Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74: Nhật thăng chức của Tô Tầm
Quả nhiên, đợi đến khicômở mắt tỉnh dậy pháthiệnmình bị cầm tù trongmộttầng hầm, bỗng dưngcôsáng tỏ.
côchỉ có chút nhớ Cẩu Bất Lý, thỉnh thoảng trong đầusẽxuấthiệnbóng dáng Tô Tầm.khôngbiết từ lúc nào,côdần dần trở nên dựa dẫmmộtngười, mà người đó làm saocôcũng chẳng muốn dựa dẫm.
“Đương nhiên phải giúp.khôngphải bọn họ muốn đánh nhau sao, tôi giúp bọn họmộttay.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Người đàn ông trong bóng tối bắt đầunóichuyện, miệng đầy lãnh khốc.
“Có phải thái tửđãpháthiệnra cái gìkhông?”
Trời mới biết,côthựcsựvừa bẩn vừa thối lắm.
“Rốt cuộc ông là ai?”
“khôngđúng.” Tô tướng quân vẫnkhôngtin.
Tô Tầmđãquyết định, trước giờkhôngai có thể thay đổi.
Nguyễn Kiều Kiều ngẩng đầu nhìn Tô tướng quân trong bóng tối trước mặt, giật giật ngón tay cứng nhắc. Trở về thành Nhân Loại, mấy thứ thuốc linh tinh ngày càng nhiều.
Nguyễn Kiều Kiều từng muốn phản kháng, nhưng tiếc rằngkhôngphản kháng được. Tay chân bị trói, cặp xích chân kia chẳng biết làm từ vật liệu gì, sứccôlớn vô cùng lại chả ăn thua, chỉ có thể trơ mắt nhìn gã đàn ông rút máu và lấy tủy củacô.
“Làmộtphụ nữ loài người bình thường, lá gan củacôquả thựckhôngnhỏ.”
Thái tử vẫn quyến luyếnkhôngquêncôta, chẳng biết đây là tìnhyêuđích thực hay vìcôta có kỹ thuật tinh luyện khoáng thạch nữa. Song Nguyễn Kiều Kiều thà rằng là vế trước, vì như vậy mới khớp với nội dung truyện.
cômuốn tự cứu mình, song ở đây ngoại trừ bụi, ánh trăng, thỉnh thoảng cómộtgã trai tráng câm tới đưa cơm ra, chẳng còn thứ gì khác nữa.
“Tướng quân.”
Tô Tầmnóibọn họ, Nguyễn Kiều Kiều lập tức hiểu ngay. Cái tên này chắc chắn muốn làm điệp viên hai mang rồi, nhưnganhcó từng nghĩ tới, làm thế liệuanhvẫn có thể rút lui an toàn? Hai mang như vậy,khôngphải ai cũng có thể đảm nhiệm được.
âmthanh bên tai càng lúc càng to, Nguyễn Kiều Kiều mở mắt ra. Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, nhất thờicôsởn gai ốc.
Nhận được nhiệm vụkhôngbao lâu, Tô tướng quân bèn mời Tô Tầm về nhà.
côchỉ ra ngoài mua đồ ăn, lại bị đánh thuốc mê mang tới nơi này.
Tô Tầm cũng thế.
Nghe đượcâmthanh này,côbỗng ngẩng đầu.
Nhưng bọn họ vẫn chưa tới cứucô, lòngcôcũng mệt mỏi lắm.
Theo lý thuyết, thái tử kiêng kỵ nhà họ Tô như vậy,sẽkhôngđưa người Tô gia làm thị vệ bên cạnh lần nữa. Nhưng thái tử lại làm thế, có lẽhắndùng kế ly gián cực kỳ quen tay.
“Con trai tôikhôngphải tạp chủng.”mộtlát sau, Nguyễn Kiều Kiều mới chậm rãinói.
“Nhưnganhấy đâu phải dị dạng.” Nguyễn Kiều Kiều giơ taymộtcái, dây xích nặng trịchtrêntay ép đến mức bả vaicôcũng đau.
“Này...” Ở lại tâmsựđi, ít nhất làm bạn với nhau đượckhông?
Tô Tầm có vị trí rất xấu hổ ở nhà họ Tô, mặc dù là tiểu thiếu gia, nhưng nghenóisống tựa nhưmộtcon c·h·ó. Tô Minh đối xử tồi tệ với Tô Tầm, Tô tướng quân vẫn dung túnghắn, mọi chuyệnkhôngphải thái tửkhôngbiết.
Tô Tầm lắc đầu, “khôngphải, là tự tôi làm.”
Bọn họ đều chẳng phải người vìyêumà mụ mị cả đầu óc.
Dần dà, Nguyễn Kiều Kiều cũng từ bỏ. Nơi này ngoại trừ xích sắt hơi nặng nề, thức ăn hơi kém, hơicôquạnh tí ra, những cái khác vẫn ổn.
Tô tướng quân buông lời uy h**p rất lưu loát, song chẳng lẽkhôngthấy thừa thãi à?
“anhthựcsựquyết định giúp thái tử sao?” Trước đó chẳng phảinóigiúp Tô tướng quân ư? Gió chiều nào nghiêng theo chiều đó nhanh vậy?
“Con người và người thú vốnkhôngthể kết hợp nhau, cho dù cưỡng chế kết hợp cũng là dị dạng. Huống chi, Tô Tầm còn làmộtđứa bán thú.”
“Rút máucôta mangđithí nghiệm, lấy cả tủy nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Song gần vua như gần cọp, sau đó Tô Minh còn làm chuyện bất lợi, bị thái tử từng bước cướpđilợi íchtrêntay, cuối cùng bị Tô Tầm g**t ch*t.
Tuy nhiên vấn đề là, Liễu Như Yên ở đâu,côvà Tô Tầm đều biết quárõ.
Có điều Tô tướng quân đưa rất ít đồ ăn tới, bản thâncôcònkhôngđủthìđâu có dư.
Nguyễn Kiều Kiều vuốt vết thươngtrêntay Tô Tầm, thoắt cái dâng trào chút cảm giác đau lòng.
Khi ánh trăng lần thứ năm xuấthiện, Nguyễn Kiều Kiềuđãkhôngcòn hi vọng có thể nhanh chóng ra ngoài rồi.cônhắm mắt lại, hơi đói, buổi tối chỉ cómộtcủ khoai tây, căn bản chả đủ nhét kẽ răng.
Trong khi Nguyễn Kiều Kiều ôm đầu thẹn quá hóa giận, bỗng nhiên bên tai nghe đượcâmthanh lâu rồikhôngnghe. Ở nơi yên tĩnh quỷ quái này, bất kỳ biến độngnhỏnào đềukhôngthoát được lỗ taicô.
Dường nhưcôquay lại cái đêm trước khi tự do, quay lại những ngày ănkhôngđủ no ở thành Hắc Kim rồi.
Tuy mấy con chuột này có kích thướcnhỏ, song lá gan lại rất lớn, chậm rãi bò xung quanh Nguyễn Kiều Kiều, dường nhưđangtìm thức ăn thừa còn sót lạitrênmặt đất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thực tế, Tô tướng quân cũngthậtlà. Dù nhốtmộtngười, cũng làm phiền chocôđồ dùng hàng ngày cần thiếtđi,côđãkhôngnhịn được đại tiểu tiện tại chỗ rồi.
nóianhsẽphá quan vì hồng nhan, ngay cả bản thân Nguyễn Kiều Kiều còn chả tin.
Nguyễn Kiều Kiều bày tỏ nhiệm vụ này có độ khó quá cao, giờ Liễu Như Yênđangliên lạc tình cảm với Thú vương, đâu phải bóng đèn như bọn họ có thểđiquấy rối chứ!
Cứ thế,anhthay thế vị trí của Tô Minh, chính thức thăng chức.
Đối với lời phản bác củacô, Tô tướng quân chỉ vỗ tay, nhất thời ngoài cửa xuấthiệnhai thanh niên trai tráng
Nguyễn Kiều Kiều dựa vào xích sắt, mơ mơ màng màng thiếpđi.
Thực ra Nguyễn Kiều Kiều cũng muốn biết mình là ai.côlà người phụ nữ bình thường ư? Hình như trong sách chưa từng xuấthiệnbóng dángcô.
Thăng chức cũngkhôngphải chuyện tốt, nhiệm vụ đầu tiên sau khi Tô Tầm thăng thức là điều tra tung tích của Liễu Như Yên.
Tô tướng quânkhônghề bị lay động, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằmcô, “XácthậtTô Tầmkhôngphải dị dạng, vì nó có dòng máu của nhà họ Tô.trênthế giới này, chỉ có dòng máu của nhà họ Tô mới có thể đảm bảo nókhôngphải dị dạng. Nhưng nókhôngcó khả năng sinh d·ụ·c, tại sao có thể sinh ramộtcẩu tạp chủng được...”
Vẫn là ngủđithôi.
Bây giờcôcòn có thể giở trò gì đây!
“...”
Ánh trăng quét tới, đúng lúc chiếu rọi lên người Tô tướng quân trong bóng tối, chớp mắt, vẻ mặtâmtrầm của ông ta xuấthiệntrước mắt Nguyễn Kiều Kiều. Ông ta nhíu mày, đôi mắt hổ lạnh như băng nhìn chằm chằmcô,nóitiếp: “côkhôngphải loại phụ nữ bình thường, phụ nữ bình thườngsẽkhôngsinh con cho nó. Nó căn bảnkhôngcó năng lực sinh d·ụ·c.”
Tô Tầm nắm tay Nguyễn Kiều Kiều, mỉm cười, “Cái này gọi là muốn bắt sóithìđừng tiếc giày[1].”
Nguyễn Kiều Kiều bị giam dưới tầng hầm này, chẳng biết thời gian trôi bao lâu.côchỉ có thể nhìn cửa sổ duy nhấttrênmái nhà chiếu ra ánh sáng để phán đoán,đãqua hai ngày rồi, do ánh trăng lần nữa nhô lên.
Cuối cùng, Tô tướng quân thấycôthoi thóp, lạnh lùng uy h**p, “Tốt nhấtcôđừng giở trò gì. Tôi có thể bắtcô, cũng có thể bắt luôn đứa tạp chủng kia nữa!”
Tên Tô Tầm này, có thể giếtanhtrai, nuốt mẹ ruột,thìmáu mũ thân tình nhất vớianh,sẽchỉ là trò đùa nhỉ?
“Tô tướng quân, đối vớimộtngười đàn ông loài người, ông cũng hơi hèn hạ. Như ôngđãnói, tôi chỉ làmộtngười phụ nữ bình thường, cùng lắm to gan chút thôi.”
“...”
Lần nữacôtỉnh lại, là nghe đượcâmthanh chít chít chít.
Đáng tiếc, mấy con chuộtkhôngnghe được tiếng lòng củacô, từng con vẫy đuôi nhanh chóng biến mất.
Chít chít ——
Tô Tầm lắc đầu, “Pháthiệnthìchắc pháthiệnlâu rồi. Chẳng qua tạm thời dùng thủ đoạn lôi kéo, hơn nữahắncho rằng tôisẽkhônggiúp Tô gia.”
Mẹ nó, mấy con chuột tới. Nếu là bình thường, Nguyễn Kiều Kiều thấy đám chuộtnhỏnày, phản ứng đầu tiên là nướng bọn chúng lên ăn.
Có chỗ nào là tạp chủng đáng sợ kinh tởm như trong miệng ông ta chứ!
Tô tướng quân ân cần dạy bảomộtphen, cuối cùng hung tợnnói: “Dẫn tiện nhân đó về, hỏi ra kỹ thuật tinh luyện khoáng thạch rồi g·i·ế·t.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Xem ra, rốt cuộc Tô tướng quânđinước cờ cao hơn, ông ta căn bảnkhôngtin Tô Tầm, nên bắtcôlàm con tin. Nhưng vấn đề là Tô Tầmsẽvì mỹ nhân mà bỏ giang sơn à?
côchỉ làmộtngười qua đường đáng thương làm bia đỡ đ·ạ·n, tình cờ mang thai con của nhân vật phản diện.
Đại khái ý quárõràng, Tô Tầm thăng chức rồi nhưng còn phải cảm ơn nhà họ Tô cất nhắc. Mặt khác, tuyđãthăng thức, nhưng đừng quên chủ nhân thựcsựcủaanhlà ai.
Chít chít chít ——
Cuộc sống trở thành tù nhân của Nguyễn Kiều Kiều cực kỳ buồn chán, hết ăn rồi ngủ, hết ngủ rồi ăn, thỉnh thoảng đếm chút ánh trăng.
“...”
Chuộtnhỏkêu chít chít,khôngcó đồ ăn, toàn bộ đều bỏ chạy.
khôngbiết bên Cẩu Bất Lý có biếtcômất tíchkhông? Chắc biết rồi nhỉ!
hiệntại, thái tử muốn Tô Tầmđicứu Liễu Như Yên?
hiệntại Cẩu Bất Lý và Tô Tầm mà xuấthiệnở trước mặtcô,cônhất định xấu hổkhôngthôi.
“Tô tướng quân, có thể cởi xích tay cho tôi đượckhông? Chân tôiđãbị trói bằng xích rồi, nhốt ở nơi tối tămkhôngcó ánh mặt trời, đâu thể nào thoát được.”
“Vết thươngtrêntayanhdo thái tử gây ra à?”
Bởi lẽcôcho rằng Tô Tầm và thái tử là cùngmộtloại người. Thái tử có thích Liễu Như Yênđichăng nữa, nhưngkhôngthểnóilà vìcôta mà buông tha tất cả.
Dứt khoátkhôngcó chút đột phá nào.
Lại chỉ cònmộtmìnhcô.
Thái tử hẳn còn biết việc này có thể lợi dụng nữa.
Cho nên, đối với nhiệm vụ ngầm của Tô tướng quân, Tô Tầm tỏ vẻ lĩnh mệnh.
“...” Này, đừng tưởngcôbị xích taythìkhôngthể đánh người nha. Tạp chủng cẩu tạp chủng cái gì! Cẩu Bất Lý nhàcôrõràng rất đángyêu. Mặc dù ban đầu cách ra đời hơi dị, nhưng vẫn làmộtbé ngoan.
cômuốn giả vờ đau bụng, giả c·h·ế·t, đáng tiếc gã trai tráng kiakhôngchỉ câm, mẹ nó còn ngu ngốc.
“Tôi chỉ làmộtngười bình thường. Còn ông cho rằng tôikhôngbình thường là vì tôi mang thai con của Tô Tầm, tôi cũng có thểnóicho ông biết. Cẩu Bất Lý làmộtđứa trẻ thụ tinh trong ống nghiệm, là kết quả thí nghiệm của tiến sĩ Gấu.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng bị nhốt trong phòng giam quácôquạnh, thậm chícôkhôngđành lòng quấy nhiễu chúng, sợ dọa chúng sợ.
côđangmơ sao? Nhưng mơ cũng quá chânthật,côlại mơ được mấy con chuột ban ngàyđãquay trở lại lần nữa.
[1]Muốn bắt sóithìđừng tiếc giày: muốn bắt được sóithìđừng tiếc phải chạy đường xa đuổi theo, đừng tiếc đôi giày của mình, dùng đểnóilên việc muốn đạt được mục đích nào đóthìphải chịumộtcái giá tương ứng.thậtra câu tiếng Trung trong đoạntrênlà 舍不得孩子套不着狼 (Muốn bắt sóithìđừng tiếc trẻnhỏ), từ “trẻnhỏ” bên trong ý là chỉ mồi nhử để bắt được sói, nhưng câu gốc lại là 舍不得鞋子套不住狼 (Muốn bắt sóithìđừng tiếc giày), do phương pháp phátâmcủa địa phương khác nhau và trong quá trình lưu truyền, câunóitừ 孩子(trẻnhỏ)đãbiến thành 鞋子(giày).
Chương 74: Nhật thăng chức của Tô Tầm
Thực tế, Nguyễn Kiều Kiều cònđangnghi ngờ, loại người như Tô tướng quân có thể đơn thuần tin tưởng Tô Tầm? Bọn họ lại có liên hệ máu mủ.
“khôngđúng...”
Tô Minh vốn là thị vệ trưởng bên người thái tử, còn trông coi điểm võ lực của thái tử.nóimộtcách ngắn gọn, bình thườngkhôngphải người thân cậnthìcăn bảnkhôngthể ngồi ở vị trị này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.