Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Tận Trùng Sinh
Unknown
Chương 125: Thánh Đồng đối Hồn Ấn
Chương 125: Thánh Đồng đối Hồn Ấn
“Tiền bối, mời gọi là Hồn Ấn.”
Khương Thần một lời vừa dứt, tại sâu trong vòng xoáy hắc động kia dần dần lộ ra một tiểu ấn. Tiểu ấn này thoạt nhìn vô cùng đơn sơ giản dị. Chỉ là một vòng đá bao quanh bên ngoài, bên trong là những khối đá được xếp theo những phương vị khác nhau.
Tuy rằng tiểu ấn chỉ là những khối đá muôn hình vạn trạng xếp lại với nhau nhưng mà điểm đặc biệt ở đây chính là trên mỗi khối đá có khắc họa ngàn vạn phù văn huyền ảo.
Khương Thần lúc này lộ ra ngưng trọng. Hắn cũng đã từng giao thủ với một vị thiên tài Hồn tộc vì thế biết được sự đáng sợ của Hồn Ấn. Từ tiểu ấn trôi nổi trên không trung kia Khương Thần có thể cảm nhận thấy một luồng áp bức mạnh mẽ.
Hồn Ấn cấp năm!
So về đẳng cấp huyết mạch thì cùng với Xích Kim Thánh Đồng của hắn tương đương nhau. Xem ra vị Nguyên Tôn Cảnh cường giả kia huyết mạch cũng không phải dạng tầm thường.
Thánh Đồng của Khương Thần hiện tại đang đạt tới hình thái thứ năm, có thể gọi là Xích Kim Thánh Đồng – theo màu sắc, hoặc cũng có thể gọi là Ngũ Tinh Thánh Đồng – theo cấp bậc.
Ngoại trừ ba thần thông lúc trước là Phong, Thanh Tẩy, Di Hình thì nay hắn sở hữu thêm hai loại thần thông mới là Phản Kích cùng Tước Đoạt.
Phản Kích có khả năng hấp thu sau đó phản đòn lại công kích vật lý của đối thủ gây lên thân thể. Về phần có thể phản được bao nhiêu thì còn tùy vào mức độ vận dụng của chủ nhân cũng như là đòn t·ấn c·ông của đối thủ.
Loại thần thông gọi là Tước Đoạt kia thì rất đặc biệt. Nó có thể tạm thời c·ướp quyền khống chế của đối thủ đối với trận pháp, v·ũ k·hí… nếu như vận dụng ở một đẳng cấp cao hơn thì hoàn toàn có thể hút lấy huyết dịch, c·ướp đoạt Hỗn Nguyên Chi Khí trong người đối thủ, rất là ghê gớm.
Tước Đoạt mặc dù là thần thông tại hình thái thứ năm của Thánh Đồng diễn sinh thế nhưng lại không dành cho Nguyên Đan Cảnh sử dụng bởi vì nó tiêu hao quá lớn. Thường thần thông này Khương Thần khi trước sử dụng rất ít.
Lại nói lúc này tiểu ấn trôi nổi trên bầu trời đột nhiên bành trướng biến thành một đại ấn khổng lồ che rợp bầu trời. Nó khiến cho nửa bầu trời biến thành màu xám tro quỷ dị.
Đối diện đại ấn là nhãn đồng màu đỏ. Chính là Thánh Đồng của Khương Thần. Nửa bầu trời phía sau Thánh Đồng nhuốm một màu đỏ như máu.
“Tiểu hỏa tử…bản tọa không bắt nạt ngươi. Bản tọa chỉ sử dụng ba ấn đầu tiên mà thôi.” Thanh âm trầm thấp trong thông đạo vang lên: “Đệ Nhất Ấnn – Chấn Thiên Ấn.”
Trên bầu trời, đại ấn bộc phát một luồng khí tức mạnh mẽ. Từng đạo sóng khí liên tục xuất hiện chấn cho không gian xung quanh ầm ầm đổ vỡ.
Mây trời ảm đạm, thiên không có cảm giác như bị đè sập. Tất cả cùng với đại ấn hợp thành một luồng lực lượng đủ sức oanh tạc trời đất, nó ầm ầm đánh thẳng về phía nhãn đồng khổng lồ trên bầu trời.
“Uy áp thật mạnh mẽ.”
Khương Thần hiện lên vẻ ngưng trọng. Huyết mạch trong cơ thể hắn lúc này lập tức sôi trào. Xích quang từ Thánh Đồng tỏa ra càng thêm rực rỡ.
Khương Thần một cái vung tay, Thánh Đồng lập tức hướng về đại ấn lao tới.
Bản thân Thánh Đồng vốn chính là một món phòng ngự nguyên bảo cực kì vững chắc. Khương Thần đầy đủ tự tin Thánh Đồng có thể ngăn chặn lần công kích này.
Lại nói Thánh Đồng sau khi v·a c·hạm với Hồn Ấn, một vùng không gian phình ra sau đó rơi vỡ như thủy tinh. Không gian đổ vỡ sau đó lại lập tức hồi phục, nhưng mà tốc độ hồi phục so với đổ vỡ thì chậm hơn nhiều. Vì thế hoàn toàn có thể nhìn thấy phía sau tầng đổ vỡ kia là không gian thứ nguyên tối đen.
Không gian thứ nguyên là phần không gian song song với thực tại. Muốn tiến vào không gian thứ nguyên thì chỉ có thể đánh vỡ không gian ở thực tại, hoặc là dùng thực lực mạnh mẽ đem nó xé mở.
Không gian thứ nguyên khác hoàn toàn với không gian bên ngoài vũ trụ!
Ầm!!!
Thiên không vang lên một t·iếng n·ổ khủng bố. Loại t·iếng n·ổ này nếu như đặt tại dưới đô thị, sóng khí cùng âm ba của nó có thể đánh sụp một tòa cao ốc. Nhưng may mắn đây là ở một độ cao rất cao, nó cũng chỉ ảnh hưởng tới tầng mây xung quanh, cùng lắm thì ở phía dưới sẽ tạo nên một chút cuồng phong tố lốc mà thôi.
Sau khi sóng khí cùng âm ba quét qua, một cỗ cuồng phong lúc này mới nổi lên. Cuồng phong gào thét giống như hung thú nổi giận lan tới phạm vi mấy trăm trượng mới yếu dần rồi biến mất.
Dưới cỗ năng lượng khủng bố này, khóe miệng Khương Thần khẽ tràn ra một tơ máu, ánh mắt hiện lên vẻ kinh hãi cùng kh·iếp sợ.
“Không hổ là Hồn Ấn…”
Loại công kích này mạnh mẽ không chỉ bởi vì thế công của nó mà còn mang theo uy áp về linh hồn cùng huyết mạch. Nếu như Khương Thần không có huyết mạch Thánh tộc thì hôm nay đối mặt với Hồn Ấn, hắn chắc chắn run sợ đến mức không thể phản kháng. Cái này chính là sự chênh lệch về huyết mạch
“Khá lắm tiểu hỏa tử…bằng vào một lần giao thủ này ta có thể khẳng định huyết mạch của tiểu hỏa tử ngươi khong hề dưới ta.” Trong thông đạo, thanh âm trầm thấp kia lại vang lên.
“Tiền bối…mời tiếp tục.”
“Hảo…”
Thanh âm vừa dứt, trên thiên không lúc này xuất hiện một luồng uy áp khủng bố hơn lúc trước rất nhiều. Chỉ thấy Hồn Ấn kia lúc này chợt tách ra. Toàn bộ các khối đá bên trong vòng tròn thay đổi phương vị. Có thể thấy tại mỗi khối đá kia phù văn màu xám tro khẽ lóe lên như ánh kim.
“Đệ Nhị Ấn – Phá Toái.”
Lần này Hồn Ấn trên không trung tỏa ra một luồng khí tức thô bạo. Loại khí tức này nghe vào có cảm giác giống như bản thân ngươi đang đứng cạnh một tôn hùng sư đang nhe răng nhếch miệng vậy.
Nếu như Chấn Thiên đem cho người ta một cảm giác giống như là một tòa sơn nhạc đè ép đến không thể thở nổi thì Phá Toái này lại khiến cho người ta nghĩ rằng chạm vào nó là bản thân ngay lập tức b·ị đ·ánh cho biến mất khỏi thế gian.
Khương Thần nhìn lên đạo Hồn Ấn thứ hai kia khóe miệng câu lên vẻ tà dị. Hắn khe niệm pháp quyết, Thánh Đồng trên không trung lúc này càng phát ra huyết sắc. Huyết sắc quang mang sau khi đạt cực thịnh liền lập tức được thu vào. Sau đó nhãn đồng khổng lồ biến thành một màu đen quỷ dị.
Đồng tử màu đen, kết mạc tuy rằng vẫn màu trắng nhưng mà trên nền trắng đó lại là hàng ngàn hàng vạn phù văn huyền ảo.
Lại nói, thời điểm Thánh Đồng biến thành màu đen hoàn toàn thì Hồn Ấn cũng vừa lúc đánh tới.
Bồng!!!
Một luồng sóng xung kích xuất hiện nhưng mà lần này sóng xung kích rất nhỏ yếu. Chỉ xảy ra trong phương viên mấy chục mét là tan biến.
Va chạm tạo nên thanh âm trầm muộn. Hồn Ấn bằng vào thế công mãnh liệt sau đó lập tức đẩy Thánh Đồng bay ngược về phía sau cả mấy trăm trượng. Không gian liệt phùng, ầm ầm đổ vỡ theo đường đi của song phương.
Lúc này, song thủ Khương Thần kết một loại ấn pháp quỷ dị. Trên người bộc phát huyết mạch lực cường hãn. Ngay sau đó mắt thường có thể thấy Thánh Đồng vốn đang yếu ớt bỗng nhiên khỏe trở lại. Thậm chí Hồn Ấn không thể chiếm ưu thế trước nó được nữa.
Ầm ầm ầm!!!
Từng luồng lực lượng hung hăng của Hồn Ấn lúc này đột nhiên tuôn trào sau đó bị Thánh Đồng điên cuồng hấp thu.
“Chuyện gì?” Thanh âm của vị kia vang lên đầy kinha hãi.
“Phản Kích.” Khương Thần quát lên một tiếng.
Ngay sau tiếng quát, Thánh Đồng bắt đầu bộc phát lực lượng. Bao quanh nó là một cái hắc sắc hộ tráo cực kỳ khổng lồ. Hắc sắc hộ tráo điên cuồng trướng lớn sau đó đẩy dần Hồn Ấn ra khỏi phạm vi v·a c·hạm.
“Bạo!!!” Khương Thần lại quát lên.
Uỳnh!!!
Giống như là thiên địa sụp đổ. Một đạo thanh âm nổ lớn vang lên. Hắc sắc hộ tráo bao quanh Thánh Đồng nổ vỡ. Một tia hắc quang trụ từ đồng tử bắn thẳng lên Hồn Ấn.
Phanh phanh phanh!!!
Hồn Ấn bị hắc sắc quang trụ thổi quét qua, nó điên cuồng thối lui, sau đó bị đẩy ra xa đến cả ngàn trượng. Cuối cùng là bị hắc quang trụ ma diệt.
Cổ Phần bên trong Uông Tử Thành phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt hiện lên vẻ tái nhợt. Không thể ngờ hắn lại là người bạn trận.
“Không thể nào…”
“Phản Kích của Thánh Đồng cũng không phải nói chơi a.” Khương Thần khẽ lẩm nhẩm.
Không gian yên ắng trong vài phút. Cuối cùng thanh âm của Cổ Phần vang lên có vẻ uể oải:
“Tiểu hỏa tử rất khá, không nghĩ tới dưới một kích Phá Toái, Thánh Đồng y nguyên còn có thể phản đòn đánh thắng ngược.”
“Chiêu vừa rồi có phải là dạng thứ tư của Thánh Đồng không?”
“Đúng vậy! Tiền bối.”
“Rất khá. Huyết mạch của ngươi mạnh hơn ta rồi.”
“Tiền bối quá khen…Chỉ là do ngươi ở một thời không khác đem lực lượng phụ thể tôn sứ giả này mà thôi. Nếu như đối mặt chiến đấu, ta đã thua ngay từ chiêu đầu tiên.”
“Ha ha…thua là thua, bản tọa cũng không phải loại người thua không nhận.” Cổ Phần cười nói qua không trung: “Thánh Đồng vốn thiên về phụ trợ, nhưng có thể xảo diệu chiến thắng Hồn Ấn thiên về công kích, đó cũng đủ cho thấy nó lợi hại rồi.”
Khương Thần cười không đáp.
“Thôi được rồi giữ lời hứa. Không làm khó ngươi nữa.” Đạo thanh âm âm trầm kia tiếp tục vang lên.
“Đa tạ tiền bối.”
“Tiểu hỏa tử…ngươi rất may mắn bởi vì ngày hôm nay gặp ta a.” Đạo thanh âm kia giống như cười mà không phải cười nói: “Nếu như tên thành chủ phân thành này không phải đi chấp hành nhiệm vụ trong tộc, ngươi hôm nay có lẽ sẽ không thể sống mà rời đi a.”
Khương Thần nghe vậy khẽ cúi mình bày tỏ sự lễ phép cùng cảm tạ đối phương. Chợt hắn như nhớ ra điều gì liền ngửa cổ hướng về thông đạo nói:
“Tiền bối, ta có hai câu hỏi không biết ngươi có thể hay không giải đáp?”
“Được…”
“Thứ nhất, theo ta biết Uông Tử Thành chỉ tiếp nhận linh hồn tinh khiết, rất ít khi tiếp nhận các loại linh hồn như nàng. Vậy thì tại sao lần này nàng lại bị các ngươi đưa đi?”
“Chuyện này ta cũng không thực sự rõ ràng. Thường sứ giả Uông Tử Thành sẽ không xảy ra sai sót dạng này. Dường như là trên linh hồn nàng có lây dính khí tức khiến cho sứ giả bị hấp dẫn.”
Khương Thần khẽ gật đầu, sâu trong mắt ánh lên quang mang. Không biết là đang nghĩ gì.
“Ta muốn hỏi một câu hỏi nữa. Uông Tử Thành có ngoại tộc đi vào hay không?”
“Tất nhiên là không.” Cổ Phần đáp: “Dù bất cứ lý do nào đi chăng nữa, Uông Tử Thành đều không cho phép ngoại nhân tiến vào. Tiến vào chú định là t·ội p·hạm của Hồn tộc. Cần phải tru sát.”
“Đa tạ tiền bối cáo tri.” Khương Thần lại một lần nữa khẽ cúi đầu.
“Được rồi tiểu hỏa tử, bản tọa phải đi thôi…mở ra thông đạo này bản tọa cũng tiêu tốn không ít.”
Cổ Phần dứt lời, toàn bộ hắc khí thu vào trong thông đạo. Hắc bào nhân kia cũng thuận thế biến mất sau thông đạo tối đen. Thông đạo đóng cửa, mọi thứ trở lại như thường.
“Phù…cuối cùng cũng có thể giải quyết được cọc phiền toái này.”
Khương Thần khé thở ra một hơi, miệng lẩm nhẩm.
Nói rồi, ánh mắt hắn lia về phía linh hồn Lâm Thải Hân vẫn đang yên ổn nằm trong quang tráo xanh lục kia, khóe miệng nhếch lên nụ cười vui vẻ.
Dù cho hắn có tiêu hao nhiều hơn thế này đi chăng nữa thì đem linh hồn của nàng giữ được cũng là sự đánh đổi đáng giá.
**
Các vị đạo hữu, cầu đóng góp ý kiến trong phần đánh giá, cầu góp ý trong phần bình luận, cầu đề cử hoa, ném gạch a. Lỗi chính tả nếu có thì phiền các vị cmt số chương có lỗi để tôi rà lại và sửa ngay nhé. Đa tạ các vị rất nhiều.