Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 79: Em là vợ tôi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79: Em là vợ tôi


“Đại nhân à, chúng ta được gọi là vợ chồng.anhcó biết giữa hai vợ chồng, điều quan trọng nhất là gìkhông?”

Nguyễn Kiều Kiều nhức đầu, hình nhưcôlạc đề rồi.

Ngược lại Tô Tầm thản nhiên đáp: “Có congái, emsẽkhôngbiến mất nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vấn đề giữa Tô Tầm vàcô.

Tiến sĩ Gấu nắm cổ tay Nguyễn Kiều Kiều s* s**ng, “khôngcó gì đáng ngại, có lẽ là bệnh nhà giàu.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyễn Kiều Kiều mở túi pháthiệnđó làmộtsố trái cây đẹp mắt. Những trái cây nàycôchưa từng thấy, khá giống trái táo và lê trước kia, có điềunhỏhơn rất nhiều. Những trái táo và lê ấy bỏ túi rất đángyêu, tất cả lớnnhỏcộng lại cómộtđĩa,côđổ chúng ra, pháthiệncó mấy trái bị cắnmộtmiếng.

“Nghenóicôngã bệnh?”

Lúc Tô Tầm trở lại,trênngười mang theo mùi máu tanh, có thể tưởng tượng đượcanhvừa trải qua cuộc chiến gì đó ở bên ngoài. Nhưng tay tráianhlại cầm theomộttúi màu đen.

khôngthểkhôngnói,côcòn ôm hi vọng về nhà. Đợi đến ngày nào đó số phận lại phát rồ,côvẫn có thể trở lại quê hương thân thuộc.

Đôi mắt Tô Tầm híp sâu hơn, “Em lạikhôngbiết?”

Vì chuyện ấy mà Nguyễn Kiều Kiều và Tô Tầm rơi vào chiến tranh lạnh trước nay chưa từng có. Trước giờ họ ở cùng nhau, Nguyễn Kiều Kiều ít khi phản kháng Tô Tầm. Đầu tiên là vì sức lực hai người khác biệt quá lớn, hơn nữa EQ của Tô Tầm vốnkhôngbiếtcôđangphản kháng.

Tiến sĩ Gấu cực kỳ ngạc nhiên, “Chuyện này... chuyện này tôi còn phải nghiên cứu thêm. Dù sao lần trước là trời xui đất khiến, lần này, tôi... còn phải nghiên cứu chút.”

khôngthể tiếp tục như thế nữa. Nguyễn Kiều Kiều vuốt ly trà, uốngmộthớp cạn nước trong ly. Nước trong lyđãnguội,mộthớpcôuống mà nguội lạnh đến tận đáy lòng.

Tô Tầm hất mặt lên, “Thế đến lượt tôi bị g·i·ế·t?”

“Đợi em có congái, tôisẽnối hồn em và congáivới nhau. Đến lúc đó emkhôngthể biến mất, bằngkhông... congáiem cũngsẽbiến mất.”

“...” Khốn nạn!

“Hừ.” Tô Tầm nhìncô, trong mắt lộ vẻ khinh miệt, “Liễu Như Yênkhôngcó lá gan ấy.”

“Đừngđi. Nguy hiểm.”

Nếu sống,thìphải sốngthậttốt, cố hết sức sống cho tốt.

khôngphải như vậy! Tại sao có thể như vậy chứ?

Tô Tầm thu đuôi lại, híp đôi mắt xinh đẹp,khônghề động đậy nhìn Nguyễn Kiều Kiều,mộtlát sau mới lên tiếng: “Thú vương phinóicho tôi biết, chúng ta ăn chung, ở chung, mỗi ngày tôi ngủ với em, em còn sinh con cho tôi,khôngphải vợ tôithìlà gì? Hay...?”

Nguyễn Kiều Kiều nhặtmộttrái táonhỏlên, cắnmộtcái, giòn giòn, hơi chua nhưng phần lớn là ngọt.

Đáng tiếc, Nguyễn Kiều Kiều vẫn sợ,cônuốt nước bọtmộtcái, “Tôi cảm thấy địa vị củaanhquá cao, tôikhôngxứng vớianh...”

“Nhưng, đại nhân à, tôi cảm thấy chúng takhônghợp lắm...” Nguyễn Kiều Kiều còn chưanóixong, móng vuốt của Tô Tầmđãlộ ra ngoài, hàm răng nghiến đến mức phát ra tiếng, ánh mắt càng vô cùng nguy hiểm, “Emnóixem, chỗ nàokhônghợp?”

Tô Tầm hít sâu mấy hơi, ảo não ngẩng đầu, “Nồng lắm sao?”

Nhưng sống cuộc sống nhẫn nhịn quá lâu,hiệntạicôthu bớt tính khí của mình rồi.

“...” Đây là gian lận mà! Có khác nào mạnh mẽ cưỡng đoạt đâu!

Bị dã thú ăn ư?

Trước đây, chỉ là lười ra tay thôi.

Cái đuôi ấy liên tục quấn quýttrêntaycô, Nguyễn Kiều Kiều sờ cái đuôimộtcáchyêuthương, “Hình dạng như vậy, bị những người khác thấythìsao?”

Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, cắnmộtmiếng,khôngbiết tại sao mùi vị chua xót càngrõràng hơn.

côlắc đầu, “Tôi rất thích. Cảm ơn.”

Nguyễn Kiều Kiều thựcsựvừayêuvừa hận Tô Tầm. Đôi khi cảm thấy tuy tính cáchanhquái gở, nhưngthậtra vẫn có chỗ tốt.

Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, “Chắc do có chútkhônghợp khí hậu.”

Còn nữa ——

khôngthểkhôngnói, quả táo ngọt này của Tô Tầm thựcsựrất ngọt ngào. Nguyễn Kiều Kiều suýt nhận sai. Cứ như vậyđi, tuy chỉ số IQ củaanhcao, EQ thấp, nhưng độ trung thành cao, đối vớicôcoi như tốt rồi. Ở xã hộihiệnthực cũngkhôngthể tìm được bạn trai hoàn hảo, chứ đừngnóiđây làmộtmạt thế.

“Sao thế?”

“... Tôi... khi nào tôi?” Nguyễn Kiều Kiều sợ hãi, là sóng não của nam và nữ có vấn đề à?côluôn xem Tô Tầm là bạn giường, mà Tô Tầm lại xemcôlà vợ.

Tô Tầm xoay đầu, đôi mắt hẹp dài nhìncô, “Tại sao phải rờiđi? Em là vợ tôi,khôngphải em nên ở chung với tôi sao?”

Nguyễn Kiều Kiều tin tưởngkhôngchút nghi ngờ. Trước đây ở thành Hắc Kim,côlàmcôMèo ăn khoai tây vẫn vượt quamộtcách ngoan cường như con gián, giờđitheo Tô Tầm cuộc sống tốt lên, trái lại yếu ớt hẳn.

Tô Tầm đóng gói Liễu Như Yên đến phủ tướng quân trước. Sau khi Nguyễn Kiều Kiều nằm nhoàitrêngiường óimộttrận, khó nén nổi lo lắng, “Đại nhân,anhkhôngqua đó xem chút sao?”

Lúc này, Tô Tầm nhanh chóng tắm xong bước ra, lau tóc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trái lại Tô Tầm nghiêm trang hỏi: “Phải kiêng bao lâu, tôi còn muốncôấy sinh congái.” Nhắc tới congái, ánh mắt Tô Tầm thoáng lộ vẻ dịu dàng nhìn Nguyễn Kiều Kiều, “Bộ dạng nhưcôấy vậy.”

“...” Nguyễn Kiều Kiều chợt đờ người, “khôngthể xử lý bằng cách hòa bình ư?”

Tô Tầm mài móng vuốt,khôngthèm để ý chút nào.

Đúng lúc này, ngoài cửa xuấthiệnmộtgã đàn ông béo, bóng dáng quen thuộc ấy chính là tiến sĩ Gấu.

Sau khi Nguyễn Kiều Kiều óimộttrận, cuối cùng mới khá hơn tí.côhơi khát, nhưng Tô Tầm ngồi ởmộtbênkhôngnhúc nhích. Quả nhiênkhôngthể trông cậy vào người đàn ông này, mấy thứ dịu dàng ân cần gì đó, đừng tìmtrênngườianh.

“Đây là cái gì?”

Những lời này của tiến sĩ Gấu mặc dù lànóivới Tô Tầm, nhưng ánh mắt chế nhạo ấy cũng nhìn về phía Nguyễn Kiều Kiều. Nguyễn Kiều Kiều tự nhận da mặt mày, cũngkhôngthể nào thản nhiên nổi.

“...”

Giờ phút này, Nguyễn Kiều Kiều hạ quyết tâm chắc chắn phải tìm tiến sĩ Gấu,cômuốn tránh thai.côkhôngmuốn có thai,khôngmuốn congáimình được sinh ra vì lý do này.

Sau khi Tô Tầm đưa túi màu đen kia chocô, bèn ra phía sau tắm.

Lúc này, Nguyễn Kiều Kiều nhớ tớimộtchuyện, nhược điểm củacôta nằm trong tayanh. Hơn nữa, muốn giếtcôta hình như là chuyện dễ như trở bàn tay.

Tô Tầm mặt mày rạng rỡ, cái đuôi quấn tới, “Biết ngay em thích mà. Ăn hếtđi, mai tôi tìm nữa.”

“Đây là đạo lý gì?”

“trênngườianhcó mùi máu tươi cũng do nó mà ra à?”

Nguyễn Kiều Kiềukhôngphản biện nổi.

Nguyễn Kiều Kiều chậm chạpkhôngnóilời nào, Tô Tầm rất ngập ngừng, “Emkhôngthích?”

Liễu Như Yên và Tô tướng quân đềukhôngphải kẻ tầm thường, chẳng may hai người đó liên hợp lại,sẽrất bất lợi với họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyễn Kiều Kiều hít sâumộthơi,côđiqua cầm khăn lôngtrêntay Tô Tầm, nắm tayanhbước tới mép giường.

Tuy nhiên khicômấtđisựcứng rắn ấy, từ từ trở nên mềm mại cũng pháthiệnramộtvài vấn đề.

“Đại nhân, ở chỗ tôikhôngphải thế...”

Đợi tiến sĩ Gấuđirồi, Nguyễn Kiều Kiều nghĩmộtchút cuối cùng hỏi thẳng.

côđỏ mặt.

Hình như về điểm này, thế giới trước kiakhôngbằng ở đây. Song, Nguyễn Kiều Kiều ôm đầu vẫn chưa chốt được trọng điểm.

“Em ổn chứ?”

côkhôngmuốn tìm phiền toái choanh, nhất là lúc này. Chẳng qua cómộtsố chuyện phải giải quyết, tránh cho hậu hoạn sau này.

“khôngphải còn chưa có à?” Tô Tầm chẳng thèm để ý, móng vuốt ở trước mặt Nguyễn Kiều Kiều lóe sáng, “Hay em muốn tôi dùng hồn của Cẩu Bất Lý. Tên nhóc đó hơi lớn làmkhôngtốt lắm...”

“Thấythìgiết.”

Mẹ kiếp! Đây là ý nghĩ duy nhất trong lòng Nguyễn Kiều Kiều.côđúng là sống cuộc sống c·h·ó má mà, thựcsựcho rằng Tô Tầm đổi tính,khôngngờanhvẫn tàn bạo như trước.

Trải qua mấy ngày suy xét,côhạ quyết tâmkhôngtiếp tục như thế nữa.

Nguyễn Kiều Kiều tức muốn sùi bọt mép!cômuốn lật bàn, hung hăng nện người đàn ông đối diệnmộtquyền.

“Cho nè.”

Nguyễn Kiều Kiềukhôngngờ chuyện Tô Tầm muốn congáilàthật. Nhưngrõrànganhrất lạnh nhạt với Cẩu Bất Lý, cũng chẳng nhìn ra quan hệ thân mật gì đó của cha con, sao bỗng nhiên muốnmộtđứa congáinhỉ?

“Nhưng, trái cây ăn ngon mà.khôngphải em rất thích ư?”

Chương 79: Em là vợ tôi

Tô Tầm gật đầu, “Ừ. Hai quân giằng co, tôiđithăm dò tình hìnhmộtchút.”

“Nghỉ ngơi nhiều là được. Còn nữa...” Tiến sĩ Gấu chớp đôi mắtnhỏtrong suốt, “Đại nhân à, gần đây tốt nhất hai người nên kiêng chuyện chăn gối.”

“Lúc đánh nhau nhìn thấy. Bọn họnóicó thể ăn, tôi có nếm thử mấy trái, ăn được nên đem hết về cho em.”

“Những trái này ở chỗ người thú mới có,anhchạy đến chỗ bên kia hả?”

Tô Tầm thu móng vuốt, lấy làm lạ nhìn Nguyễn Kiều Kiều, “Chỗ của em tìm vợ đều nhìn địa vị hả?khôngphải thích là được sao?”

Nguyễn Kiều Kiều xuống giường rót cho mìnhmộtly nước, tiện thể còn rótmộtly cho Tô Tầm.

“...”

Đương nhiêncôđâu biết!

anhsẽkhôngnóikhoác, song có lẽanhkhôngbiết, đôi lúcnóithậtcàng làm người ta đau đớn hơn.

Nhưng cơ hội này quánhỏ, có trời mới biết khi nào số phận mới có thể chơi trò đùa này.hiệnviệccôđangcố gắng làm chỉ là nỗ lực sống sót.

Đùa nhau hả?

“Đại nhân, tại saoanhđối với tôi... tại saoanhkhôngmuốn tôi rờiđi?”

Thiên tính của người mẹ theo Cẩu Bất Lý lớn dần, từng chút lấp đầy lòngcô.hiệntạicôbắt đầu làm tròn bổn phận củamộtngười mẹ. Bảo vệ con cái, chăm sóc chồng,côtừ từ trở thànhmộtngười phụ nữ mềm mại như vậy.

“Chứ là sao? Ăn chung ngủ chung với nhau, cho em sinh con,khôngcho emđi, tìm đồ ăn cho em, lẽ nàokhôngphải vợ?”

“...”

Mà giờ Nguyễn Kiều Kiều nghiến răng, hậnkhôngthể tiến lên cắnanhmộtcái.

“...” Nguyễn Kiều Kiều lau lôngtrênđuôi. Tô Tầm thoải mái lầm bầm vài tiếng, gần đâyanhrụng lông ngày càng nhiều, có lẽ do áp lựckhôngít.

Hình như đúng rồi. Như thếkhôngphải vợthìlà cái gì. Nhưng dường nhưkhônghợp pháp định lắm. Đợiđã... chỗ này có đăng ký kết hônkhông? (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng con thỏ nóng nảy cũngsẽcắn người. Sau khi Tô Tầm vô tưnóira suy nghĩ ích kỷ của mình, Nguyễn Kiều Kiều cực kỳ phẫn nộ. Về sau,cônghĩ kỹ lại, từ lúc bắt đầucôđãkhôngnghiêm túc với cuộc tình này rồi.côchỉ vì sống sót, mới miễn cưỡngđitheo Tô Tầm. Song trái tim con người đều là máu thịt,anhlại là cha ruột của con trai.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79: Em là vợ tôi