điên cuồng và tràn khập sự khát máu, chúng cứ rít liên hồi vô cùng chói tai.

Chỉ cần có ai đi ngang qua thì thứ này lập tức được kích hoạt. Ma trận bày bố xung quanh được ẩn đi đã lập tức sáng lên. Nhiều vòng tròn ma pháp dần xoay chuyển tạo một luồn sáng chiếu ra xung quanh rồi vạch ra trên mặt đất nhiều đường kẻ hình thoi nối tiếp nhau.

Cô còn chẳng bận tâm mà lao v·út qua chúng rồi dùng những đường kiếm sắc lẻm của mình chém bay hết cả. Nhưng đó là đối với mấy thứ thông thường, loại được gọi là “đồ chơi” trong miệng của những người đang quan sát vòng thi này diễn ra. Còn thứ được gọi là bẫy, phải là mấy cái ma pháp cơ.

Nhận thấy không phải lúc để tiết kiệm sức lực nữa, Ayame chuyển sang dùng một kỹ năng diện rộng để càn quét chiến trường.

Câu sau của Ayame gằn giọng hơn câu trước như muốn nhấn mạnh cho ai đó nghe rõ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng không gian vẫn yên lặng như đang trêu đùa thái độ của cô oni. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây là một con quái vật với cái tay phải quá khổ to như một cái chùy, tay trái thì lại tiết ra chất dịch gì đó đang bám đầy hết cả lối đi nghi là thứ tạo ra bức tường giả. Đầu của nó như của loài rết nhưng đôi mắt nằm ở hai bên và có cái thân…cổ dài. Thân của nó là sự kết hợp của ốc sên và chân giáp xác. Một lớp nhầy còn đang phủ gần hết số chân khổng lồ kia. Còn phía trên là một lớp mai như bằng đá bao phủ từ đầu xuống tận chấm đuôi. Sự tổng hợp quá tệ này đã khiến Ayame phải chốt lại một lời nhận xét:

Hai thanh kiếm trên tay Ayame không ngừng tung ra những nhát chém chuẩn xác. Mục tiêu của cô không phải dọn hết lượng quái khổng lồ này mà chỉ là mở ra một con đường rồi xông qua đó. Dù vậy thì lớp sương đen trước mặt không hề có dấu hiệu giảm bớt.

Từ một mũi kiếm đang chĩa lên của cô bỗng phát ra nhiều tia điện phát ra xung quanh. Thêm việc lũ quái bu rất đông nên chúng cứ tự truyền điện mà giật lẫn nhau, tất nhiên là bao gồm cả người đang đứng bên trong. Ayame dù đã cúi người xuống di chuyển theo mặt đất để hạn chế phần nào sát thương, nhưng nó vẫn là quá đủ phá hủy lớp Hồng lưu.

Cô nhặt lấy một viên đá dưới chân, đặt lên đó một chút mana rồi ném đi thật mạnh. Viên đá bay xuyên vào lớp màn đen tối kia, mờ dần rồi mất dạng hẳn. Còn cảm nhận mana trên viên đá thì cũng cứ yếu dần rồi tắt ngúm do khoảng cách quá xa. Con đường phía trước cứ dường như là vô tận.

‘Lũ quái vật không đuổi theo sao?’

Bỗng người đáng lẽ vừa đi khuất kia lại bước lùi về vị trí mà mình mới xuất phát.

Chỉ một quãng ngắn từ cuối con dốc nhưng cao vài chục độ đó đã dẫn tới một đoạn rẽ phải. Xung quanh vẫn không thay đổi gì bao gồm cả con đường phía trước chỉ độc nhất một màu đen. Vì không thể xác định những gì sẽ chào đón mình ở phía trước bằng mắt nên Ayame đã nghĩ ra một cách.

“Quá tởm!”

Dù cho Ayame đã cố gắng tập trung mana để cường hóa Quỷ nhãn nhưng vẫn không thể nhìn xuyên tấm màn u tối phía trước. Cô chỉ còn cách dựa vào xúc giác để nhận biết các bức tường và lối đi, giờ cũng chẳng còn cách nào khác.

Dù đã trượt cả một đoạn dài nhưng vẫn chưa hề thấy điểm dừng. Một nỗi nghi ngại dần dâng lên trong lòng của Ayame. Xung quanh chỉ còn âm thanh của một cơ thể trượt dài với vận tốc không ngừng tăng trong không gian bốn bề một màu đen.

Một đường cắt gọn gàng đã khiến đầu của con quái vật rơi xuống đất. Nó thậm chí còn chẳng biết chuyện gì đã diễn ra. Người đó thậm chí còn không thèm để mắt tới thứ mà mình vừa gặt đầu, y chỉ chăm chăm có thể tới đích một cách nhanh nhất.

Một sự căng thẳng hiện rõ trên mặt của của cô gái ấy. Lập tức, đôi tay nàng nắm chặt thanh song kiếm rồi một đưa ra phía trước, một thủ song song với vai. Ánh mắt chợt như phát ra ánh quang màu đỏ tươi, hai thanh kiếm thì phủ đầy trong mana màu đỏ bừng như lửa.

“Nè, có bao giờ người ta xây một đoạn rẽ mà ở đó lại là một lối đi dài thăm thẳm không chứ, mà lại còn ở cái nơi quá yên bình.”

Thái độ lập tức thay đổi theo đó là nhiều nhát kiếm thấm đầy mana từ Ayame. Rồi cô lấy thế tụ một cú đâm tới hòng xuyên thủng thứ trước mặt mình. Bức tường bỗng nứt vỡ ra, nhưng không phải bởi đòn t·ấn c·ông mà là một thứ gì đó lao từ bên trong ra.

-Xoẹt-

“Quả là thiếu kiên nhẫn mà, quả nhiên vừa nãy mi đã lỡ tỏa ra một ít động tĩnh đấy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Và nơi đó lại tiếp tục chìm vào yên lặng.

Cả người của cô được bao bọc bởi một lớp mana khổng lồ màu đỏ, rồi nó bỗng lóe sáng rọi khắp cả một vùng rộng. Gương mặt của Ayame hiện rõ giữa vùng hào quang, cùng với sự khát máu chưa từng có dù chỉ là trong thoáng chốc. Cô nàng oni lao đi quét ngang toàn bộ tâm của ma trận rồi phá hủy vị trí đó. Đây là những ma trận đặc biệt khi chỉ cần vẽ trên một diện tích nhỏ, khi kích hoạt thì nó sẽ tự phóng to dần trên những đường đã được chỉ thị. Vậy nên chỉ cần khiến cho thứ xuất phát biến mất thì toàn bộ mấy đường kẻ còn lại chỉ là những vết nguệch ngoạc vô nghĩa.

Nó như có một thứ gì đó đang diễn ra đằng sau lớp màn yên bình này, thâu tóm đi toàn bộ sự nhận thức cũng những kẻ bên trong. Một sự an toàn đến lạ lùng.

Vừa nói ngón tay của Ayame chỉ vào ma trận được vẽ trên nền -thứ đã bị xới tung quá phân nửa bởi thứ kì lạ vừa nãy. Một trò đơn giản nhưng cũng đủ phát hiện điều bất thường chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi Ayame vừa giả bộ đi tiếp khi nãy. Và tiện thì nó cũng giúp cô nàng nhanh chóng nhận ra đòn t·ấn c·ông bất ngờ trong sự tức giận hiện rõ trên mặt thứ kia.

Đáp lại đòn chào mừng của đối phương là một nụ cười đắc chí của Ayame. Thanh kiếm lập tức được rút về và chẳng có cú lao ẩu nào cả. Thứ kia cứ vậy mà va thẳng xuống nền làm bụi cát bay lên tứ tung. Còn thân thể uyển chuyển của một bậc thầy chiến đầu thì toàn vẹn lùi về phía sau chẳng chút thương tổn nào.

Chương 6: Dần đến đích.

Đã một lúc trôi qua và thần kinh của Ayame vẫn đang trong trạng thái căng thẳng. Chỉ một dấu hiệu bất kì xảy ra cũng đủ khiến cô lập tức phản ứng, nhưng sao con đường này lại yên tĩnh đến lạ lùng.

Có nhiều trở ngại trong vòng thi này, ngoài việc phải tìm đường đến đích ra thì những học viên còn phải đối mặt với những con quái vật hung tợn. Còn bẫy ư? Nó chẳng là vấn đề gì với những kẻ đã thuần thục mana cả. Có vài tay mơ thì liệu sẽ gặp khó khắn với mấy thứ bẫy cơ học đó, còn những người như cô gái này thì không vấn đề gì.

‘Chẳng còn thể xác định thứ gì bằng thị giác rồi, tai mình…chẳng nghe thấy gì cả.’

Ở nơi nào đó trong mê cung đen tối, một bước chân thoăng thoắc phi trên lớp đá mỏng dọc hành lang đang chỉ được chiếu sáng bởi ánh trăng mờ ảo. Một vài lớp bụi bám trên bề mặt của bức tường đã bị thổi đi bởi một thứ gì đó, nhưng lại chẳng có âm thanh gì cả. Bất giác nhìn lại phía sau chỉ thấy một bóng mờ thoắc ẩn thoắc hiện đang lao lên với tốc độ cực nhanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Toàn bộ tín hiệu đó đã báo lên một hồi rằng nơi này có nguy hiểm không ngờ. Hai thanh kiếm lập tập được đâm ra hai bên kéo dọc cả một đoạn dài mới dừng lại. Tay của Ayame cũng đã chịu một áp lực không hề nhỏ nên nó thoáng run nhẹ. Và cô chỉ thở một hơi đã phải tiếp tục dùng đôi tay đang tê rần đó nâng cơ thể lên rồi phóng ra một đoạn.

Cơ hội ngàn vàng được mở ra trong chốc lát khi lũ dơi kì lạ bị tản ra. Cô nàng oni lập tức lăn người ra bên ngoài rồi mới lao ra sau, việc đứng lên bây giờ không khác nào t·ự t·ử. Dù cho những v·ết t·hương trên người vẫn không ngừng nhức nhối. May thay đường sống của cô vẫn chưa hề bị dập tắt, cả một đoạn tiếp theo là một con dốc dài thăm thẳm. Dù trước mặt có nguy hiểm đến nhường nào thì cũng tốt hơn là lũ khát máu điên loạn trên đầu hiện tại.

“Chơi chặn đầu sao, phù…”-Ayame căng thẳng. “Và đây…”

Cô đưa mắt nhìn sang bức tường vô tri sừng sững bên trái của mình. Đánh cho nó một nụ cười nhẹ nhàng cũng giọng điệu có gì đó gọi là hưng phấn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai vòng tròn ma pháp đã bị ẩn dưới lớp cát đang dần được kích hoạt, chí ít nếu nó không bị hai nhát chém từ cô nàng.

“Cố chấp!”

Thở gấp vài hơi rồi cô nhanh chóng xem xét xung quanh. Về cơ bản thì mọi tính toán về quãng đường trước kia đều đã tan thành mây khói. Giờ đây thì việc ưu tiên chính là xác định vị trí của bản thân. Ayame sờ nhẹ dọc theo lối đi tăm tối, mắt vẫn cố gắng nhìn đoạn đường phía trước dù chẳng thấy được bao nhiêu. Tầm nhìn của Quỷ nhãn đã bị hạn chế đi quá nhiều.

‘Lũ này đông quá đáng rồi…’

Nhưng với Ayame thì chính là một cảm giác khó tả. Quỷ nhãn đã lập tức bị vô hiệu hóa từ khi cô bước xuống chỗ này. Đây chính là kỹ năng đã giúp cô có thể nhìn rõ xung quanh trên cả một quãng đường dài vừa nãy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Dần đến đích.