Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 15: Phát hiện người chơi

Chương 15: Phát hiện người chơi


Sau khi đem Thi Viên diệt sát thành công, Cảnh Thiên vừa thanh lí thi nhân cùng thi thú trên đường đi vừa tìm cách rời khỏi Ám Thi Quật. Không rõ là hắn đã g·iết bao nhiêu con thi tộc, chỉ biết mấy nơi hắn đi qua chất chồng một đống thi cốt vỡ nát nhưng điểm kinh nghiệm quá ít căn bản không chèo chống hắn đột phá lên 22 được.

Cảnh Thiên đi một đường hướng về phía đông, chẳng rõ bao lâu hắn đột nhiên nghe được âm thanh truyền tới.

Đó là giọng nói những người chơi.

Bởi vì ngôn ngữ của thế giới Thần Thoại đều sẽ có phiên dịch ra tiếng người nghe có thể hiểu. Nói đơn giản thì ngôn ngữ thông dụng của Thần Thoại chỉ có một, để nó càng thêm chân thật hơn.

Cảnh Thiên nhẹ nhàng di chuyển đến gần hơn, bởi vì đặc tính chủng tộc cho nên hắn có thể hòa mình vào bóng đêm, những người khắc căn bản không thể cảm nhận được. Rất nhanh hắn đã nghe được cuộc đối thoại của những người chơi, nghe qua hắn có thể nhận ra được giọng điệu của bọn họ có phần khá giống người Nhật.

“Yuri, cậu không sao chứ?”

“Tôi ổn. Vừa rồi may mà có vòng cổ bảo hộ nên không sát thương gánh chịu giảm đi một nửa.”

“Đáng c·h·ế·t. Lũ c·h·ó má Trảm Phong Đoàn! Lại cắn trộm.”

Một người khác thì bực mình mắng chửi, đó là một người thằn lằn với thân hình vạm vỡ, chẳng qua lúc này trên ngực của gã ta xuất hiện nhiều vết thương. Hiển nhiên đám người chơi này đã chạm trán với những kẻ tự xưng là Trảm Phong Đoàn, người chơi đến từ Trung Quốc.

Người được gọi là Yuri là một cô gái, đối phương có vẻ ngoài của nhân tộc nhưng ở sau lưng thì có một đôi cánh khá giống cánh bướm.

Người còn lại cũng khá giống nhân tộc tuy nhiên gã có bốn canh tay, thân hình gấp đôi người bình thường, đặc biệt gân xanh nổi lên trên cánh tay đủ thấy được cơ bắp của đối phương cứng rắn cỡ nào.

Cảnh Thiên híp mắt, ba người này có bề ngoài khá đặc biệt, hắn cảm thấy chủng tộc của thế giới Thần Thoại thật đặc biệt, dường như là tập hợp của rất nhiều chủng tộc huyễn tưởng mà con người từng khai thác trên các bộ phim.

“Hửm?” Đang lúc suy nghĩ thì ba người chơi của Nhật Bản kia lại bắt đầu trò chuyện về đám Trảm Phong Đoàn.

Cô gái cánh bướm gọi Yuri nhìn hai đồng bạn của mình nhắc nhở: “Các cậu đã thông báo cho mấy người trong nhóm chưa? Đám người Trảm Phong Đoàn đang vây quét NPC cấp 25, hình như nó trông giữ một gốc dược vật rất quý hiếm.”

“Ừm. Tôi đã thông báo cho anh Todoroki. Anh ấy sẽ đến nhanh thôi.” Người chơi chủng tộc người thằn lằn lên tiếng.

Nghe được đám người chơi Trảm Phong Đoàn đang vây quét NPC cấp 25, ánh mắt của Cảnh Thiên hơi híp lại, do dự một lát hắn hiện thân.

“Chào mọi người.”

“Ai?”

Ba người chơi Nhật Bản lập tức căng thẳng, vội nhìn qua bên phía âm thanh phát ra.

Bởi vì đây đang là đêm tối, ánh lửa không thể chiếu rọi được hết khu vực xung quanh nên cả ba chỉ loáng thoáng thấy được bóng dáng của Cảnh Thiên.

Cảnh Thiên nhẹ nhàng nói: “Tôi không có ác ý. Tôi chỉ muốn hỏi một chút mà thôi.”

“Ưm. Anh nói thử xem.” Người thằn lằn híp mắt, tay cầm một cây giáo sắc bén cảnh giác nhìn qua chỗ Cảnh Thiên đang đứng.

“Tôi muốn biết vị trí của đám người Trảm Phong Đoàn.” Cảnh Thiên cũng không có giấu giếm, trực tiếp hỏi.

Người thằn lằn liếc nhìn hai người đồng bạn của mình, chỉ thấy Yuri lên tiếng hỏi: “Anh có thù với Trảm Phong Đoàn sao?”

“Phải. Bọn họ là kẻ thù của tôi. Tôi chỉ cần tin tức của bọn họ mà thôi, sau đó sẽ rời đi ngay.”

“Tại sao chúng tôi phải nói…” Tên người chơi vạm vỡ có bốn tay trừng mắt, quát lớn nhưng lại bị Yuri cản lại, cô mỉm cười nói: “Tôi biết bọn họ đang ở đâu.”


“Sao cậu lại nói cho tên đó biết vị trí của Trảm Phong Đoàn?” Gã người chơi vạm vỡ có bốn tay nhìn Yuri không hiểu hỏi.

Yuri bình tĩnh nói: “Sao lại không? Trảm Phong Đoàn suýt nữa đem chúng ta g·i·ế·t c·h·ế·t, kẻ địch của bọn chúng chính là bạn của chúng ta.”

Dừng lại mấy giây rồi cô nói tiếp: “Hơn nữa, anh Todoroki đến đây cũng mất chút thời gian. Vừa hay tên đó có thể kéo dài một chút.”

Nhưng đợi cô nói xong người thằn lằn lại nhíu mày, lo lắng: “Nỡ đâu anh ta đem đám người Trảm Phong Đoàn g·i·ế·t sạch, lấy đi dược vật thì sao?”

“Anh ta? Ha ha, anh nghĩ nhiều rồi. Đám người Trảm Phong Đoàn đó không yếu đâu, mấy tên người chơi cao cấp trong cái đoàn đội đó cũng đã đạt tới cấp 21 rồi. Đều là tinh anh hết. Một mình tên kia có mạnh cũng chưa thể đánh thắng được cả một đoàn đội.”

Nghe Yuri phân tích, hai người còn lại không khỏi gật đầu.

Nhưng bọn họ không biết rằng những lời này đều đã bị Cảnh Thiên nghe lén, hắn thầm cười một tiếng rồi chậm rãi biến mất trong bóng đêm.


Lúc này, ở một hẻm núi ngăn cách Ám Thi Quật và Địa Tinh Sâm Lâm.

Một nhóm người đang vây quét một đầu đại yêu tinh, con yêu tinh này cao chừng 10m, thân thể giống như được chắp vá bởi những viên đá lớn.

“Nhanh! Hạn chế nó chuyển động.”

“Tấn công chân nó, đừng để nó nhảy lên cao.”

Chỉ thấy một gã Thú Nhân Tộc tay cầm trường đao đứng ở một bên không ngừng gào thét chỉ huy. Dưới sự chỉ huy của hắn, đám người kia không ngừng triển khai đội hình vừa công vừa hạn chế tốc độ di chuyển của đại yêu tinh.

Từng đạo công kích đánh lên người đại yêu tinh tuy nhiên sinh mệnh của nó vẫn vô cùng kinh khủng, hai cánh tay đá to lớn vung tới đánh lên mặt đất.

Ầm!

Mặt đất rung chuyển, mỗi lần nắm đấm của đại yêu tinh vung xuống nơi đó để lại hố sâu.

“A!” Một tiếng hét thảm vang lên.

Cánh tay của đại yêu tinh đập trúng thân thể của một người trong đám người, khiến tên kia đập mạnh vào vách đá.

“Mau công kích vào mắt của Cự Tinh Thạch!” Tên đội trưởng Thú Nhân Tộc hét lớn.

Sau đó chỉ thấy Cự Tinh Thạch vung tay đấm xuống mặt đất, mặt đất lập tức nứt ra kéo dài tới chỗ gã bị đánh bay tới vách đá.

“Cứu.”

Tên kia chỉ kịp hô một câu sau đó bị nhấm chìm trong mặt đất.

Mà lúc này, tên Thú Nhân Tộc kia cũng xuất thủ. Hắn nhảy lên cao lấy điểm tựa ở các tảng đá xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Cự Tinh Thạch, trường đao trong tay bốc lên hoả diễm sau đó bổ xuống đỉnh đầu đối phương.

Cự Tinh Thạch muốn xoay người tránh né, nhưng hai chân của nó bị một đám dây đằng từ bên dưới mặt đất trồi lên quấn chặt trong lúc nhất thờ không thể di chuyển. Mắt thấy công kích đánh tới trong lúc nguy cấp chỉ thấy Cự Tinh Thạch vung tay đằng sau che chắn đỉnh đầu, “ầm” một tiếng, huyết đao trong tay tên Thú Nhân Tộc chém nứt cánh tay của nó.

“Grào…”

Nó gào lên một tiếng đau đớn cùng phẫn nộ.

Cự Tinh Thạch ngã nhào trên mặt đất, đám người kia lập tức xông tới. Trong đám người có công kích bằng phép thuật, có cận chiến cũng có xạ thủ, thậm chí có cả người chim ở trên cao thả xuống chùm sáng.

Trong lúc nhất thời Cự Tinh Thạch liên tục hứng chịu sát thương bão đoàn, mà tên Thú Nhân Tộc cũng đã đánh tới, huyết đao trong tay hắn vung tới.

Oành!

Một tiếng động trầm đục vang lên, bụi mù đem cả khu vực trở nên mờ ảo.

Lúc này, tên người chim từ trên cao bay xuống đi tới chỗ của tên Thú Nhân Tộc, “Đội trưởng, con Boss này chắc là…”

“Đừng bay xuống!” Tên Thú Nhân Tộc thấy đồng đội bay xuống vội quát lớn.

Tuy nhiên, tên người chim kia phản ứng khá chậm, chỉ thấy từ dưới mặt đất trồi lên một cánh tay lớn đem hắn tóm lấy.

“A!” Một tiếng hét vang lên, chỉ thấy người chim trực tiếp bị bóp nát thành sương máu.

Chương 15: Phát hiện người chơi