Vợ Yêu Anh Muốn Tái Hôn
Ngọc Hoan
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 153
Lư Hải Thiên gật đầu, nhìn tôi nói: “Có lẽ là
được.”
“Cô nói chuyện kiểu gì vậy, có được dạy ăn nói
một người phụ nữ, vừa nghe đã biết là không phải
cô Hạnh Nguyên rất thường xuyên đến đây sao?”
Tôi không khỏi sửng sốt, mở miệng nói: “Tổng
chẳng lẽ chúng cháu không biết Tổng Giám đốc
Hoạt động kinh doanh của Phó Thắng Nam
Thắng Nam mời ông vào ạ” Nhân viên lễ tân nói,
viên lễ tân một cái, lẩm bẩm: “Mắt c·h·ó coi thường
không thể nào là con của cậu chủ được”
giọng điệu có vẻ rất đắc ý: “Chắc là thứ trong
Mạc Hạnh Nguyên này đúng là bám dai như đỉa,
vậy?”
được, có phải bác tìm nhầm người rồi không?”
“Hả?” Dì Triệu gật đầu, lẩm bẩm: “Không
vậy? Có phải cô mệt rồi không, cô qua bên kia (đọc tại Qidian-VP.com)
đứng nhìn bọn họ, dì Triệu lạnh lùng nhìn nhân
Tôi kéo bà ấy, khẽ lắc đầu, nơi này người ra kẻ
còn lộ ra ánh mắt nghi ngờ, hình như có hơi bối rối.
lạnh lùng như trước: “Xuân Hinh, có chuyện gì
Dì Triệu gói mọi thứ lại, Cố Diệc Hàn đứng dậy
Dì Triệu không biết anh ta, thấy anh ta đi rồi
thông báo cho tôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
ta?”
ngày nào cô ấy cũng qua đây, xin hỏi cô là?”
“Bác à, bác nói gì phải nói cẩn thận, đừng vu
Điều này khiến dì Triệu hơi tức giận: “Cô à,
quả thật là khá lớn, cả ba tòa nhà ở giữa trung
hẹn trước chúng cháu không thể để bác vào
Tôi cười nhẹ lắc đầu nói không phải, sau đó
mở miệng: “Dì Triệu”
tin nửa ngờ của nhân viên lễ tân nữa, lấy điện
bánh ngọt lên bàn, tức giận nói: “Cậu chủ đã kết
với Tổng Giám đốc Phó Thắng Nam, phiền cô
Dưới tâng, dòng người ra ra vào vào, ồn ào nói
sự nói: “Bác à, không phải cháu không muốn nói
“Anh có đang ở thủ đô không?”
“Đưa điện thoại cho Phó Thắng Nam nghe đi”
Nhân viên lễ tân gật đầu: “Được, ông chờ tôi
ánh mắt nhìn tôi hơi mất tự nhiên.
tôi biết bây giờ anh đang rất bận.
Tôi nở nụ cười yếu ớt, nhìn bụng của mình rồi
chuẩn bị đi, tôi nhìn điện thoại anh ta để lại, mở
nói: “Đứa bé lớn rồi nên không đến công ty được,
oan người khác.” Nhân viên lễ tân có vẻ rất bảo vệ
chứ, người ta còn sắp có con nhỏ nữa, cô đừng
Tôi cười cười, cũng không giải thích quá nhiều.
này, nhân viên lễ tân ở đại sảnh cũng nhìn bà, lịch
“Nói bậy!” Dì Triệu không nghe nổi nữa, cất
“Tổng Giám đốc Hải Thiên, Tổng Giám đốc
“Chào cô” Giọng nói này mang đặc trưng của
Tôi chưa từng đến công ty ở thủ đô, khi xe
Có vui vẻ hay không thì tôi không biết, nhưng
Cô lễ tân sửng sốt, gật đầu: “Đúng vậy! Là cô
chuyện khá bình thường.
ngày nào cũng có vô số người đến gặp, nhưng
đến dưới công ty, tôi có phần giật mình.
ta nhận điện thoại sau hai tiếng tút tút.
đâu không được sao, sao lại không hiểu chuyện
cưới của Tổng Giám đốc của mọi người họ Lục
ngờ, hỏi: “Sao cô Xuân Hinh lại qua thủ đô vậy,
đứng đây đợi ai sao?”
Tôi lại gọi điện thoại cho Trịnh Tuấn Anh, anh
Giám đốc cũng đến, chúng cháu không thể nhìn
“Cô chủ.” Dì Triệu nhìn tôi, ân cần nói: “Sao
không có ai để ý đến bà, nhân viên lễ tân xinh đẹp
không thế?” Dì Triệu tức đỏ mặt, trợn mắt muốn
nói gì, tôi nhìn về phía lễ tân lần nữa, nói: “Dạo này
Là Mạc Hạnh Nguyên!
một chút.
Bà nói hơi to làm không ít người nhìn về phía
tân nói phải hẹn trước mới gặp được, tôi chưa hẹn
cho rằng muốn giả vờ làm cô chủ nhà giàu dễ lắm
năm của An Cường, chỉ cần là người làm kinh
Nhân viên lễ tân hơi khinh thường, cười nói:
cho bác, mà là Tổng Giám đốc của chúng cháu (đọc tại Qidian-VP.com)
cháu vừa mới đến, sao lại ở đâu ra một người vợ
Nhân viên lễ tân đó hơi sửng sốt, nở nụ cười:
quen.
Chương 153
bụng cô sinh ra rồi hả?”
Anh ta nói: “Có.”
điều kiện tiên quyết là phải hẹn trước, nếu không
anh có thể xuống đây đón tôi không? Nhân viên lễ
Tôi gật đầu, cũng không nói nhiều.
mang lại doanh thu bằng tổng thu nhập trong nửa
Nhân viên lễ tân kia vừa muốn phản bác đã
nhẽo, chẳng tỏ thái độ hay tâm trạng gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
thoại ra gọi cho Phó Thắng Nam.
đỡ tôi, nói: “Phải cẩn thận một chút”
Chương 153: Trao đổi ngang giá
người ông ta mặc cả một cây đen.
“Bác à, bác không thể nói bậy thế này được,
nhầm lẫn”
thoại ngay.
Phó Thắng Nam có phụ nữ cứ bám theo anh là
Lư Hải Thiên cũng nhìn thấy tôi, ông ta hơi bất
Điện thoại vang lên hai tiếng tút tút đã có
“Tôi đang ở dưới sảnh lớn tòa nhà tam giác,
cậu ấy sẽ rất vui vẻ”
như vậy nhỉ?”
Tôi gật đầu: “Lúc tới không nói với Thắng Nam
“Trao đổi ngang giá!”
“Ở đây” Anh giơ bánh ngọt trong tay lên, nói:
Dì Triệu đã gói bánh ngọt, dìu tôi nói: “Nếu cậu
thành phố Giang Ninh xử lý công việc của Phó
trước sao?”
Sắc mặt nhân viên lễ tân không được tốt lắm,
miệng nói: “Anh Cố Diệc Hàn, về giá của chiếc
nên tôi đang đợi anh ấy”
“Cố Diệc Hàn, con trai của Cố Vân Dương”
Tôi cúi đầu vuốt cái bụng mình, chỉ im lặng
làm phiền nói cho tôi biết phòng làm việc của
Phó Thắng Nam” Tôi chỉ cái bụng mình, nói: “Đây
tâm khu phố đều là của anh, vừa nhìn đã thấy xa
sao ông lại qua thủ đô vậy?”
Vào sảnh công ty, dì Triệu hỏi hai lần nhưng
bây giờ, nếu đã sắp sinh thì đứng lâu không tốt đâu.
“Được” Anh ta trả lời tôi một câu rồi cúp điện
Nhìn mọi người trong sảnh lớn im lặng không (đọc tại Qidian-VP.com)
bụng cô lớn vậy rồi tôi còn tưởng rằng cô đang ở
là đứa con của anh ấy, nó sắp ra đời rồi.”
Tôi thấy giọng nói này có vẻ quen thuộc bèn
đứng thẳng thì người khác lấy cái gì ra vấy bẩn cô
con gái bị thất lạc của nhà họ Mạc, quen biết với
nhầm suốt được đâu.”
chuyện hợp tác với Phó Thiên sau này.’
“Sao lại tìm nhầm người được?” Dì Triệu đặt
Thiên đó.”
Thấy tôi đứng ở đây, ông ta nhíu mày nói: “Cô
Phó Thắng Nam.
phát triển ở thủ đô, đương nhiên là tôi đến vì
ngồi một lát, để tôi nói chuyện với bọn họ”
cùng tôi lên đó đi, tôi thấy với tình trạng của cô
hôn gần ba năm rồi, còn nói vợ sắp cưới cái gì
bận tiếp đón khách hàng đến công ty, vì vậy dì
Tổng Giám đốc Phó Thắng Nam của các người ở
Ông ta cười cười nói: “Phó Thiên có hướng
à, Tổng Giám đốc Phó Thắng Nam là ai chứ,
“Bác à, vợ sắp cưới của Tổng Giám đốc chúng
bà xã cậu chủ đến thăm cậu chủ cũng phải hẹn
Nói xong, tôi không để mắt đến ánh mắt nửa
Tôi nhíu mày, lập tức ngắt luôn điện thoại.
Sau đó anh ta đi thẳng ra ngoài.
quay đầu lại, là Tổng Giám đốc Lư Hải Thiên, trên
“Tôi là người vợ danh chính ngôn thuận của
người đã có con rồi, nghe nói là sắp kết hôn.
đỡ bụng đi đến bàn lễ tân hỏi: “Có phải vợ sắp
thương hiệu mấy chục năm nay, việc kinh doanh
Thấy vậy, nhân viên lễ tân cười khẩy: “Thật sự
hoa khí phái.
giọng mắng: “Thế này là thế nào, người phụ nữ
bèn đến bên cạnh tôi, nói: “Cô chủ, anh ta là ai
người có thể xứng đôi với anh ấy không phải cứ ra
Tổng Giám đốc Thắng Nam khá bận rộn, hay là cô
Dì Triệu mất hứng: “Thế này thì có gì mà bận,
ngoài đường vẫy tay là tìm được đâu.”
sao? Dạo này ngày nào vợ sắp cưới của Tổng
chuyện, dì Triệu lo lắng tôi bị đụng phải, cẩn thận
điện thoại di động này…’
doanh sẽ không có ai bỏ qua cơ hội như vậy.
Giám đốc Hải Thiên”
Dì Triệu cười khẩy: “Vu oan người khác sao?
Công ty kiểm toán và kế toán An Cường đã có
của công ty chúng cháu đã kết hôn hay chưa
có người đến đây hỏi: “Chào cô, tôi đã hẹn trước
người bắt máy.
người khác.”
vậy?”
Mạc Hạnh Nguyên.
vào rất nhiều, không nên gây sự chú ý như thế.
trước với Thắng Nam” Tôi nói lời này rất nhạt
Giọng nói của anh ta vẫn trong trẻo nhưng
Triệu hỏi nhiều lân vẫn không được.
“Anh ấy đang họp.” Mạc Hạnh Nguyên nói,
Nhân viên lễ tân gật đầu, nhìn bụng tôi rồi hơi
Cũng không phải là khó chịu, người đàn ông như
Ha ha, nếu cô ta làm người chính trực, đi thẳng
chần chừ: “Từ khi Tổng Giám đốc đến thủ đô,
Dì Triệu còn muốn nói thêm cái gì, tôi đã đã
của Phó Thiên lớn, hợp tác với Phó Thiên có thể
không?”
Tổng Giám đốc Phó ở thành phố Giang Ninh, hai
chủ thấy cô đưa đồ qua cho cậu chủ, nhất định
mắng người.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.