Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 109: Trấn Hồn Quan thành tinh

Chương 109: Trấn Hồn Quan thành tinh


Chương 109: Trấn Hồn Quan thành tinh

Lại nói, chúng nữ Lâm Thải Hân du lịch tại Vẫn Triết ba ngày liền phải quay trở lại trường học để làm bài luận. Hai tiểu nha đầu Tiểu Ái cùng Tiểu Lam không biết dùng cách gì liền có thể bám dính Lâm Thải Hân như sam. Hiện tại cũng cùng các nàng trở về.

“Đại gia, không hiểu sao cảm giác lạnh lạnh mỗi khi nhìn tới hai tiểu nha đầu kia đã biến mất.” Từ Trạch Đông lúc này nhận ra điều gì, cười cười nói.

“Chẳng qua là do ngươi suy nghĩ nhiều.” Khương Thần cười nhạt đáp, nói đoạn liền quay đi.

“Không đúng, cảm giác của ta chưa bao giờ sai, cảm giác này giống như mỗi lần ta lái xe qua nghĩa trang a.” Từ Trạch Đông nhíu mày lẩm bẩm, cuối cùng cũng quyết định không nghĩ tới nữa.


Khương Thần lúc này đang ngồi trong phòng, trước mặt hắn là Trấn Hồn Quan. Trấn Hồn Quan này từ khi bị hắn đem về đến giờ dường như biến thành một cái quan tài bình thường.

Âm khí tỏa ra đã thu liễm không còn một mảnh. Nếu như người khác nhìn vào, chắc chắn họ không biết rằng, cỗ này quan tài có thể lấy mạng người.

“Không đúng…cảm giác kia vẫn không hề mất đi.” Khương Thần một hồi tĩnh tâm, thả ra thanh âm nhè nhẹ.

Cảm giác có điểm không đúng xuất hiện trong lòng hắn từ thời điểm bước chân tới thành Tây vẫn chưa mất đi. Hắn nguyên bản tưởng rằng cảm giác này là do sự việc Trấn Hồn Quan này đem lại, thế nhưng trấn áp cỗ quan tài này rồi mà cảm giác kia vẫn chưa hề biến mất.

Trước giờ hắn có hai điểm tự tin về mình nhất, mọt là luyện đan, hai là cảm giác. Linh cảm của hắn chưa bao giờ là sai lầm cả.

Năm đó, trước khi bị Thời tộc ám toán, thì hắn cũng từng có linh cảm xấu về bản thân mình. Sau đó Vũ Vô Địch xem cho hắn một quẻ, quẻ đó cũng là đại hung. Sau đó đại nạn liền tới. Hiện tại loại cảm giác bất an kia xuất hiện, nó làm cho Khương Thần không khỏi có chút bồi hồi khó chịu trong lòng. Rốt cuộc là thứ gì sắp sửa diễn ra đây?

Đang miên man bất định, khẩu Trấn Hồn Quan đột nhiên dị động. Từ bên trong Trấn Hồn Quan tỏa ra một luồng sinh khí bừng bừng. Sinh khí phối hợp với Hỗn Nguyên Chi Khí bên trong Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận tạo thành một dòng Hỗn Nguyên Chi Khí tinh khiết hơn, nồng đậm hơn. Nó trực tiếp lan tràn khiến cho Khương Thần không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

Khẩu Trấn Hồn Quan này thế mà có thể biến sinh khí nó thôn phệ được hòa cùng Hỗn Nguyên Chi Khí khiến cho cấp bậc Hỗn Nguyên Chi Khí tăng lên.

Biết được điều này, trong lòng Khương Thần không khỏi vui mừng. Khó trách đám tộc nhân Hồn tộc kia kẻ nào cũng cường hãn. Có lẽ một phần lớn là do cỗ Trấn Hồn Quan luôn đem theo bên mình này.

Sự tình này cũng khiến cho Khương Thần lâm vào chút trầm mặc. Liệu rằng có phải cảm giác không đúng đó là do thứ sinh mệnh chi khí này không? Liệu có phải là khẩu Trấn Hồn Quan này đang muốn bẫy hắn không?

Nếu là Trấn Hồn Quan muốn dẫn dụ hắn thôn phệ đám sinh khí này, vậy thì nó cũng thật đáng sợ.

Đương nhiên Khương Thần hiện tại không hề sợ hãi Trấn Hồn Quan. Hắn có nhiều cái mạng lắm. Một thế này toi mạng hắn có thể làm lại ở một thế khác, hoàn toàn không sợ Trấn Hồn Quan tính kế.

“Dù sao bản thân vẫn mang theo Luân Hồi Chú, nếu như một thế này chơi xong, một thế sau liền làm lại.”

Cuối cùng, Khương Thần quyết định thôn phệ toàn bộ lượng Hỗn Nguyên Chi Khí ẩn chứa sinh mệnh chi lực dồi dào kia.

Khẩu Trấn Hồn Quan này thấy Khương Thần thôn phệ toàn bộ lượng sinh mệnh chi khí bản thân nhả ra, lúc này đột nhiên dựng đứng dậy, giống như một nhân loại. Chỉ thấy Trấn Hồn Quan nghiêng về phía trước. Chiếu theo góc độ này nếu như nó là một con người thì chính là đang cúi đầu.

Khương Thần nhướng mày, cảm thấy có chút kỳ khôi. Khẩu Trấn Hồn Quan không lẽ muốn nhận bản thân làm chủ?

“Ngươi muốn nhận chủ?” Khương Thần có chút không nắm chắc hỏi.

Trấn Hồn Quan lại một lần nữa nghiêng về phía trước giống như đồng ý.

Khương Thần cảm thấy trong lòng lúc này giống như có hàng vạn con ngựa chạy qua.

Không phải thế chứ?

Hắn nhớ tối qua, khẩu Trấn Hồn Quan này còn chủ động hướng về hắn công kích đây, không nghĩ tới hiện tại lại nhận bản thâm làm chủ.

Nhưng hắn dễ dàng cho khẩu Trấn Hồn Quan này nhận chủ vậy sao? Nếu như đối với bản thân không có tác dụng, hắn mới lười cho nó đi theo.

Nói đùa!

Hiện tại trong nhà nhiều ra một cỗ quan tài đã đủ kì dị rồi. Sau này theo sau hắn lúc nào cũng là một cỗ quan tài, đây không phải khiến cho người ta s·ợ c·hết kh·iếp?

Cũng chỉ có đám Hồn tộc tộc nhân kia mới lấy khẩu Trấn Hồn Quan này làm vinh dự, đi đâu cũng làm cho Trấn Hồn Quan bay theo sau lưng giống như diễu võ dương oai.

“Con người ta liền rất khó khăn, nếu như ngươi không đem lại lợi ích cho bản thân ta, ta đây lười thu ngươi.”

Trấn Hồn Quan nghe Khương Thần nói vậy, thân mình lắc lư. Bộ dáng này chiếu theo nhân loại dường như bản thân nó đang xuất hiện bối rối.

Cuối cùng, Trấn Hồn Quan giống như thoáng chút ủ rũ. Nắp quan đột nhiên mở ra, toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Khí mà Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận rót vào biệt thự ngày hôm nay bị nó một ngụm thôn phệ sạch sẽ.

Khương Thần không kịp ngăn cản, hắn buột miệng chửi tục một câu:

“Bà nội nó, ngươi có biết Hỗn Nguyên Chi Khí hiện tại khan hiếm như thế nào không? Hiện tại thì hay rồi, ta không dỡ ngươi thành mười tám khối chuyện này liền không xong.”

Trấn Hồn Quan nghe Khương Thần nói vậy dường như có chút hấp tấp vội vàng. Nắp quan sau khi đóng lại lúc này tiếp tục mở ra. Từ trong quan bay ra ba khỏa đan dược trong suốt. Nếu như không phải ba khỏa đan dược này phát ra chút quang mang, rất khó để phát hiện trên không trung có sự tồn tại của bọn chúng.

Khương Thần nhìn tới ba khỏa đan dược kia, hai mắt trợn lớn.

Không khoa trương vậy a? Khẩu Trấn Hồn Quan này chẳng lẽ thành tinh?

Ba khỏa đan dược kia được ngưng tụ hoàn mỹ từ Hỗn Nguyên Chi Khí cùng sinh mệnh chi lực. Nó thậm chí có thể so sánh với một khỏa Hỗn Nguyên Thạch thượng phẩm. Quả thật khủng bố.

“Đây là ngươi làm ra?” Khương Thần không tự chủ được hỏi một câu rất vô nghĩa.

Trấn Hồn Quan giống như nhân loại kiêu ngạo, chỉ thấy thân quan ngửa về phía sau giống như nhân loại đang dương dương đắc ý. Khương Thần nhìn thấy cảnh này, nội tâm có chút xúc động muốn gõ cho nó này mấy cái.

Mặc dù Trấn Hồn Quan này biểu diễn ra một chút năng lực cá nhân, thế nhưng đây đối với Khương Thần không phải kê cân hay sao?

Hắn không thể từ Hỗn Nguyên Chi Khí trong thiên địa ngưng tụ thành ba khỏa giống như đan dược kia, thế nhưng hắn có thể trực tiếp hấp thu.

Trấn Hồn Quan làm ra ba khỏa đan dược này cuối cùng cũng chỉ để hắn hấp thu. Đây không phải là việc làm vô nghĩa hay sao?

Về phần sinh mệnh chi lực kia, nó sử dụng hết rồi còn có thể tái sinh sao?

“Không đúng…” Khương Thần đột nhiên kích động.

Quả thật năng lực của Trấn Hồn Quan này tại đây không thể trợ giúp hắn tu luyện. Thế nhưng nếu như nó bay lượn khắp Lam Hải tinh hấp thu Hỗn Nguyên Chi Khí cùng sinh mệnh chi lực của mọi người đây? Nghĩ đến đây, nội tâm Khương Thần càng thêm kích động.

Đè nén cỗ kích động này trong lòng, sau đó Khương Thần cẩn thận nghĩ lại. Nếu như hấp thu sinh mệnh chi lực của nhân loại trên Lam Hải Tinh, như này có quá thất đức hay không?

“Ngươi có thể hấp thu toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Khí trên Lam Hải tinh sau đó ngưng tụ thành đan mang về đây?”

Khẩu Trấn Hồn Quan lúc này càng rung mạnh lên, hiển nhiên vui mừng vì Khương Thần đã hiểu ra tác dụng của bản thân.

“Nếu như đám Hồn tộc tộc nhân mỗi người đều có một căn Trấn Hồn Quan như ngươi, vậy bọn họ liền không bao giờ lo thiếu khuyết Hỗn Nguyên Chi Khí a.”

Trấn Hồn Quan nghe vậy liền lắc mình, xoay tròn một cái sau đó lại như nhân loại đứng trước mặt Khương Thần.

“Ngươi nói ngươi là duy nhất?”

Trấn Hồn Quan lại nghiêng mình giống như đồng tình với Khương Thần. Khương Thần có chút kinh thán.

Trấn Hồn Quan này quả thật thành tinh rồi!


Hôm nay, Khương Thần sau khi ra bờ hồ tu luyện trở về liền phát hiện ra cửa nhà có dấu vết cạy mở. Ánh mắt hắn ngay lập tức phát lạnh.

Bởi vì nơi này chỉ có vài căn hộ cho nên thường rất ít người tới lui. Cũng vì nguyên nhân này mà hắn không xây dựng phòng hộ trận pháp. Không nghĩ tới biệt thự của cũng có ngày bị trộm nhòm ngó.

Lại nói, khuôn mặt Khương Thần hơi trầm xuống. Hắn thả ra tinh thần lực trước hết khám xét bên trong biệt thự. Sắc mặt sau đó lập tức âm trầm. Toàn bộ căn biệt thự bị lật đến thất loạn bát tao. Đến mức phòng ngủ của hắn cũng bị lật đến rối tung lên.

Trấn Hồn Quan?

Trấn Hồn Quan ngoại trừ hôm qua thể hiện ra chút năng lực của bản thân, từ đó liền không còn động đậy. Hiện tại nó không khác gì với một áo quan bình thường.

Tinh thần lực tra xét đến nhà vệ sinh. Sau cửa đứng đấy một đạo thân ảnh. Thân ảnh này toàn bộ đều mặc đồ đen bó sát, bộ dáng giống như sát thủ.

“Hừm…là kẻ nào nhắm đến ta?” Khương Thần khẽ lẩm nhẩm.

Bên trong nhà vệ sinh, thân ảnh mặc đồ đen kia lúc này đang nhòm qua khe cửa. Nhìn thấy Khương Thần bước vào, thân thể hắn không tự chủ căng cứng lên.

“Tiểu tử, xuống suối vàng cũng đừng trách đại gia a. Ai kêu mạng ngươi đáng giá.” Thân ảnh mặc đồ đen này khẽ lẩm nhẩm.

“Vậy sao? Mạng ta đáng giá bao nhiêu?”

Một đạo thanh âm vang lên khiến cho tên sát thủ giật mình.

Hắn còn đang mơ màng đến món tiền thưởng kếch xù. Lúc này định thần lại, bản thân đã đứng giữa gian phòng khách.

Kẻ hắn sẽ á·m s·át? Khương Thần?

Đối phương lúc này đang ngồi điềm nhiên uống trà, một bộ không quan tâm mọi chuyện. Thanh âm vừa rồi cũng là của Khương Thần phát ra.

“Ta…ta sao lại ở đây?” Vị sát thủ hơi chút giật mình tự hỏi.

“Ngươi chẳng phải tới đây á·m s·át ta hay sao?” Khương Thần tựa tiếu phi tiếu hỏi.

Vị sát thủ này theo phản xạ ngoảnh mặt về phía sau, nhìn về phía cửa nhà vệ sinh. Nơi đó cửa nhà vệ sinh vẫn còn đang đóng.

Lúc này mồ hôi hắn vã ra như tắm. Rõ ràng vừa rồi hắn đứng trong nhà vệ sinh, hiện tại lại ở phòng khách, mà cửa nhà vệ sinh vẫn đóng. Chẳng lẽ có thế lực siêu nhiên nào di chuyển hắn ra đây sao?

Ánh mắt kinh hãi nhìn về phía thanh niên đang chậm rãi uống trà, hắn không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt, khuôn mặt tái nhợt như xác c·hết.

Chắc chắn là do Khương Thần!

**

Các vị đạo hữu, cầu đóng góp ý kiến trong phần đánh giá, cầu góp ý trong phần bình luận, cầu đề cử hoa, ném gạch a. Lỗi chính tả nếu có thì phiền các vị cmt số chương có lỗi để tôi rà lại và sửa ngay nhé. Đa tạ các vị rất nhiều.

Chương 109: Trấn Hồn Quan thành tinh