Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Tận Trùng Sinh
Unknown
Chương 228: Bố cục Đại Thiên Nguyên Giới
Chương 228: Bố cục Đại Thiên Nguyên Giới
Đại Thiên Nguyên Giới khi trước chính là một phiến thế giới duy nhất, sau đại chiến Cổ Đế, Đại Thiên Nguyên Giới bị vỡ ra thành nhiều mảnh thế giới nhỏ ngăn cách nhau bởi không gian thứ nguyên cùng giới bích.
Đại Thiên Nguyên Giới giống như một chiếc đĩa chia làm nhiều mảnh, thế nhưng vẫn phân ra phương hướng. Bốn phương cùng với trung tâm Đại Thiên Nguyên Giới tạo thành một đại thế giới hoàn chỉnh.
Phía Nam và Đông Nam Đại Thiên Nguyên Giới cũ hiện tại là nhiều hải vực rộng lớn. Trong đó hai thế giới chủ chốt của vùng hải vực Nam Đông Nam này là Hải Thiên Thế Giới cùng với U Minh Hải. Xung quanh hai phiến thế giới này gồm nhiều hải vực nhỏ hơn cũng cấu thành các tiểu thế giới. Tại phương Nam này rất ít đại lục, chủ yếu là biển, là thế giới của hải yêu tộc cùng với các chủng tộc sinh sống dưới nước.
Lại nói, phương Nam này mặc dù chỉ toàn biển lớn, thế nhưng tại trung tâm phương Nam Đại Thiên Nguyên Giới này lại có một thế giới đại lục khổng lồ. Đây có thể coi là đại lục lớn nhất phía Nam Đại Thiên Nguyên Giới. Nơi đó gọi là Sinh Linh Chi Giới. Thế giới trực thuộc, hay nói đúng hơn là thế giới của Sinh Mệnh Thần Tộc.
Chuyển sang phía Đông Đại Thiên Nguyên Giới. Nơi đây có lượng Hỗn Nguyên Chi Khí vô cùng dồi dào. Rất nhiều chủng tộc cường hãn đều sinh sôi tại đây, đồng thời nơi đây tập trung rất nhiều đại thế giới có lượng Hỗn Nguyên Chi Khí cao.
Phía Đông này cũng có hai đại thế giới thuộc quyền quản lý của hai cổ tộc đó là Thánh Thiên Thế Giới – Thánh Thiên Đại Lục do Thánh tộc chưởng khống. Đại thế giới thứ hai là Hư Vô Yêu Giới do Hư Không Thần Tộc chưởng khống.
Trên thực thế, Hư Vô Yêu Giới lúc trước là thế giới t·ranh c·hấp của Hư Không Thần Tộc cùng với một chủng tộc khác. Chủng tộc kia thời điểm đỉnh phong so với tám đại cổ tộc không hề yếu kém. Thậm chí thời đại Cổ Đế, đó chính là kì phùng địch thủ của Hư Không Thần Tộc. Tộc kia gọi là Luyện Hư Yêu Tộc, bản thể là Luyện Hư Yêu Long. Là một chủng tộc cũng thông thạo không gian chi thuật như Hư Không Thần Tộc.
Cái hơn của Hư Không Thần Tộc đó chính là biết kết minh cùng với Tam Mục Thần Tộc, cho nên thời điểm tranh đoạt thần vật, Hư Không Thần Tộc mới nhất phi trùng thiên, còn Luyện Hư Yêu Tộc thất bại. Cho dù vậy, Luyện Hư Yêu Tộc vẫn là một chủng tộc vô cùng đáng gờm tại Đại Thiên Nguyên Giới mà ít tộc dám động chạm vào.
Ngược lên phía Bắc Đại Thiên Nguyên Giới – một nơi được coi là nghèo nàn nhất của Đại Thiên Nguyên Giới. Nơi này năm xưa chịu tổn thất nặng nề nhất sau đại chiến. Tại phương Bắc này không có đại thế giới. Nơi đây chỉ có các tiểu thế giới với lượng Hỗn Nguyên Chi Khí ít ỏi. Được coi là nơi khô cằn nhất Đại Thiên Nguyên Giới.
Nơi này trên thực tế ban đầu cũng có lượng Hỗn Nguyên Chi Khí dồi dào cùng rất nhiều đại thế giới, thế nhưng sau đại c·hiến t·ranh đoạt thần vật, nơi này lại chịu thêm một lần thiệt hại do các đại tộc tranh đoạt lãnh địa cho nên mới gây ra hiện trạng như bây giờ.
Quỷ dị, cương mãnh, thiết huyết, máu tanh nhất liền là phía Tây, Tây Nam cùng Tây Bắc Đại Thiên Nguyên Giới. Nơi này tập trung nhiều đại thế giới nhất Đại Thiên Nguyên Giới, cũng là nơi thường xuyên xảy ra c·hiến t·ranh nhất.
Tây Đại Thiên Nguyên Giới gần như bị thống trị bởi một thế giới có tên gọi là Yêu Giới. Nơi đây chính là địa bàn của rất nhiều yêu tộc cùng với thụ yêu tộc mạnh mẽ.
Chếch về phía Nam một chút chính là vùng Tây Nam Đại Thiên Nguyên Giới. Cả một vùng Tây Nam này liền thuộc về quyền quản lý của Hồn tộc, Quỷ tộc, Ma tộc với ba siêu cấp đại thế giới lần lượt là Hồn Nguyên Thiên Giới, Quỷ Tiên Giới cùng với Vạn Cốt Giới.
Về phần Tây Bắc Đại Thiên Nguyên Giới, nơi này có một đại thế giới gọi là Đề Thiên Thế Giới, thế nhưng sau đó cả thế giới này bị Tử Vong Thần Tộc c·hiếm đ·óng, đổi tên thành Tử Vong Chi Giới.
Trong số tám cổ tộc, chỉ có Thời tộc không c·hiếm đ·óng bất kì thế giới nào tại Đại Thiên Nguyên Giới.
Trừ các đại thế giới do bảy cổ tộc nẵm giữ, mật độ Hỗn Nguyên Chi Khí hùng hậu kế đến chính là vùng trung tâm Đại Thiên Nguyên Giới. Tại nơi đây đạt được thỏa thuận chung của các cổ tộc đó là không cổ tộc nào được phép c·hiếm đ·óng, do vậy nơi đây tạm coi là nơi yên bình nhất.
Có thể coi là nơi yên bình nhất bởi lẽ nơi đây không chịu sự khống chế của các cổ tộc, các chủng tộc khác có thể tùy ý sinh sôi phát triển không sợ hãi luôn có một thanh đồ đao lúc nào cũng treo cao trên đầu chứ không phải là nơi không có c·hiến t·ranh.
Tuy không nằm trong sự quản hạt của các cổ tộc nhưng những nơi này cũng có muôn vàn chủng tộc cường hãn sinh sống, c·hiến t·ranh vẫn là xảy ra liên miên.
Lại nói, phía Bắc Đại Thiên Nguyên Giới mặc dù được coi là nghèo nàn thế nhưng đó cũng chỉ là so với các nơi khác mà thôi. Trên thực tế tại khu vực này, số lượng nguyên giả cũng là vô cùng lớn.
Bắc Đại Thiên Nguyên Giới không có đại thế giới thế nhưng trung thế giới lại có vài trăm, tiểu thế giới cũng tiếp cận con số một ngàn. Mà thế giới mà Khương Thần được thông đạo không gian đưa tới gọi là Lam Tuyết Thế Giới.
Lam Tuyết Thế Giới không có hải vực, toàn bộ là một khối đại lục hoàn chỉnh, do vậy nguyên giả tại nơi đây quen gọi nó với cái tên Lam Tuyết Đại Lục hơn là Lam Tuyết Thế Giới. Lam Tuyết Thế Giới cũng giống như Đại Thiên Nguyên Giới chia làm bốn phần tương đương bốn hướng.
Lam Tuyết Đại Lục bao gồm rất nhiều vương triều cùng với tông môn. Có tông môn nằm dưới sự cai quản của vương triều, có vương triều lại nằm dưới sự quản hạt của tông môn. Tất cả tùy vào thực lực của song phương.
Thanh Hải thành…
Đây là một tòa thành trấn thuộc địa phận của Cửu Nguyệt Vương Triều. Cửu Nguyệt Vương Triều tính toán thực lực cũng không lớn lắm, vương triều này thuộc quyền quản hạt của Linh Đan Tông – một tông môn nhị lưu thực lực không hề yếu.
Kể đến Thanh Hải thành phải kể đến năm thế lực lớn lần lượt là Hắc Yêu Bang, Kinh Hồng Thương Hội, Phong gia, Lăng gia cùng phủ thành chủ.
Trong số năm thế lực trên, Kinh Hồng Thương Hội đứng tại vị trí trung lập. Bốn thế lực còn lại thường xuyên t·ranh c·hấp nhau đặc biệt là Lăng gia cùng Phong gia đối với phủ thành chủ. Bởi lẽ hai gia tộc này đều có m·ưu đ·ồ muốn đoạt quyền trở thành tân thành chủ Thanh Hải thành.
Thế lực nhị lưu gồm có năm gia tộc khác gồm Vương, Lục, Trì, Tiêu, Viên gia. Hiện tại Khương Thần chính là ở tại Vương gia – thế lực nhị lưu trong Thanh Hải thành kia.
…
Róc rách róc rách!!!
Núi non trùng điệp, muông thú ca vang, cây cối tươi tốt. Nơi đây là một tiểu sơn mạch không khí trong lành thoáng đãng.
Sơn mạch này nằm tại phía Nam Thanh Hải thành cách đó khoảng chừng sáu dặm đường đi bộ. Bao quanh tiểu sơn mạch này là một phiến rừng rậm nhỏ khác, cũng chính là nơi Phong lão thường xuyên đi đốn củi.
Hôm nay, ngoại thương của Khương Thần đã hồi phục, hắn hiện tại có thể tùy ý đi lại như người bình thường. Khó khăn duy nhất liền là tạm thời chưa thể mang vác vật nặng.
Hôm nay cũng là ngày đầu tiên hắn theo Phong lão lên rừng đốn củi. Bản thân hắn cũng chỉ là đi theo hít thở không khí trong lành, đồng thời làm quen với công việc Phong lão giao cho mà thôi chứ với tình trạng hiện giờ của hắn thì tiểu hài tử mới lớn cũng có thể đánh ngã.
“Ngươi tên gì?”
“Khương Thần.” Khương Thần bất động thanh sắc nói.
“Ngươi đã nghĩ thông suốt?” Phong lão nhìn thấy bộ dạng Khương Thần vô cùng tiêu diêu tự tại, lúc này có chút tò mò hỏi.
Bản thân hắn đột nhiên đối với Khương Thần có chút tò mò. Người này mới bị phế đi tu vi, hiện tại thậm chí còn không thể tu luyện lại được, tại sao bộ dáng hắn lại vui vẻ như thế kia? Chiếu theo thời điểm bản thân mình bị phế tu vi lúc trước, Phong lão còn đoán rằng Khương Thần sẽ nổi điên hoặc giả muốn đi tìm c·hết mới phải chứ?
“Nghĩ thông suốt? Chuyện gì.”
“Không phải…” Phong lão nói: “Ngươi không phải nghĩ thông suốt chuyện sẽ ở đây cùng ta làm gia nhân sao?”
Khương Thần bật cười nói:
“Trước hết vãn bối cảm ơn Phong lão ngươi đã cứu mạng, chuyện tiếp theo liền là vấn đề kia a… đợi cho ngoại thương khôi phục ta sẽ rời đi.”
“Ngươi vẫn còn nuôi ý định tu luyện trở lại.” Phong lão ngạc nhiên nói: “Kinh mạch đã tổn thương, ngươi hiện tại làm sao có thể tu luyện?”
Khương Thần lắc đầu không đáp. Đối với chuyện này hắn không thiếu cách giải quyết. Chẳng qua quá trình lại cần rất nhiều tài nguyên. Nếu như ở lại Vương gia này, đến ngày tháng năm nào hắn mới có thể tu luyện trở lại đây?
“Ơ…tiểu tử này thật còn sống được? Lão Ngưu, ngươi lần này thua cược a.” Đang đi dọc theo lối mòn tiến vào khu rừng, một đạo thanh âm cười to sung sướng vang lên.
Phía sau Khương Thần cùng với Phong lão lúc này xuất hiện hai vị trung niên cường tráng. Hai người này tuổi tác có lẽ không kém nhau bao nhiêu, đều vào khoảng bốn mươi năm mươi tuổi. Hai người họ sau khi thấy Khương Thần cùng với Phong lão liền hấp tấp chạy tới.
“Thật là tên tiểu tử đó a…ha ha xem ra ta là thắng cược.” Trung niên nhân vừa rồi cười lớn lúc này chạy tới nheo mắt nhìn lấy Khương Thần. Sau khi xác định lại một lần nữa, hắn lại reo lên sung sướng, bộ dáng giống như tiểu hài tử đạt được thắng lợi với đối thủ.
Trung niên còn lại cũng thuận thế đi lên, sau khi xác định chính xác là Khương Thần, hắn mới hằn học móc từ trong áo ra một túi nhỏ, ném cho trung niên đang hớn hở kia:
“Hừ…coi như ngươi vận khí tốt.”
“Ơ kìa lão Ngưu…ngươi ăn của ta nhiều rồi, hiện tại ta gỡ được một chút vốn, ngươi làm sao không vui như vậy?”
Về phía Khương Thần, hắn bị hai người này nhìn như nhìn dị loại, nội tâm cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Nhận ra vẻ mặt ngạc nhiên cùng khó hiểu của Khương Thần, Phong lão mỉm cười giải thích:
“Lần trước cứu được ngươi từ trong rừng không chỉ có ta mà còn có hai vị này…bọn chúng khi đó liền cá cược xem ngươi sẽ sống lại hay c·hết đi.”
Nghe vậy, Khương Thần chợt hiểu ra. Nội tâm có chút buồn cười, chắp tay hướng hai vị trung niên nhân kia nói:
“Đa tạ hai vị đã cữu giúp vãn bối, ân cứu mạng sau này nhất định sẽ trả.”
“Ài…nói tới ân cứu mạng làm gì.” Vị trung niên nhân vừa mới thắng được tiền kia xua tay mỉm cười.
Trung niên nhân bị gọi là lão Ngưu kia lúc này vẫn còn chút hậm hực, hắn khẽ lẩm nhẩm:
“Móa nó quả thực là gặp quỷ rồi…thương thế nặng như vậy mà vẫn có thể sống trở lại, hiện tại còn đi lại được bình thường…tiểu tử này chẳng lẽ trước đây là nguyên giả.”
Phong lão gật đầu đáp:
“Ngươi đoán đúng, hắn đã từng là nguyên giả.”
**
Các vị đạo hữu, cầu đóng góp ý kiến trong phần đánh giá, cầu góp ý trong phần bình luận, cầu đề cử hoa, ném gạch a. Lỗi chính tả nếu có thì phiền các vị cmt số chương có lỗi để tôi rà lại và sửa ngay nhé. Đa tạ các vị rất nhiều.