Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 14: 14: Một Đêm Đáng Nhớ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: 14: Một Đêm Đáng Nhớ


Nhà anh còn phòng trống không, hay để tôi qua phòng khác ngủ.

- Hả?

- Mẹ anh làm như vậy là có ý gì chứ, nam nữ thụ thụ bất thân lại ở chung một căn phòng như thế này thì còn ra thể thống gì.

- " Ahhhh.....!" Thanh Ngọc hét lên đau đớn, giọt lệ đã trực trào nơi khoé mắt.

- " Bảo bối, thả lỏng ra.

Hai đôi môi lúc này vẫn dính chặt vào nhau, anh nhanh chóng thoát y cho cả hai người rồi ném mạnh xuống đất.

Lúc này Lâm Doãn Khanh đang nhẹ nhàng khoá cửa phòng của anh lại, rồi rón rén bước về phòng.

Anh bất ngờ nhìn xuống chỗ 2 người đang giao nhau thì phát hiện một dòng máu đỏ thấm xuống ga giường.

- Có lẽ tôi và em đều bị trúng thuốc rồi, dù tắm nước lạnh cũng vô ích.

Cô ngứa ngáy khó chịu vì anh cứ đâm sâu vào bên trong cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thanh Ngọc cô không cẩn thận chạm vào người anh, trong cơ thể anh lúc này có cảm giác như dòng điện chạy xoẹt qua.

- Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em, chuyện đêm nay thất lễ rồi.

Tác giả đã cảnh báo trước, nếu các độc giả xảy ra sự cố gì khi đọc tác giả không chịu trách nhiệm.

- " Được rồi, chiều em " Anh nói nhỏ vào tai cô

Anh nhìn xuống cô gái đang nằm dưới thân mình, khẽ hôn lên những giọt mồ hôi đang chảy ra.

- " Như vậy, đây là lần đầu tiên của em sao? " Anh chau mày hỏi cô.

Cả hai phối hợp thuần thục đưa cô lên chín tầng mây.

Chương 14: 14: Một Đêm Đáng Nhớ

Để cho tôi vào, sẽ không còn đau nữa " Anh lên tiếng dỗ dành cô

Cô không nghĩ mình sẽ làm chuyện này với người đàn ông này, cô tự nói với lòng mình sau khi sinh đứa bé ra rồi sẽ biến mất khỏi cuộc sống của anh mãi mãi.

Từng ngón tay của anh ra sức nghịch ngợm ở bên trong nơi bí ẩn ấy.

Hôn đã thoả mãn, anh liền buông đôi môi ấy ra di chuyển xuống phía cổ ngậm lấy xương quai xanh quyến rũ mà cắn m*t, để lại những dấu hickey đỏ hồng chi chít trên cổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

- " Aaaaa.....đau quá....huhu....huhuhu " Cô khóc thành tiếng, phía dưới của cô như sắp rách ra vậy.

Cô nhìn anh lúc này đang cố gắng không giãy dụa vì nếu làm như vậy sẽ khiến anh tăng d*c vọng mà thôi, cô thầm nghĩ " không lẽ Phu Nhân bà ấy muốn mình và anh ấy xảy ra chuyện đó sao, tại sao lại trong hoàn cảnh này "

Anh ôm cô vào nhà tắm vệ sinh sạch sẽ cho cả hai rồi cho cô rúc vào bờ ngực to lớn của mình.

- Tôi cũng nóng như em thôi, nhiệt độ của điều hòa đã thấp nhất hết mức có thể rồi.

Anh và cô trằn trọc không ngủ được, cả hai người bốn mắt nhìn nhau.

Nơi đó của cô đã ra khá nhiều nước nên anh đã nhanh chóng đưa cậu bé đã c*** c*** tiến gần vào nơi tư m@t của cô.

Phía dưới của cô đã dính đầy d1ch thủy, anh luyến tiếc rời khỏi cơ thể cô.

- " Ư.....ahhhh.....anh.....đừng chạm nữa....!".

Nơi này quá siết chặt khiến anh khó mà đi vào được.

- Vô ích thôi, em và tôi đều không thể rời khỏi căn phòng này đâu.

- Anh bình tĩnh, không được làm bậy.

Anh lấy sức cố gắng đâm sâu vào nơi đó một lần nữa, anh đâm thẳng vào bên trong cô như có cảm giác vừa đâm thủng một màng gì đó rất mỏng.

Có lẽ định mệnh đã sắp đặt anh ở bên cô và bảo vệ cô rồi.

Anh không nghĩ nơi đó của cô lại chật hẹp đến vậy.

- Tôi cũng không ngủ được, giống như em vậy, trong người tôi khá nóng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh hài lòng với sự ngoan ngoãn của cô nên lần này ra vào bên trong cô hết sức nhẹ nhàng.

Cô đã được sắp đặt chỉ là của anh nên anh không nghĩ ngợi gì nhiều mà đâm mạnh vào sâu bên trong cô.

Thanh Ngọc chưa kịp định thần lại mọi chuyện thì Vương Kiên đã nói với cô rằng :

Không biết là do giọng nói ấm áp của anh hay là cô tin tưởng người đàn ông này mà anh vừa nói cô đã thả lỏng bản thân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong đêm, không biết anh đòi cô biết bao nhiêu lần, đến 2h sáng mới buông tha cho cô.

Đồng hồ lúc này điểm 9h tối, anh và cô trằn trọc không ngủ được vì nóng.

Vì sự k1ch thích đó mà cơ thể cô ưỡn cong lên tạo thành một đường cong tuyệt đẹp.

Anh phun hết chất dịch vào bên trong cô, nhẹ nhàng rút cậu bé ra.

- " Làm....ơn.....!giúp.....!tôi....ahhhh....!giúp....cho...!thứ đó...!vào....đi "

Cả hai chìm vào giấc ngủ..

Vương Kiên và Trần Thanh Ngọc lúc này vẫn còn chút tỉnh táo, hai người nằm với tư thế không thoải mái trên chiếc giường lớn.

Cô ngấm thuốc đã lâu nên cũng phối hợp với anh vô cùng ăn ý, trong cơn mê cô thấy mình vô cùng kinh tởm.

- " Ưm......ưm....đau....!"

- Đâu phải chúng ta chưa từng ngủ chung, em chẳng lẽ đã quên đêm hôm đó rồi sao.

Bàn tay to lớn không yên phận mà x0a nắn một bên ngực khiến nó đỏ ửng lên, đôi môi của anh lúc này đang ngậm lấy bên nhũ h0a còn lại mà cắn m*t như em bé đang bú sữa mẹ.

Anh được nghe chính miệng cô nói như vậy thì mỉm cười thoả mãn.

Vậy tức là cô vẫn còn là xử nữ, đây là lần đầu tiên cô quan hệ với một người đàn ông.

- Tôi thấy hơi nóng, anh mở điều hòa nhiệt độ thấp xuống đi.

- Đó chỉ là sự cố thôi, anh đừng có mà hiểu lầm.

Không đợi cô nói câu gì, anh như con sói đói khát lâu năm đè cô xuống chiếc giường king size màu đen, anh cúi xuống hôn lấy đôi môi anh đào đỏ mọng của cô, nụ hôn cuồng nhiệt như muốn nuốt trọn cô vào cơ thể anh.

Không lẽ tôi bị sốt à.

Anh ngồi dậy đưa từng ngón tay tiến vào bên trong huy3t động bí hiểm của người con gái, một ngón tay rồi hai ngón tay lần lượt được đưa vào sâu bên trong huy3t động chật hẹp ấy, tiết dịch vì vậy mà cũng chảy ra nhiều hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lưu ý : Truyện có yếu tố 18 +, xin hãy cân nhắc kỹ trước khi đọc.

- Khó ngủ quá đi mất, anh cũng không ngủ được à.

Trần Thanh Ngọc khựng lại, cô cười ngượng :

- " Ưm .....dễ...dễ chịu quá " Cô nói ra những gì cô cảm nhận được, anh nhếch môi cười hài lòng.

Rốt cuộc tôi và anh bị cái gì thế này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: 14: Một Đêm Đáng Nhớ