Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Tận Ác Mộng
Unknown
Chương 36: Chuyển sinh
“Há há há... Hừ...!” Nụ cười bỗng nhiên im bặt, sau đó bị thay thế bởi một giọng nói khác. “Xin lỗi, nãy giờ ta hơi lỡ lời, hi vọng ngươi không để bụng.”
Chất giọng có phần tương tự của người phụ nữ kia nhưng giọng điệu bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi quay ngoắt 180 độ, trở nên cực kì hòa ái dễ nghe, giống như là vừa đổi một người khác.
Công Lực càng thêm ái ngại, lập tức nhấc chân lùi xa khỏi cánh cửa.
Két... cạch...!
Bỗng nhiên cánh cửa mở hé ra một đoạn, vừa đủ để bàn tay nhỏ trắng muốt từ trong luồn ra ngoài, nắm lấy ổ khóa giật một cái, vật thể rỉ sét liền bung ra như một trò đùa.
Cánh cửa hé mở, dưới ánh trăng một gương mặt tinh khiết long lanh ẩn hiện dưới ánh trăng.
Công Lực quả thật bị bất ngờ vì nhan sắc của cô gái trước mặt, nước da trắng nõn, đôi mắt to tròn ẩn hiện bên dưới mái tóc đen hơi xoăn buông xõa, ngay cả khi chiếc váy có phần xuề xòa trên người cũng chẳng thể làm cơ thể nàng kém đi sự sang trọng.
“Ta tên là Meliosa, xin lỗi vì sự khiếm nhã vừa rồi, rất hân hạnh được gặp mặt.” Cô gái mỉm cười cúi đầu, tay đặt trước ngực cực kì nghiêm trang.
“A... không có gì!” Chàng nông dân ấp úng. “Ta tên là Công Lực.”
“Cung Lục, tên gì mà kì vậy?” Meliosa nhíu mày nửa cười nửa không.
“Là Công Lực, tên của ngươi mới kì.” Chàng nông dân khó xử, chỉ biết nói thầm trong lòng.
“Quên mất để ngươi đứng đợi nãy giờ, ngươi vào nhà đi!” Meliosa bỗng phát ra lời mời, đứng nghiêng sang một bên.
“Không cần đâu, làm phiền rồi!” Công Lực nghĩ đến việc mình đã có vợ, lập tức từ chối thẳng thừng.
“Đừng nghĩ lung tung, ta chỉ là muốn tốt cho ngươi, ngươi hẳn phải biết nếu ra khỏi nhà, sẽ gặp nguy hiểm.”
“Ra khỏi nhà, sẽ gặp nguy hiểm.” Công Lực lầm bầm, hắn còn nhớ đây cũng là những gì gã cổ sư từng nói với hắn.
Chàng nông dân nhìn quanh một vòng, không thấy bất kì điều gì đáng ngờ, hoặc có lẽ tất cả mọi thứ ở đây đều đáng ngờ.
“Ta có thể hỏi một câu sao?”
“Có thể?” Meliosa trả lời, nụ cười xinh đẹp tựa như một bức tranh.
“Ta chỉ muốn hỏi một chút, cô biết đây là nơi nào sao?”
Meliosa không trả lời mà nghiêng đầu nhìn chàng trai vẻ nghi hoặc, đặc biệt là khi thấy được vòng tròn màu đen trên cổ tay đối phương.
“Ngươi đã là nhất hoàn, tại sao còn hỏi câu này?”
“Nhất hoàn!?” Công Lực cũng nhìn lại cánh tay mình, giơ lên hỏi. “Thứ này rốt cuộc là cái gì? Nó lại có tác dụng gì?”
“Xem ra là ngươi bị mất trí nhớ trong quá trình chuyển sinh.”
“Chuyển sinh!?”
“Phải, đó là cách ta thường gọi, ngươi có thể gọi nơi này là điểm xuất phát của mọi thế giới, là hiện thực sơ khai nhất, ở nơi này ngươi sẽ không thực sự c·h·ế·t đi, mà chỉ liên tục sinh ra ở những thế giới khác biệt, chúng ta gọi đó là chuyển sinh.”
“Cái này ta biết, ta sống lại lần đầu tiên là ở giờ Mão, sau đó bị một con mèo g·i·ế·t c·h·ế·t, sau đó lại tới giờ Dần.”
“Hẳn là do trí nhớ của ngươi có vấn đề hoặc bị tác động, tất cả chúng ta đều xuất phát ở đây, giờ Hợi.”
“Chúng ta? Chẳng lẽ còn có rất nhiều người khác?”
“Đúng!”
“Ngươi nói xuất phát, đừng nói là ngươi sinh ra và lớn lên ở đây.”
“Đương nhiên là không, chúng ta chỉ đến đây sau khi thoát khỏi thế giới ảo trước kia.”
“Thế giới ảo?” Công Lực càng nghe càng thêm mờ mịt, thế nhưng sự nghiêm túc của đối phương khiến hắn không dám phản bác.
“Đúng vậy! Ta sinh ra ở một vương quốc rộng lớn, là công chúa từ nhỏ sống trong cung điện nguy nga, thế nhưng đến một ngày ta nhận ra tất cả những thứ đó đều là ảo, mà ta chỉ cần làm một việc để thoát khỏi đó.” Meliosa mỉm cười giảng giải, trên mặt không có vẻ gì là đang nói dối.
“Việc ngươi cần làm chẳng lẽ là!?”
“Tự sát, giống như ngươi!”
“Ta không hề tự sát, tên đao phủ kia cũng đã xác nhận, cây đao của hắn còn không thể chặt đứt cổ của ta.”
“Ồ...! Còn có chuyện này.” Meliosa có chút trầm tư suy nghĩ.
Rầm...!
Công Lực còn muốn tiếp tục hỏi thêm thì bỗng nhiên cánh cửa bị cô nàng kia đóng lại, bên trong cũng vọng ra tiếng nói của người phụ nữ lúc nãy.
“Há há há... hắn nhất định đang nói dối, ngươi còn định tin lời lũ đàn ông sao?”
“Ta chỉ tin tưởng sự thật trước mắt, hắn đúng là bị cai ngục đem đi, sau đó lại được đưa trở về.” Giọng nói Meliosa vẫn cực kì điềm tĩnh.
“Há há há... vậy ngươi định làm gì, hắn cũng đâu thể tùy ý rời khỏi đây.”
“Dù sao có vẫn có một cơ hội nhỏ, thử một chút cũng đâu có mất mát gì.”
Cuộc đối thoại dừng lại giây lát, cánh cửa lại được mở ra, Meliosa vẫn đứng đó với khuôn mặt khả ái và nụ cười trên môi.
“Rất xin lỗi, ta có hơi bất lịch sự.” Cô nàng nghiêm cẩn cúi người.
“Vừa nãy là ai vậy?” Công Lực dò hỏi.
“Một người bạn của ta, nàng muốn nhờ ngươi mấy thứ nhưng cách giao tiếp của nàng không mấy thân thiện, ngươi muốn gặp nàng sao?”
Công Lực đưa mắt hơi dò xét vào bên trong, không thấy căn phòng nhỏ kia có dấu hiệu của bất kì người nào khác.
“Không cần tìm, ta đang đứng ngay trước mặt ngươi đây.”
Giọng nói chanh chua phát lên khiến Công Lực giật mình nhìn lại, chỉ thấy vẫn là bộ váy kia, thế nhưng người mặc chẳng biết tại sao đã biến thành một bà lão xấu xí tóc tai bù xù, trên mặt chằng chịt nếp nhăn cùng mụn cóc.
“Cô là...!?” Chàng nông dân cảnh giác lùi lại mấy bước, liếc mắt nhìn xung quanh, xác định chỉ có hai người nãy giờ vẫn đang đứng đối diện nhau.
“Há... đàn ông quả nhiên đều như nhau, đều thích phụ nữ xinh đẹp.”
“Ta...”
“Không cần giải thích.”
Công Lực muốn nói nhưng bị chặn họng ngay lập tức đành ngậm miệng.
“Ta chỉ muốn nhờ ngươi một chuyện, thậm chí ngươi có muốn làm hay làm được hay không đều không quan trọng.”
“Việc gì?”
“Nếu như sau đó ngươi có dịp chuyển sinh vào một thế giới tên là đại lục Falling, nếu có thể hãy đến lâu đài Rosalinn, nếu như quốc vương Railing vẫn còn sống, làm ơn nói với ông ấy rằng, ta vẫn còn sống, sống rất ổn.”
“Cái này...!” Công Lực cảm thấy khó xử.
“Ta biết ngươi cũng không có cách nào chắc chắn đến được thế giới kia, cho nên cũng không bắt ngươi phải hứa hẹn gì cả, chỉ cần ngươi có ý muốn thực hiện là đủ rồi.”
“Được, ta đồng ý nếu ta có thể đến được thế giới kia sẽ chuyển lời hộ ngươi.”
“Tốt! Để trả công ta sẽ cho ngươi một lời khuyên.”
“Lời khuyên?”
“Há há há... ngươi còn chưa biết tình huống của bản thân nhỉ, ngươi cũng đã vượt qua một vòng chuyển sinh, vậy thì ngươi nhất định phải cẩn thận trước chuyển mệnh mới của mình.”
“Chuyển mệnh mới là thế nào...?”
“Ngươi tốt nhất đừng lạm dụng chuyển mệnh, nếu không sẽ biến thành người khác lúc nào không hay, nhớ lấy dù cho chuyển mệnh sẽ mang đến cho ngươi bao nhiêu năng lực cũng đừng lạm dụng nó.”
“...” Công Lực chỉ biết đứng nghe như vịt nghe sấm.
“Đừng như ta, chỉ vì muốn xinh đẹp hơn mà... há há há...!”
Chàng nông dân còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bỗng thấy làn da trên người bà lão lưu chuyển một vòng, toàn bộ nếp nhăn cùng mọn cóc đồng loạt biến mất như một phép màu, mái tóc xù xì cũng trở nên xuôn mượt đen bóng.
Chỉ trong thoáng chốc một bà lão xấu xí đã biến thành thiếu nữ tinh khiết hồn nhiên, nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi phảng phất như một bức tranh khiến lòng người thổn thức.
“Ngươi...!”
“Rất xin lỗi nếu người bạn của ta nói gì đó khó nghe với ngươi.” Meliosa lễ phép khom người.
“Không có gì, bà lão lúc nãy chẳng lẽ là... chuyển mệnh của ngươi?”
“Đúng, nếu có thể ta cũng rất muốn được gặp chuyển mệnh của ngươi, tất nhiên là nếu người đó cảm thấy vui lòng.”
“Ta làm gì có chuyển mệnh nào.” Công Lực nói đến đây lại nghĩ tới cái gì, nhíu mày không nói.
“Ngươi nhận ra rồi đúng không, chuyển mệnh là hệ quả không thể tránh khỏi trong quá trình chuyển sinh, một thân xác mới sẽ sinh ra bằng cách nào đó và cố gắng xâm chiếm lấy ngươi, phải cẩn thận, đây là hai cơ thể, hai con người hoàn toàn riêng biệt từ quá khứ, suy nghĩ, tính cách, số mệnh, thế nhưng lại cùng tồn tại như một cá thể.”
“Điên rồ, sao có thể!?” Công Lực kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi, cảm giác như mình đang lạc vào thế giới giả tưởng nào đó.
“Đừng dùng những quy tắc của thế giới ảo để đánh giá thế giới thật, ở đây không có gì là điên rồ, hoặc là mọi thứ đều điên rồ.” Meliosa thản nhiên trả lời.
Công Lực lâm vào hồi ức, sau khi duyệt lại một chút kí ức của mình, hắn cảm giác có thứ gì đó thiếu thiếu, là lạ.
“Chuyển mệnh, hai con người hoàn toàn khác, cùng tồn tại như một cá thể.” Chàng nông dân lẩm bẩm.
“Không cần sợ hãi, ngươi biết tên của chuyển mệnh sao?”
“Tên sao? Nếu như là hắn vậy thì ta nên gọi là Thiên Y Thượng Nhân, hay là... Viễn Ninh.”
Vừa nói đến đây Công Lực liền cảm nhận thấy một luồng khí nóng trào lên từ bụng dưới, xúc cảm quen thuộc để chàng nông dân có chút nôn nóng.
Luồng khí nhẹ nhàng dâng trào, chàng nông dân cảm giác như toàn bộ cơ thể của mình đang nứt toạc ra, hệt như một con nhộng muốn phá kén thành bướm, cảm giác này cũng không phải xa lạ gì, rõ ràng chính là bạch khí.
Mà từ bên ngoài, Meliosa cũng bất ngờ nhìn chàng trai đối diện, mái tóc của hắn từ đen chuyển trắng trong tích tắc, da dẻ cũng trở màu có phần nhợt nhạt, nét mặt càng là biến đổi thành hờ hững kiêu hãnh, giống như đang dùng thái độ bề trên nhìn xuống.
“Xin chào, rất hân hạnh được gặp mặt, ta là Meliosa!” Cô nàng từ tốn mở lời, nụ cười trên môi biến mất, thái độ càng thêm cung kính.
“Viễn Ninh.” Tiên nhân tóc trắng lãnh đạm đáp lời.